“Chuyện gì thế này?”
Vốn dĩ đang cực kỳ chăm chú luyện đan, Dương Diệp không hề để tâm đến tình huống của Lạc Nam ở bên cạnh.
Vì thế, khi cảm giác được Tứ Thủ Bạch Hỏa của mình đột ngột hoảng sợ bỏ chạy, hắn không kịp phản ứng chút nào, đám nguyên liệu bên trong đan đỉnh mất kiểm soát, ầm ầm nổ tung.
Dương Diệp thật sự mộng bước…
Sắc mặt của người có mặt tại đương trường cực kỳ đặc sắc nhìn lấy tình cảnh này.
Bất kỳ ai cũng không hề nghĩ đến, Đan Tử của Đan Thần Tháp lại có lúc chật vật khi luyện đan như vậy.
“Ngươi…ngươi…” Địa Đế Hộ Pháp cánh tay run run chỉ lấy Lạc Nam, mặt đen như đáy nồi, khó coi đến cực điểm.
Trước đó hắn còn khoác lác về Dương Diệp lợi hại, đem tâng bốc lên tận mây xanh.
Vậy mà chưa được bao lâu, Lạc Nam đã hung hăng vỗ thẳng vào mặt hắn một cái tát đau điếng.
Có trời cũng không ngờ được, một tiểu tử vô danh như thế này lại sở hữu cùng lúc nhiều loại Dị Hỏa như thế, hơn nữa còn đem toàn bộ chúng nó dung hợp vào nhau.
Toàn trường biểu lộ vô cùng phong phú…
Đám người Hoàng Đế, Ngũ Binh lão Nhân sắc mặt cực kỳ đặc sắc nhìn lấy Dương Diệp, không biết nên nói gì cho phải.
Mà ở phía khác, Kiếp Nhược sùng bái nhìn lấy thân ảnh ngạo nghễ của Lạc Nam, ngay cả Mộc Ái My cùng Trưởng Công Chúa trong mắt đẹp cũng xuất hiện từng tia dị sắc.
Nam nhân này…thật sự quá biết cách khiến người khác phải kinh ngạc.
Chỉ mới xuất ra hỏa diễm, đã toàn diện áp chế Dương Diệp một cách gắt gao.
“Khốn nạn…Khốn nạn…ngươi khốn nạn…”
Từng thanh âm nghiến răng ken két mang theo vẻ oán độc phát ra, chỉ thấy Dương Diệp toàn thân run rẩy vì phẫn nộ, hai mắt đỏ bừng như máu nhìn lấy Lạc Nam, bên trong ẩn chứa vô số cảm xúc tiêu cực.
Ghen ghét, đố kỵ, phẫn nộ, căm hận…
Nếu ánh mắt có thể giết người, Lạc Nam đã bị Dương Diệp giết chết hàng trăm lần.
Tất cả mọi người chỉ cần có chút kiến thức đều hiểu, trong cùng một loại thuộc tính, khi thuộc tính cấp thấp gặp phải thuộc tính cấp cao hơn mình thì chẳng khác nào nhìn thấy khắc tinh, sinh ra cảm xúc kinh sợ.
Mà trong khi đó, Dị Hỏa của Lạc Nam bất kỳ loại nào cũng đều không kém hơn so với Tứ Thủ Bạch Hỏa.
Hắn còn đem tất cả Dị Hỏa đó dung hợp thành một, đẳng cấp của hỏa diễm lập tức gia tăng lên vô số lần.
Trước sự hiện diện của hỏa diễm khủng bố như vậy, Tứ Thủ Bạch Hỏa không sợ hãi mới là chuyện lạ.
Dương Diệp căm hận Lạc Nam cố tình khiến mình mất mặt, càng đố kỵ và ghen ghét hắn có thể sở hữu nhiều loại Dị Hỏa như vậy.
Quan trọng nhất là, chẳng những sở hữu nhiều loại Dị Hỏa, hơn nữa tên khốn kiếp này còn có thể toàn bộ Luyện Hóa chúng nó, thậm chí còn dung hợp chúng nó thành một.
Đổi lại là Dương Diệp hay bất kỳ Luyện Đan Sư thông thường nào, dù ở trước mắt hắn xuất hiện cùng lúc 10 loại Dị Hỏa miễn phí, hắn cũng không dám toàn bộ Luyện Hóa đâu.
Ngươi không muốn bạo thể sao?
“Chẳng lẽ Lạc Nam là người của Vô Tận Hỏa Giới?” Địa Đế Hộ Pháp nói ra nghi hoặc.
“Khả năng rất cao!” Đám người biểu lộ ngưng trọng.
Hoàng Đế Đại Mộc Đế Triều gật đầu tán thành: “Nghe nói Vô Tận Hỏa Giới có công pháp Đế Cấp Cực Phẩm, cho phép người tu luyện sở hữu tối đa 16 loại Dị Hỏa trong một cơ thể, thậm chí còn dung hợp chúng nó vào nhau, khả năng khống hỏa cực kỳ lão luyện!”
“Lạc Nam dù không phải người của Vô Tận Hỏa Giới, thì công pháp của hắn tu luyện cũng không kém Vô Tận Hỏa Giới chút nào!” Toàn bộ tu sĩ đang có mặt âm thầm suy nghĩ.
Danh vọng của Vô Tận Hỏa Giới tại Tiên Giới không hề nhỏ, một số ít lão quái vật còn biết thế lực này đã từng là Hỏa Kỵ - một trong số những Quân Đội khủng bố dưới trướng Nghịch Long Đế trong quá khứ, cực kỳ dữ dội.
Nếu Lạc Nam thật sự có liên quan đến Vô Tận Hỏa Giới, vậy bối cảnh của hắn cũng không thể xem thường, ít nhất là Thiên Nhiên Giới chọc không nổi.
Nghĩ đến đây, Hoàng Đế và Ngũ Binh Lão Tổ đám người hai mặt nhìn nhau, âm thầm có ý định rút lui khỏi chiến cuộc.
Một bên là Đan Tử của Đan Thần Tháp, một bên là Lạc Nam với lai lịch còn thần bí, nhưng chắc chắn bối cảnh vượt qua Thiên Nhiên Giới.
Dù đắc tội với bên nào, Thiên Nhiên Giới cũng không có quả ngon để ăn.
Nghĩ đến đây, Hoàng Đế của Đại Mộc Đế Triều và Ngũ Binh Lão Tổ rùng mình một cái.
…
“Còn nhìn cái rắm!” Dương Diệp phẫn nộ hướng Địa Đế Hộ Pháp rống lên: “Còn không mau ngăn cản khí tức hỏa diễm của hắn? muốn bổn Đan Tử thua cuộc sao?”
Địa Đế Hộ Pháp giật mình, thầm nghĩ Đan Tử quả nhiên là Đan Tử, trong tình cảnh này vẫn còn biện pháp ứng phó.
Địa Đế Hộ Pháp không nói hai lời, dùng khí thế Địa Đế của mình tạo thành một lớp màn chắn trong suốt như gương ngăn cách giữa Dương Diệp và Lạc Nam, ngăn cản khí tức từ Đế Diễm tiếp tục hù dọa đến Dị Hỏa của Đan Tử.
Dương Diệp lúc này mới hít sâu một hơi, đè nén cảm giác giận dữ vào lòng, tiếp tục trở về trạng thái nhập định.
Hắn phất tay một cái, lại lấy ra một phần nguyên liệu.
Vụ nổ lần trước đã khiến toàn bộ nguyên liệu bên trong Đan Đỉnh hủy diệt, muốn tiếp tục luyện đan, chỉ có thể lấy ra nguyên liệu mới mà thôi.
Quy tắc của cuộc tỷ thí là ai luyện ra Đại Tôn Đan trước chính là chiến thắng, cũng không có quy định về số lần luyện chế.
Có nghĩa là, dù ngươi luyện lần đầu tiên thất bại, lần thứ hai thất bại…cũng không ảnh hưởng gì, chỉ cần đến cuối cùng thành công nhanh hơn, chất lượng Tiên Đan tốt hơn đối thủ là được.
BÙM!
Mà lúc này, Đỉnh Thiên Diễm do Đế Diễm ngưng tụ của Lạc Nam cũng phát ra một tiếng nổ, toàn bộ nguyên liệu bên trong tiêu hao sạch sẽ.
Luyện chế thất bại…
Dương Diệp nhìn thấy tình cảnh này đầu tiên là sững sờ, sau đó cuồng tiếu cười ha hả:
“Hahaha, thì ra tiểu tử ngươi vẫn chỉ là Đan Tôn Sơ Kỳ…như vậy cũng dám tỷ thí với bổn Đan Tử, thật là tự tìm đường chết!”
“Cái gì?”
Lời của Dương Diệp khiến những người quan sát sắc mặt biến đổi.
Sau đó, từng đôi ánh mắt mang theo sự nghi ngờ nhìn về phía Lạc Nam.
Dương Diệp thân là Đan Tử, cách nhìn của hắn chắc chắn sẽ không giả.
Lạc Nam chỉ là một Đan Tôn Sơ Kỳ, vậy mà dám chấp nhận tỷ thí luyện chế Tôn Cấp Trung Phẩm Tiên Đan?
Hành vi như vậy so với chưa đấu đã thua khác nhau ở điểm nào?
Trong lúc nhất thời, cán cân hơi nghiêng về hướng Lạc Nam lại một lần nữa chuyển hướng về phía Dương Diệp.
Mặc dù lúc đầu Dương Diệp chật vật vì Dị Hỏa chênh lệch, nhưng đối thủ của hắn là Lạc Nam chỉ mới Đan Tôn Sơ Kỳ.
Tu vi Luyện Đan kém hơn Dương Diệp tận hai cái tiểu cảnh giới.
Làm sao có thể chiến thắng?
Đối với tiếng cười chế nhạo và ánh mắt nghi ngờ của đám người, Lạc Nam không thèm phản bác, mọi thứ đều nằm trong dự kiến của hắn.
Quả thật hắn chỉ hiện tại chỉ là Đan Tôn Sơ Kỳ, nhưng điều đó không có nghĩa hắn không thể chiến thắng.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam tiếp tục tập trung cao độ, lấy ra phần nguyên liệu thứ hai cho vào bên trong Đỉnh Thiên Diễm.
Thấy Lạc Nam không phản bác cũng chẳng giải thích, Kiếp Nhược mấy nữ trong lòng lo lắng.
Thiếu Chủ nhà mình chỉ là Đan Tôn Sơ Kỳ, tạo sao đồng ý tỷ thí với Đan Tôn Hậu Kỳ như Dương Diệp?
Điều này quá không công bằng.
Trưởng Công Chúa cũng siết chặt nắm tay, trong lòng sinh ra một tia hối hận.
Nàng nhìn ra, tốc độ Luyện Đan của Lạc Nam nhanh chóng hơn Dương Diệp rất nhiều, lại thêm hỏa diễm dùng để luyện đan chênh lệch.
Nếu đề tài là Luyện Chế Tôn Cấp Hạ Phẩm Tiên Đan, có lẽ Lạc Nam đã sớm giành chiến thắng.
Là nàng đưa ra đề luyện chế Tiên Đan Tôn Cấp Trung Phẩm, vì thế mới làm khó bản thân Lạc Nam, gia tăng phần thắng cho Dương Diệp.
Bất quá chuyện đã lỡ, Trưởng Công Chúa không thể đoán trước tình huống sẽ phát sinh theo chiều hướng như vậy, chỉ có thể âm thầm thở dài một tiếng.
Nàng mặc dù chán ghét Dương Diệp, nhưng cũng chẳng quen biết Lạc Nam…
…
“Kẻ này luyện đan bằng thủ pháp gì?”
Dương Diệp lúc này mới để ý đến biện pháp Luyện Đan của Lạc Nam, càng nhìn càng cảm thấy kinh hãi.
Đám người Hoàng Đế, Ngũ Binh Lão Nhân đều là người ngoại đạo nên không