Con Đường Bá Chủ

Chương 1412


trước sau



Tốc độ của Lạc Nam ở thời điểm hiện tại đã có thể sánh ngang với Thiên Đế.

Kết hợp Đế Cấp Cực Phẩm Thân Pháp Thiên Hạ Vô Cực, các loại Dị Thuộc Tính gia tăng tốc độ, như một luồng tàn ảnh quỷ mị lướt qua vũ trụ, dưới Thiên Đế muốn nhìn rõ hình dạng của hắn cũng là điều bất khả thi.

Thế nhưng mà vô cùng đột ngột, cảm giác báo động với nguy hiểm trong lòng Lạc Nam tăng cao, ánh mắt của hắn co rút lại.

Bởi vì chẳng biết từ bao giờ, từ bốn phương tám hướng, có đến tám cổ sát cơ bất chợt bá đạo hàng lâm, hình thành Sát Vực, phong thiên tỏa địa, đem Lạc Nam vây vào trung tâm.

Chỉ thấy tám kẻ thần bí khoác áo choàng đen từ không gian bước ra, mỗi người tay cầm một thanh Cột Trụ khổng lồ như cột chống trời, hung hăng cắm xuống hư không vô định.

KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Tám thanh Cột Trụ vừa được cắm xuống, lực lượng hùng mạnh trên thân chúng nó bùng nổ, ầm ầm liên kết với nhau, hóa thành một cái lồng giam cự đại phong tỏa bốn phương tám hướng, vây nhốt Lạc Nam vào trung tâm.

“Kẻ nào?” Lạc Nam lùng lùng quát lên, Phật Nộ Hàng Ma Quyền mang theo Bá Lực hung hăng đấm ra.

OÀNH!
Sắc mặt hắn kinh dị, bởi vì quyền kình khủng bố đến từ Phật Nộ Hàng Ma Quyền vậy mà bị lực phản chấn từ trên đám Cột Trụ bắn ngược về phía hắn, chúng nó liên kết tạo thành một lồng giam kiên cố đến cực điểm.

“Vô ích, đã bị Định Thiên Bát Trụ vây nhốt, dù là Thiên Đế cũng không thể phá vỡ, huống hồ là Lạc Nam ngươi?”
“Haha, chết!”
Thấy thành công bắt giữ con mồi, tám người thần bí lên tiếng cười ngạo nghễ.

Định Thiên Bát Trụ gồm tám thanh trụ Đế Cấp Thượng Phẩm tạo thành, một khi liên kết chúng nó lại với nhau, uy lực so với Đế Cấp Cực Phẩm thông thường còn mạnh hơn, Thiên Đế bị nhốt cũng phải thúc thủ vô sách.

“Các ngươi là người phương nào?” Lạc Nam trong mắt lóe lên lửa giận.

Tâm tình của hắn đang rất tồi tệ, không ngờ còn đột nhiên bị vây công, rõ ràng là muốn lấy mạng hắn.

Tám kẻ này rõ ràng là sát thủ cực kỳ chuyên nghiệp, vừa có thể theo kịp tốc độ của hắn, vừa có thể bí mật tiếp cận để vây nhốt hắn, khả năng ẩn nặc cực kỳ cao minh.

“Kẻ sắp chết, biết nhiều như vậy làm gì?” Tám người không thèm trả lời câu hỏi của Lạc Nam, hết sức ăn ý buông ra một câu như vậy.


Sau đó bọn hắn đồng loạt làm ra hành động, từng cánh tay nâng lên, gân xanh đầy lực lưỡng nổi cộm lên, phía trên nắm đấm có Ma Lực đen kịch bao phủ, những cánh tay như những thanh đại chùy to lớn.

“Nổ!”
Tám người quát to một tiếng, sau đó mỗi một người dũng mãnh đấm vào Cột Trụ trước mặt mình từng quyền ẩn chứa sức mạnh khủng bố.

ONG ONG ONG ONG ONG ONG…
Khi Cột Trụ được nắm đấm oanh tạc, chúng nó vọng vào bên trong âm ba công với từng luồng, từng luồng sóng âm mang tính hủy diệt, nghiền nát cả không gian, từ bốn phương tám hướng oanh tạc vào Lạc Nam bị nhốt bên trong.

Lạc Nam nghiêm nghị, một đòn phối hợp công này cực kỳ độc, nguy hiểm vô cùng.

Ngay tại thời khắc mấu chốt, Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra.

“Thần Thông – Dịch Chuyển Tức Thời!”
Trong nháy mắt, thân ảnh Lạc Nam lập tức biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã thế vào vị trí của một trong tám người, mà người bị hắn thế chỗ thì lại dịch chuyển vào trong lồng giam, nơi âm ba công đang điên cuồng oanh tạc.

“KHÔNG!”
BÙM…
Máu thịt đầy trời, linh hồn cũng bị nghiền nát thành cặn.

Chỉ kịp thời phát ra một tiếng gầm rống đầy hoảng sợ và tuyệt vọng, tên đáng thương đã bị chính thủ đoạn công kích của hắn và bảy vị đồng bọn tạo ra diệt sát, chết đến không thể chết hơn được nữa.

“Lão Tam!!!”
Bảy người còn lại mắt thấy thảm cảnh của đồng bọn như vậy, phát điên gầm rú, tràn đầy thê lương.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh và nguy hiểm, cả đám không ai lường trước một màn như thế sẽ phát sinh, đến khi Lão Tam của cả đám nổ thành thịt vụn mới biết la hét thảm thiết.

Hiển nhiên, không ngờ được rằng Định Thiên Bát Trụ khiến ngay cả Thiên Đế cũng đau đầu lại bị hoá giải một cách nhanh chóng và quỷ dị đến như vậy.

Kẻ đi săn trở thành con mồi!
Tuyệt Thế Thần Thông thứ tư của Cấm Kỵ Chi Nhãn đã phát huy được tác dụng khủng bố của nó.

Chỉ sau hai lần kích hoạt Dịch Chuyển Tức Thời, một lần là dịch chuyển chính bản thân mình, một lần là dịch chuyển đối thủ vào bên trong, Lạc Nam chẳng những hoá nguy thành an, còn phản giết một tên địch thủ, khiến Định Thiên Bát Trụ nổi danh trở nên vô dụng.

“Lạc Nam, dám giết Lão Tam của chúng ta, ngươi chết không yên…” Bảy người áo đen gầm lên phẫn nộ.

Bất quá bọn hắn còn chưa kịp nói hết lời, Lạc Hồng Kiếm đã cường hoành xuất hiện trong tay Lạc Nam.

Không để kẻ thù có bất kỳ cơ hội nào, từ trong cơ thể Lạc Nam, hàng loạt Lĩnh Vực cùng lúc bùng nổ.

Năm tầng Sát Vực.

Năm tầng Kiếm Vực.

Năm tầng Chiến Vực.

Bá Vực.

Các lĩnh vực hùng mạnh nặng nề như sóng thần mênh mông bát ngát, phong toả hư không, đem bảy người mặc áo đen chèn ép dữ dội.

“Cái…cái gì thế này…cái gì thế này…???”
Cảm nhận được sự áp bách từ các tầng vực trấn xuống cơ thể mình, tâm linh bảy người như chìm vào vực thẳm, một cổ khí lạnh chạy dọc theo khắp sóng lưng, hoảng sợ cùng cực.

“Vô lý…điều này hoàn toàn phi thực tế…ta không tin!”
“Sao…sao hắn có thể mạnh như vậy?”
“Các tầng vực này…tin tức chúng ta có được hoàn toàn không hề nhắc đến!”
“Giả, chắc chắn là giả…một kẻ hậu bối như hắn làm sao có thể…”
Hoảng loạn, tuyệt vọng, sự đè ép của tầng tầng lớp lớp Lĩnh Vực đan xen khiến ý chí chiến đấu của bảy người mất sạch, ngay cả ý chí để động một đầu ngón tay cũng không nổi.

Sự bá đạo của các Lĩnh Vực làm vô số thủ đoạn của bọn hắn chẳng thể thi triển nổi.

Bọn hắn chỉ có thể không ngừng tự trấn an bản thân tất cả là ảo giác do Lạc Nam tạo ra, chỉ cần thành công vượt qua sẽ giành được thắng lợi.

Đáng tiếc, hiện thực tàn khốc.


“Tin tức lạc hậu thì đừng có đi giết người!” Lạc Nam nở nụ cười lạnh lùng, ánh kiếm Lạc Hồng đã xé toang tinh không ấn mạnh mà xuống.

Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển, 50 kiếm!
Luyện hoá hoàn toàn Huyết Mạch Nghịch Long và đột phá Đại Thể Đế, thể phách của Lạc Nam đã đáp ứng điều kiện để gia tăng số lượng Hãm Quân Xa Luân có thể chém ra.

KENG!
Lạc Hồng Kiếm hưng phấn ngân lên vang trời, nặng nề trảm diệt.

PHỐC!
Kiếm khí mạnh mẽ như hồng quét ngang tất cả.

Thời gian và không gian triệt để đọng lại, chỉ có từng đoá huyết hoa nở rộ giữa màn đêm cô tịch.

Tóc trắng tung bay, ánh mắt thâm thuý, Lạc Hồng Kiếm vác trên vai, trước mặt là sáu vị Địa Đế hoá thành mưa máu.

Cảnh tượng này một khi truyền ra, tuyệt đối khiến cái tên Lạc Nam danh chấn vũ trụ.

Bất quá người duy nhất chứng kiến lúc này lại đang co quắp ngã lăn giữa thiên không, miệng sùi bọt mép, bất tỉnh nhân sự.

Hắn là kẻ duy nhất trong tám người được Lạc Nam giữ mạng, bất quá cũng vì quá đỗi kinh hoàng nên đã ngất đi.

Đây tuyệt đối là ác mộng lớn nhất cả đời hắn.

Lạc Nam thu hồi lĩnh vực và Lạc Hồng Kiếm, nhìn qua như một nam tử hiền hoà vô hại.

Hắn nắm đầu tên còn lại kéo lên, áo choàng của tên này đã sớm bị nghiền nát bởi kiếm khí, lộ ra một gương mặt dữ tợn nhưng có phần xa lạ.

Lạc Nam nhíu mày, hắn không hề quen kẻ này, hơn nữa đối phương còn dùng Ma Lực

và Định Thiên Bát Trụ, những thứ không thuộc về Tiên Giới.

Không hề do dự, Hồn Lực của Lạc Nam điên cuồng xâm nhập đầu não tên này, bắt đầu sưu hồn.

Sau khi có được toàn bộ tin tức, Lạc Nam hừ một tiếng:
“Tru Tiên Điện, quả nhiên các ngươi cũng không ngồi yên!”
Dựa theo trí nhớ của kẻ này, Lạc Nam biết được tám người bọn hắn là một nhóm sát thủ cực kỳ nổi danh ở Ma Giới, chuyên đi săn giết các con mồi có giá cao.

Sở dĩ bất chấp mạo hiểm từ Ma Giới đi vào Tiên Giới, chính là bị giá trị của cái đầu Lạc Nam hấp dẫn.

Tru Tiên Điện treo thưởng cho đầu của Lạc Nam lên đến một tỷ Tru Tiên Điểm.

Cái giá này ngay cả Lạc Nam cũng không nhịn được phải hít sâu một hơi, khoé miệng co giật.

Lần trước ở Săn Ma Điện, hắn thấy giá cái đầu của những nhân vật như Tru Tiên Điện Chủ cũng chỉ được treo 3 tỷ Săn Ma Điểm mà thôi.

Nếu giá trị phân chia của Săn Ma Bảng và Tru Tiên Bảng là như nhau, vậy cái mạng của hắn ở trong mắt đám người Tru Tiên Điện đã bằng một phần ba so với nhân vật đứng đầu của bọn hắn.

Treo thưởng mạng của một hậu bối như hắn với con số động trời như vậy, Tru Tiên Điện cho thấy quyết tâm diệt hắn, chẳng trách tám tên sát thủ này liều lĩnh đi vào Tiên Giới kiên nhẫn mai phục.

“Xem ra sắp tới phiền phức sẽ không ngừng kéo đến!” Lạc Nam sắc mặt trở nên khó coi.

Mặc dù hắn không ngại đối địch, nhưng sát thủ liên tục kéo đến cũng đủ làm hắn bận rộn đến phát điên rồi.

Sức hấp dẫn của một tỷ Tru Tiên Điểm quá lớn, đủ để càn quét phần lớn vật phẩm trong bảo khố của Tru Tiên Điện rồi.

Hơn nữa cái giá này lại dùng để mua mạng của một kẻ chưa thành Thiên Đế như hắn, chắc chắn càng trở nên hấp dẫn hơn.

Nói cách khác, hiện tại Lạc Nam sợ rằng đã trở thành miếng mồi ngon trong mắt toàn bộ Ma Giới.

“Hừ, trước hết thu chút lợi tức!” Bất mãn hừ một tiếng, Lạc Nam đem tài sản của tám tên sát thủ thu hồi, đặc biệt là Định Thiên Bát Trụ là Pháp Bảo không tệ.

Định Thiên Bát Trụ vốn có chút linh tính, sau khi chứng kiến Lạc Hồng Kiếm bá đạo, chúng nó còn sợ đến mức run lẩy bẩy, chẳng dám ngỗ nghịch trước dâm uy của Lạc Nam.


Ầm Ầm Ầm Ầm…
Đứng ở một khoảng cách xa, nhìn thấy Tử Yên cùng Lãnh Nguyệt Tâm ung dung đón đỡ Đế Kiếp, Lạc Nam hài lòng gật gật đầu.


Bất kể là Tịch Diệt Phượng Hoàng hay Thủy Tổ Thánh Ma Thể đều quá mức hùng mạnh, Thiên Kiếp giáng xuống cũng mạnh hơn bình thường, nhưng Tử Yên và Lãnh Nguyệt Tâm đều là thiên chi kiêu nữ, vẫn dễ dàng ung dung vượt qua Thiên Kiếp.

Mặc dù đã cố gắng chọn nơi hoang vắng, nhưng động tĩnh các nàng độ Đế Kiếp vẫn thu hút một số tu sĩ tiến đến dò xét, bất quá tất cả đều bị Lạc Nam đuổi đi.

Lãnh Nguyệt Tâm không thể lộ diện ra ngoài ánh sáng, bằng không thân phận Văn Lang ở Ma Giới của hắn sẽ bại lộ.

Trời quang mây tạnh, Đế Kiếp tản đi, nhìn thấy hai nữ như nữ thần cao quý kiêu sa đứng giữa tinh không, Đế Uy cuồn cuộn, Lạc Nam rốt cuộc nở nụ cười, tâm trạng không vui vì Tru Tiên Điện cũng quét sạch.

Tử Yên và Lãnh Nguyệt Tâm không chỉ thành Đế, mà còn là Đại Đế.

Lợi thế mang lại của Tịch Diệt Phượng Hoàng cùng Thủy Tổ Thánh Ma Thể quá lớn, giúp các nàng tu vi nhảy vọt là điều nằm trong dự kiến của Lạc Nam.

Tử Yên thành Đại Đế, Lãnh Nguyệt Tâm lại là Đại Ma Đế.

“Tiểu Nam…”
Nhìn thấy hắn dõi theo mình từ phía xa, hai nữ cùng lúc nở nụ cười ngọt ngào, mang theo hai luồng gió thơm tiến đến.

“Haha, các nàng rất giỏi!” Lạc Nam tự hào cười lớn ôm lấy hai kiều thê.

“Nhờ truyền thừa từ Tịch Diệt Phượng Hoàng, thiếp đã có thể áp chế Phiêu Miểu Tử Tình Công, sẽ không bị phản phệ hay ảnh hưởng!” Tử Yên mắt đẹp loé sáng, nửa buồn nửa vui.

Vui vì thực lực tiến bộ lại không bị phản phệ đến tâm cảnh, có thể thoải mái thể hiện tình cảm của nàng đối với Lạc Nam.

Buồn vì Phiêu Miểu Tử Tình Công dù sao cũng là công pháp của môn phái mà nàng tu luyện từ nhỏ, áp chế nó chẳng khác nào có lỗi với bổn môn.

“Hừ, loại công pháp như vậy không cần cũng được!” Lạc Nam không vui nói.

Nếu hỏi hắn đâu là công pháp mà hắn ghét nhất, câu trả lời chắc chắn là Phiêu Miểu Tử Tình Công.

Phải trở nên vô tình mới có thể tu luyện đến đại thành, há có đạo lý đó?
Hỉ nộ ái ố vốn là gốc rễ của mỗi sinh mệnh, không còn cảm xúc có khác nào những cổ máy biết đi?
Lãnh Nguyệt Tâm cực kỳ tán thành cách nhìn của Lạc Nam, nếu có ai đó mang Phiêu Miểu Tử Tình Công đến cho nàng tu luyện, nàng chắc chắn không cần.

Tử Yên bĩu môi, nàng biết hắn không ưa Phiêu Miểu Tử Tình Công, đành đổi chủ đề:
“Chúng ta trở về!”
“Ừm, về!”
Lạc Nam mỉm cười ôn hoà, trong ánh mắt kinh dị của hai nữ, phất tay lấy ra một thứ.

RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Thứ này vừa xuất hiện, ngay cả Tử Yên và Lãnh Nguyệt Tâm cũng phải biến sắc.

Các nàng xin thề, đời này chưa từng thấy kiện Pháp Bảo Phi Hành nào hùng vĩ, tráng lệ lại còn mang đến áp bách kinh khủng như vậy.

Vượt qua Bát Tinh Chiến Xa của Nữ Hoàng, vượt qua Tuế Nguyệt Cung của Tuế Nguyệt Nữ Đế.

Ngũ Long Đế Cung sau khi thăng cấp thành công.

À không, không còn là Ngũ Long nữa.

Cửu Long mới đúng!

Chúc cả nhà đầu tuần vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện