Sau một ngày bận rộn, Lạc Nam cũng mang theo tâm tình thoải mái đi đến Võ Trường theo ước hẹn với Nữ Hoàng!
Còn ba ngày nữa là đến Giao Dịch Nội Bộ ở Thiên Địa Hội, hắn phải cùng Mộng Chi Tiên đi một chuyến vơ vét đồ tốt.
Nói thế nào thì nói, vật phẩm có nguồn góc rõ ràng ở Thiên Địa Hội khi sử dụng sẽ an tâm hơn, không cần lo sẽ bị kẻ khác nghi ngờ hay kết thù vô cớ với các thế lực như đống tài sản của Hắc Ám Vĩnh Kiếp.
Vừa đến Võ Trường, Lạc Nam đã nhìn thấy Nữ Hoàng thong dong đợi sẳn!
Hôm nay nàng khoác Kim Sắc Đế Bào, không thèm che mặt, lộ ra dung nhan tuyệt mỹ khuynh thành, đủ để khiến thiên địa ảm đạm thất sắc, ngay cả Tứ Đại Cung Nữ đều là tuyệt sắc giai nhân cũng chỉ có thể làm nền để tô điểm cho Đế nhan của nàng.
Không hổ là Công Chúa Tiên Ma Cung, khí chất cao quý và uy nghiêm thiên sinh đã có, ăn sâu vào trong cốt tủy.
“Nhìn đủ chưa?” Nữ Hoàng thấy tên này không chút lo lắng khi sắp chiến đấu với mình, ngược lại còn có tâm trạng ngắm nhìn đánh giá mình từ trên xuống dưới, mày liễu lập tức dựng thẳng.
Tiểu tử thúi này trước đây còn được nàng che chở, hiện nay có chút thực lực đã không xem nàng vào mắt rồi? Phải dạy cho hắn một bài học.
“Nhìn mãi cũng không đủ a! !” Lạc Nam thành thật nói.
“Hừ!” Nữ Hoàng giận dữ yêu kiều hừ một tiếng, tay ngọc trắng nõn lấy ra khăn lụa đeo lên mặt.
Lạc Nam thở dài tiếc nuối.
Nói thật, sư đồ hai người luận bàn hắn có gì phải lo lắng? Chẳng lẽ Nữ Hoàng có thể ăn thịt mình hay sao?
Ngược lại, nàng lấy cớ sư đồ luận bàn là muốn điều tra thực lực của mình đã tiến bộ đến mức nào trong thời gian qua, thì đương nhiên! hắn cũng muốn nhân cơ hội để điều tra sâu cạn của nàng.
Sư đồ hai người đều tò mò về thực lực của nhau đã đến mức nào, vì lẽ đó trận chiến này đã định trước hết sức gay cấn.
Thậm chí, Thường Nga, Lăng Ba, các nữ nhân Làng Nhất Thế, Võ Tam Nương, Mộng Chi Tiên, Thiên Diệp Dao chúng nữ cũng xuất hiện bên trong Võ Trường quan chiến, rất ngóng đợi kết quả của trận này.
Thấy người đã đến đầy đủ, Côn Lôn Lão Nhân nhẹ nhàng vỗ tay.
Ầm Ầm Ầm Ầm!
Toàn bộ Võ Trường oanh động, một toà Trận Pháp ngăn cách với thiên địa bên ngoài bao trùm toàn bộ Võ Trường, chia cắt không gian.
Lạc Nam gật đầu, hắn hiểu ý đồ của Nữ Hoàng.
Võ Trường lúc này đã hoàn toàn bị phong toả, có thể thoải mái thi triển luôn cả Ma Lực mà không sợ có người phát hiện hay cảm ứng được.
Hiển nhiên, Nữ Hoàng muốn chơi tới bến.
“Bắt đầu đi!” Nữ Hoàng nhàn nhạt nói
“Long Phượng Chiến bắt đầu!” Lạc Nam nói.
Phốc!
Chúng nữ xém chút phun ra ngoài, cái tên xấu xa này có nghiêm chỉnh một chút hay không?
“Côn Lôn Ấn!” Nữ Hoàng sắc mặt vô tình, tiên hạ thủ vi cường, muốn giáo huấn tiểu tử này một bài học, để hắn hiểu được tôn sư trọng đạo.
Ra tay không chút lưu tình, Côn Lôn Ấn do Thiên Đế Lực ngưng tụ mà thành, che thiên phủ địa, hung hăng nện xuống đầu Lạc Nam.
Nữ Hoàng cũng không áp chế tu vi xuống Đại Đế ngang bằng với hắn, bởi vì nàng biết hành động đó của mình là vô nghĩa, hơn ai hết nàng hiểu tên đồ đệ của mình yêu nghiệt đến mức nào, nếu chiến trong cùng cấp sợ rằng vũ trụ này không ai có thể vượt qua hắn.
Vì thế nhân cơ hội còn chênh lệch tu vi, Nữ Hoàng muốn dạy hắn một bài học nhớ đời.
“Ăn miếng trả miếng!” Lạc Nam hưng phấn, Bá Lực điều động, một cái Côn Lôn Ấn cũng được hình thành.
Hắn muốn xem thử Côn Lôn Ấn do Bá Lực của mình ngưng tụ có sánh bằng Côn Lôn Ấn do Thiên Đế Lực tạo thành hai không.
Dù sao thì Thiên Đế Lực chính là một cổ lực lượng đỉnh cấp trong con đường của mỗi tu sĩ ở phiến vũ trụ này.
Trong ánh mắt tò mò của đám người, Côn Lôn Ấn chính diện va chạm.
ẦM! ẦM! ẦM!
Không có lập tức bạo tạc như tưởng tượng, cũng không có bên nào nghiền ép bên nào, hai cái Côn Lôn Ấn hung hăng nghiền ép, đối kháng nhau trên không trung, không ai kém ai, không gian nơi chúng nó va chạm thì như thủy tinh vỡ vụn.
“Bá Lực sánh bằng Thiên Đế Lực sao?” Lạc Nam âm thầm vui vẻ.
Nhưng ngay lúc này, chỉ thấy từ bên trong Côn Lôn Ấn của Nữ Hoàng, một cổ lực lượng mạnh mẽ khác bỗng nhiên bùng phát mà ra, mang theo thế bá đạo huỷ diệt tất cả.
Đùng!
Côn Lôn Ấn của Lạc Nam nát vụn, Bá Lực phân tán đầy trời, cổ lực lượng khủng bố kia tiếp tục nghiền ép về phía hắn.
Lạc Nam giật mình, Bát Quái Hồi Thiên Chưởng triển khai, Bá Lực gia thân, dùng một chân làm trụ, xoay tròn 360 độ tạo thành màn chắn bảo vệ bản thân vào bên trong.
Ấy vậy mà khi cổ lực lượng kia đánh đến, hắn vẫn bị hất văng lên không trung, Bát Quái Hồi Thiên Chưởng bị phá giải, vô cùng chật vật.
“Lực đẩy thật mạnh!” Lạc Nam hít sâu một hơi nói.
Thủ đoạn của Nữ Hoàng rất cao minh, nàng vậy mà đem một cổ lực đẩy ẩn giấu bên trong Côn Lôn Ấn, trong lúc hai bên va chạm đã kích hoạt cổ lực đẩy này nghiền ép hắn, khiến Lạc Nam xém chút không kịp trở tay.
Cũng do hắn chủ quan!
“Tiểu tử còn rất non, chiến đấu với trẫm thì dốc hết toàn lực ra!” Nữ Hoàng cười lạnh nói.
Lạc Nam ánh mắt lấp loé, quả thật khi chiến với nàng hắn chỉ mang tâm lý thăm dò và tỷ thí, mà không phải cuộc chiến sinh tử như các kẻ thù.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam mở ra Âm Dương Đoạt Hồn Nhãn, kích hoạt luôn Bát Môn Độn Giáp.
Nếu ngay từ đầu hắn làm như vậy, thì cổ lực đẩy kia không thể ẩn giấu được trước Nhìn Xuyên Yếu Điểm cũng như Khai Môn của hắn.
Vừa mới ăn thiệt thòi, lần này Lạc Nam quyết định chiếm thế chủ động.
Các loại Phong Thuộc Tính gia thân, sau lưng mọc ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm và Tứ Phương Quang Dực.
Thiên Hạ Vô Cực triển khai, chỉ thoáng chốc Lạc Nam đã biến mất dạng.
“Tốc độ rất nhanh!” Nữ Hoàng híp lại đôi mắt đẹp, nàng thừa nhận nếu chỉ so thân pháp, dù Thiên Đế như nàng cũng không thể nhanh bằng Lạc Nam, trừ khi sử dụng Kim Khẩu Ngọc Ngôn để dịch chuyển hoặc xé rách không gian hành tẩu.
Lạc Nam thấy Nữ Hoàng đứng im tại chỗ, hắn thoát ẩn thoát hiện ra phía sau lưng nàng, một tay tung ra Bạo Tinh Quyền, một tay thi triển Phật Nộ Hàng Ma Quyền, nhắm ngay tấm lưng mạn diệu của nàng đấm thẳng.
BÙM…
Nhưng mà ngay khi nắm đấm của Lạc Nam vừa tiếp cận, hắn lập tức phát hiện công kích của mình như chạm vào một màn chắn vô hình, màn chắn này có lực đẩy khủng bố, đánh bật mọi đòn công kích của hắn, ngay cả thế tiến mạnh mẽ cũng không thể tiến thêm.
Nhìn Xuyên Yếu Điểm ngưng tụ, Lạc Nam nhìn thấy ở xung quanh cơ thể của Nữ Hoàng khắp bốn phương tám hướng có một màn chắn vô hình như vòng cung đang bao phủ.
Màn chắn này được hình thành từ vô số luồng lực đẩy mạnh bạo, chúng nó bảo vệ Nữ Hoàng vào trung tâm, không để bất kỳ thứ gì tiến vào trong đó, ngay cả Bá Lực cũng không thể xuyên qua.
Khả năng thao túng lực đẩy của nàng quá mức kinh khủng.
Nó giống như một lĩnh vực, một lĩnh vực được tạo thành từ lực đẩy, chấn lùi hết công kích của kẻ thù, hầu như bất khả xâm phạm.
Bất quá, Lạc Nam vẫn là không từ bỏ ý đồ tấn công.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn cuồn cuộn ngưng tụ Hồn Lực, một chiêu Tạc Hồn Thuật được hình thành trong mắt hắn, hung hăng oanh tạc đến Nữ Hoàng.
Quả nhiên lĩnh vực lực đẩy của nàng không ngăn cản được đòn công kích từ Hồn Lực.
Bất quá đối mặt với Tạc Hồn Thuật, Nữ Hoàng bình thản dung dung, Kim Sắc Đế Bào tung bay, kim quang lấp lóe.
Tạc Hồn Thuật của Lạc Nam gặp phải Kim Sắc Đế Bào như gặp phải bức tường thành kiên cố, không thể tiến thêm, cuối cùng phân tán.
“Chẳng trách…” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ.
Hắn luôn cảm thấy thắc mắc, vì sao Nữ Hoàng sử dụng Lực Hóa Y Công để tạo ra một loại y phục chuyên ngăn cản Hồn Tu công kích như Kim Sắc Đế Bào, trong khi đó nàng có thể tạo ra loại y phục khác toàn diện và hữu dụng hơn.
Hiện nay rốt cuộc hiểu rõ, Nữ Hoàng có lực đẩy lĩnh vực, ở bên trong đó nàng gần