Không biết qua bao lâu sau, Tiểu Kỳ Nam gần như khóc cạn nước mắt, chỉ có thể thút thít trong ngực Lạc Nam, gò má tựa vào lòng hắn…
“Được rồi, đã là đại cô nương, làm sao còn khóc nhè trước mặt nhiều người như vậy…” Lạc Nam cất tiếng cười khẽ, bàn tay xoa cái đầu nhỏ của nữ nhi, vuốt mái tóc bóng mượt như thác của nàng.
Hắn quay mặt sang nhìn con chim nhỏ đậu trên bả vai Tiểu Kỳ Nam, lúc này hai mắt cũng đã long lanh ướt sủng.
“Loan Loan không tưởng niệm baba sao?” Lạc Nam cười mỉm, bàn tay hướng về phía nàng.
Tiểu Loan Loan nay cũng đã chín chắn hơn rất nhiều, rõ ràng đã khóc đến ướt sủng bộ lông, nhưng vì nhường nhịn cho Lạc Kỳ Nam được trọn vẹn đoàn tụ cùng hắn, cố gắng nhẫn nhịn.
Lúc này nhìn thấy Lạc Nam gọi đến chính mình, không thể nhịn được nữa sà vào người hắn, miệng không ngừng hô Baba…
Ánh sáng lóe lên.
Loan Loan cũng hóa thành một vị tuyệt đại mỹ nhân thân mặc Thất Hải Cung Trang, cao quý ưu nhã, lại có vẻ ôn nhu diệu dàng.
Lạc Nam ôm hai tiểu bảo bối vào trong ngực, cảm thấy đây có lẽ là điều mà hắn vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm.
An bình bên cạnh thân nhân của mình…
ONG…ONG…ONG…
Lạc Hồng Kiếm rung động dữ dội, Tiểu Hồng Nhi cũng vô cùng, vô cùng nhớ hai tỷ muội nối khố nha.
Phải biết mười năm đó, bộ ba các nàng chính là ba vị tiểu công chúa ở Việt Long Tinh, đến bất kỳ Cửu Cấp Thế Lực nào cũng được xem như ma vương đối đãi, nghịch phá banh trời.
Xa cách thời gian dài như vậy, Tiểu Hồng Nhi làm sao không nhung nhớ?
Bất quá, Tiểu Hồng Nhi cũng rất thông minh, biết ở hiện trường có vô số người như vậy, nếu mình biến thành người sẽ quá mức kinh động thế nhân, lại gây phiền phức cho baba.
Vì lẽ đó, nàng vẫn đang nín nhịn rất khổ.
Lạc Kỳ Nam với Loan Loan cười khanh khách, vội vàng cầm lấy Lạc Hồng Kiếm từ tay Lạc Nam, không ngừng vuốt ve thân Kiếm xem như an ủi tiểu nha đầu.
Lạc Nam lại thả ra Nhân Sâm Tỷ Năm, lúc này đã là hóa hình thành tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác, xinh đẹp như búp bê sứ.
“Tiểu Nhân Sâm?” Nhìn thấy Sâm Nhi xuất hiện, Lạc Kỳ Nam và Loan Loan rõ ràng hơi kinh ngạc một chút.
Dựa vào khí tức trên thân tỏa ra, rất nhanh các nàng cũng biết được thân phận của Sâm Nhi…
Không nghĩ đến thỏ con trắng trẻo béo mập ngày nào nay cũng đã hóa hình.
“Kỳ Nam tỷ tỷ, Loan Loan tỷ tỷ!” Sâm Nhi mừng rỡ hét ầm lên, nhảy vọt lên ôm chặt lấy hai nữ.
Bốn nữ sum họp, lại một trận khóc cười đan xen, khiến Lạc Nam ngậm ngùi không thôi.
Đáng tiếc nơi này không thích hợp, bằng không hắn cũng giới thiệu Châu Nhi cho các nàng làm quen một phen.
“Thì ra là thế…thì ra là thế…bổn Đế rốt cuộc thông suốt!”
Ở một góc đấu trường, Tiêu Dao Tiên Đế hưng phấn đến thân thể khẽ rung lên, miệng không ngừng lẩm bẩm, ánh mắt dán chặt lấy thân ảnh Lạc Nam và mấy nữ bên dưới Đấu Trường.
Kiêu Hoành Giới ngày đó, Lạc Nam đã bằng vào một đoạn động họa, hàng loạt bức tranh diễn tả về một khung cảnh cảm động mang tên “Thập Niên” thật sự để lại ấn tướng mạnh đối với hắn, cũng trở thành tác phẩm hội họa kiệt xuất nhất trong lòng Tiêu Dao Tiên Đế.
Lúc này chứng kiến toàn cảnh vụ việc, Tiêu Dao Tiên Đế cảm thấy mình đã lờ mờ hiểu được phần nào vụ việc…
Hắn cảm thấy mình thật sự may mắn, cực độ may mắn vì đã chứng kiến khoảnh khắc này và lý giải được phần nào đó.
Một Đế Nữ của Tuế Nguyệt Cung, một yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ.
Thành tựu sau này của cha con nhà này chắc chắn kinh thiên động địa, đứng trên đỉnh chúng sanh.
Đến thời điểm đó, tác phẩm “Thập Niên” chỉ sợ càng thêm giá trị, không thể đo lường, có thể xưng là vô giá.
Nói không chừng sự kiện ở Kiêu Hoành Giới còn được ghi vào sử sách.
Mà thân là người khơi màu sự kiện, Tiêu Dao Tiên Đế hẵn cũng được thơm lây…
Vuốt vuốt râu dài, Tiêu Dao Tiên Đế thầm hận chính mình ngày đó khi trao thưởng cho Lạc Nam còn hơi keo kiệt.
Giá như có thể quay ngược thời gian, hắn không ngại mang vật phẩm trân quý nhất tích lũy được của mình để lưu giữ “Thập Niên” lại, dù chỉ là phiên bản mô phỏng hoặc dùng Lưu Ảnh Ngọc ghi chép.
Mà Tiêu Dao Tiên Đế rốt cuộc cũng hiểu, vì sao năm đó Lạc Nam từ bỏ rất nhiều phần thưởng quý giá chỉ để nghe ngóng tin tức của Tuế Nguyệt Cung và nhóm nữ nhân sở hữu Huyết Mạch đó.
“Nếu tất cả những nữ nhân kia đều là hồng nhan tri kỷ của Lạc Nam, như vậy thân phận của hắn…”
Tiêu Dao Tiên Đế rùng mình, nhịp tim đập lên thình thịch.
Hắn cảm thấy, mình đã phát hiện ra nam nhân tôn quý bậc nhất Vũ Trụ lúc này.
E rằng ngay cả vị tộc trưởng đương nhiệm Long Tộc cũng vô pháp so sánh a…
“Không được…bằng mọi giá lão phu phải giao hảo với Lạc Nam!”
Mặc dù bản thân Tiêu Dao Tiên Đế ưa thích tiêu dao tự tại, chỉ xem công danh lợi lộc như phù du, nhưng lăn lộn trong vũ trụ này, có quan hệ giao hảo rộng lớn là chuyện trăm lợi vô hại.
Nhất là đối với những nhân vật có tương lai khủng bố như Lạc Nam.
…
“Thứ này là lễ vật baba tặng cho ngươi, mẫu thân của ngươi và các dì…”
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tiêu Dao Tiên Đế, Lạc Nam bất chợt lấy ra “Thập Niên”, đặt vào trong tay Tiểu Kỳ Nam.
“Baba, đây là…” Tiểu Kỳ Nam vừa nhìn lướt qua, lập tức toàn thân chấn động, trân trọng như lễ vật quý giá nhất cuộc đời mình, từng li từng tí ôm chặt vào trong ngực.
Hiển nhiên, nàng nhận ra baba của mình đã gói ghém tình cảm vô bờ bến vào tác phẩm này.
Thoáng chốc, Tiểu Kỳ Nam hai mắt lại ngấn lệ.
Lạc Nam mỉm cười, Thập Niên hiện tại đã là một tác phẩm hoàn chỉnh được hắn hoàn thiện từng chi tiết, dung nhan của tất cả nhân vật trong tranh sống động chân thật vô cùng, không còn che đậy như thời điểm ở Kiêu Hoành Giới.
Những thời gian nhớ nhung về nữ nhi và các thê tử, hắn đều đem Thập Niên ra hoàn thiện…
Lần trước gặp mặt U Cơ, vốn muốn giao Thập Niên cho nàng mang về Cung Tuế Nguyệt, nhưng khi đó Thập Niên vẫn còn một số tranh chưa được trau chuốt.
Hắn giữ mãi cho đến ngày hôm nay…
Nhìn thấy nữ nhi quý trọng như thế, Lạc Nam mãn nguyện như chưa từng có.
“E hèm…thế trận này có chiến hay không đây?” Bụt rốt cuộc phải bất đắc dĩ phá vỡ khung cảnh đoàn tụ.
Lão già hắn cảm thấy Thiếu Đế Chi Chiến những kỳ tiếp theo phải bổ sung thêm một chút quy tắc…
Tiểu tử thật sự không chơi theo kịch bản a, đầu tiên là dùng trận đấu với Thiên Diệp Dao tập luyện, sau đó còn diễn cảnh cha con đoàn tụ, khiến lão già như hắn cũng cảm động lây, làm toàn trường lâm vào bầu không khí quỷ dị, ngay cả dư uy từ trận chiến kinh hồn trước đó cũng tan đi đâu mất.
Không thể tiếp tục như vậy…
“Hắc hắc!” Lạc Nam cười khan một tiếng, làm phiền Cổ Việt Tộc và tất cả cường giả lâu như vậy, hắn cũng cảm thấy có phần không phải.
“Tiểu nha đầu, có muốn leo top 1?” Lạc Nam sủng ái nhìn Lạc Kỳ Nam hỏi.
Trong lúc cha con hai người nhận nhau, Hệ Thống đã tuyên bố hoàn thành Nhiệm Vụ Huyền Thoại, lúc này chỉ cần Lạc Kỳ Nam muốn, hắn không ngần ngại nhận thua để nhường sân khấu cho nàng tỏa sáng.
Tiểu Kỳ Nam lúc lắc đầu, thần bí truyền âm nói:
“Sư phụ căn dặn, không đến lúc bất đắc dĩ, không thể tiết lộ việc ta cũng sở hữu Thời Không Thánh Thể!”
“Quỷ Đỏ là nhân vật khó lường khiến sư phụ cũng nhìn không thấu, nếu ẩn giấu Thời Không Thánh Thể, chắc chắn ta sẽ bại!”
Lạc Nam âm thầm giật mình…
Thì ra, từ đầu đến cuối Tuế Nguyệt