Nhân vật vừa xuất hiện là một hòa thượng trung niên, khác với những đệ tử mặc võ tăng, vị hòa thượng trung niên này khoác cà sa bạc màu, cổ đeo phật châu, hình thể cao lớn, Thiên Phật Chi Uy bao phủ toàn trường, ánh mắt như điện khóa chặt lấy thân ảnh Lạc Nam:
“Tiểu tử, luận bàn xong rồi thì mau lăn!”
Toàn trường sững sờ, đám đệ tử vội vàng chắp tay trước ngực hành lễ:
“Gặp qua Sơn Chủ!”
Hiển nhiên hòa thượng trung niên này chính là Sơn Chủ của Thiên Cấm Sơn, danh xưng Thiên Cấm Phật Đế, cũng là một vị Thiên Phật Đế hàng thật giá thật, cường giả nổi danh ở Tây Phương Giáo.
Thiên Cấm Phật Đế đương nhiên đã biết thân phận chân thật của Tư Mã Nguyệt Đình từ lâu, nhưng hắn không quan tâm…bởi vì nàng là nhân tuyển có thể đại diện Thiên Cấm Sơn cạnh tranh ngôi vị Phật Tử.
Chỉ cần nàng trở thành Phật Tử…hoặc hơn nữa là Giáo Chủ, dù Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện cũng không dám đánh vào Tây Phương Giáo làm khó dễ thân phận Tiên Ma Cung của nàng.
Nhiều năm qua, Thiên Cấm Sợ nỗ lực bồi dưỡng và cung cấp tài nguyên cho Tư Mã Nguyệt Đình, làm sao có thể để nàng dễ dàng rời đi như vậy?
Một kiện Đại Bảo Đao tiệm cận Đế Binh mà thôi, so với nhân tuyển cho vị trí Phật Tử còn kém xa lắm.
Nghe nhiều tin đồn về Văn Lang, Thiên Cấm Phật Đế chỉ muốn mượn tay các đệ tử xem thử mức độ yêu nghiệt của tiểu tử này nên âm thầm quan chiến.
Không nghĩ đến Tư Mã Nguyệt Đình quyết định đi theo Văn Lang, hắn không thể đứng nhìn được nữa.
“Sơn Chủ…Nguyệt Đình có chí hướng riêng, mong người thứ lỗi!” Tư Mã Nguyệt Đình ôn nhu hiểu chuyện, lẳng lặng nhìn Thiên Cấm Phật Đế, trong mắt hiện lên một tia cầu khẩn.
Nàng cũng hiểu việc mình đi theo Văn Lang là không phải với Thiên Cấm Sơn, nhưng cơ hội báo thù trước mắt…Tư Mã Nguyệt Đình sao có thể từ bỏ?
Nàng chỉ cần cố gắng trợ giúp một phần sức mọn dưới trướng Tiên Ma Công Chúa là đủ rồi.
Về phần ân tình mà Thiên Cấm Sơn dành cho nàng bấy lâu nay, chỉ cần có cơ hội nàng nguyện dùng cả tính mạng đền đáp.
“Nguyệt Đình, ngươi là đệ tử đáng tự hào nhất của Thiên Cấm Sơn chúng ta, là niềm kiêu ngạo của các sư đệ, sư muội!” Thiên Cấm Phật Đế trầm giọng nói:
“Nếu muốn trả thù, cũng là do Thiên Cấm Sơn chúng ta đứng ra trả thù cho ngươi, nào cần đến người khác?”
Tư Mã Nguyệt Đình bị lời của Thiên Cấm Phật Đế làm cho cảm động, bất quá nàng vẫn là lắc đầu:
“Ân oán cá nhân sao có thể liên lụy Sơn Môn? Văn Lang là đệ tử của Tiên Ma Công Chúa, chúng ta có cùng mối thù, trợ giúp lẫn nhau mới là hợp tình hợp lý!”
“Ngươi biết Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện rất mạnh không?” Thiên Cấm Phật Đế hừ một tiếng.
“Nguyệt Đình đương nhiên biết!” Tư Mã Nguyệt Đình nghiêm trọng gật đầu.
“Hừ, đối với kẻ địch mạnh như vậy, chỉ có sở hữu lực lượng của toàn bộ Tây Phương Giáo mới có hy vọng báo được thù!” Thiên Cấm Phật Đế kiên nhẫn khuyên nhũ:
“Chỉ cần ở lại, Thiên Cấm Sơn sẽ toàn lực trợ ngươi trở thành Phật Tử, chỉ cần kiên nhẫn…chắc chắn báo thù thành công!”
“Văn Lang là kẻ được xưng đệ nhất yêu nghiệt ở Ma Giới, ta tin tưởng đi cùng hắn sẽ lập nên kỳ tích!” Tư Mã Nguyệt Đình kiên quyết nói ra:
“Ân tình của Thiên Cấm Sơn và Sơn Chủ cả đời Nguyệt Đình không dám quên, nhưng ý ta đã quyết, mong Sơn Chủ thành toàn!”
“Hồ đồ!” Thiên Cấm Phật Đế giận dữ quát:
“Đây chỉ là suy nghĩ chưa thấu đáo trong lúc kích động nhất thời, chỉ cần bế quan tịnh tâm một thời gian sẽ nhận ra tầm quan trọng và cao quý của ngôi vị Phật Tử, mau vào núi bế quan cho bổn tọa!”
“Sơn Chủ!”
Đúng lúc này, nhị sư huynh Bình Ngạn bỗng nhiên bước lên, hướng Thiên Cấm Phật Đế cầu khẩn:
“Sơn Chủ, ta nghĩ đại sư tỷ đã cân nhắc kỹ càng từ rất lâu rồi nên mới quyết đoán đưa ra quyết định như thế, xin ngài đừng làm khó!”
“Nhị sư huynh nói đúng, dù đại sư tỷ đi đâu…nàng cũng vĩnh viễn là một phần tử của Thiên Cấm Sơn không phải sao?” Nhị sư huynh cao giọng tán thành.
“Mong Sơn Chủ thành toàn, chúng ta tuy vô dụng không thể trợ giúp sư tỷ báo thù, nhưng sẽ toàn tâm toàn ý ủng hộ con đường nàng đã chọn!” Đám đệ tử nhao nhao mở miệng.
Dù sâu trong thâm tâm, bọn hắn mong muốn Tư Mã Nguyệt Đình ở lại…nhưng chỉ cần sư tỷ quyết định, bọn hắn sẽ toàn lực ủng hộ nàng.
Đó là tình cảm thâm hậu giữa các sư tỷ đệ với nhau, ủng hộ tuyệt đối.
“Đám trẻ ranh các ngươi thì biết cái gì? Vài chục người ngay cả một mình Văn Lang cũng đánh không lại!” Thiên Cấm Phật Đế phẫn nộ nói:
“Cút vào núi bế quan hết cho bổn tọa!”
Trong lòng hắn thầm mắng, các ngươi thì biết cái gì…hiện tại trong Tây Phương Giáo có rất nhiều thế lực nhìn Thiên Cấm Sơn không vừa mắt, cách đơn giản nhất để bọn hắn yên phận là có đệ tử lên ngôi Phật Tử.
Thân là một vị Sơn Chủ, hắn phải vì lợi ích toàn cục của toàn bộ Thiên Cấm Sơn cân nhắc.
“Nè lão già, vừa rồi ngươi bảo ai lăn xuống?”
Đúng lúc này, thanh âm có chút lười biếng của Lạc Nam vang lên.
Hắn liền biết mọi chuyện không dễ dàng như vậy.
Ánh mắt toàn trường đổ dồn về hướng Lạc Nam, Thiên Cấm Phật Đế lạnh lùng nói:
“Nể mặt ngươi là thiếu niên anh tài nên bổn tọa không chấp nhất, nhưng đệ tử của Thiên Cấm Sơn không dễ dàng cướp đi như vậy!”
“Cướp?” Lạc Nam cười quỷ dị nhìn lấy hắn:
“Nguyệt Đình cam tâm tình nguyện cùng ta rời đi ngươi lại gọi là cướp? thế kẻ lợi dụng ân tình bồi dưỡng để ép nàng trái với lương tâm ở lại gọi là cái gì?”
“Ngươi…” Thiên Cấm Phật Đế nổi giận, đang muốn mở miệng lại bị Lạc Nam cắt ngang:
“Không cần nói nhãm, nghe nói Thiên Cấm Sơn các ngươi tôn trọng cường giả, chỉ có kẻ mạnh mới đủ tư cách nói chuyện?”
“Không sai!” Thiên Cấm Phật Để không hề phủ nhận.
“Vậy thì dễ nói!” Lạc Nam nhún nhún vai.
Vừa dứt lời, có tiếng cuồng phong gào thét, lôi đình chớp động, ma khí xung thiên.
Thân ảnh Lạc Nam đã xuất hiện bên cạnh Thiên Cấm Phật Đế.
Trong ánh mắt co rụt lại của đối phương, Bá Lực toàn diện chuyển hóa thành Ma Lực ngưng tụ ở hai lòng bàn tay.
“Hắc Diện Ma Chưởng!”
“Súc Năng Phong Bạo!”
Hai môn Vũ Kỹ khét tiếng cùng lúc được đánh ra, 60 đường Hồng Hoang Ma Văn như ẩn như hiện, thô bạo trấn xuống cái đầu trọc của Thiên Cấm Phật Đế.
RĂNG RẮC…
Không gian vỡ tan, cả đám đệ tử giật bắn người, không nghĩ Lạc Nam bá đạo đến mức ngay cả Sơn Chủ cũng dám động thủ như lôi đình vũ bão đến như vậy.
“Đệ Ngũ Thức – Khiên Phật Thủ!”
Hầu như ngay khoảnh khắc, Thiên Đế Lực ầm ầm từ cơ thể Thiên Cấm Phật Đế tiến ra, ngưng tụ thành một tấm khiên khổng lồ ngăn cản trước mặt.
ÒM!
Hư ảnh Kim Phật khổng lồ như núi đạp phá tinh không, hai tay cầm theo Kim Thuẫn nện thẳng đến.
OÀNH!
Hắc Diện Ma Chưởng cùng Súc Năng Phong Bạo ầm ầm nổ tung, bị Khiên Phật Thủ như tường thành bất bại ngăn cản, vết khiên loáng thoáng hiện lên những vết rạn chằn chịt như mạng nhện.
Lạc Nam thuận thế xoay người, sức mạnh Địa Thể Đế dồn nén vào bắp chân, Sát Vực cùng Chiến Vực nổ tung, một cước hung hăng đạp xuống.
“Hừ, đệ nhị thức – Cước Phật Nộ!” Thiên Cấm Phật Đế không cam lòng yếu thế, cũng là Cước Vực và Chiến Vực triển khai, cước đối cước.
ĐÙNG!
Không gian hoá thành toái phiến, hai thân ảnh liên tục đánh bật ra giữa không trung.
Sau lưng Thiên Cấm Phật Đế là hư ảnh Kim Phật khổng lồ, biến hoá đa dạng vũ khí theo ý niệm của hắn khi vận chuyển công pháp.
Sau lưng Lạc Nam lại là Ma Thần Tướng dữ dằn bá đạo, hung mãnh tuyệt luân.
Hai người đối chiến, Kim Phật và Ma Thần Tướng cũng va chạm không ngừng.
Không thể không nói Sơn Chủ thực lực rất mạnh, dù Kim Phật của hắn