“Cuồng vọng!”
Bình Ngạn giận dữ hừ một tiếng, dựa theo giọng điệu của Văn Lang rõ ràng là xem thường bọn hắn, muốn lấy sức một người đánh hết đệ tử của Thiên Cấm Sơn.
Nếu thật sự để chuyện như vậy diễn ra, dù bọn hắn có chiến thắng cũng đâu có gì để tự hào?
“Không cần đến các sư đệ, một mình ta có thể hạ ngươi!”
Tay áo phần phật tung bay, Bình Ngạn đạp không mà lên.
Nhớ lại tốc độ kinh khủng của Lạc Nam vừa rồi khi đánh bại sư đệ, hắn cũng không nói nhảm lời nào, trực tiếp vận chuyển công pháp.
Địa Đế Lực sôi trào trong lòng bàn tay, thoáng chốc đã ngưng tụ thành một thanh Trường Kích dũng mãnh, sau lưng hiển hiện hư ảnh Kim Phật khổng lồ cầm Kim Kích như một chiến tướng, uy thế ngút trời.
Ngự Vực Binh Phật Công Đệ Thất Thức – Kích Phật Cuồng.
Năm tầng Chiến Vực cùng Kích Vực dũng mãnh nghiền ép mà ra, Bình Ngạn tay cầm Trường Kích nhắm ngay lòng ngực Lạc Nam xuyên thấu mà đến.
Lạc Nam ung dung cười cười, vận dụng Vô Tướng Chi Ma tiến hành mô phỏng.
Thoáng chốc, Ma Lực ầm ầm ngưng tụ thành một thanh Ma Kích giống y như đúc của Bình Ngạn cầm vào trong tay, mà sau lưng hắn cũng hiện lên một hư ảnh khổng lồ tay cầm Kích.
Ma Kích này đơn thuần do Ma Lực hình thành, không phải Xích Tà Kích…
Chỉ bất quá thay vì Kim Phật, hư ảnh Lạc Nam tạo ra lại là Ma Phật với hình thể màu đen kịch, vô cùng khủng bố.
Bảy tầng Kích Vực và bảy tầng Chiến Vực quét ngang.
RĂNG RẮC…
Trong ánh mắt không dám tin của đám người, song Vực của Bình Ngạn hoàn toàn vỡ nát.
RỐNG!
Hư ảnh Ma Phật của Lạc Nam ngửa đầu rít gào, Ma Kích dữ dội hung hăng trấn xuống.
“Làm sao có thể?”
Bình Ngạn chỉ kịp thốt lên một câu, hư ảnh Kim Phật ầm ầm sụp đổ, Trường Kích bị Ma Kích đập nát, liên tục lùi bước giữa không trung, khóe môi rỉ máu.
“Thắng bại đã phân!” Lạc Nam thu tay lại.
“Ngươi…” Tam Sư Huynh cánh tay run run chỉ vào Lạc Nam quát lớn:
“Ngươi vì sao có được Ngự Vực Binh Phật Công của Thiên Cấm Sơn chúng ta?”
“Thật có lỗi, chỉ bắt chước mà thôi…nào có Công Pháp như các vị!” Lạc Nam nhún nhún vai đáp.
Như để chứng minh lời nói của mình, Ma Khí tinh khiết đến cực điểm vờn quanh, thân ảnh mỹ nữ Ma Nhi lãnh diễm thần bí đã hiện ra bên cạnh hắn.
“Hừ, cứ thi triển thủ đoạn chiến đấu…ta sẽ mô phỏng toàn bộ!” Ma Nhi nhếch lên bờ môi đỏ thẳm, Ma Lực trong tay nàng khi thì hóa thành Quyền, khi thì hóa thành Đao, khi thì hóa thành Kích.
Hiển nhiên đang mô phỏng Ngự Vực Binh Phật Công.
“Ma Vật hóa hình!”
Nhìn thấy Ma Nhi, không ít đệ tử Thiên Cấm Sơn sinh lòng ngưỡng mộ và ghen ghét với Lạc Nam.
Ma Vật có thể hóa hình, vừa xinh đẹp vừa cường đại đến như vậy…bọn hắn cực kỳ ao ước a.
“Nhị đệ đã bại, đến lượt ta!”
Âm thanh trong trẻo của Tư Mã Nguyệt Đình cất lên khiến đám người bừng tỉnh trở lại.
“Không được đâu đại sư tỷ!” Bình Ngạn lau vết máu nơi khóe miệng, vội vàng kinh hô:
“Chiến lực của kẻ này vượt xa tầng lớp đệ tử chúng ta, ngươi cũng không thể nào là đối thủ!”
Bình Ngạn dù sao cũng là thiên tài của thế lực cao cấp, kiến thức bất phàm.
Vừa cùng Văn Lang giao thủ thoáng chốc, hắn đã biết thực lực chân chính của kẻ này tuyệt đối không phải những đệ tử như bọn hắn có thể đối phó, dù là nhân vật có tư cách cạnh tranh ngôi vị Phật Tử như Đại Sư Tỷ của mình cũng không được.
Chỉ riêng thủ đoạn mô phỏng theo Công Pháp mạnh nhất của bọn hắn đã đủ đáng sợ rồi, càng chưa nói Văn Lang từ đầu đến cuối vẫn dửng dưng chưa đánh toàn lực.
“Chúng ta không chiến nữa!”
Đám đệ tử khác cũng siết chặt nắm tay, bọn hắn cực kỳ yêu quý Đại Sư Tỷ, không muốn nàng đi theo một nam nhân xa lạ.
Cả đám âm thầm hối hận đồng ý lời khiêu chiến của Văn Lang, rõ ràng là bị Đại Bảo Đao tiệm cận Đế Binh làm mù mắt.
Trong lúc nhất thời, cả đám vội vàng che chắn trước mặt Tư Mã Nguyệt Đình, không để nàng nghênh chiến.
“Chúng ta không cần Đại Bảo Đao nữa, mời Văn Lang các hạ rời đi cho!” Bình Ngạn đại diện các sư đệ, sư muội trầm giọng lên tiếng.
Tư Mã Nguyệt Đình vừa cảm động vừa bất đắc dĩ.
Nàng từ nhỏ đã được Thiên Cấm Sơn nuôi dưỡng, tình cảm với các huynh đệ tỷ muội vô cùng tốt, vì vậy cũng không hề muốn từ bỏ thế lực này.
Nhưng nợ máu chưa trả, Tư Mã Thế Gia bị giết đến chó gà không tha, thân là người duy nhất còn sót lại, nàng làm sao có thể ung dung che giấu thân phận tiếp tục cuộc sống như chưa có gì xảy ra?
Lúc này nghênh chiến với Văn Lang, dù biết trước không thể là đối thủ, nhưng nàng cũng muốn xem thử sự chênh lệch giữa mình và vị yêu nghiệt này lớn đến mức độ nào.
“Mau tránh ra, đệ tử Thiên Cấm Sơn dám chơi dám chịu!” Tư Mã Nguyệt Đình nghiêm nghị nói.
Thấy thái độ của nàng cương quyết, đám đệ tử cắn chặt môi…nhưng cũng rất tôn trọng vị đại sư tỷ này, vì vậy ngoan ngoãn tránh đường để nàng bước lên.
Tư Mã Nguyệt Đình thanh thoát như tiên, thoáng chốc đã đối diện với Lạc Nam.
Thấy đám đệ tử vẫn căm ghét nhìn mình, Lạc Nam cười khổ:
“Ta có cảm giác như mình là kẻ phản diện, đại ác nhân!”
“Sau này bọn hắn sẽ hiểu!” Tư Mã Nguyệt Đình gật đầu đáp.
“Ưu tiên nữ nhân ra tay trước!” Lạc Nam làm động tác mời.
“Với nữ nhân nào ngươi cũng hành động như vậy sao?” Tư Mã Nguyệt Đình chớp chớp mắt, ấn tượng đầu của nàng với tên này là “dại gái”.
Trước đó các sư đệ của nàng thậm chí chưa kịp xuất thủ đã bị đánh bay, không nghĩ đến lượt nàng lại được ưu ái ra tay trước.
“Không…chỉ với số ít người!” Lạc Nam cười cười.
“Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh!” Tư Mã Nguyệt Đình thanh lãnh quát một tieesng.
KENG KENG…
Một cặp Song Đao đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm xuất hiện trong tay nàng, là vũ khí hàng thật giá thật.
“Đệ Bát Thức – Đao Phật Trảm!”
Đế Lực bùng lên hòa vào Song Đao trong tay, hình thành hư ảnh một cặp Song Đao lớn hơn bao phủ bên ngoài, không gian xung quanh cấp tốc đứt ra những vết sắt lẹm như bị cắt gọt.
Hiển nhiên Ngự Vực Binh Phật Công có thể kết hợp với vũ khí thật sự khi sử dụng, uy lực sẽ còn mạnh hơn chỉ dùng Đế Lực tạo thành vũ khí.
Hư ảnh Kim Phật cầm Song Đao một lần nữa tái hiện.
Đao Vực cùng Chiến Vực hòa vào thế công, Tư Mã Nguyệt Đình nhắm về Lạc Nam quyết đoán trảm xuống.
XOẸT XOẸT…
Hai luồng đao khí mang hình bán nguyệt xuyên phá trường không, ẩn chứa sức mạnh có thể trảm đứt thân thể Thiên Thể Đế.
Đối mặt với thế công của Tư Mã Nguyệt Đình, Lạc Nam vẫn giữ nguyên Kích Phật Cuồng, Ma Kích trong tay đâm ra, tầng tầng lớp lớp kích ảnh càn quét hai luồng đao khí dữ dội.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Công kích va chạm, không gian nổ tung, kích ảnh và đao mang điên cuồng ma sát lấy nhau dữ dội giữa không trung, dư ba quét ngang bốn phương tám hướng.
Bất quá lúc này nếu như nhìn kỹ, sẽ thấy 30 đường Hồng Hoang Ma Văn đột ngột hiện lên trên thân Ma Kích.
RĂNG RẮC…
Khi Hồng Hoang Ma Văn hiện ra, kích ảnh của Lạc Nam cấp tốc mạnh lên theo cấp số nhân, âm thanh đao khí bị nghiền nát tràn lan vào tai từng người, sắc mặt cả đám tràn ngập rung động nhìn Kim Phật sau lưng Tư Mã Nguyệt Đình sụp đổ.
Đám đệ tử thất thần, không ngờ đối thủ lại có thể dùng thức thứ sáu mô phỏng từ Bình Ngạn đánh bại thức thứ tám của Đại Sư Tỷ.
Chênh lệch quả thật quá xa.
Trong lúc toàn trường tưởng như Tư Mã Nguyệt Đình sẽ bại, cảnh tượng tiếp theo lập tức khiến bọn hắn giật mình.
RỐNG!
Như một con quái thú rít gào từ thể nội yểu điệu của Tư Mã Nguyệt Đình vang lên.
Tóc dài đen tuyền của nàng tung bay, một cổ lực lượng đen kịch âm u mạnh vượt qua dự kiến bao trùm xung quanh cơ thể.
“Đây là…Thiên Ma Đế Lực?!” Bình Ngạn hét lên thất thanh, hai mắt muốn lồi ra ngoài.
Không để ý đến sự kinh ngạc của đồng môn, hư ảnh Ma Phật sừng sững hiện lên sau lưng Tư Mã Nguyệt Đình, tay cầm Song Ma Đao như Ma Thần hàng thế.
Nàng vẫn chỉ là Địa Đế, Thiên Ma Đế Lực là do trưởng bối để lại bên trong Ma Ấn.
Hư ảnh Kim Phật một lần nữa ngưng tụ trở lại.
Kim Phật và Ma Phật cùng lúc giáng lâm, như hai vị thần hộ vệ trung thành của