Đối với thế giới mạnh được yếu thua, khi kẻ mạnh có quyền uy tuyệt đối như thế này, đôi khi cần chứng minh được sức mạnh của chính mình.
Ngươi càng mạnh, càng cường thế và bá đạo sẽ càng được người khác tôn trọng, ngưỡng mộ.
Ngược lại ngươi tỏ ra khách khí, lễ độ…có đôi lúc sẽ khiến người khác xem thường ngươi, cho rằng ngươi dễ bắt nạt, là quả hồng mềm mà ai cũng có thể bóp.
Bởi vì Thiếu Đế Chi Chiến bị phong tỏa tin tức, số người biết đến cái tên Lạc Nam thật sự ít ỏi đến mức đáng thương, cho rằng hắn chỉ là một Thiếu Chủ vô danh của Thiên Đế Cấp Thế Lực với tích lũy 8000 năm ngắn ngũi.
Vốn Lạc Nam cũng chẳng thèm bận tâm mấy đến chuyện này, nhưng hôm nay hắn lại nhận ra khuyết điểm của người không có danh tiếng.
Nếu đám thiên tài Phượng Hoàng Tộc biết được biểu hiện của hắn ở Thiếu Đế Chi Chiến, thử hỏi bọn hắn có can đảm đứng ra khiêu chiến không?
Khi đó mâu thuẫn sẽ không phát sinh, càng không kéo theo nhiều hệ quả như hiện tại.
Bất quá, Lạc Nam vẫn luôn là hắn…
Là một kẻ không muốn gây phiền nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền.
Không phục? đánh cho ngươi phục.
Chưa biết đến tên của ta? đánh cho ngươi biết.
Vừa nghĩ đến đây, lại chứng kiến công kích của hai tên trưởng lão Băng Phượng Tộc đánh tới, Lạc Nam môi nở nụ cười lãnh khốc.
Thất môn bên trong Bát Môn Độn Giáp mở ra, toàn thân Lạc Nam như được bùng nổ, sức mạnh thân thể đạt đến một mức độ khủng bố, từ các giác quan, mạch máu, xa thịt, xương cốt cho đến khả năng tác động lên không gian thăng tiến một cách khó tin.
Sau khi thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công cải tiến, Bát Môn Độn Giáp lúc này đã đạt đến Đế Cấp Thể Thuật.
Không cần mở Tử Môn, chiến lực của Lạc Nam cũng thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Ở mỗi cánh tay, hai mươi đường Hồng Hoang Tiên Văn nổi cộm lên, tổng cộng là bốn mươi đường Tiên Văn, lại thêm Bá Lực bao phủ nắm đấm.
Chưa dừng lại ở đó, Chiến Vực bùng nổ mà ra.
Lạc Nam như một vị chiến thần, đối mặt với đôi Băng Hoàng Vũ Dực của hai vị Thiên Yêu Đế, hắn không lùi mà tiến, hai tay đồng loạt đấm ra:
“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền có thể nghiền nát một hành tinh.
ĐÙNG ĐÙNG…
Trong ánh mắt trợn tròn của toàn thể Băng Hoàng Tộc, Băng Hoàng Vũ Dực do hai vị trưởng lão đánh ra bị Lạc Nam đấm văng thành từng mảnh, như thủy tinh vỡ vụn tung bay khắp bầu trời.
“Hắn…hắn còn là người sao??”
Một đám Đế Tử còn trong Lưới Hồn nhìn thấy tình cảnh này, lần thứ n cảm thấy hoài nghi nhân sinh…à không phượng sinh.
Lạc Nam lấy ít địch nhiều, đem tất cả thiên tài như bọn hắn bắt giữ.
Lạc Nam vượt cấp, đem Thiếu Chủ của Băng Phượng Tộc trọng thương.
Những điều này, bọn hắn mặc dù hãi hùng…nhưng còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Nhưng mà đến khi Lạc Nam dễ dàng nghiền nát công kích của hai vị Địa Yêu Đế…bọn hắn thật sự chết lặng.
“Kẻ này…kẻ này…sợ rằng so với Phượng Cửu Huyền Đế Nữ còn yêu nghiệt hơn!” Hai vị trưởng lão của Băng Hoàng Tộc cũng không tránh khỏi sự khiếp sợ.
Vô pháp hình dung tâm tình của mình vào lúc này.
Băng Hoàng Vũ Dực chính là Đế Kỹ Trung Phẩm, bọn hắn tự tin kết hợp thi triển, dù là cường giả trong cùng cấp cũng phải chật vật chống cự.
Nào giống như tiểu tử này, hai quyền đã đem công kích của bọn hắn ma diệt?
Nhưng không có thời gian để khiếp sợ, bởi vì thân ảnh của Lạc Nam đã biến mất ngay tại vị trí cũ, dưới chân hắn có Dị Lôi vừa mới lóe lên.
Huyễn Ảnh Lôi Đình trợ giúp chủ nhân nhanh như ảo ảnh.
Bằng vào tốc độ không kém chút nào so với dịch chuyển không gian, Lạc Nam xuất hiện trước mặt hai vị trưởng lão.
Không nói thêm tiếng nào dư thừa, hắn hung hăng tung đấm.
“Cuồng vọng!”
Hai Địa Yêu Đế giận tím mặt, cánh tay cũng đồng loạt tung ra, móng vuốt lạnh lẽo như hàn băng gào thét xuất hiện, lấy cứng đối cứng với nắm đấm của Lạc Nam.
ẦM ẦM…
Không gian băng liệt, hai vị trưởng lão khiếp sợ khi cảm thấy móng vuốt của mình như muốn tan vỡ, lực đạo khổng lồ từ trên người đối thủ cộng thêm Chiến Vực đầy trời, bức lui cả hai người bọn hắn.
“Mau tách ra!”
Hai vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cực kỳ ăn ý, sau lưng mọc ra đôi cánh Phượng Hoàng, thả người bay lên, tách nhau ra hai phương hướng khác biệt.
Bọn hắn nhận ra dù phối hợp cận chiến cũng không phải đối thủ của Lạc Nam, vì lẽ đó tách ra để giữ một khoảng cách, nếu Lạc Nam công kích một trong số hai người, thì người còn lại nhân cơ hội tấn công Lạc Nam.
Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của hai vị Địa Yêu Đế rất là phong phú.
Vừa mới tách ra, cả hai đồng loạt kết ấn, lạnh lẽo quát lên:
“Lĩnh Vực Hoàng Băng!”
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Gió rét đầy trời, tuyết bay mù mịt, bầu trời và mặt đất hóa thành hàn băng, không gian đông cứng lại.
Ở trong Lĩnh Vực Hoàng Băng, Băng Phượng Hoàng tộc sẽ được gia tăng sức mạnh, chiến lực đề thăng, vũ kỹ đánh ra uy lực có thể cộng hưởng cùng đất trời, cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng mà…vẫn chưa đủ.
Lạc Nam lạnh lùng nở nụ cười, trong lòng gầm một tiếng: “Luyện Độc Lĩnh Vực!”
“Khanh khách, khanh khách…”
Tiếng cười yêu dị của Độc Nhi vang lên giữa trời, Đế Độc Đỉnh xoay tròn dữ dội.
Vô số Đế Độc gào thét mà ra, quấn quanh xung quanh Lạc Nam, hòa vào trời đất tạo thành một vùng không gian kịch độc.
Xèo xèo xèo xèo…
Những nơi kịch độc đi qua, mọi thứ đều bị ăn mòn một cách vô cùng đáng sợ, ngay cả Lĩnh Vực Hoàng Băng cũng không ngoại lệ.
Chỉ thoáng chốc, Luyện Độc Lĩnh Vực đã hoàn toàn áp đảo Lĩnh Vực Hoàng Băng.
“Không được…” Hai vị trưởng lão biến sắc.
Theo sau đó, bọn hắn cùng lúc xuất ra một kiện Pháp Bảo có hình dạng như một cái Lồng Chim, tung ra giữa trời.
Lồng Chim biến lớn, hướng về đỉnh đầu Lạc Nam chụp xuống, muốn đem hắn nhốt vào bên trong.
Lạc Nam đang định né tránh, lại phát hiện Lồng Chim này lại phong tỏa cả không gian, đem thân thể của hắn định trụ tại nguyên chỗ.
“Hừ, đây là Đế Cấp Thược Phẩm Pháp Bảo, ngươi chạy không thoát, ngoan ngoãn chịu trói đi!” Đại Trưởng Lão Băng Phượng Tộc cười lạnh nói.
Lạc Nam bật cười, nhận thấy Tiểu Hồng Nhi đã khát khao khó nhịn.
KENG!
Ánh kiếm màu hồng chói lọi thiên không, đem màu trắng của băng tuyết ở Băng Hoàng Tộc áp đảo tuyệt đối.
Lạc Hồng Kiếm hình thể khổng lồ, lưỡi kiếm sắt lẹm, thân kiếm uy phong, màu đỏ rực như máu luân chuyển, thần dị cực kỳ.
Bên trên thân kiếm, từng đường…tường đường Hồng Hoang Tiên Văn chậm rãi hiện lên, gia trì vào bên trong.
“Không được…xin đừng!” Phượng Băng Mai nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu.
Hơn ai hết ở tại nơi này, nàng biết một khi Lạc Nam xuất động thanh Kiếm này sẽ là một kết cục kinh khủng như thế nào.
Hàng loạt Đế Tử đỉnh cao trong vũ trụ đến từ các phương cự đầu đã ảm đạm dưới kiếm, ngay cả Ma Long Đế Tử cũng bị thanh Kiếm này chém đầu.
Làm sao Phượng Băng Mai không cảm thấy kinh hãi?
Đáng tiếc, mọi chuyện đã muộn!
Lạc Nam tay cầm Lạc Hồng Kiếm, hướng về Lồng Chim liên tục trảm xuống:
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm!”
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tầng tầng lớp lớp Kiếm Khí tung hoành, Kiếm Vực ngưng tụ, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước.
Chưa đầy nửa khắc, Lạc Nam chém ra 30 Kiếm.
Toàn trường chỉ kịp nhìn thấy một luồng tia sáng màu hồng lóe sáng mà lên, bổ trực tiếp vào Lồng Chim Đế Cấp Thượng Phẩm.
RĂNG RẮC…
Âm thanh rạn vỡ làm da đầu của toàn trường tê dại.
Lồng Chim đứng trước mặt Lạc Hồng Kiếm như gặp phải khắc tinh.
Hàn băng vỡ vụn, một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo bị trảm thành hai nửa.
“Không thể nào…phốc!”
Hai vị trưởng lão đồng loạt phun ra máu tươi, Pháp Bảo bị phá khiến bọn hắn gặp phản phệ không hề nhẹ.
“Câu Hồn!”
Lạc Nam ánh mắt không chút cảm tình, tu vi Hồn Đế toàn diện bạo phát.
Hồn Nguyệt Ánh phụ trợ phu quân, lập tức thi triển Linh Hồn Tăng Phúc.
Diệt Hồn Liên và Hắc Hồn Liên kết hợp, tạo thành hai lưỡi câu linh hồn, móc thẳng vào Linh Hồn hai vị trưởng lão Băng Phượng Tộc.
Lạc Nam vung tay, Câu Hồn đem bọn hắn kéo về phía mình.
“AAAAAAA”
Trong suốt quá trình này, đau đến đến tê tâm liệt phế, xém chút khiến hai vị trưởng lão gặp hôn mê.
“Trời…trời ạ…” Nữ Tướng Tuyết Ưng Vệ co quắp dưới mặt đất nhìn lấy cảnh tượng hoang đường này.
Nàng đã mang về quái vật nào thế này?
Nếu hai vị Trưởng Lão xảy ra chuyện gì bất trắc, nàng thân là kẻ mang Lạc Nam vào Băng Phượng Tộc, liệu có gánh tội nổi không?
Mà Phượng Băng Mai cũng đã mất đi năng lực suy tính.
Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc mới bao lâu? Người nam nhân này đã tiến bộ đến mức độ như vậy?
“Mau buông hai vị Trưởng Lão!”
Từng âm thanh phẫn nộ liên tục vang lên, trong các Tổ Chim Băng Giá khổng lồ, từng thân ảnh Thần Thú uy nghi vượt không mà lên.
Bọn hắn chính là những Trưởng Lão khác của Băng Phượng Tộc.
Nhìn Đại Trưởng Lão và Nhị