Công kích hùng mạnh của các vị Thiên Đế toàn lực oanh tạc lên cơ thể Lạc Nam.
Bất kể là Thiên Thủ Quan Âm của Mộc Thiên Thánh Cung hay Nguyên Thủy Thiên Ma của Nguyên Thủy Ma Tông đều là những vũ kỹ Đế Cấp, càng chưa nói đến thủ đoạn của cường giả Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện.
Sợ rằng bất kỳ nhân vật cấp Thiên Đế nào gặp phải những công kích khủng bố như vậy cùng lúc oanh tạc cũng không dám xem thường, phải toàn lực ứng phó.
Ấy thế mà, lần này các cường giả đã tập trung hơn, Thần Thức của Thiên Đế tỏa ra xuyên vào trong vụ nổ, muốn chứng kiến Lạc Nam chết hoặc trọng thương thì mới an lòng.
Không có cách nào khác, những lần trước đó Lạc Nam trơn trượt như cá trạch, dùng tầng tầng lớp lớp các thủ đoạn liên tục vượt qua từng thế công hùng mạnh của các Thiên Yêu Đế, điều đó đã khiến lòng tin của các cường giả giảm mạnh, không còn vì hắn chỉ là một Đại Đế mà xem thường nữa rồi.
Quả nhiên, đề phòng của bọn hắn là đúng.
Bởi vì bên trong vụ nổ, nào có nhìn thấy thân ảnh của Lạc Nam?
Tất cả cường giả chỉ chứng kiến một con rối bằng hắc ám vừa bị hàng loạt công kích khủng bố nghiền nát thành vô số điểm đen tán loạn, còn Lạc Nam đã sớm biến mất dạng.
“Không xong, lại là một loại Dị Hắc Ám!” Thiên Yêu Đế của Bất Tử Điểu kinh hô.
“Khốn kiếp, tên này vì sao có nhiều Thiên Địa Dị Vật đến như vậy? sở hữu nhiều loại Dị Thuộc Tính chẳng phải sẽ bạo thể mà chết sao?” Một đám cường giả nghiến răng nghiến lợi.
“Câm miệng, lúc này không phải thời điểm thắc mắc điều đó, mau ngăn hắn lại!” Thiên Yêu Long Đế gầm thét.
Chúng cường giả giật mình, lúc này chứng kiến thân ảnh Lạc Nam hiện ra, xuất hiện ở sát bên cạnh bảo tọa.
Hiển nhiên, Lạc Nam đã sớm bố trí Hình Nhân Hắc Ám trốn ở bên cạnh bảo tọa độc nhất, sau đó dùng nó để thế mạng cho mình, hoán đổi vị trí, thành công qua mặt chúng cường giả đỉnh cao.
Nếu không phải bảo tọa mà Luân Hồi Thụ thiết lập chỉ cho phép người có sinh mệnh ngồi vào, hắn đã đem Hình Nhân Hắc Ám ngồi sẳn lên trên đó, còn mình chỉ việc hoán đổi là xong.
“Ta thắng!” Lạc Nam cất tiếng cười tà trêu tức nhìn đám Thiên Đế.
Vừa nói, vừa đặt mông ngồi xuống.
“Ngươi…” Chúng cường giả hai mắt như muốn nứt, lửa giận thiêu đốt bừng bừng.
Bọn hắn đường đường là Thiên Đế, Thiên Yêu Đế và cả Thiên Ma Đế, cả đám liên thủ vẫn không thể ngăn cản một Đại Đế? chuyện này một khi lan truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ trở thành vết bẩn cả đời vô pháp rửa sạch.
Nhưng mà ngay lúc Lạc Nam sắp ngồi xuống bảo tọa thành công, sắc mặt của hắn lập tức đột biến.
Không chút do dự, Bá Lực bao trùm nắm tay, Lạc Nam hướng về sau lưng hung hăng đấm thẳng.
“Bạo Tinh Quyền!”
OÀNH!
Không gian chấn động, một hắc ảnh đang ẩn nấp bị đẩy văng, Chủy Thủ trong tay không kịp cắm xuống đầu Lạc Nam.
“Khặc khặc, quả nhiên có bản lĩnh!” Hắc ảnh há miệng cười quỷ dị.
“Ám Cổ Tộc?” Lạc Nam lạnh lùng nói.
Bởi vì kẻ vừa ra tay với hắn chính là Ám Cổ Tộc, một trong Thất Tuyệt Cổ Tộc.
Nếu không nhờ trực giác bén nhạy và Hồn Nguyệt Ánh nhắc nhở, hắn đã bị ám sát rồi.
Bởi vì Hồn Lực suy yếu sau nhiều lần thi triển Dịch Chuyển Tức Thời và Dò Thám Tương Lai, trước đó còn dồn phần lớn Hồn Lực để đẩy lùi hai cái Chân Long Hồn của hai vị Thiên Long Đế, nên Lạc Nam không thể tiếp tục duy trì trạng thái Dò Thám Tương Lai được nữa.
“Bảo tọa đó không phải ngươi được phép ngồi!” Hắc Ảnh của Ám Cổ Tộc nhếch miệng cười dữ tợn, hai tay kết ấn.
Trước mặt hắn xuất hiện một cái lỗ đen, từ trong lỗ đen là những cường giả của Thất Tuyệt Cổ Tộc còn lại xuất hiện.
Lạc Nam biến sắc.
Bởi vì hắn nhìn thấy, đám cường giả của Thất Tuyệt Cổ Tộc đã sớm ngưng tụ công kích từ trước rồi, giống như ẩn núp và chờ hắn sập bẫy vậy.
Vừa thoát khỏi lỗ đen, bọn chúng đã hung hăng phát động thế công hùng mạnh mà chẳng cần tốn thời gian thi triển.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Mọi thứ nói thì dài, thực chất từ lúc Hắc Ảnh của Ám Cổ Tộc ám sát thất bại sau đó triệu hồi chúng cường giả điên công kích diễn ra trong chưa đầy nửa hơi thở.
Vô tận sát cơ bao phủ thân thể Lạc Nam…
Lần này, không ai nghĩ rằng Lạc Nam sẽ còn thủ đoạn gì để sống sót, bởi vì Hình Nhân Hắc Ám còn chưa hoàn toàn khôi phục, nó vẫn đang tập hợp vô số luồng hắc ám bị đánh văng tung tóe kia.
Bất quá vì cẩn thận, chúng cường giả một lần nữa đem Thần Thức tiến vào, dò xét Lạc Nam xem còn sống không.
Kết quả khiến cả đám thở phào nhẹ nhõm, bởi vì chẳng nhìn thấy thân ảnh Lạc Nam đâu cả, ngay cả khí tức cũng tiêu thất, chắc là bị diệt sát thành hư vô rồi.
“Haha, Thất Tuyệt Cổ Tộc làm rất tốt!”
Chúng cường giả thấy cảnh này mừng quá đỗi, vội vàng lao đến tán dương Thất Tuyệt Cổ Tộc.
Mặc dù ngoài miệng động viên lẫn nhau, ánh mắt cả đám vẫn đang khóa chặt bảo tọa không người kia.
“Hừ, đây là công của chúng ta, các ngươi muốn làm gì?” Cường giả của Thi Cổ Tộc lên tiếng hừ nói.
“Nói vậy sao được? nếu không có chúng ta hợp tác, các ngươi làm sao có thể ám sát tên quỷ dị kia?” Thủy Hoang Chiến Tộc, Cự Chiến Cổ Tộc các loại kể công.
Trước đó bọn hắn và Thất Tuyệt Cổ Tộc chiến đấu, chẳng qua nhận thấy Lạc Nam quá mức nguy hiểm, nên cả đám dừng lại chiến trận, chuyển sang hợp tác đối phó Lạc Nam.
Cũng nhờ vậy, Thất Tuyệt Cổ Tộc mới thành công.
Lúc này muốn độc chiếm công lao sao?
“Nghĩ đẹp lắm, nếu không có chúng ta trước đó liên thủ tiêu hao vô số thủ đoạn của hắn, Thất Tuyệt Cổ Tộc các ngươi có thể giết được sao?” Thiên Yêu Long Đế cười lạnh lùng.
“Đừng nói nhiều, kẻ làm phiền đã chết, chiến phân ra thắng bại tiếp đi!” Thiên Yêu Đế của Bất Tử Điểu đề nghị.
“Chẳng lẽ chúng ta sợ ngươi?” Chân Long đám người cười lạnh.
Thế là, một đám cường giả tiếp tục vận chuyển thế công.
Ở phía bên ngoài, Hàm Nhi đã khóc sắp ngất, Tuế Nguyệt với Phượng Nghi ánh mắt cũng trở nên phức tạp.
Nam nhân yêu nghiệt như vậy tử trận, thật là tổn thất to lớn của Tu Tiên Giới a.
“Ta nói các ngươi, đừng có đánh nhau vô ích nữa, ghế ở hàng thứ tư còn lại không nhiều đâu…”
Đúng lúc này, một tiếng cười chế nhạo bất chợt vang lên.
Toàn trường rùng mình, hai mắt muốn lồi ra nhìn lấy nơi vừa phát ra tiếng nói.
Chỉ thấy một tên nam tử diện mạo bình phàm, đầu đầy tóc trắng đang thản nhiên ngồi trên bảo tọa độc nhất vô nhị giữa trung tâm Luân Hồi Thụ, trong lòng bàn tay của hắn đang lơ lửng một tôn Đại Đỉnh trong suốt, thần bí phi phàm.
“Ngươi…ngươi…ngươi là người hay quỷ?” Thiên Yêu Đế của Phượng Hoàng Tộc trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy Lạc Nam.
“Đương nhiên là người!” Lạc Nam cười hắc hắc: “Đa tạ các vị đã nhường, bảo tọa hiện nay đã thuộc về ta!”
Ngoài mặt tỏ vẻ bình thản, trong lòng hắn cũng chưa kịp lấy lại bình tĩnh.
Thật sự quá nguy hiểm, trận chiến này hắn nhờ vào việc đám cường giả chưa biết những thủ đoạn mà hắn sở hữu, từ đó chiếm được tiên cơ, và nhiều lần thoát khỏi công kích khủng bố, vài lần xém chút thất bại, cuối cùng vẫn thành công đoạt ghế.
Bất quá Lạc Nam cũng hiểu chiến lực của mình còn chưa đủ để hoành hành ngang dọc, đứng trước những cường giả hùng mạnh sở hữu thủ đoạn riêng biệt, sơ sẩy một tí là trả giá cả đời.
“Ngươi, ngươi vì sao làm được? trốn qua cảm ứng của tất cả chúng ta ngồi lên bảo tọa?” Đám cường