Chiến trường rộng lớn, số lượng tu sĩ nhiều không kể xiết, nhưng không có tình trạng hỗn loạn hay náo động diễn ra…
Không phải vì tu sĩ có kỷ luật tốt, mà bởi vì xung quanh chiến trường có hàng loạt Nữ Cấm Vệ thân mặc chiến giáp, tay cầm Khoái Đao lạnh lùng tọa trấn, sẳn sàng dùng bạo lực và thủ đoạn thiết huyết trấn áp bất kỳ kẻ nào gây chuyện.
Chiến trường như một nơi hoang vu lại cổ kính, hàng loạt kiến trúc to lớn sụp đổ không còn nguyên vẹn, ẩn hiện khí tức tang thương xưa cũ.
“Nghe nói đây từng là lãnh địa của Huyết Đế, sau khi Hi Vũ Nữ Đế đột phá Thiên Đế, một chiêu diệt đi Huyết Đế, lại thô bạo trấn áp toàn bộ lãnh địa của hắn, không một sinh mạng thoát khỏi…” Lạc Nam nhìn chiến trường rộng lớn mênh mông trước mặt lên tiếng cảm thán.
Đã từng là lãnh địa của một vị Địa Đế cấp cường giả, có thể thấy nơi này rộng lớn như thế nào.
Tầm mắt khó nhìn thấy điểm cuối…
Mà một phạm vi rộng lớn như vậy lại nằm trong Hi Vũ Thành, qua đó có thể thấy sự hùng vĩ của đệ nhất thành tại Côn Lôn Giới kinh khủng như thế nào.
“Nghe nói bình thường chiến trường này chính là nơi đóng quân và diễn tập của Nữ Cấm Vệ, lần này được Nữ Hoàng mang ra dùng làm địa điểm tổ chức tuyển chọn Đế Tử!” Độc Cô Ngạo Tuyết nhẹ gật đầu, điềm tĩnh nói ra.
Sau khi được nam nhân trong lòng âu yếm tưới tắm, dung nhan của nàng đạt đến một tầm cao mới, so với trước đây càng thêm kiều diễm…toàn thân cung trang trắng như tuyết, ngoài vẻ trong trẻo lạnh lùng vốn có, lúc này toàn thân có thêm nét yểu điệu, khí chất thành thục mê người, mái tóc vốn chảy dài như thác nay đã búi cao lên, trâm gỗ vắt ngang, như một thiếu phụ vừa lạnh lùng vừa cao quý.
Mặc dù đã che mặt đi cạnh Lạc Nam, nhưng đôi khi vẫn có không ít ánh mắt nam nhân buộc phải phải liếc nhìn nàng, bị Độc Cô Ngạo Tuyết hấp dẫn.
Bất quá, Lạc Nam cảm giác được một điều…so với những ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết, thì càng có nhiều ánh mắt hơn tập trung về phía hắn.
Hiển nhiên, việc Lạc Nam đánh vỡ lịch sử viết xuống năm chữ Đương Đại Đệ Nhất Hoàng, phá đi Côn Lôn Bia tồn tại tám ngàn năm, vì Nữ Hoàng giải quyết ô danh đã khiến hắn trở thành đối tượng chú ý của vô số người, so với mỹ nhân như Độc Cô Ngạo Tuyết càng hút mắt hơn.
“Toàn thể thí sinh tham dự đứng thành hàng, những người không phận sự có thể ở bên ngoài Chiến Trường quan sát, không được phép tiến vào nửa bước!”
Một Nữ Tướng Quân dẫn đầu Nữ Cấm Vệ đạp không mà lên, ánh mắt lẫm liệt quét ngang toàn trường, khí thế Đại Đế lan tỏa, thanh âm cuồn cuộn như sấm.
“Nàng ở bên ngoài xem ta thể hiện!” Lạc Nam nắm tay Độc Cô Ngạo Tuyết tự tin cười.
“Không…” Độc Cô Ngạo Tuyết lại là lắc đầu, khóe môi anh đào hé mở:
“Ta cũng sẽ tham dự, giúp ngươi loại trừ đối thủ, càng nhiều càng tốt…”
“Cũng được!” Lạc Nam bật cười.
Hắn đảo mắt nhìn quanh toàn trường một vòng, số lượng người tham dự lên đến hàng vạn, để Độc Cô Ngạo Tuyết khởi động tay chân cũng tốt, tránh nhàm chán chờ đợi.
Trước sự hướng dẫn của các Nữ Cấm Vệ, toàn bộ thí sinh xếp thành hai mươi hàng tách biệt vây quanh chiến trường…
“Haha, náo nhiệt như vậy làm sao có thể thiếu chúng ta?”
Đúng lúc này có tiếng cười to vang lên, bên trên bầu trời xuất hiện bốn thân ảnh ngạo nghễ, bọn hắn đạp không mà đến, nhanh chóng chọn lựa bốn hàng bên trong Chiến Trường thản nhiên tiến vào.
“Đó là Thanh Huy Thiếu Chủ, Kiếm Nhai Đế Tử, Vô Ưu Thiếu Chủ và Minh Không Đế Nữ…”
Chứng kiến bốn thân ảnh xuất hiện, vô số tu sĩ vây xem bên ngoài nhất thời chấn động, cuồng nhiệt kinh hô lên.
“Thanh Huy thiếu chủ là nhân vật đại diện cho Thanh Gia, thiên phú của hắn không kém chút nào so với Thanh Nguyệt Nương tiểu thư, hiện tại đang xếp hạng thứ 91 trên Thiếu Đế Bảng!”
“Lần trước tham dự Thiếu Đế Chi Chiến, Thanh Huy thiếu chủ chỉ mới chín ngàn tuổi mà thôi, sáu ngàn năm qua đi…hắn vẫn chỉ một vạn năm ngàn tuổi, đủ tư cách trở thành Côn Lôn Thiếu Chủ!”
“Kiếm Nhai Đế Tử cũng không kém, phụ thân hắn chính là Đại Trưởng Lão của Kiếm Gia, Kiếm Nhai Đế Tử rất được Kiếm Đế và cả Kiếm Phi Vân gia chủ xem trọng, hiện tại đang xếp hạng 89 trên Thiếu Đế Bảng!”
“Vô Ưu Thiếu Chủ là con trai muộn của Vô Đế, trên thân tụ tập ngàn vạn sủng ái, xếp hạng 90 Thiếu Đế Bảng, thủ đoạn đương nhiên không ít!”
“Hừ, có gì đáng tự hào? Minh Không Đế Nữ là nữ nhân duy nhất của Côn Lôn Giới chúng ta có tên trên Thiếu Đế Bảng, hơn nữa xếp hạng 88, so với ba người kia còn cao hơn, chưa kể nàng còn là nữ nhi độc nhất của Minh Đế!”
Bốn người xuất hiện, toàn trường trở nên xôn xao…thanh âm nghị luận vang lên ầm ĩ, có thể thấy danh tiếng cực kỳ to lớn của bọn hắn.
Đây đều là nhân vật đến từ Địa Đế Cấp Gia Tộc, thân phận và địa vị thuộc hàng đỉnh cấp trong thế hệ trẻ tuổi ở Đế Thiên Côn Lôn, mỗi một kẻ đều như chúng tinh ủng nguyệt, đương nhiên đi đến nơi nào cũng đều được chú ý và săn đón.
“Haha, Đế Thiên Côn Lôn chúng ta có bốn nhân vật trên Thiếu Đế Bảng tọa trấn, những kẻ khác muốn cạnh tranh ngôi vị Côn Lôn Thiếu Chủ quả thật là si tâm vọng tưởng!” Một tu sĩ rung đùi đắc ý nói.
“Không sai, ta cảm thấy Nữ Hoàng nhận bất kỳ ai bên trong bốn người làm đệ tử cũng tốt, đến lúc đó vừa có Nữ Hoàng chỉ dạy, vừa có Địa Đế chống lưng, thực lực chắc chắn tăng vọt, đạt thành tích tốt trong Thiếu Đế Chi Chiến, khiến Đế Thiên Côn Lôn nở mày nở mặt!”
Không ít người gật đầu tán thành.
Ở trong suy nghĩ của bọn hắn khó tránh khỏi thiên vị, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, trong lòng đương nhiên hy vọng Nữ Hoàng có thể nhận thiên tài xuất thân từ Đế Thiên Côn Lôn làm đệ tử.
Dù sao thì danh tiếng của bốn người ở Đế Thiên Côn Lôn vô cùng tốt, được lòng đại đa số tu sĩ.
Lạc Nam nghe người xung quanh nghị luận, ánh mắt khẽ híp lại…
Hắn không biết ngoại trừ Thanh Huy, ba kẻ kia có phải sói đội lốt người hay không, bởi vì trong thời gian ngắn hắn cũng không thể nhìn thấu tất cả mọi thứ được, lần trước sở dĩ phát hiện bộ mặt thật của Thanh Huy cũng là do tình cờ mà thôi.
Bà cháu của Điềm Nhi cũng đã được Lạc Nam thả ra sinh sống ở Hi Vũ Thành, đồng thời cho hai người một lượng tài nguyên trang trải, không cần phải cơ cực mạo hiểm như trước đây.
Hi Vũ Thành là địa bàn của Nữ Hoàng, lại có thêm Nữ Cấm Vệ tọa trấn, sẽ không một ai dám gây bất lợi cho hai bà cháu.
…
Nhìn thấy thí sinh đã có mặt đông đủ, toàn bộ Nữ Cấm Vệ bất chợt quỳ một chân xuống đất, Khoái Đao gác vai, thanh âm đồng đều như sấm, chấn động bát phương:
“Nữ Hoàng giá đáo!”
“Nữ Hoàng giá đáo!”
Lời vừa nói ra, toàn bộ hiện trường trở nên sôi trào.
ẦM ẦM ẦM…
Chiến Trường chấn động kịch liệt, mặt đất tách ra, một tòa Đài cao như đúc từ Hoàng Kim quý giá, bên trên có long phượng trình tường, khí thế bàng bạc, xuyên thấu tầng tầng mây xuất hiện.
“Đó là Thiên Quân Đài, là nơi Nữ Hoàng thường đến quan sát Nữ Cấm Vệ thao trường luyện tập!”
Ánh mắt vô số tu sĩ trở nên cuồng nhiệt, càng thêm thành kính, nhất là những tu sĩ cấp thấp.
Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm gật đầu, xem ra danh vọng của Nữ Cấm Vệ và Nữ Hoàng còn cao hơn một chút sơ với dự kiến ban đầu của hắn.
Bởi vì có Nữ Cấm Vệ mà suốt tám ngàn năm qua, Côn Lôn Giới thái bình thịnh thế, tu sĩ cấp thấp cũng được phát triển một cách thuận lợi, trong lòng bọn hắn vẫn mang ơn Nữ Hoàng.
RỐNG!
Tiếng thú rống kinh động thiên không, toàn trường hãi nhiên quay đầu…
Chỉ thấy một cổ Chiến Xa từ tận Hoàng Cung phá không mà lên, mang theo tư thái ngang tàng bá khí, như lưu tinh trụy nguyệt hiên ngang mà đến.
Chiến Xa lập lòe