Tiếng nói của Kiếp Tâm vừa dứt, một đám thí sinh sắc mặt biểu hiện các loại cảm xúc khác nhau…
Có kẻ hưng phấn vì biết mình chắc chắn có khả năng đi tiếp vào vòng trong, có kẻ kiêu ngạo đắc ý vì mình còn vượt qua tiêu chuẩn, có những kẻ sắc mặt lại trắng bệch thất vọng do không đủ điều kiện, cũng có những kẻ mặt cắt không còn chút máu vì sử dụng các thủ đoạn để gian lận tuổi.
Có thể nói, đứng trước Căn Cốt Bia, gần một nửa tu sĩ chưa khảo nghiệm đã bị đào thải.
Muốn trở thành Thiếu Chủ của Thiên Đế Cấp Thế Lực đâu phải chuyện đơn giản…
“Có ý tứ…” Lạc Nam âm thầm chép miệng.
Căn Cốt Thạch là một loại khoáng thạch cực kỳ quý giá, ở trước mặt nó bất kỳ thủ đoạn nào cũng không thể ẩn giấu tu vi và tuổi tác, đương nhiên ngoại trừ Cấm Kỵ.
Ở các thế lực lớn tại Đại Tiên Giới, Căn Cốt Thạch cũng là thứ được sử dụng để tuyển chọn đệ tử, nhưng không ngờ Đế Thiên Côn Lôn có tận hai mươi khối lớn, còn đem đúc thành Bia, không hổ danh là Thiên Đế Cấp Thế Lực, giàu đến chảy mỡ.
“Những kẻ có ý đồ gian lận tuổi, không phải người của Đế Thiên Côn Lôn toàn bộ giết chết, người của Đế Thiên Côn Lôn thì bắt vào tòng quân, phải ra xa trường để lập công chuộc tội!” Kiếp Tâm lãnh đạm nói ra, không có một chút cảm xúc.
Việc tuyển chọn Đế Tử lần này cực kỳ quan trọng đối với mặt mũi của Đế Thiên Côn Lôn, đại diện cho thân phận đệ tử Nữ Hoàng tham dự Thiếu Đế Chi Chiến, vì thế không cho phép bất kỳ một sai lầm nào phát sinh.
Những kẻ gian lận tuổi nếu có thể thành công, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, sơ sẩy một chút là khiến danh dự của toàn bộ Đế Thiên Côn Lôn mất hết.
Không thể tha thứ được…
Vèo vèo vèo vèo…
Lời của Kiếp Tâm vừa dứt, có đến hàng trăm tu sĩ vội vàng rời khỏi hàng ngũ, muốn dùng tốc độ nhanh nhất để đào tẩu.
Hiển nhiên, bọn hắn là những kẻ muốn gian lận tuổi tác, kẻ vận dụng thân pháp, kẻ xé rách hư không, kẻ lấy ra Dịch Tinh Phù…muốn thi triển các loại thủ đoạn để đào tẩu.
KENG KENG KENG KENG KENG…
Cùng lúc đó, vài trăm Nữ Cấm Vệ đồng loạt rút ra Khoái Đao…
Đao Ý ngập trời nghiền ép mà đến, khóa chặt không gian, ánh đao ngập trời lóe lên, Đế uy cuồn cuộn, toàn bộ những kẻ có ý định đào tẩu đã hóa thành tro bụi, ngay cả một chút cặn cũng không còn sót lại.
Ánh mắt Lạc Nam trở nên ngưng tụ, một cổ lực lượng mà tất cả thành viên đều sở hữu Đao Ý thì thật sự kinh khủng, hơn nữa Đao Pháp sát phạt chuẩn xác, khả năng chưởng khống lực lượng hoàn mỹ vô khuyết, đao ý chém ra khóa chặt mục tiêu, không ảnh hưởng đến bất kỳ người nào khác.
Lúc này hắn xem như hiểu vì sao danh tiếng của Nữ Cấm Vệ lại lớn đến như vậy, quả nhiên dưới bàn tay của một vị Thiên Đế đích thân đào tạo, muốn không tinh nhuệ cũng khó.
Mà lúc này, quá trình kiểm tra tư chất rốt cuộc diễn ra…
Những người có mặt ở đây sẽ không vì vài trăm người vừa bị chém giết mà nhíu mày dù chỉ một chút, có lòng tin cạnh tranh ngôi vị Thiếu Chủ của một Thiên Đế Cấp Thế Lực, không có ai là kẻ tâm trí bình thường.
“Là hắn…” Lạc Nam cùng Độc Cô Ngạo Tuyết đứng ở gần cuối hàng, vì thế cũng đang chú tâm để ý những thí sinh khác.
Chứng kiến tên thanh niên mặc tử bào, đầu có cặp sừng đang đứng trước Căn Cốt Bia.
Chỉ thấy sắc mặt của hắn ngạo nghễ, hai bàn tay đặt vào Căn Cốt Bia.
Trong thoáng chốc, Căn Cốt Bia bùng lên ánh sáng màu đen, cùng với hai dòng ký tự:
Yêu Tôn Hậu Kỳ, Thể Tôn Sơ Kỳ…
Thành tích của thanh niên mặc tử bào lập tức khiến vô số người cả kinh, tu sĩ đang quan sát bên ngoài mở miệng nghị luận ầm ĩ:
“Kẻ này tuổi dưới mười lăm ngàn, tu vi lại cao như vậy…rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Thiên phú như vậy tuyệt đối không thua kém bốn vị thiên tài của Côn Lôn Đế Thiên chúng ta!”
“Hắn còn là Thể Tôn, lại thêm ưu thế của Yêu Tộc, chiến lực chắc chắn rất mạnh!”
“Xem ra không thể xem thường anh hùng trong thiên hạ a…”
“Bốn người Thanh Huy thiếu chủ gặp phải kình địch!”
Biểu hiện của thanh niên mặc tử bào khiến toàn trường xôn xao, ngay cả một đám văn võ bá quan bên trên Thiên Quân Đài cũng phải chú ý.
“Kẻ này có khí tức của Tử Giao Tộc, huyết mạch cũng cực kỳ tinh thuần, có một tia Long Huyết…” Minh Đế vuốt râu, đánh giá thanh niên mặc tử bào nói.
“Hừ, Giao Tộc luôn tự cho là một nhánh của Long Tộc, mặc dù Long Tộc chưa từng thừa nhận bọn chúng, tại sao hắn không đi nịnh nọt Long Tộc, còn chạy đến nơi này cạnh tranh thiếu chủ Côn Lôn…” Vô Đế không hài lòng nói.
“Dựa vào thiên phú của kẻ này, ở Giao Tộc cũng là thiên tài hàng đầu, bất quá Tộc Trưởng Giao Tộc ở thế hệ này chỉ là Địa Đế…hắn tham lam trở thành đệ tử của Nữ Hoàng là chuyện bình thường!” Thanh Đế giọng điệu bình thản.
“Không biết Nữ Hoàng thấy tên thiên tài Tử Giao Tộc này thế nào?” Kiếm Đế hướng Nữ Hoàng chắp tay hỏi.
“Tầm thường…” Côn Lôn Nữ Hoàng chậm rãi phun ra hai từ, nâng nhẹ ly rượu trước mặt nhấp một ngụm.
Kiếm Đế mấy người liếc mắt nhìn nhau, Nữ Hoàng vẫn luôn kiêu ngạo như vậy.
Thiên tài hàng đầu như thanh niên Tử Giao Tộc này có thể sánh ngang với hậu bối đắc ý của bọn hắn, ở trong mắt nàng lại trở thành tầm thường?
Liệu rằng cuộc tuyển chọn Thiếu Chủ này sẽ có người lọt mắt Nữ Hoàng sao?
Bất quá cũng không cần phải lọt mắt, chỉ cần đạt được thành tích cao nhất bên trong tuyển chọn là được, đến lúc đó dù Nữ Hoàng không thích cũng phải thu nhận đệ tử.
Kiếm Phi Vân cùng Thanh Nguyệt Nương sắc mặt điềm tĩnh như không, cũng chẳng biết trong lòng bọn hắn đang nghĩ gì.
…
Ba ngày trôi qua…
Thiếu Chủ Thanh Huy của Thanh Gia biểu hiện thiên phú không ngoài dự kiến, Căn Cốt Bia màu đen, Tiên Tôn Hậu Kỳ…
Kiếm Nhai Đế Tử của Kiếm Gia là một thanh niên mặc áo bào xám tro, lưng đeo hai thanh Kiếm, cũng là màu đen và Tiên Tôn Hậu Kỳ.
Thiếu Chủ Vô Ưu của Vô Gia không hề ngoại lệ, là kẻ có hình thể mập mạp, hiện tượng hiếm thấy đối với mỗi tu sĩ.
Minh Không Đế Nữ từ đầu đến hiện tại vẫn luôn là nữ nhân xuất sắc nhất đương trường, dung nhan trong trẻo cao quý, thân mặc hoàng y lộng lẫy, ngũ quan như vẽ, đôi mắt điềm tĩnh cơ trí, thân thể đầy đặn với đôi chân dài, ngực nở mông cong, tu vi không kém gì đám người Thanh Huy.
Bốn người là thiên tài cùng thế hệ, từng tham dự Thiếu Đế Chi Chiến và giành lấy thứ hạng, mặc dù không cao…nhưng ở trong vũ trụ cũng có thanh danh hiển hách.
Hiện tại đã tiến bộ vượt bậc sau sáu ngàn năm, đối với bản thân có lòng tự tin mãnh liệt.
Từ khi kiểm tra tư chất bắt đầu, đã có không ít thiên tài nổi bật, nhưng có thể lọt vào mắt bốn người chỉ có duy nhất thanh niên thiên tài của Tử Giao Tộc mà thôi.
Như cảm nhận được mấy người Thanh Huy đang nhìn mình, thanh niên Tử Giao Tộc mặc tử bào sắc mặt trở nên kiêu căng, dương dương đắc ý, dùng ánh mắt khiêu khích đáp lại.
Năm người lạnh lùng nhìn nhau, khí thế trong lúc vô hình va chạm, không ai nhường lấy ai.
Thời gian dần trôi, đến lúc toàn bộ sự chú ý đều đổ dồn vào một thân ảnh…
Áo trắng như tuyết, tay cầm Trúc Kiếm, mang khăn che mặt giấu đi dung nhan tuyệt thế, Độc Cô Ngạo Tuyết bình tĩnh nhìn Căn Cốt Bia ở đối diện.
Dù ở một nơi có rất nhiều thiên chi kiêu nữ như hiện trường, Độc Cô Ngạo Tuyết vẫn như hạc giữa bầy gà.
Chỉ riêng khí chất bên ngoài, so với Minh Không Đế Nữ, Thanh Nguyệt Nương, tứ đại Cung Nữ…đều nhỉnh hơn một bậc.
Nhan sắc dù ở bất kỳ nơi nào cũng là một lợi thế, nhìn thấy Độc Cô Ngạo Tuyết đăng tràn, không ít người âm thầm chờ mong.
Nàng không thèm để ý đến xung quanh, chỉ nhìn Lạc Nam một cái.
Thấy hắn gật đầu cười, bàn tay ngọc ngà thon thả đặt lên