“Nhận lấy cái chết? chỉ bằng các ngươi?”
Nghe lời nói từ Âu Dương Thương Lan, sắc mặt năm tôn Yêu Đế vô cùng đặc sắc.
Bọn hắn lướt mắt nhìn qua một vòng.
Phát hiện đám nữ nhân này nhân số tuy nhiều, nhưng tu vi cao nhất chỉ là Đại Đế, còn dám cuồng vọng đòi ban cho bọn hắn cái chết?
Phải biết rằng, bọn hắn hiện tại có bốn vị Địa Yêu Đế và một Thiên Yêu Đế, tính luôn cả Liệt Địa Thử đang đuổi theo Độc Hồn Mỹ Hoa Đằng thì nhân số có tổng năm vị Địa Yêu Đế.
Đội hình xa hoa cấp bậc này, ngoại trừ Vạn Yêu Thánh Địa có hai vị Thánh Chủ hùng mạnh tọa trấn, bọn hắn tự tin có thể quét ngang toàn bộ Tiên Ma Vực, nếu không gọi chi viện thì ngay cả chi nhánh của những thế lực cự đầu như Săn Ma Điện, Tru Tiên Điện và Thiên Địa Hội cũng sẽ bị vây quét.
Ấy vậy mà một nhóm nữ nhân thậm chí còn không có Địa Đế muốn tiêu diệt bọn hắn?
Buồn cười!
“Xem ra lần trước đẩy lùi Thiên Ma Đế khiến các ngươi bị ảo tưởng!” Cuồng Sư bặm trợn cười.
“Hừ, nếu không có Linh Minh Thạch Hầu giúp đỡ, Làng Nhất Thế đã bị san thành bình địa rồi còn đâu…” Không Điêu cười nhạt.
“Lần này ân tình đã trả hết, để xem ai còn cứu được các ngươi?” Nham Lân hừ một tiếng.
Hiển nhiên bọn hắn đã thăm dò rõ ràng, cho rằng sở dĩ Tôn Hầu Tử trợ giúp Làng Nhất Thế là do ân tình mà Vạn Yêu Thánh Địa thiếu Lạc Nam.
Mà nghe bọn hắn nói như vậy, Âu Dương Thương Lan nhíu mày, lạnh lùng hỏi:
“Là ai phái các ngươi tới? cùng với kẻ đã phái tên Thiên Ma Đế lần trước sao?”
“Haha, không ai đủ tư cách phái chúng ta, nhìn các ngươi không vừa mắt nên muốn tiêu diệt mà thôi!” Tên thủ lĩnh Thiên Yêu Đế bình thản đáp.
“Đại tỷ, nói nhiều với bọn súc sinh làm gì? Trực tiếp làm thịt rồi sưu hồn là được!” Độc Cô Ngạo Tuyết ánh mắt trở nên lạnh lẽo.
“Muốn chết!”
Lời của nàng trực tiếp kích phát ngòi nổ của quả bom nguyên tử.
Chúng nữ Làng Nhất Thế vì tức giận đám Yêu Thú đột nhiên tập kích, mà năm tôn Yêu Đế cũng đã quyết tâm thanh trừng Làng Nhất Thế.
Hiện tại Độc Cô Ngạo Tuyết xem Yêu Đế cao cao tại thượng như bọn hắn là súc sinh, sao có thể không phẫn nộ?
“Khanh khách, chỉ có súc sinh mới chịu sự sai khiến của người khác!” Thục Phi cười đến bộ ngực sữa run rẩy:
“Tiểu Tuyết mắng rất hay!”
“Tiện nhân, để lát nữa lột sạch quần áo của các ngươi sau đó treo lên, xem còn dám mắng chửi?” Không Điêu mất kiên nhẫn, trực tiếp phát động thế công.
Một đôi cánh Đại Bằng sau lưng giang rộng giữa tinh không, vô tận Kim Đế Lực và Phong Đế Lực kéo tới, hình thành một cơn bão táp chứa đựng vô số thanh phi đao sắt lẹm.
Thân ảnh Không Điêu biến mất ngay tại chỗ, tốc độ kinh khủng nhắm về phía chúng nữ nghiền ép mà đến.
Hắn vô cùng cuồng ngạo, ỷ vào tu vi Địa Đế…cho rằng một mình có thể nghiền nát cả đám nữ nhân này.
Nhưng mà, đối mặt với thế công tưởng chừng kinh khủng của Không Điêu, chúng nữ sắc mặt điềm tĩnh đến cực điểm.
Địa Ngọc Huyền làm ra hành động đầu tiên, hai tay kết ấn, vô số Thổ Đế Lực tụ hội mà về, môi thơm khẽ mở:
“Địa Hoàng Hộ Thể!”
Thổ Đế Lực bao trùm toàn trường, hình thành từng lớp màn chắn kiên cố vây quanh thân thể của chúng nữ, không hề cản trở hành động của các nàng, ngược lại gia tăng khả năng phòng ngự, lớp màn chắn Địa Hoàng Hộ Thể làm suy yếu công kích của đối thủ.
Kiều Tố Tố chậm rãi tiến lên, bốn loại Dị Lôi và Cửu Sắc Đế Lôi từ thiên không oanh tạc mà xuống.
Nàng nâng một kiện bảo tháp chín tầng lên cao, bảo tháp tham lam hấp thụ tất cả Lôi Đình đánh xuống.
“Đi! Ngạo Lôi Tháp!”
Rời tay chủ nhân, Ngạo Lôi Tháp ầm ầm biến lớn, từ trên cao úp ngược mà xuống, phong tỏa ngàn dặm, muốn đem Không Điêu nhốt vào bên trong.
“Pháp Bảo? ta cũng có!” Nhìn thấy Ngạo Lôi Tháp úp xuống đầu mình, Không Điêu đành phải tạm dừng thế công, khóe miệng nhếch lên một tia khinh thường.
Theo sau đó, hắn nhẹ nhàng vẩy cánh.
ẦM ẦM!
Một tòa Kim Tự Tháp nặng nề phá không mà đến, tỏa ra vô tận Phong Kim Đế Lực vây quanh, khí thế chỉ thua kém so với Ngạo Lôi Tháp một chút.
Chỉ bất quá bởi vì được Địa Yêu Đế điều động, Kim Tự Tháp chiếm ưu thế về mặt lực lượng hơn Ngạo Lôi Tháp.
OÀNH!
Sau một cú va chạm trực diện giữa bầu trời, Kim Tự Tháp đem Ngạo Lôi Tháp đánh bay trở về.
Thấy tình cảnh này, Kiều Tố Tố sắc mặt không chút nao núng, trong lòng nghiêm nghị quát lên:
“Hóa Mạch Vi Lôi Thể - 18 đường Kinh Lôi!”
Đùng…đùng…đùng…đùng…
Như hàng loạt vụ nổ diễn ra trong cơ thể, 18 đường Kinh Lôi khai mở.
Lôi thuộc tính di chuyển ngang qua 18 đường Kinh Lôi, lập tức như lửa gặp gió lớn, trở nên cuồng bạo và hung hăng không gì cản nổi.
Kiều Tố Tố tóc dài dựng ngược lên, hai mắt lấp lóe Cửu Sắc Đế Lôi, như một vị nữ Lôi Thần.
Nàng ra sức kết ấn, Lôi thuộc tính như đại hồng thủy cuồn cuộn tiến vào Ngạo Lôi Tháp.
Chỉ thoáng chốc, Ngạo Lôi Tháp như uống phải chất kích thích, Lôi Đình phẫn nộ thét gào, đem Kim Tự Tháp hung hăng đánh bay, lấy lại cục diện.
Pháp Bảo va chạm, không gian ầm ầm tan vỡ.
“Nữ nhân này vì sao đột nhiên mạnh lên như vậy?” Không Điêu trận mắt há mồm, vô pháp lý giải vì sao một Đế Giả như Kiều Tố Tố có thể điều động Pháp Bảo vượt qua cả mình.
Mặc dù Ngạo Lôi Tháp là Đế Cấp Cực Phẩm, còn Kim Tự Tháp chỉ là Đế Cấp Thượng Phẩm, nhưng sự chênh lệch tu vi giữa chủ nhân của chúng không phải khoảng cách ngắn nha.
Hóa Mạch Vi Lôi Thể, loại Thể Chất không thuộc về vũ trụ này đã được Lạc Nam giao phó cho Kiều Tố Tố.
Nhờ vào đó, nàng khai mở 18 đường Kinh Lôi, khả năng điều động Lôi Thuộc Tính liên miên không dứt, đứng đầu cả Làng Nhất Thế ở thời điểm này, ngay cả Âu Dương Thương Lan cũng khó mà sánh bằng.
Sao có thể không mạnh?
Bất quá, kinh ngạc thì kinh ngạc, Không Điêu không bận tâm…
Kiều Tố Tố đã có Kim Tự Tháp cầm chân, hắn vẫn bằng vào tốc độ kinh thiên lao đến, sát cơ dâng trào.
GÁY!
Nào ngờ, một tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần lẫm nhiên vang vọng mà lên.
Trước mặt Không Điêu xuất hiện hư ảnh một tôn Kim Xí Đại Bằng Điểu lãnh ngạo, Diệt Thế Kim Đồng mở ra, sát cơ như hóa thành thực chất phong tỏa lấy hắn.
Không Điêu trong lòng run lên, bản thể là Hung Thú Thượng Cổ - Thiên Không Kim Điêu, nó cũng có một tia huyết mạch của Kim Xí Đại Bằng Điểu nhưng vô cùng mỏng manh, không được Kim Xí Đại Bằng Tộc công nhận là thành viên dòng chính.
Lúc này đối mặt với uy áp của Kim Xí Đại Bằng Điểu hàng thật giá thật như Thiên Diệp Dao, xém chút mất đi khả năng chiến đấu, tu vi chênh lệch không thể rút ngắn độ tinh khiết của huyết mạch.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Nhìn thấy Thiên Diệp Dao suy yếu Không Điêu, một vị Địa Yêu Đế khác nhắm đến nàng phi thân mà đến.
Hiển nhiên muốn quấn lấy Thiên Diệp Dao để trợ giúp Không Điêu thoát khỏi cảnh khó.
Kẻ ra tay chính là Cuồng Sư.
Hóa thành bản thể là một tôn Hắc Dạ Sư khổng lồ, nó ngửa đầu gầm thét.
“Hắc Ám Lĩnh Vực!”
Bầu trời nhanh chóng trở thành tăm tối, Hắc Dạ Sư có sở trường chiến đấu hùng mạnh trong bóng đêm.
Thân thể của nó tiềm nhập hư không, như u linh vô cùng quỷ dị, móng vuốt vươn dài, mục tiêu là xé rách đôi cánh Kim Xí Đại Bằng Điểu.
Ở trong bóng tối, Hắc Dạ Sư tự tin dù cường giả cùng cấp cũng không thể phát hiện thân ảnh của nó, càng đừng nói là đám nữ nhân tu vi thấp kém này.
Nào ngờ trời chưa tối tăm được bao lâu, ánh sáng một lần nữa soi rọi chiến trường.
Chỉ thấy Hoàng Y Thiền sắc mặt điềm tĩnh, Tứ Phương Quang Dực và Thiên Mệnh Quang Minh chiếu sáng giữa trời, xua tan tất cả bóng tối che phủ.
Hắc Ám Lĩnh Vực của Hắc Dạ Sư gặp phải Dị Quang chiếu sáng, trở nên vô dụng đến cực điểm.
Hoàng Y Thiền còn cố tính đem Cuồng Sư Nộ Quang phóng thích ra, hiển hóa ra một con Sư Tử với ánh sáng đầy trời như cố tình khiêu khích loại Sư Tử tinh thông Hắc Ám như Hắc Dạ Sư.
“Nữ nhân, ngươi thành công chọc giận bổn Đế!” Hắc Dạ Sư rít lên thành tiếng.
Không thể ẩn thân, nó vẫn tự tin bằng vào sức mạnh của một Địa Yêu Đế tiêu diệt tất cả.
Nghĩ đến đây, miệng rộng gầm rừ, một khỏa Hắc Ám Đại Pháo ngưng tụ bên trong, hung hăng hướng về Hoàng Y Thiền oanh tạc.
“Âm Dương Thánh Điển – Thái