Con Đường Bá Chủ

Chương 1680


trước sau



Trở về Côn Lôn Đế Thiên, Lạc Nam trong lòng lập tức vui vẻ.

Bởi vì Long Tiên Thánh Điển khiến hắn sinh ra cảm ứng dữ dội, rất nhiều cổ khí tức quen thuộc đang ở nơi này, chứng tỏ những thê tử cùng hắn Đồng Tâm Đồng Ý đang có rất nhiều người ở Côn Lôn Đế Thiên.

Lần này trở về không muốn phô trương, Lạc Nam không ngự trên Bá Vũ Điện như thường lệ, ngược lại một thân một mình, che đậy khí tức chậm rãi đi vào.

Đập vào mắt hắn, một tòa Cung Điện như tồn tại trong cổ tích lơ lửng giữa bầu trời Hi Vũ Thành, trôi nổi bồng bềnh như ở trạng thái vô định, khí tức thời không cao quý luân chuyển, thần bí nhưng không kém phần trang nghiêm.

Chính là Tuế Nguyệt Cung.

Lạc Nam chép chép miệng, thời gian gần đây hắn nghe nhiều lời đồn về việc Côn Lôn Đế Thiên trở thành thế giới mạnh nhất trong vũ trụ.

Hiện tại vừa nhìn, lập tức liền biết đây không phải lời đồn…mà đây là sự thật.

Với Ngũ Đại Đế Thiên Giới lệ thuộc gồm có Kiếm Giới, Thanh Giới, Vô Giới, Minh Giới, Lôi Giới vờn quanh, mỗi giới đều có ít nhất một vị Thiên Đế cấp cường giả tọa trấn.

Chỉ lực lượng vòng ngoài đã cực kỳ kinh khủng.

Nhưng tiến vào hạch tâm Côn Lôn Giới, sự kinh khủng vẫn chưa dừng lại.

Hàng loạt kiến trúc bất phàm tượng trưng cho những thế lực hùng mạnh, Làng Nhất Thế, Phiêu Miểu Tiên Cung, Quảng Hàn Cung…Tuế Nguyệt Cung.

Số lượng cường giả tối đỉnh thật sự vượt qua hầu hết các phương thế giới…
Thật ra từ cổ chí kim, có không ít Đế Thiên Giới tồn tại nhiều thế lực mạnh mẽ tọa trấn.

Nhưng điểm chung của những thế giới này là các thế lực bên trong đó vẫn luôn tranh đấu, ganh đua lẫn nhau, ví dụ như Đế Thiên Tiên Ma Giới trong quá khứ…
Nào có trường hợp nào giống với Côn Lôn ở thời điểm này? Khi tất cả các thế lực hùng mạnh đó chung sống hòa bình, xem nhau như người một nhà, sẳn sàng nghênh chiến bất cứ địch nhân nào dám khiêu khích.

Đặc biệt nhất, nơi này còn có đệ nhất cường giả đương thời mang tên Tuế Nguyệt trấn thủ…
Hài lòng mỉm cười, Lạc Nam đặt chân vào Côn Lôn Hoàng Cung.

Sau khi nhìn thấy tình cảnh bên trong, hắn có chút thất thần, toàn thân đứng lặng như trời trồng tại một chỗ.


Bên trên hai kiện bảo tọa, Tuế Nguyệt Nữ Đế và Côn Lôn Nữ Hoàng đang ngồi sóng vai trò chuyện, xung quanh hai nàng là các nữ Thiên Đế vờn quanh.

Cảm ứng một thoáng, những nữ nhân chưa đột phá Thiên Đế vẫn đang miệt mài bế quan tu luyện trong Làng Nhất Thế.

“Ngốc tử, chàng đứng ở nơi đó làm cái gì? Còn không mau đi vào?”
Thấy Lạc Nam thẩn thờ ngắm nhìn, Liễu Ngọc Thanh che miệng cười một tiếng.

Chúng nữ đồng loạt đưa mắt nhìn về phía nam nhân, từng đôi mắt đẹp có nhu tình lưu chuyển.

“Tiểu tử thúi ở ngoài phong lưu tuyết nguyệt, bây giờ có nhà không dám vào à? bị gì vậy?” Côn Lôn Nữ Hoàng trêu tức nhìn hắn.

Lạc Nam vuốt vuốt mặt, chỉ cảm thấy sống mũi chua chua, cay cay khóe mắt, môi nở nụ cười:
“Không bị gì cả, chỉ có cảm giác như đang lạc vào cơn mơ, một giấc mơ tuyệt đẹp vĩnh viễn cũng không muốn tỉnh lại!”
Chúng nữ trong lòng run lên, tình cảm trong lòng như muốn hòa tan.

Để đạt được giấc mộng này, những năm qua nam nhân này đã từng đổ bao nhiêu máu?
Người ngoài nhìn vào ao ước, ghen tị với hắn.

Nhưng những thời điểm hắn vất vả ngược xuôi, trải qua sinh tử…có mấy ai từng để ý?
Cho đến thời điểm hiện tại, khi phu thê chính thức đoàn tụ…hắn vẫn bận rộn chạy tới chạy lui khắp các nơi trong vũ trụ không phải sao?
Thời gian hưởng thụ và gần gũi mỹ nhân được bao nhiêu lần?
Thấy bầu không khí trở nên sướt mướt, Tuế Nguyệt Nữ Đế yêu kiều hừ một tiếng:
“Tiểu tử ngươi là đang trách bổn Đế chia cắt phu thê các ngươi sao?”
Lạc Nam hít sâu một hơi, chậm rãi đi vào…nhìn chăm chú Tuế Nguyệt Nữ Đế, chân thành nói:
“Đời này ta nợ rất nhiều nữ nhân, nhưng người ta nợ nhiều nhất, cảm kích nhất chính là nàng!”
Nếu không có sự xuất hiện của Tuế Nguyệt, hắn không dám tưởng tượng mình và nữ nhân của mình sẽ phải nghênh đón kết cục như thế nào khi đần độn kéo nhau phi thăng Tiên Giới.

Tuế Nguyệt đối mặt với ánh mắt tha thiết của nam nhân, chẳng biết vì sao cảm thấy toàn thân mất tự nhiên, nhắm hai mắt lại không nhìn thẳng hắn, lạnh nhạt nói:
“Có qua có lại mà thôi, ngươi cũng không nợ Bổn Đế cái gì…”
“Ngươi sinh ra một nữ nhi tốt làm đồ đệ của Bổn Đế, cung cấp lực lượng để Bổn Đế nhìn thấy hy vọng báo thù Săn Ma Điện…”
“Bổn Đế bảo vệ các nàng là lẽ tất nhiên, nói theo cách khác…là Bổn Đế nợ ngươi mới đúng!”
Nàng chỉ khách sáo nói một chút, ai ngờ Lạc Nam bỗng nhiên mặt dày cười haha:
“Tốt lắm, nàng nợ ta…vậy tính lấy cái gì để trả nợ?”
“Phi!”Chúng nữ cùng lúc liếc xéo hắn, con hàng này đang muốn chiếm tiện nghi của Tuế Nguyệt, uổng cho vừa rồi các nàng bị hắn làm cho cảm động.

“Thời Gian Nghịch Đảo!” Tuế Nguyệt nhàn nhạt thốt ra bốn chữ.

Cảnh tượng diễn ra lập tức tua ngược, Lạc Nam bị buộc trở về thời điểm vừa mở miệng nói:
“Đời này ta nợ rất nhiều nữ nhân, nhưng người ta nợ nhiều nhất, cảm kích nhất chính là nàng!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế trêu tức nhìn lấy hắn, thản nhiên nói: “Ngươi nợ thì ta nhận, không biết ngươi lấy gì để báo đáp Bổn Đế?”
Lạc Nam âm thầm buồn bực, chúng nữ nhịn không được che miệng cười, không ngờ Tuế Nguyệt đôi lúc sẽ chơi xấu đến như vậy.

Đáng tiếc nàng quá mức trong trẻo cao quý, làm sao da mặt dày được như Lạc Nam?
Chỉ thấy hắn vỗ vỗ lòng ngực, cực kỳ nghiêm túc đáp trả:
“Nàng là đệ nhất cường giả đương thời, cái gì cũng không thiếu…ta chẳng có gì để báo đáp ngoài tấm thân anh tuấn tiêu sái, quang minh lỗi lạc này cả!”
“Chê!” Tuế Nguyệt Nữ Đế lập tức xua tay: “Giữ lấy mà dùng đi!”
Lạc Nam mặt đen như đít nồi.

“Khanh khách!”
Chúng nữ rốt cuộc không nhịn được cười đến run rẩy cả người, từng bộ ngực sữa phập phồng lên xuống sau làn áo khiến Lạc Nam nhìn hoa cả mắt.

“Khà khà, được rửa mắt một phen nên ta không chấp nhặt với nàng!” Lạc Nam ra hiệu cho Kiếp Thiền mang đến ghế ngồi, đặt mông xuống rung đùi đắc ý.

“Tiểu thị nữ ngoan, đến hầu hạ gia!” Hắn làm bộ uể oải nói.

Nào ngờ Lạc Nam vừa dứt lời, đã có đến bảy mỹ nhân bước đến sau lưng hắn, các nàng đưa mắt nhìn nhau, hình như hơi nhiều thì phải?
Chính là Tứ Đại Cung Nữ, Băng Linh Nhi, Thủy Tích Quân và Đan Diễm Cơ.

Bốn người là thị nữ ở Tiên Giới, ba người vừa là thị nữ, vừa là thê tử ở hạ giới.

“Không đứng đắn gì cả!” Chúng nữ Hậu Cung hừ một tiếng, đem ba tỷ muội kéo trở về.

Nữ Hoàng cũng ra hiệu Tứ Đại Cung Nữ trở lại bên cạnh mình.


Lạc Nam biểu lộ bất mãn nói: “Nam nhân của các nàng vừa đại thắng trở về, mang theo lượng lớn chiến lợi phẩm, để ta một mình bơ vơ vậy mà coi được?”
“Hừ!” Côn Lôn Nữ Hoàng rốt cuộc lên tiếng: “Không đánh ngươi một trận đã là nhân từ rồi, còn muốn được khen thưởng?”
“Làm sao đánh ta?” Lạc Nam giật mình.

“Một mình một kích xông vào Tru Tiên Điện, không thèm thương lượng với chúng ta lời nào!” Nữ Hoàng giận tái mặt:
“Nếu ngươi xảy ra chuyện gì, chúng ta làm sao kịp thời chi viện?”
Phải biết rằng khoảng cách giữa Tiên giới và Ma giới không hề ngắn, Tuế Nguyệt thì bận quan sát động tĩnh của Săn Ma Điện, nên việc Lạc Nam bất ngờ đại náo Tru Tiên Điện các nàng không hề hay biết.

Đến tận khi đại chiến nổ ra, các nàng ở tận Tiên Giới cũng cảm ứng được một chút động tĩnh, cho người tìm hiểu mới biết có nhân vật thần bí tay cầm Binh Nhân Tộc đại náo Tru Tiên Điện, sau cùng thuận lợi thoát thân.

Nghĩ tới nghĩ lui, ngoài Lạc Nam ra còn có ai?
Nếu như trận này không suôn sẻ, hậu quả thế nào chúng nữ không dám nghĩ đến.

Chúng nữ đồng loạt gật đầu tán thành lời nói của Nữ Hoàng, từng đôi mắt đẹp tràn ngập u oán, trách cứ nhìn lấy nam nhân.

Lạc Nam tê cả da đầu, yếu ớt nói: “Thực lực của ta các nàng cũng rõ mà…”
“Rõ cái rắm a!” Võ Tam Nương bạo một câu thô tục: “Mạnh đến đâu thì cũng có giới hạn, cũng may đám Tru Tiên Điện phản ứng không kịp, bằng không gọi thêm một đám Ma Thú đến vây công, xem chàng lấy gì chống lại!”
“Gọi Liên Quân Nghịch Long ra đánh, dù thành công rút lui cũng sẽ tổn thất nặng nề!” Hoa Thanh Trúc thở dài một tiếng.

“Phu quân…ngươi hiện tại có quá nhiều thứ để gánh vác, còn là phụ thân của hai nữ nhi, không thể hành động một cách liều lĩnh như thế được!” Diễm Nguyệt Kỳ lúc này cũng không bênh hắn.

Lạc Nam há hốc mồm, muốn nói gì đó nhưng lại nhận ra mình vô lực phản bác.

Bởi vì chúng nữ nói đúng…lần này lẻn vào Tru Tiên Điện là hành động mạo hiểm, hắn cũng chưa từng thương lượng trước với bất kỳ ai trong các nàng.

“Thủy Tổ Ma Tộc đã xuất thế rồi!” Tuế Nguyệt Nữ Đế nghiêm nghị nói thêm:
“Nếu bọn chúng khi đó phối hợp với Tru Tiên Điện, kết cục đã rất khác!”
“Cái gì?” Lạc Nam âm thầm kinh hãi.

Không phải kinh ngạc vì Thủy Tổ Ma Tộc xuất thế, mà kinh ngạc vì sao Thủy Tổ Ma Tộc lại phối hợp với Tru Tiên Điện?
Như nhận ra suy nghĩ của Lạc

Nam, Tuế Nguyệt thản nhiên giải đáp:
“Bọn chúng chính là hậu thuẫn của Tru Tiên Điện và cả Săn Ma Điện để khuấy động vũ trụ càng rối loạn càng tốt!”
Lạc Nam ánh mắt híp lại.

Lúc này rốt cuộc hiểu vì sao thành viên của Thủy Tổ Ma Tộc là Long Quân Sư kề cận bên cạnh Long Ngạo Thiên rồi.

Bởi vì Long Ngạo Thiên là kẻ muốn hại chết Nghịch Long Đế, ngăn cản mục đích thống nhất Tiên Ma hai giới.

Thủy Tổ Ma Tộc muốn vũ trụ càng loạn càng tốt, đương nhiên không muốn hai giới thống nhất, vì vậy cử ra Long Quân Sư phò tá Long Ngạo Thiên làm loạn, phá vỡ lý tưởng của Nghịch Long Đế năm xưa.

Nói không chừng có cường giả Thủy Tổ Ma Tộc lén lút hành động trong bóng tối…
“Có lẽ trong mắt Thủy Tổ Ma Tộc thì Văn Lang chỉ là một tên hậu bối, không đủ cấu thành uy hiếp lên Tru Tiên Điện nên chẳng thèm để ý đến!” Tuế Nguyệt Nữ Đế nói tiếp:
“Nhưng sau chuyện lần này, bọn hắn chắc chắn sẽ đánh giá Văn Lang cao hơn, chắc chắn sẽ tìm thời cơ diệt trừ ngươi!”
Lạc Nam nghe vậy như nghĩ đến điều gì, ngưng trọng nói ra:
“Nàng nói ta mới để ý, khi ta vừa rời khỏi Tru Tiên Điện liền có cảm giác như bị vài đôi mắt thần bí nhìn chằm chằm!”
“Bất quá lúc đó ta đang trọng thương, cho rằng chỉ là ảo giác, lập tức tiến vào Linh Giới Châu hồi sức!”
Trực giác của Thần Thú cực kỳ bén nhạy, đặc biệt là Nghịch Long như Lạc Nam.

Chỉ là lúc đó hắn không quá để ý vì ở trạng thái suy nhược, lại thêm quyết định đi vào Linh Giới Châu nên cũng không bận tâm cho lắm.

“Mặc kệ như thế nào, lần này chàng mạo hiểm để bọn thiếp rất không vui!” Âu Dương Thương Lan khoanh tay trước ngực giận dữ nói.

“Lỗi của ta…lần sau ta sẽ thương lượng với các nàng trước khi hành động!” Lạc Nam cười làm lành.

“Không có lần sau gì cả!” Côn Lôn Nữ Hoàng trực tiếp nói:
“Hiện tại thân phận của ngươi cao quý, lại là chủ công của vô số người, chẳng có tên chủ công nào suốt ngày lao lên chiến tuyến liều mạng như ngươi cả!”
“Mọi trận chiến lớn nhỏ sau này sẽ do thuộc hạ và chiến tướng xuất thủ, trừ trường hợp bất đắc dĩ mới đến phiên ngươi!”
“Thân làm chủ công, chiến lực chỉ là một phần…khả năng chỉ huy, bày mưu đặt kế, thu mua nhân tâm, bố cục sau màn, điều binh khiển tướng cũng là cực kỳ quan trọng!” Tuế Nguyệt Nữ Đế tán thành gật đầu:
“Việc nguy hiểm nào cũng để chủ công đích thân vào sinh ra tử, còn tốn công bồi dưỡng quân đội và chiến tướng để làm cái gì?”
Lạc Nam nhíu nhíu mày suy tư…
Lời của chúng nữ không phải không có lý.

Ở thế giới bình thường, nhân vật chủ công của một thế lực hay đế vương của một quốc gia cũng chưa từng liều mạng lao lên chiến trường, ngược lại là kẻ ở phía sau nhất để thuộc hạ vì mình lao về phía trước bán mạng.


Những nhân vật đó không cần có chiến lực mạnh nhất, nhưng buộc phải có thân phận, đầu óc, mưu kế và khả năng dùng người phải thuộc hàng đầu.

Thậm chí khi gặp đại nạn, vô số người dưới trướng hắn sẽ sẳn sàng chết thay cho chủ, để chủ công thành công thoát thân, ngày sau gầy dựng lại sự nghiệp, đông sơn tái khởi.

Nhưng khác với thế giới bình thường, Lạc Nam đang tồn tại trong một thế giới thực lực vi tôn, người đứng đầu buộc phải là người mạnh nhất, bằng không rất khó để phục chúng.

Bất quá chiến lực càng mạnh, thân phận càng cao, số lần đích thân xuất thủ sẽ càng ít…
Cường giả thường có lòng kiêu ngạo, trừ một số trường hợp nhất định…thông thường sẽ không trước tiên ra tay.

Giống như đám người Tru Tiên Điện Chủ, Săn Ma Điện Chủ hay tông chủ, gia chủ của một thế lực…thường để các thành viên dưới trướng trong gia tộc hay thế lực của mình hoạt động, hiếm khi nào đích thân ra mặt.

Nào có dạng chủ công như Lạc Nam, thân là người đứng đầu lại chạy loạn khắp chốn, lao mình vào hiểm cảnh, tìm kiếm tài nguyên để thuộc hạ và người dưới trướng có thời gian tu luyện và phát triển.

Nếu là trước đây khi thế lực tổng thể còn chưa đủ mạnh, chúng nữ mặc dù đau lòng Lạc Nam vào sinh ra tử nhưng cũng chẳng còn cách nào khác để cải biến cục diện, bởi vì đó là giai đoạn kiến công lập nghiệp…nam nhân buộc phải bôn ba, ngậm cay nuốt đắng.

Nhưng hiện tại đã khác, các nàng tự tin lực lượng mà Lạc Nam đang nắm giữ đủ nghiền ép bất cứ thế lực cự đầu nào trong vũ trụ này.

Thân phận khác biệt, vị thế khác biệt, phương thức hành động cũng nên thay đổi…
“Haizz…” Lạc Nam thở dài một hơi, lắc đầu:
“Chẳng lẽ muốn ta sống an nhàn, để các nàng hoặc những huynh đệ chiến đấu trước mặt mình hay sao?”
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, vẫn là Liễu Ngọc Thanh lên tiếng thuyết phục hắn:
“Nói khó nghe một chút, nếu bất kỳ ai trong số bọn thiếp hay huynh đệ của chàng chết trên chiến trường, chàng và những người khác vẫn có thể tiếp tục sống tốt, báo thù cho người hy sinh!”
“Nhưng nếu người hy sinh là chàng, như vậy tất cả chúng ta đều sẽ sụp đổ, như rắn mất đầu, như hổ bị bẻ gãy nanh vuốt!”
Lạc Nam còn đang muốn nói, lại nghe Tuế Nguyệt cười nhạt:
“Chẳng lẽ ngươi xem nhẹ nữ nhân và huynh đệ dưới trướng mình đến thế sao? cho rằng bọn hắn không đủ khả năng chiến thắng địch nhân nếu ngươi không xuất thủ à?”
“Ta nào có ý đó!” Lạc Nam cười khổ.

“Vậy nên ngươi chỉ cần xuất thủ khi tình huống thật sự cần thiết, ngoài ra cứ để người dưới trướng có đất diễn!” Tuế Nguyệt Nữ Đế trầm giọng nói.

Chúng nữ đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh lớn tiếng:
“Sau Đan Thần Đại Hội, chúng ta có thể bắt đầu công cuộc thống nhất vũ trụ, khai chiến với tất cả địch nhân trên toàn mặt trận…mà chàng sẽ là Chủ Công của tất cả!”
“Lấy tư cách Nghịch Long, tận nhiệm Tiên Ma Cung Chủ…hiệu lệnh thiên hạ!” Côn Lôn Nữ Hoàng đanh thép nói:
“Thậm chí chỉ cần ngươi muốn, thân phận Hoàng Đế Côn Lôn Đế Thiên sẽ thuộc về ngươi!”
“Không sai, với thực lực tổng thể hiện tại của chúng ta, chẳng cần phải ẩn giấu thân phận nữa!” Độc Cô Ngạo Tuyết, Đình Manh Manh, Cự Mỹ Anh chúng nữ hiếu chiến hưng phấn nói.

Các nàng đã thương lượng với nhau một cách minh bạch, tin tưởng thực lực hiện tại đã đủ tranh bá thiên hạ.

Đây sẽ là một trận chiến trường kỳ, không thể hoàn thành một sớm một chiều, nhưng các nàng có lòng tin sẽ giúp Lạc Nam trở thành nhân vật đứng đầu vũ trụ.

Cái còn thiếu là một lần gật đầu đồng ý của hắn.

“Ta từ chối!” Đáng tiếc, Lạc Nam trầm giọng lắc đầu một cách đầy quả quyết.

Chúng nữ khó hiểu nhìn lấy hắn.

“Vì sao?” Phiêu Tử Hàm im lặng từ đầu lúc này cũng không nhịn được phải nhướn mày:
“Năm đó Nghịch Long Đế xém chút đã thành công, mà lực lượng dưới tay ngươi lúc này hoàn toàn vượt xa hắn rồi!”
Lạc Nam nhún nhún vai, cười khổ không thôi:
“Ta còn chưa muốn bị Bụt mời đi làm khách!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ &LT3.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện