Con Đường Bá Chủ

Chương 1321


trước sau



Nghe tiếng quát của Mị Yêu, sắc mặt đám Yêu Đế trở nên vô cùng khó coi.

Tất cả thật sự có phần vượt qua suy tính ban đầu của bọn hắn.

Cứ nghĩ thân là Yêu Thú với sức chiến đấu mạnh mẽ, lại thêm tu vi vượt trội có thể dễ dàng nghiền ép một đám nữ nhân vô cùng dễ dàng.

Nào ngờ cuối cùng, ngay cả chính bọn hắn mới là người bị những nữ nhân này vượt cấp khiêu chiến, đè ra áp chế, làm sao có thể cam lòng?
“Ta mới không tin các ngươi ai cũng lợi hại như vậy!” Yêu Đế Hậu Kỳ cuối cùng còn lại rống giận.

Hắn chính là Nham Lân, hiện ra bản thể lại là một con Nham Thạch Kỳ Lân hình thù to lớn, tứ chi oai vệ, trên thân bao trùm một lớp nham thạch nóng rực như chiến giáp, đỉnh đầu có một sừng, ngũ quan dữ tợn.

Nếu như đám người Mị Yêu, Không Điêu trước đó chỉ là Yêu Thú có chút huyết mạch đặc biệt, thì Nham Lân lại là Thần Thú hàng thật giá thật.

Nham Thạch Kỳ Lân là giống lai tạp giữa Hỏa Kỳ Lân và Thổ Kỳ Lân, có được cả những thiên phú mạnh mẽ của cả phụ và mẫu, vô cùng mạnh mẽ.

Trong hàng ngũ Địa Yêu Đế xuất động lần này, Nham Lân là tồn tại mạnh nhất.

RỐNG!
Nham Lân ngửa đầu rít gào một tiếng.

ẦM ẦM ẦM…
Mặt đất Tiên Ma Vực chấn động, từng cái khe nứt khổng lồ bị tách ra sâu không thấy đáy.

Từ những cái khe nứt này, vô số dung nham nóng chảy bị Nham Lân triệu hoán trào dâng.

Chúng hóa thành biển dung nham dữ dội với nhiệt độ kinh hồn, như sóng thần nổi dậy hướng về Làng Nhất Thế đổ bộ mà xuống.

Quá trình dung nham di chuyển diễn ra nhanh chóng, trong lúc này thiêu cháy vô số thi thể Yêu Quân đã tử trận, vị khét tràn lan, âm thanh xèo xèo vang vọng bốn phương tám hướng.

Đối mặt với tình huống như vậy, Độc Cô Ngạo Tuyết sắc mặt lạnh lùng, một tay cầm Trúc Kiếm chưa rời khỏi võ, một tay đặt lên chuôi kiếm.

Từ trong thân thể mềm mại của nàng, hai tầng Kiếm Vực gào thét mà ra, kéo theo đó là sát cơ ngập trời như hóa thành thực chất.

Bên trong đan điền, Tàn Kiếm Ma Hồn và Hồng Hoang Ma Văn gào thét, lại bị Độc Cô Ngạo Tuyết cưỡng ép không để chúng nó xuất hiện tránh bại lộ thân phận Ma Tu.

Nàng không có Nghịch Chuyển Tiên Ma như Lạc Nam, chỉ đành phải ẩn giấu một phần thực lực.


Bất quá mặc dù như vậy, theo một tiếng quát yêu kiều:
“Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bảy phần Kiếm rời khỏi võ, một đường Kiếm khí kinh thiên vô pháp để hình dung xuyên thấu vân tiêu, mang theo uy thế diệt nát mọi sinh cơ, tàn phá thiên địa.

XOẸT!
Nhất kiếm vừa ra, biển dung nham khổng lồ bị trảm thành hai nửa, đường Kiếm kinh khủng nhắm ngay đầu của Nham Lân bổ thẳng mà xuống.

“Không xong!”
Nham Lân sắc mặt đại biến, từ đường Kiếm khí này…hắn cảm nhận được mùi vị của sự tử vong.

Thanh Kiếm kia rốt cuộc là sao? Kiếm thuật này là như thế nào? nữ nhân này sao lại mạnh như vậy?
Không có thời gian tìm đáp án cho những thắc mắc của mình, hắn ngửa đầu gầm rống:
“Dung Nham Hộ Thân Thuật!”
ẦM ẦM ẦM…
Biển dung nham được Nham Lân triệu hoán mà về, chúng cấp tốc hình thành từng bức tường kiên cố như thép nguội trồi lên, bảo vệ Nham Lân hắn phía sau.

RĂNG RẮC…
Nhưng đối mặt Rút Kiếm Diệt Sinh Thuật, tầng tầng lớp lớp dung nham bị phá diệt, kiếm khí vẫn cường hoành tiến bước, hung hăng đến cực điểm.

Mãi đến khi bức tường dung nham cuối cùng bị vỡ nát, một tia sát khí như gió nhẹ thổi qua bên mặt, Nham Lân mồ hôi đã ướt nhẹp toàn thân.

Hiển nhiên nhất kiếm kinh hoàng vừa rồi rốt cuộc tiêu hao sạch sẽ lực lượng.

“Nữ nhân, ngươi đã gây nên hứng thú của ta!”
Nham Lân mạnh miệng gầm một tiếng, lùi lại lấy đà, sau đó nặng nề như núi ầm ầm lao vọt mà đến.

Sức mạnh của lửa và thổ được hắn phát huy vô cùng tinh tiết, những nơi đi qua, không gian một phần bị đạp nứt, một phần bị thiêu đốt.

Có được sức công kích mạnh mẽ của Hỏa Kỳ Lân, có được khả năng phòng ngự của Thổ Kỳ Lân.

Nham Lân tự tin ở khoảng cách gần cận chiến, Độc Cô Ngạo Tuyết chắc chắn không phải đối thủ của mình.

Nào ngờ chưa kịp lao đến mục tiêu mong muốn, một thân ảnh thiếu nữ khác với vẻ mặt hưng phấn pha lẫn thô bạo đã hiện ra.

“Nghịch Sinh Pháp Thân – ăn của Manh Manh một quyền!”
Vô tận lực lượng phá thể mà ra, một tôn Pháp Thân cao lớn vạn trượng, thân thể so với Yêu Thú còn khổng lồ hơn xuất hiện.

Đình Manh Manh thống ngự Nghịch Sinh Pháp Thân, kết hợp ăn ý, đồng loạt hướng cái đầu Nham Lân đấm đến.

Nàng vận dụng sức mạnh của một Thể Đế Trung Kỳ, dư ba công kích như trống trận nổ tung.

“Hừ, còn non lắm!” Nham Lân cười lạnh khinh thường.

Thân là Thần Thú, hắn cũng tự tin khả năng phòng ngự của mình không kém gì ai, thế là tứ chi đạp mạnh, húc vào cú đấm của Đình Manh Manh và Nghịch Sinh Pháp Thân.

OÀNH!
Như thiên lôi đụng địa hỏa, hai cổ lực lượng mênh mông nổ tung, Đình Manh Manh liên tục bị đẩy lùi vài chục bước, sắc mặt yêu kiều không giận còn mừng, chiến ý bị kích phát:
“Lại tới!”
“Chẳng lẽ ta sợ ngươi?” Nham Lân cười gằn, vừa mới chiếm thế thượng phong khiến hắn vô cùng đắc ý.

“Độc Cô Cửu Kiếm – Phá Lực Thức!”
Nhưng hắn quên mất đối thủ của mình có đến tận hai người.

Bên tai vang lên thanh âm lạnh lẽo của Độc Cô Ngạo Tuyết, Trúc Kiếm đã rời võ, một nhát chém ảo diệu có thể xuyên phá Hỏa Đế Lực và cả Thổ Đế Lực của Nham Lân được trảm ra.

“Khốn nạn…” Trước nhát chém của nàng, Nham Lân thầm mắng một tiếng.

Đơn đả độc đấu, hắn có thể áp đảo bất kỳ ai trong số hai người, thậm chí là đem đánh bại, dù sao hắn cũng là Thần Thú hùng mạnh.

Nhưng khi hai nữ nhân này liên thủ, một người với nấm đấm vô cùng cứng đầu, một người với Kiếm thuật ảo diệu xuất thần nhập hóa, ngay cả hắn cũng cảm thấy ăn không tiêu.

Mà ở các chiến trường khác, nhóm người Mị Yêu, Không Điêu, Cuồng Sư cũng đang có cùng suy nghĩ như vậy.

Với chiến lực của bọn chúng, có thể dễ dàng nghiền ép bất kỳ nữ nhân nào nếu đơn đả độc đấu.

Đáng tiếc, chúng nữ thua thiệt về tu vi nhưng thắng về số lượng, đang chiếm thế thượng phong ở mọi mặt trận.

“Diệt Thế Kim Đồng!”
Tiếng gáy thanh lãnh của Thiên Diệp Dao vang lên, bản thể Kim Xí Đại Bằng Điểu chấn động, hai con mắt lóe lên ánh vàng kim chói lọi, sát khí kinh hồn bắn ra hai luồng hủy diệt.

PHỐC!
Không Điêu hét thảm, đôi cánh khổng lồ bị Diệt Thế Kim Đồng xuyên thủng, xém chút ngã quỵ xuống mặt đất.


“Lão đại, ngươi còn không mau ra tay? Bình định hiện trường?” Không Điêu rú lên, ánh mắt hướng về thủ lĩnh cầu cứu.

Mà nghe tiếng quát của hắn, nhóm người Mị Yêu cũng đồng loạt đưa mắt nhìn về người còn lại, trong lòng tràn đầy tự tin và hy vọng.

Mặc dù bọn hắn bị áp chế, nhưng chỉ cần thủ lĩnh ra tay, với tu vi và chiến lực của một Thiên Yêu Đế, bình định hiện trường dễ như trở bàn tay.

“Hừ, một đám vô dụng!” Tên thủ lĩnh cười lạnh.

Thân là Thiên Yêu Đế, hắn có sự kiêu ngạo nhất định của một vị cường giả đỉnh cấp.

Lẽ ra, hắn chỉ định tọa trấn hiện trường mà không hề ra tay, chỉ cần đạp nát Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận để loại bỏ lớp phòng ngự của Làng Nhất Thế là được.

Nào ngờ đám thuộc hạ từng người từng người bị áp chế, buộc hắn không thể không xuất chiến.

“Nữ nhân, bổn Đế thừa nhận các ngươi rất mạnh, nhưng mạnh đến đâu cũng có giới hạn!” Thiên Yêu Đế nhìn Âu Dương Thương Lan lạnh lùng nói:
“Hiện tại chỉ còn lại ngươi, lấy tư cách gì ngăn cản bổn Đế?”
“Chiến rồi mới biết!” Âu Dương Thương Lan bình thản cười.

KENG!
Ngân Dạ Đế Thương xuất hiện ở tay phải, Loạn Tinh Thương hiện ra bên tay trái.

Nàng cầm lấy song thương, tóc dài không gió tự bay, từ trong cơ thể mê người, Thương Vực lấy uy thế cuồng bạo đến cực điểm nghiền ép mà ra.

“Bốn tầng Thương Vực?” Thiên Yêu Đế sắc mặt hiện lên vẻ kinh dị.

Phải biết rằng, Vực là thứ vô cùng khó lĩnh ngộ,

đòi hỏi thiên phú và ngộ tính phi phàm.

Ở vũ trụ này, số người thành Vực chưa đến một phần vạn.

Nhưng số người có thể lấy tu vi Đại Đế lĩnh ngộ đến bốn Tầng Vực càng là đếm trên đầu ngón tay.

Theo kiến thức của Thiên Yêu Đế, hắn chỉ biết vài vị tuyệt thế quái tài có khả năng như vậy, điển hình như vị Ngô Đế Tử ở Cổ Việt Tộc.

Vậy mà hiện nay, Âu Dương Thương Lan lại biểu hiện thiên phú có thể sánh ngang những nhân vật đó, làm sao có thể không khiến hắn kinh ngạc?
“Ngươi đủ tư cách biết tên của bổn Đế!” Thiên Yêu Đế tự ngạo nói ra:
“Nhớ rõ, người đánh bại ngươi…Đồ Hách!”
“Thật xin lỗi, ta không có hứng thú biết tên bất kỳ nam nhân nào ngoài người đàn ông của mình!” Âu Dương Thương Lan thái độ hờ hững.

“Ngươi…” Đồ Hách sắc mặt đỏ lên, lửa giận dâng trào trong lòng, gằn từng chữ nói:
“Vậy để ta xem, Lạc Nam tên rùa rút đầu kia rốt cuộc có dám xuất hiện cứu ngươi?”
Nói xong, thân ảnh biến mất tại chỗ.

Một lần nữa xuất hiện, từ bên trong cánh tay…các nhánh xương cốt của Đồ Hách bỗng nhiên đâm xuyên da thịt trồi lên, hóa thành các thanh Kiếm sắt lẹm.

Hung hăng hướng đầu Âu Dương Thương Lan trảm xuống.

“Quả nhiên mục tiêu chân chính của các ngươi là phu quân…” Âu Dương Thương Lan trong lòng dâng lên sát cơ đầy trời.

Nàng cũng đang thắc mắc đám Yêu Quân này từ đâu xuất hiện, tấn công Làng Nhất Thế với mục đích gì.

Hiện tại chỉ bằng vào một câu nói, Đồ Hách đã chỉ đích danh Lạc Nam.

Rõ ràng ngay từ đầu, mục đích của bọn hắn vẫn luôn chờ đợi Lạc Nam xuất hiện nên mới có câu trả lời như vậy.

Nghĩ đến có kẻ nhắm vào nam nhân của mình, bản tính bá đạo bao che khuyết điểm của Âu Dương Thương Lan trào dâng.

Nàng nhẹ nhàng nâng lên cánh tay, để mặc cho Loạn Tinh Thương lơ lửng bên cạnh.

Trong ánh mắt kinh hãi của Đồ Hách và cường giả toàn trường, chỉ thấy thanh Kiếm sắc bén được tạo thành từ xương cốt của Đồ Hách bị bàn tay ngọc ngà của Âu Dương Thương Lan thản nhiên bắt lấy, gắt gao nắm chặt.

“Làm sao có thể?” Đồ Hách hét ầm lên, bất khả tư nghị nhìn chằm chằm đối thủ.

Mà toàn trường cũng trở nên tỉnh lặng trong thoáng chốc.

Liên tục là những tiếng hít khí lạnh vang lên, cả đám dụi dụi mắt.

Âu Dương Thương Lan lấy tu vi Đại Đế, dùng tay kẹp lấy Cốt Kiếm của một vị Thiên Yêu Đế?
Hoang đường, quá mức hoang đường.

Đám đông thấy hoang đường, nhưng Âu Dương Thương Lan lại cho rằng mọi chuyện là lẽ đương nhiên.

Bên trong đôi mắt sắc sảo của nàng, Bí Tự Lâm như ẩn như hiện, lấp lóe ánh sáng thần bí.

Hiển nhiên, để có sức mạnh đối kháng một vị Thiên Yêu Đế, nàng buộc lòng kích phát Bí Tự ngay lập tức.


Ở trạng thái có Bí Tự Lâm gia thân, ngay cả Lạc Nam cũng vô pháp phá nát phòng ngự của nàng, càng đừng nói là Đồ Hách.

Chưa kể, khi nàng và Lạc Nam tập luyện, nàng vẫn còn là một Thể Tôn Viên Mãn.

Nhưng hiện tại, đạt đến Thể Đế Trung Kỳ…nàng chưởng khống Bí Tự Lâm càng hoàn mỹ hơn.

Lúc này thân thể nàng, sánh ngang Vạn Cổ Bất Hủ Thân của Lạc Nam.

Đó là sự nghịch thiên của Bí Tự, là thứ mà ngay cả Kim Nhi cũng phải thán phục.

“Ta không tin!” Đồ Hách gầm lên đầy nhục nhã.

KENG KENG KENG KENG KENG…
Trong khoảnh khắc, xương cốt trong cơ thể hắn liên tục trồi ra, hóa thành từng thanh Kiếm sắt lẹm cứng rắn.

Toàn bộ cơ thể Đồ Hách lúc này như hình thành một bộ Kiếm giáp kinh người, trông giống con Nhím đang xù gai, cực kỳ nguy hiểm.

Hắn ám sát Âu Dương Thương Lan, lợi dụng thân thể đầy Kiếm của mình để cận chiến với nàng.

Âu Dương Thương Lan chiến ý đầy trời, song Thương trong tay ngân vang.

Bốn tầng Thương Vực bùng nổ, lại thêm Bí Tự Lâm gia thân, tự tin cùng Thiên Yêu Đế cận chiến.

KENG KENG KENG KENG KENG…
Thương cùng Kiếm va chạm liên hồi giữa bầu trời, chỉ trong nháy mắt, hai người giao thủ vài trăm chiêu thức.

Đồ Hách giận dữ không thôi, không hiểu sao nữ nhân này phòng ngự và chiến lực mạnh mẽ thì cũng thôi, vì sao tốc độ ra chiêu không kém gì mình?
Phải biết rằng, Thiên Yêu Đế như hắn có thể áp đảo toàn diện mới đúng, kể cả tốc độ ra chiêu…
Nhưng đừng quên, Âu Dương Thương Lan cũng là một Hồn Tu.

Hồn Tu có sự bén nhạy và linh mẫn vượt xa tu sĩ đồng cấp, nhờ đó nàng mới miễn cưỡng theo kịp tốc độ xuất kích của Đồ Hách.

Bất quá không thể không nói, chiến lực của Thiên Yêu Đế thật sự quá mạnh.

Ngay cả nàng đã dùng đến Bí Tự, kết hợp thêm cả bốn tầng Thương Vực, chỉ miễn cưỡng cầm cự trước mặt Đồ Hách mà thôi, khó thể chiếm thượng phong…càng đừng nói là giành chiến thắng.

“Không ổn rồi…”
Tình huống này rơi vào trong mắt đám người Mị Yêu, cả đám sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.

Vốn tưởng chỉ cần thủ lĩnh ra tay, bình định cục diện sẽ hết sức dễ dàng.

Nào ngờ hiện tại ngay cả thủ lĩnh cũng bị cầm chân, thế cục càng thêm hỏng bét.

Bởi vì chỉ cần kéo dài thêm một đoạn thời gian, bọn hắn sẽ bị đám nữ nhân liên hợp đánh bại.

Khi đó toàn bộ Làng Nhất Thế liên thủ, ngay cả Thiên Yêu Đế như thủ lĩnh cũng bị đẩy lui.

Đám nữ nhân này, sao lại kinh khủng như vậy? ngay cả thủ đoạn chiến đấu cùng Thiên Yêu Đế cũng có, vượt ngoài dự kiến của tất cả mọi người.

Suy nghĩ của mấy người Mị Yêu hiển nhiên cũng là kế hoạch của chúng nữ.

Chỉ cần Âu Dưng Thương Lan ngăn chặn Thiên Yêu Đế, các nàng tự tin diệt sạch bốn tên Địa Yêu Đế này
Đồ Hách sắc mặt âm trầm đến nhỏ máu, tuy nhiên cục diện đã đến nước này, hắn cũng không thể trơ mắt nhìn an nguy của thuộc hạ bị uy hiếp.

Hít sâu một hơi, Đồ Hách hạ giọng lên tiếng:
“Hổ huynh, nhờ ngươi ra tay viện trợ!”
Tiếng nói vừa dứt, một cổ uy áp ầm ầm bao phủ hiện trường, vô số phòng gỗ Làng Nhất Thế sụp đổ.

Toàn bộ Tiên Ma Vực trong lòng hãi nhiên, không dám tin gào thét:
“Vẫn còn Thiên Yêu Đế?”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện