“Tỷ thí Luyện Đan?”
Dương Diệp vừa nói ra, toàn trường lập tức sững sờ…ánh mắt cổ quái nhìn lấy hắn.
Mà Lạc Nam trong lòng cũng âm thầm cười lạnh.
Thân là một Đan Tử của Đan Thần Tháp, trình độ Luyện Đan của Dương Diệp không cần nói cũng biết, chắc chắn là trội hơn Luyện Đan Sư đồng cấp vô số lần.
Mà những gì Lạc Nam biểu hiện từ đầu đến giờ chính là chiến lực siêu quần, lấy tu vi Tiên Tôn đại chiến Tiên Đế không rơi vào thế hạ phong, kinh khủng đến rối tinh rối mù.
Chỉ cần nhìn sơ qua, là có thể thấy được sự khác biệt giữa Lạc Nam và Dương Diệp.
Một người tinh thông Luyện Đan, một người thiên tài chiến đấu.
Dương Diệp muốn dùng sở trường của mình là Luyện Đan để đấu với một người tinh thông chiến đấu, quả thật là xảo trá…tinh ranh vô cùng.
Bất kể là Hoàng Đế của Đại Mộc Đế Triều, Trưởng Công Chúa, Ngũ Binh Lão Tổ…thậm chí là Kiếp Nhược và Mộc Ái My, không ai cho rằng Lạc Nam sẽ đồng ý.
Lời đề nghị của Dương Diệp chỉ là hành vi vô nghĩa mà thôi.
Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của bọn hắn đột ngột biến đổi, dùng ánh mắt ngờ vực nhìn lấy Lạc Nam ngay khi hắn mở miệng:
“Ngươi có thứ gì để đánh cược?”
Dương Diệp chỉ chờ có thế, nhếch miệng khích tướng nói: “Ta liền biết ngươi sẽ đồng ý, Luyện Đan Sư một khi từ chối tỷ thí Luyện Đan, đây chính là hành vi sỉ nhục cả đời của hắn…”
Lạc Nam khoác tay cắt đứt lời hắn: “Đừng có nói nhảm, ngươi muốn đánh cược như thế nào?”
Chút thủ đoạn khích tướng của Dương Diệp thật sự hắn lười nghe tiếp.
Dương Diệp trong lòng giận dữ, Lạc Nam thái độ so với hắn còn ngông cuồng hơn, điều này khiến Dương Diệp cực kỳ biệt khuất.
Hắn gằn từng chữ nói: “Nếu ta thắng, ngươi trả lại Mộc Linh Tộc và hai tên Đan Đế, đồng thời dâng lên Ngũ Long Đế Cung và mỹ nhân bên cạnh ngươi!”
Dương Diệp ánh mắt xuất hiện từng tia tham lam nhìn chăm chú Ngũ Long Đế Cung và Kiếp Nhược.
Hiển nhiên, cả Pháp Bảo và Mỹ Nhân hắn đều muốn.
Lạc Nam cười cười, nhếch miệng hỏi: “Nếu ngươi thua?”
“Haha!” Dương Diệp cười lớn, như nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian, hắn nhìn Lạc Nam trêu tức: “Ngươi nghĩ ta sẽ thua?”
Đám người hai mặt nhìn nhau, sự tự phụ của Dương Diệp ngay cả bọn hắn cũng không nhìn nổi.
Ngươi nếu đã chắc thắng, còn muốn người khác tỷ thí với ngươi?
Kiếp Nhược với Mộc Ái My ánh mắt lạnh lẽo như băng, hận không thể lập tức lao đến chém chết Dương Diệp.
“Lười cùng ngươi nói nhảm!” Lạc Nam lắc đầu, thản nhiên nói: “Nghe cho rõ! Người bên cạnh ta không phải công cụ để mang ra đánh cược, bất kể là Mộc Linh Tộc hay Kiếp Nhược cũng thế, chúng ta cược thứ khác còn lớn hơn, chẳng biết ngươi có đủ can đảm đánh cược hay không?”
Mấy nữ nhân có mặt ở đương trường nghe xong lời của Lạc Nam, từng đôi mắt đẹp lóe lên dị sắc.
“Ngươi muốn cược thứ lớn hơn?” Dương Diệp kiêu ngạo nói: “Nói đi! Không có thứ gì mà bổn Đan Tử không dám cược!”
“Vậy đơn giản…” Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, gằn từng chữ nói:
“Ta muốn cược Dị Hỏa trên cơ thể ngươi, toàn bộ tài sản mà ngươi đang mang theo bên người nếu ta thắng, không được cản trở chúng ta rời đi!”
“Đổi lại nếu ngươi thắng, ta giao cho ngươi Ngũ Long Đế Cung và một loại Dị Hỏa!”
Đám người nghe xong âm thầm gật đầu, cảm thấy Lạc Nam đưa ra đề nghị hợp lý.
Bởi vì sự quý giá của Ngũ Long Đế Cung không cần nói cũng biết, hiện tại một đám cường giả vây quanh cũng không thể đánh tan phòng ngự của nó, chưa kể bề ngoài uy phong, khí phách bất phàm.
Mặc dù Dương Diệp là Đan Tử của Đan Thần Tháp, nhưng đám người không cho rằng tài sản của hắn gộp lại còn quý hơn cả Ngũ Long Đế Cung.
Dùng tài sản của Dương Diệp cược với Ngũ Long Đế Cung xem như hợp tình hợp lý…
Về phần Dị Hỏa cược Dị Hỏa càng là không có gì phải bàn cãi.
“Ngươi biết ta có Dị Hỏa?” Dương Diệp ánh mắt lóe lên nhìn lấy Lạc Nam, không nghĩ ra mình bị kẻ này nhìn thấu.
Hắn quả thật có một loại Dị Hỏa dùng để Luyện Đan, cực kỳ quý giá.
“Thế nào? có dám đánh cược?” Lạc Nam hỏi ngược lại, giọng nói tràn ngập khiêu khích.
Hắn đã sớm cảm nhận được Dương Diệp có Dị Hỏa trong người, điều này cũng phù hợp với thân phận Đan Tử của đối phương.
Nói thật, nếu Dương Diệp không có Dị Hỏa…Lạc Nam đã sớm bạo lực phá tan vòng vây sau đó chuồn đi, đâu rảnh rỗi ở lại nói nhảm.
Lạc Nam học Luyện Đan chỉ để phụ trợ cho chúng nữ Bồng Lai Tiên Đảo, trong tương lai muốn cho mấy bà vợ Hậu Cung bất ngờ mà thôi.
Hắn cũng không có đam mê quá lớn đối với việc Luyện Đan, càng chưa từng xem trọng cái gọi là tỷ thí Luyện Đan.
Bất quá nếu có thể thông qua việc này lấy được Dị Hỏa của Dương Diệp đường đường chính chính, thì Lạc Nam cũng không ngại.
“Ngươi sẽ vì sự cuồng vọng của mình trả giá thật nhiều, bổn Đan Tử chấp nhận đánh cược!” Dương Diệp ngạo nghễ nói.
Thân là Đan Tử của Đan Thần Tháp, Dương Diệp có lòng tin mãnh liệt đối với khả năng Luyện Đan của mình.
Trong cùng thế hệ trẻ tuổi, số người có thể trội hơn hắn tuyệt đối không vượt quá đầu ngón tay, hơn nữa chắc chắn không có mặt ở nơi này.
Ngũ Long Đế Cung và một loại Dị Hỏa, hắn lấy chắc rồi.
Nghĩ đến đây, Dương Diệp lắc người rời khỏi lưng Tinh Không Cự Tượng, lơ lửng trên không trung.
Lạc Nam cũng cùng lúc nhảy khỏi Ngũ Long Đế Cung, bay đến phía đối diện.
Kiếp Nhược cùng Mộc Ái My lo lắng nhìn bóng lưng Lạc Nam, lo lắng hắn sẽ chịu thiệt thòi.
Mặc dù Mộc Linh Nhu từng nói Lạc Nam có tài nghệ Luyện Đan rất cao siêu, nhưng kiến thức của Mộc Linh Nhu dù sao cũng là hữu hạn, mà đối thủ của hắn còn là Đan Tử của Đan Thần Tháp.
Không hề dễ nhằn chút nào…
“Ngươi muốn tỷ thí thế nào?” Lạc Nam trầm giọng hỏi, đối với việc này hắn không có kinh nghiệm.
“Rất đơn giản!” Dương Diệp nhếch miệng:
“Chúng ta cùng Luyện cùng một loại Tiên Đan, người nào luyện ra số lượng Tiên Đan nhiều hơn, hiệu quả cao hơn trong thời gian nhanh hơn sẽ giành thắng cuộc!”
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam gật đầu.
“Để cho công bằng, bổn Đan Tử cũng không ức hiếp ngươi!” Dương Diệp nhếch miệng cười tự tin, quay sang Trưởng Công Chúa của Đại Mộc Đế Triều ôn hòa nói:
“Mời Trưởng Công Chúa đứng ở vai trò trung lập ra đề, chỉ đích danh loại Tiên Đan mà ngươi muốn để chúng ta luyện!”
Nghe vậy, Trưởng Công Chúa nghi ngờ hỏi: “Nếu loại Tiên Đan ta muốn vượt qua khả năng của hai vị, hoặc hai vị không có nguyên liệu thì sao?”
Dương Diệp thong thả nói: “Kẻ nào không có nguyên liệu xem như thua cuộc, về phần đẳng cấp của Tiên Đan giới hạn Tôn Cấp Thượng Phẩm trở xuống!”
Trưởng Công Chúa gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Lạc Nam một chút, muốn đoán thử đẳng cấp Luyện Đan Sư như hắn sẽ là gì.
Sau khi chứng kiến bộ mặt ghê tởm của Dương Diệp, nàng cực kỳ không muốn kẻ này giành thắng lợi.
Mà tu vi Luyện Đan Sư của Dương Diệp chính là Đan Tôn Hậu Kỳ, có thể luyện ra Tôn Cấp Thượng Phẩm Tiên Đan.
Nếu nàng ra đề là Tôn Cấp Hạ Phẩm Tiên Đan, như vậy Dương Diệp chỉ cần nháy mắt là có thể luyện chế, Lạc Nam rất khó chiến thắng.
Ngược lại, nếu nàng ra đề là Tôn Cấp Thượng Phẩm, thì lại lo lắng Lạc Nam không đủ khả năng luyện chế, dù sao thì hắn quá vô danh.
Cẩn thận nghĩ một phen, Trưởng Công Chúa hít sâu một hơi nói:
“Vậy các ngươi cùng luyện chế Tôn Cấp Trung Phẩm – Đại Tôn Đan đi!”
“Không thành vấn đề!” Dương Diệp nhếch miệng cười tà, sắc mặt mang theo tự tin mãnh liệt.
Lạc Nam lại hơi nhíu mày.
Hắn biết rõ Đại Tôn Đan, đây là loại Tiên Đan có thể trợ giúp Tôn Giả bình thường gia tăng tỷ lệ đột phá Đại Tôn.
Nhưng mà vấn đề ở chỗ, Đại Tôn Đan chỉ có Đan Tôn Trung Kỳ mới có thể luyện chế.
Trong khi, Lạc Nam hiện tại chỉ là Đan Tôn Sơ Kỳ mà thôi.
“Ta đã giúp hết sức…mọi thứ phải dựa vào bản lĩnh của ngươi!” Trưởng Công Chúa nhìn sắc mặt Lạc Nam không tốt, trong lòng than nhẹ một tiếng.
Vô số người cũng chú ý đến thần sắc của Lạc Nam, cả đám âm thầm cười lạnh: “Không có bản lĩnh thì đừng tỷ thí!”
“Thế nào? nếu cảm thấy khó quá thì nói ra, bổn Đan Tử cho ngươi đổi đề!” Dương Diệp chế nhạo nói.
Lạc Nam trong lòng cân nhắc một phen, từ tốn nói:
“Đừng có nói nhảm! bắt đầu đi!”
“Hừ, không biết điều…” Dương Diệp kiêu ngạo nói: “Khả năng luyện chế thành công Đại Tôn Đan của bổn Đan Tử là tám phần mười, ngươi chờ thua đi!”
Nói xong, khí thế toàn thân Dương Diệp bất chợt biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ tự phụ ngạo mạn, thoáng chốc đã thu liễm tất cả vào cơ thể, diện mục đường hoàng, khí chất lão luyện trầm ổn, như hóa thành một con người hoàn toàn khác.
Chỉ trong một giây ngắn ngũi, hắn đã gạt bỏ tạp niệm, tiến vào trạng thái tốt nhất của Luyện Đan