“Gia Chủ cứu lão phu!”
Thanh âm thê lương của Đại Trưởng Lão Mạc Gia vang lên như cảnh tỉnh toàn trường về thất bại của hắn.
Một vị Địa Hồn Đế, đối mặt với Tiên Tôn phải buông lời cầu cứu.
Có thể thấy, dù kết quả của chuyện lần này có như thế nào, danh tiếng của Mạc Gia cũng sẽ đổ xuống sông biển.
Chuyện hôm nay có gần như toàn bộ tu sĩ cấp cao Hồn Ngọc Giới chứng kiến, muốn rửa cũng không thể nào rửa sạch.
“Lão già! Không muốn bắt ta nữa sao?”
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, hai tay tập hợp, thân thể lấy đà.
Vô tận lực lượng ngưng tụ vào giữa hai lòng bàn tay, tạo thành một quả cầu ẩn chứa Bá Lực cuồn cuộn.
Bá Lực Chưởng hình thành, một cổ uy hiếp tử vong vô hình lan tràn đến Đại Trưởng Lão Mạc Gia, khiến hắn rùng mình liên tục.
Nhìn thấy cảnh tượng này, bốn vị Đế Nữ đang có mặt tại hiện trường động dung, trong lòng dâng lên cảm giác ghen tị không thể tả.
Các nàng cùng lúc nhìn về phía Trì Du Điệp, ánh mắt bên trong tràn đầy đố kỵ.
Chẳng trách nữ nhân này không thèm nhìn thế hệ nam nhân Hồn Ngọc Giới vào trong mắt, chẳng trách nữ nhân này vẫn luôn chung thủy đến như vậy, ngay cả Mạc Nhai cầu hôn cũng chẳng đọng lòng.
Đơn giản, bởi vì nam nhân của nàng mới là nhân vật tuyệt đỉnh.
Lấy tu vi Tiên Tôn áp đảo Địa Hồn Đế, chuyện này quá mức kinh khủng…
Có nam nhân như vậy làm tình lang, thử hỏi có thể vừa mắt nam nhân nào khác nữa chứ?
Uổng công trước đó các nàng xem thường Trì Du Điệp, cho rằng nàng ta ngu xuẩn mất khôn, vì một lần gặp gỡ ở hạ giới mà suốt đời không quên, thật là nực cười.
Nhưng ngày hôm nay, cả đám như bị trực tiếp vả mặt, biểu hiện của Lạc Nam khiến các nàng phải ghen tị và đố kỵ Trì Du Điệp.
Các nàng tự hỏi, vì sao người may mắn gặp được Lạc Nam trước đó không phải là mình?
So với bốn vị Đế Nữ, đám Đế Tử như Hùng Giang, Tiễn Vong cũng suy nghĩ không chênh lệch chút nào.
Bọn hắn rốt cuộc hiểu ra vì sao Trì Du Điệp chưa từng xem trọng đám người mình, thì ra nếu so sánh với Lạc Nam, bọn hắn ngay cả tư cách cũng không có a.
Đáng tiếc, tất cả bọn hắn đều là hiểu lầm, nhìn nhận sai về con người Trì Du Điệp.
Bởi lẽ, ngay cả chính bản thân Trì Du Điệp cũng không thể tưởng tượng nổi nam nhân mà mình ngày nhớ đêm mông lại có một mặt cường thế đến như vậy.
Thậm chí đến tận phút này đây, nàng vẫn chưa thể xác thực mình còn mơ hay tỉnh.
“Quả nhiên…ở bất kỳ nơi đâu, Tiên Sinh vẫn ưu tú như vậy, tỏa sáng đến như vậy…” Trì Du Điệp hai mắt đầy vẻ nhu tình nhìn về bóng lưng Lạc Nam, nhưng bên trong cũng kèm theo một chút lo lắng.
Bởi vì nàng nghe được âm thanh của Đại Trưởng Lão Mạc Gia, biết một nhân vật khủng bố khác xuất hiện.
“Chết!” Lạc Nam sát khí đại thịnh, Bá Lực Chưởng toàn lực đẩy ra.
Bá Lực hình thành một cột lực lượng hủy diệt, tàn phá mọi thứ trên đường bay, nhắm thẳng về vị trí Đại Trưởng Lão…
“Gia Chủ…” Đại Trưởng Lão Mạc Gia thê lương gầm rú.
“Hừ!”
Một tiếng hừ lạnh trầm thấp pha lẫn uy nghiêm, len lõi qua mọi ngõ ngách không gian bao phủ khắp toàn trường.
Chỉ thấy giữa không trung, một con Hồn Nhãn trắng nõn khổng lồ xuất hiện.
Vẫn là Đế Uy cuồn cuộn, vẫn là khí tức của một Địa Hồn Đế…
Nhưng mà, đứng trước cổ khí tức này, Địa Đế cùng cấp như Đại Trưởng Lão lại trở nên yếu ớt đến đáng thương…
Đế Hồn Lực tinh khiết gần như hoàn hảo, lực ngưng tụ tầng tầng lớp lớp, cường độ Linh Hồn vững chắc như bàn thạch lượn lờ xung quanh Hồn Nhãn.
“Cho bổn gia chủ diệt!”
Thanh âm uy nghiêm thốt ra, từ bên trong Hồn Nhãn khổng lồ, Hồn Lực mạnh mẽ đó hình thành một tia trong suốt bắn thẳng xuống.
Va chạm trực diện cùng với Bá Lực Chưởng của Lạc Nam.
ẦM!
Thiên băng địa liệt, Bá Lực Chưởng nhanh chóng bị bào mòn, Lạc Nam đôi tay tê rần, thân thể điên cuồng lùi bước, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
“Sắp đột phá Thiên Hồn Đế, hơn nữa còn là nhân vật mạnh mẽ bên trong Địa Đế!” Lạc Nam hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên nghiêm trọng.
Nếu so với người vừa ra tay, cùng là Địa Hồn Đế nhưng Đại Trưởng Lão của Mạc Gia như trẻ con đối diện người lớn vậy.
Thứ nhất, cường độ Linh Hồn của người vừa ra tay mạnh hơn Đại Trưởng Lão Mạc gia vô số lần.
Thứ hai, mức độ tinh khiết bên trong Linh Hồn của hắn cực kỳ vững chắc, không kém gì Trì Du Điệp.
Thứ ba, khả năng nắm giữ Hồn Kỹ của người này đã đến mức đăng phong tạo cực.
Chỉ là Hồn Nhãn xuất hiện đã cho thấy sự chênh lệch về đẳng cấp khác với Mạc Gia Đại Trưởng Lão trước đây.
“Tham kiến Mạc Gia Chủ - Mạc Phong!”
Cầm đầu chúng Đế, Lưu Lãnh mang theo đám người hướng về Hồn Nhãn giữa không trung chắp tay.
Bên trong cùng cảnh giới đều có sự chênh lệch về thực lực, mà nếu nói về Mạc Gia Chủ - Mạc Phong thì Đại Trưởng Lão của Mạc Gia hoàn toàn không đủ tư cách đánh đồng.
Ít nhất, Lưu Lãnh tự biết rằng đám người Đại Đế như mình nếu liên thủ lại có thể đánh với Đại Trưởng Lão của Mạc Gia một trận, nhưng nếu muốn ở trong tay Mạc Phong cầm cự mười chiêu chỉ sợ rằng không thể.
Đó là sự chênh lệch giữa Địa Hồn Đế và Địa Hồn Đế.
Nghe nói con đường tu luyện của Mạc Phong đã được rèn luyện kỹ càng qua từng tiểu cảnh giới, chưa từng vận dụng Tiên Đan hay Linh Hồn hỗn tạp để đẩy nhanh tu vi, trái lại xây dựng nền móng cực kỳ vững chắc.
Nghe nói chỉ cần thành công đột phá Thiên Đế, Mạc Phong sẽ được Săn Ma Điện bổ nhiệm vào vị trí Trưởng Lão.
“Phụ thân mau trả thù cho ta!”
Thấy Hồn Nhãn uy nghiêm treo cao, Mạc Nhai như bắt được lòng kiêu ngạo, nhanh chóng tiến lên ủy khuất nói.
“Hồ đồ!”
Hồn Nhãn vang lên thanh âm giận dữ từ bên trong:
“Săn Ma Điện chúng ta chỉ đối phó Ma Tu và Ma Giới, không thể lấy việc công trả thù tư, ngươi nếu còn muốn lợi dụng uy thế của Săn Ma Điện để làm xằng làm bậy, hậu quả tự chịu!”
“Hài nhi biết tội!” Mạc Nhai ra vẻ cung kính thụ giáo.
“Tốt lắm!” Thanh âm hài lòng từ Ma Nhãn truyền ra.
Một đám Đế Cấp cường giả nghe vậy cứ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc trong êm đẹp, Mạc Phong là người hiểu lý lẽ phải trái.
Nào ngờ, thanh âm tiếp theo của Mạc Phong lại khiến cả đám biến sắc.
Chỉ thấy Hồn Lực như một cái lồng giam khổng lồ từ Hồn Nhãn hiện ra, hướng về vị trí của Lạc Nam chụp xuống, kèm theo tiếng quát uy nghiêm của Mạc Phong:
“Tiểu tử! Mạc Gia hoài nghi ngươi có liên quan đến Ma Giới, trở về Săn Ma Điện điều tra một phen!”
Lạc Nam nghe vậy bật cười, quả là cha nào con nấy, tất cả đều vô liêm sĩ như nhau.
“Ngươi bị mù hay ngốc? không thấy bổn công tử sử dụng một đống Tiên Lực hay sao? Ta liên quan gì đến Ma giới?” Hắn nhìn Hồn Nhãn chất vấn.
“Hừ! nội gián của Ma Giới cài vào Tiên Giới đương nhiên phải có Tiên Lực để qua mặt người khác!” Mạc Phong cười lạnh lùng:
“Ngươi đánh lén Đế Tử Săn Ma Điện, lại có sát ý mưu đồ giết hại Đại Trưởng Lão của Mạc Gia chúng ta, đây là hành vi mà Ma Tu rất ưa thích a!”
Đám người không còn gì để nói, rõ ràng là Lạc Nam cứu mạng Trì Du Điệp nên mới ra tay với Mạc Nhai, rõ ràng là Đại Trưởng Lão Mạc Gia muốn bắt hắn nên mới bị phản kích.
Vào miệng của Mạc Phong đã đổi trắng thay đen, hơn nữa người không biết chuyện nghe xong chắc chắn sẽ còn cảm thấy có lý.
Quả là lão cáo già…
“Yên tâm! theo chúng ta về điều tra, nếu ngươi thật sự vô tội, Mạc Gia sẽ không làm khó ngươi!” Mạc Phong thản nhiên nói.
“Nếu ta không theo thì sao?” Lạc Nam lạnh lùng hỏi.
“Từ chối Săn Ma Điện hành động, bổn Gia Chủ càng hoài nghi ngươi là gian tế của Ma Giới!” Mạc Phong hả hê quát:
“Trấn trước nói sau!”
Vừa dứt lời, Ma Nhãn ở giữa không trung nứt ra, một tên nam tử từ bên trong đó xuất hiện.
Chỉ thấy hắn tuổi tầm bốn mươi, diện mạo giống với Mạc Nhai đến tận bảy phần, chỉ là do với Mạc Nhai càng có thêm sự lão luyện, thâm trầm và xảo quyệt.
Áo bào tung bay, khí tức Địa Hồn Đế hùng mạnh lan tỏa khắp bầu trời, ép đến vô số tu sĩ thấp kém bên dưới sắc mặt tái nhợt.
Mạc Phong nâng lên đôi tay, hai cái Cự Hồn Trảo ngang trời xuất thế.
Chỉ thấy so với Đại Trưởng Lão thi triển, đôi Cự Hồn Trảo này ngưng tụ gần như hóa thành thực chất, Hồn Lực của Mạc Phong kiên cố và bất khả xâm đến mức như một đôi găng tay bằng bạch ngọc.
Cự Hồn Trảo trấn thẳng xuống, muốn chụp lấy Lạc Nam.
“Phật Nộ Hàng Ma Quyền!” Lạc Nam cơ bắp bùng nổ, hướng về đôi Cự Hồn Trảo liên tục tung ra hai đấm.
Bá Lực mạnh mẽ gia trì, nhưng mà đối với Cự Hồn Trảo do Mạc Phong thi triển quá khó để tạo thành phá hoại.
Nói là Linh Hồn, nhưng đôi Cự Hồn Trảo này giống