“Phượng Nghi Nữ Đế đã đích thân mở miệng, tiểu tử đương nhiên không tiếp tục bêu xấu!”
Lạc Nam ra vẻ nghiêm nghị nói, vội vàng giải trừ các tôn Thần Tướng, thu hồi lực lượng trở về đan điền.
Nói đùa sao? một đám Thiên Yêu Đế kéo đến, hắn đâu có điên mà tiếp tục đánh? Không có quả ngon để ăn a.
Huống hồ vượt qua mong đợi của hắn, chẳng những Phượng Cửu Huyền không xuất hiện, mà người ra mặt lại chính là mẫu thân của nàng, Phượng Nghi Nữ Đế, chẳng lẽ Phượng Hoàng Tộc xem trọng hắn đến thế sao?
“Hồi bẩm tộc trưởng, mọi chuyện là một đợt hiểu lầm…” Phượng Băng Mai hướng Phượng Nghi Nữ Đế hành lễ, muốn đem mọi chuyện giải thích.
“Được rồi…ta đã biết!” Phượng Nghi Nữ Đế khoác khoác tay.
Nếu ngay cả hành tinh dưới trướng mình phát sinh chiến đấu cũng không biết, ngôi vị Tộc Trưởng của Phượng Hoàng Tộc nàng cũng không cần ngồi.
Thật ra ngay vừa lúc Lạc Nam tiến vào Băng Phượng Tộc thì nàng đã cảm ứng được.
Thần thức của nàng quét khắp Phượng Hoàng Tộc, mỗi một ngọn gió thổi qua, mỗi một ngọn cỏ lay động cũng đừng mơ tránh khỏi ánh mắt nàng.
Nhìn thấy một đám thiên tài Phượng Hoàng Tộc muốn khiêu chiến Lạc Nam, nàng cũng không lên tiếng ngăn cản, ngược lại muốn mượn tay Lạc Nam rèn luyện, dạy cho bọn hắn biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, để đám thiên tài ngày thường cao ngạo dẹp bỏ sự kiêu ngạo.
Nào ngờ đám cường giả của Băng Phượng Tộc quá mức hồ đồ, đi theo Thiếu Chủ Phượng Băng Cường làm loạn, mới dẫn đến toàn bộ Băng Phượng Tộc lâm vào tình cảnh lúng túng xấu hổ.
Từ đầu đến cuối, Băng Phượng Tộc Trưởng cũng đi theo sau lưng nàng chứng kiến tất cả, nên mới thẹn quá hóa giận, trừng phạt Phượng Băng Cường một phen.
Thật ra ngay lúc hai vị trưởng lão ra tay với Lạc Nam, Băng Phượng Tộc Trưởng đã có thể ngăn cản…nhưng hắn lại tò mò muốn biết Lạc Nam liệu giới hạn nằm ở mức nào nên muốn để các trưởng lão dò xét thực lực sâu cạn của hắn.
Thân là thành viên cao tầng của Phượng Hoàng Tộc, Băng Phượng Tộc Trưởng là một trong số ít người biết được chiến tích của Lạc Nam ở Thiếu Đế Chi Chiến.
Chỉ là hắn cũng giống như Phượng Băng Mai, không thể ngờ được Lạc Nam lại yêu nghiệt đến mức độ như vậy, đem tất cả cao tầng Băng Phượng Tộc đè ra đánh.
Có thể nói lần này mặt mũi của Băng Phượng Tộc mất hết rồi, nhìn ánh mắt trêu tức của đám tộc trưởng khác là đủ hiểu.
“Nghe nói ngươi muốn gặp Cửu Huyền?” Phượng Nghi Nữ Đế nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt lóe lên một tia phức tạp rồi biến mất.
Đừng nói là người khác, ngay cả nàng cũng không thể dự đoán được Lạc Nam sẽ trưởng thành nhanh chóng đến mức độ này.
Có lẽ, phần thưởng khổng lồ đạt được từ Thiếu Đế Chi Chiến đã được hắn tận dụng một cách tối đa nhất.
Với tâm cảnh vững vàng như bàn thạch của mình, Phượng Nghi Nữ Đế không thể không thừa nhận, trong thời gian gần đây…Lạc Nam là kẻ khiến nàng phải bất ngờ nhiều nhất.
Đó là điều mà những cường giả đỉnh cao trong vũ trụ cũng rất khó làm được.
Lạc Nam thoáng quan sát Tiểu Tiểu, bên trong trận chiến nàng được Tinh Không Long Mã tận tình bảo hộ nên không hề bị dư ba công kích làm ảnh hưởng, ngược lại vừa hưng phấn, vừa dùng ánh mắt sùng bái nhìn lấy hắn như muốn nói sư phụ vô địch.
An tâm trong lòng, Lạc Nam hướng Phượng Nghi Nữ Đế chắp tay:
“Có đại sự muốn thương lượng cùng Phượng Hoàng Tộc, vốn muốn gặp Cửu Huyền Đế Nữ, nhưng hiện tại đích thân Phượng Nghi Nữ Đế đã ra mặt, đây là sự vinh hạnh của tiểu tử!”
Nghe hắn nói vậy, ánh mắt chúng cường giả Phượng Hoàng Tộc lóe lên một tia dị sắc.
Nếu là trước đó, lời của Lạc Nam sẽ làm cả bọn xem thường, một tên tiểu bối như ngươi có đại sự gì chứ? Lại muốn thương lượng cùng chủng tộc hùng mạnh như chúng ta?
Nhưng sau khi chứng kiến màn biểu hiện lực chiến kinh thiên vừa rồi của Lạc Nam, không vị cao tầng nào của Phượng Hoàng Tộc dám xem nhẹ lời nói của hắn.
Một yêu nghiệt như Lạc Nam chắc chắn sẽ không chỉ biết khoác lác mạnh miệng.
Nghĩ đến đây, Phượng Nghi Nữ Đế liếc qua Tiểu Tiểu, cảm ứng được khí tức tử vong nồng đậm của nàng, ánh mắt trở nên nguy hiểm:
“Đại sự quan trọng đến mức nào?”
“Có thể quyết định đến tương lai của Phượng Hoàng Tộc!” Lạc Nam nghiêm mặt đáp.
Đám người hai mặt nhìn nhau, lời của Lạc Nam thật sự quá mức nặng ký.
Bọn hắn đã là một trong những chủng tộc mạnh nhất vũ trụ này, còn lo lắng về tương lai sao?
Như hiểu được suy nghĩ của chư Phượng, Lạc Nam cười nhạt, không nhanh không chậm nói:
“Phượng Hoàng Tộc vô cùng hùng mạnh, nhưng mạnh đến mấy cũng có thể phát triển và mạnh hơn!”
“Trong lịch sử, Loạn Thế Nghĩ Tộc, Bất Tử Điểu…những chủng tộc này yếu sao? nhưng hiện tại đều đã tuyệt tích!”
“Nếu Phượng Hoàng Tộc từ chối cơ hội để trở nên mạnh hơn, ta không còn gì để nói!”
Nghe giọng điệu tự tin hữu lực của Lạc Nam, Phượng Nghi Nữ Đế ánh mắt híp lại, óng tay áo nhẹ phất:
“Đến Hỏa Phượng Giới đi!”
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh của nàng đã biến mất tại chỗ, chư vị Thiên Yêu Đế của Phượng Hoàng Tộc cũng vội vàng đuổi theo.
Hiển nhiên Phượng Nghi Nữ Đế sẽ tiếp đón Lạc Nam ở Hỏa Phượng Giới, thế giới hạch tâm của Phượng Hoàng Tộc, xem như đầy đủ tôn trọng.
…
Lạc Nam nhún nhún vai, thả người rơi xuống.
“Sư phụ…” Tiểu Tiểu vui vẻ nhào vào lòng hắn.
“Không làm con hoảng sợ chứ?” Lạc Nam cười xoa đầu nàng.
“Không sợ, sư phụ quá uy phong rồi, Tiểu Tiểu cũng muốn được như ngươi!” Tiểu Tiểu chiến ý hừng hực nói.
Lạc Nam hài lòng cười haha: “Tiểu Tiểu giỏi như vậy, chắc chắn sẽ có ngày đó!”
Một luồng hương thơm mát lạnh tiến đến, Phượng Băng Mai phức tạp nhìn lấy nam nhân, khẽ cắn bờ môi:
“Thật có lỗi, làm phiền Côn Lôn Thiếu Chủ rồi!”
Mặc dù Băng Phượng Giới bị Lạc Nam lật tung, nhưng nàng lại không có lý do để tức giận, bởi vì nàng biết nguyên nhân là do đâu.
“Từ xưa hồng nhan họa thủy, tại hạ hiểu rõ đạo lý này!” Lạc Nam thoải mái cười cười.
Một kẻ lão luyện tình trường như hắn làm sao không rõ lý do đám thiên tài của Phượng Hoàng Tộc chủ động khiêu chiến mình?
Còn không phải vì Phượng Băng Mai sao?
Bất quá lần này Lạc Nam quả thật oan ức, hắn thề không có chút ý đồ bất chính nào với Phượng Băng Mai cả.
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt vô tình lướt qua một tòa kiến trúc hình Tổ Chim bằng băng lộng lẫy, Lạc Nam hơi động lòng chỉ tay nói:
“Nếu Đế Nữ muốn chuộc lỗi, có thể cho tại hạ xin một tòa kiến trúc đấy không?”
Tổ Chim của Băng Phượng Tộc là loại Pháp Bảo dạng kiến trúc, nếu như không có phương pháp đặc biệt, dù hắn có thành Khí Đế cũng không thể luyện chế ra được.
Đến Băng Phượng Giới, Lạc Nam trong lòng nhớ đến Hoa Thanh Trúc.
Nàng cũng sở hữu Huyết Mạch của Băng Phượng Hoàng, có lẽ sẽ thích loại kiến trúc có hình dạng như tổ chim này.
Đem về đặt tại cung điện của Hoa Thanh Trúc, xem như lễ vật kỷ niệm tặng cho nàng.
“Côn Lôn Thiếu Chủ muốn kiến trúc?” Phượng Băng Mai ánh mắt cổ quái, không biết Lạc Nam đột nhiên xin một căn nhà tổ chim làm gì.
Bất quá dạng kiến trúc này quả thật là đặc trưng riêng của Băng Phượng Giới, những nơi khác chắc chắn không thể nào có được, tặng cho Lạc Nam cũng không có sao.
Dù gì thì trong trận chiến này, kiến trúc như thế bị hắn phá hủy cũng không phải ít.
“Không sai, tốt nhất là nơi chưa từng có người ở!” Lạc Nam đáp.
“Được rồi…” Phượng Băng Mai nhẹ gật đầu, đột nhiên vung tay lên.
Từ Nhẫn Trữ Vật của nàng bay ra một cái Tổ Chim phiên bản thu nhỏ, đưa cho Lạc Nam nói:
“Những kiến trúc này giống như Không Gian Pháp Bảo, ở bên trong tu luyện có ích cho người sở hữu Băng Linh Căn, đặc biệt là Băng Phượng Hoàng!”
“Đa tạ…” Lạc Nam hai mắt tỏa sáng, không ngờ trên thân Phượng Băng Mai có kiến trúc mới tinh.
Hắn không khách khí tiếp nhận.
“Thiếu Chủ còn cần gì không?” Phượng Băng Mai nhìn hắn hỏi, theo nàng thấy một cái kiến trúc hình tổ chim chẳng đáng là gì.
Thấy Lạc Nam lắc đầu, nàng nói