Tiên Ma Vực…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên không chấn động, một đạo quân khổng lồ số lượng hàng ngàn che phủ bầu trời, khí tức phô thiên cái địa phá nát không gian lao vọt ra, thái độ bá đạo đến cực điểm quét ngang bốn phía.
Đạo quân này vừa xuất hiện, lập tức kinh động tất cả cường giả thuộc Tiên Ma Vực.
Chúng cường giả sắc mặt ngưng trọng thi triển thần thức quét ngang, kinh hãi phát hiện tất cả thành viên trong đạo quân này đều là Yêu Tôn, trong đó đẳng cấp thấp nhất cũng là Yêu Tôn Trung Kỳ, mà Yêu Tôn Viên Mãn có đến một trăm vị.
Chưa dừng lại ở đó…
“Hừ!”
Theo một tiếng hừ lạnh bất mãn vang lên, toàn bộ Tiên Ma Vực như muốn rung chuyển, đám người của Tiên Ma Vực vừa mới tỏa ra Thần Thức đã bị bắn ngược trở về, tại chỗ phun máu, sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ đến cực điểm.
“Yêu Đế, hơn nữa còn ít nhất phải là Yêu Đế Hậu Kỳ?”
Toàn trường hãi nhiên, không biết đội Yêu Quân hùng mạnh này từ đâu mà đến, lại có mục đích gì.
Rất nhanh, bọn hắn đã có câu trả lời.
Chỉ thấy Yêu Quân lấy thái độ ngông nghênh đến cực điểm, ầm ầm trực chỉ vị trí của Làng Nhất Thế.
“Công làng?” Toàn bộ Tiên Ma Vực một lần nữa giật mình, không dám tin tưởng kinh hô thành tiếng.
Làng Nhất Thế rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Vì sao liên tục có kẻ thù hùng mạnh tấn công?
Lần trước là Ma Đế tập kích, lần này trực tiếp là một đội quân Yêu Thú hùng mạnh do Yêu Đế cầm đầu.
Yêu Quân cực kỳ bố láo, không xem bất kỳ ai vào trong mắt, trực tiếp hướng về Làng Nhất Thế oanh tạc thế công.
Lấy một ngàn vị Yêu Tôn ngưng tụ công kích, vô số luồng Đế Lực trực chỉ oanh tạc vào Làng.
Không một lời tuyên chiến, không một lời đe dọa, cũng chẳng có tiếng uy hiếp.
Nhưng hành động của đám Yêu Thú này đã nói rõ tất cả, muốn san bằng Làng Nhất Thế, không chết không thôi.
Hình thể của bọn chúng cực kỳ khổng lồ, đem Làng Nhất Thế bao vây vào trung tâm, như những tòa núi nhỏ ngăn cản ánh mặt trời, đem Làng Nhất Thế bao trùm trong bóng tối.
ẦM ẦM!
Hàng loạt công kích vừa đến, một tòa đại trận từ phía Làng Nhất Thế kích hoạt.
Hư ảnh mười hai cung Hoàng Đạo lóe sáng rực rỡ như ngân hà đổ xuống.
Chúng vừa thủ vừa công, muốn đem công kích của đám Yêu Thú hóa giải.
“Cho bổn Đế nát!”
Nhưng mà ngay khi Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận xuất hiện, thì ở giữa hư không, một cái bàn chân cự đại với đầy rẫy móng vuốt bao trùm như cột chống trời bỗng nhiên xuất hiện.
Mang theo Thiên Yêu Đế chi uy, hung hăng đạp xuống.
RĂNG RẮC…
Trong sự kinh hãi tột cùng của tu sĩ Tiên Ma Vực, một chân này trực tiếp đạp nổ Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận.
Thập nhị Hoàng Đạo tê tâm liệt phế rít gào, dưới một cước của Thiên Yêu Đế, bọn chúng hóa thành vô số điểm sáng tan biến giữa bầu trời, vô hại đến cực điểm.
Mà thế công của hàng ngàn Yêu Tôn không còn gì ngăn trở, tiếp tục hướng về Làng Nhất Thế oanh kích mà đi.
“Thiên Yêu Đế…ông trời của ta, đích thân Thiên Yêu Đế hàng lâm, thật sự muốn diệt Làng Nhất Thế sao?”
Đám đông đang quan chiến đổ mồ hôi lạnh, không biết Làng Nhất Thế rốt cuộc đã đắc tội với ai mà kẻ địch lại tàn nhẫn đến cực điểm như vậy.
NGAO! RỐNG! GẦM!
Trong lúc đám đông tưởng chừng Làng Nhất Thế sẽ phải đón nhận hàng ngàn đạo công kích, thì cảnh tượng diễn ra tiếp theo khiến bọn hắn trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy từ dưới mặt đất của Làng Nhất Thế, chẳng biết từ bao giờ…vô số sợi dây leo mang theo các đóa hoa hồng mỹ lệ lặng lẽ trồi lên.
Những sợi dây leo này sặc sỡ lóe mắt, nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm khó thể nào hình dung.
Bên trong mỗi bông hoa ẩn chứa kịch độc, bên trong mỗi nhánh dây leo ẩn chứa Hồn Lực của một vị Hồn Đế.
Chỉ trong khoảnh khắc, những sợi dây leo này quấn chặt lấy thân thể một đám hàng trăm con Yêu Tôn khổng lồ, sau đó chui vào cơ thể bọn hắn, ký sinh vào linh hồn, bắt đầu tẩm độc làm suy yếu địch nhân, giành quyền kiểm soát cơ thể.
Chưa đầy hai hơi thở, hàng trăm tên Yêu Tôn đã bị khống chế.
Chúng nó như phát điên gầm lên, sau đó dùng chính thân thể khổng lồ của mình ngăn cản các đòn công kích của đồng đội.
BÙM BÙM BÙM…
Như pháo hoa đầy trời nhưng chỉ có thịt và máu, tất cả Yêu Tôn bị tước quyền khống chế thân thể bạo liệt mà chết, mùi vị tanh tưởi bóc lên giữa trời.
Làng Nhất Thế vẫn hoàn hảo vô hại, nhưng Yêu Quân đã tổn mất hàng trăm cá thể Yêu Tôn.
Tĩnh lặng, cả đám khiếp sợ cực kỳ không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, thật sự mọi thứ diễn ra quá nhanh.
“Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng?!” Một vị Yêu Đế Hậu Kỳ ẩn trong không gian kiến thức bất phàm, sắc mặt khó coi gầm lên giận dữ:
“Không ngờ ngay cả loại thực vật nguy hiểm đã tuyệt tích thời thượng cổ này mà Làng Nhất Thế cũng sở hữu, quả thật là ngoài ý muốn của chúng ta!”
“Bất quá thì đã sao? Bổn Đế sẽ đào ngươi ra và tiêu diệt!”
Nói xong, hắn hiện thân hình là một con Liệt Địa Thử với đôi răng nanh và móng vuốt sắt lẹm.
Liệt Địa Thử gầm lên quái dị, sau đó độn thổ xuống mặt đất.
Dùng cái mũi thính như cẩu của mình, nhắm ngay vị trí bản thể đang ẩn náo của Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng lao đến.
Ẩn dưới lòng đất, sắc mặt diễm lệ của Hồn Mỹ Hoa trở nên ngưng trọng.
Lạc Nam mang nàng về làng, công dụng ngày hôm nay đã được thể hiện.
Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng có thể bảo vệ làng, lợi dụng thiên phú điều khiển dây leo khống chế kẻ địch, thành công vừa thủ vừa công, vừa tiêu hao quân số địch nhân, vừa bảo vệ được làng sau đợt công kích ban đầu.
Tuy nhiên không ngờ tới, trong đội ngũ của kẻ địch lại có kẻ tinh thông độn thổ, hơn nữa còn có khả năng đánh hơi thấy nàng.
Nếu chiến đấu trong cùng cấp, Liệt Địa Thử chỉ là Yêu Thú biến dị bên trong Thử Tộc, chẳng là cái thá gì đối với Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng như nàng.
Đáng tiếc, tu vi của đối thủ cao hơn nàng hai tiểu cảnh giới, nàng rất khó đối chiến trực diện với đối phương.
Nghĩ đến đây, Hồn Mỹ Hoa hướng về lòng đất lao đi, trên đường không ngừng phân nhánh ra vô số dây leo, thả ra sương mù tẩm độc, vừa lẫn tránh vừa để lại bẫy rập chờ đối thủ chui vào.
Mà ở trên không, nhận thấy sự nguy hiểm của Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng đã mất, một vị Yêu Đế Hậu Kỳ khác cười lạnh, tiếp tục chỉ huy quân đội oanh kích.
Lần này bọn hắn rút kinh nghiệm, không dùng lực lượng oanh tạc nữa, trái lại trực tiếp dùng sức mạnh nhục thể, muốn nghiền nát tất cả kiến trúc bên trong làng.
Thế là những đôi mắt rung động nhìn lấy từng thân ảnh yêu thú khổng lồ vươn ra nanh vuốt, bắp thịt nghiền ép vào làng.
NGAO NGAO NGAO NGAO!
Bất quá cảnh tượng một phương áp đảo không hề diễn ra như mong muốn, trái lại từ sâu bên trong Làng Nhất Thế, vô số tiếng gầm thét dữ dội khác không hề thua kém Yêu Quân chợt vang lên.
Tầng tầng lớp lớp thân ảnh khổng lồ từ trong Làng lao ra, thế tiến so với Yêu Thú còn hung tợn hơn.
Bọn chúng luồn lách trong hư không như cá gặp nước, đồng thời cũng vươn ra nanh vuốt sắt lẹm, lấy cứng đối cứng, liều mạng va chạm cùng Yêu Quân.
XOẸT XOẸT XOẸT…
PHỐC PHỐC PHỐC…
Máu tươi cuồng phún, Làng Nhất Thế như hóa thành một cái máy xoay thịt khổng lồ khi hai đội quân khổng lồ cắn xé.
“Đây là…Tinh Không Thú?”
Tiên Ma Vực tiếp tục kinh sợ, bởi vì bọn hắn nhận ra