Con Đường Bá Chủ

Chương 1747


trước sau



Lạc Nam tận hưởng sự mềm mại từ đôi môi, hương thơm ngào ngạt từ cái mũi tinh xảo của Hi Vũ, đang muốn duỗi đầu lưỡi ra tiến vào bên trong…
“Viên Hồng Ma khiêu chiến Côn Lôn Thiếu Chủ!”
Một âm thanh như sấm oanh tạc mà xuống khiến toàn trường chấn động.

Hi Vũ vừa có chút can đảm muốn bày tỏ cảm tình đã giật nảy mình đem Lạc Nam thô bạo đẩy ra.

Lạc Nam đầu lưỡi trống không ngoài không khí, sắc mặt mộng bức trong ánh mắt đầy trêu tức của Tứ Đại Cung Nữ.

Bầu trời lúc này hội tụ vô tận mây đen, một cổ ma khí ngập trời càn quét mà đến, khuôn mặt khỉ đột khổng lồ hiện ra giữa tinh không như dị tượng hàng thế.

Một đám mây đen điên cuồng lao đến như lôi đình chóp giật, phía trên đám mây đứng lấy một thân ảnh cao lớn đường đường.

Đó là con khỉ toàn thân lông lá đen kịch dựng thẳng, thể hình lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn, thân khoác Hắc Sắc Chiến Giáp, trên vai vác lấy Ma Côn nặng nề như cột chống trời.

Mặc dù nhìn rất cục súc, nhưng ánh mắt của nó lại thâm thúy và bình tĩnh như đêm đen, có thể khám phá và thẩm thấu vạn vật trong thiên địa.

“Con khỉ đó là Thông Túy Viên Hầu – Viên Hồng Ma!?”
“Ta nhận ra hắn, kẻ mệnh danh là đệ nhất Đế Tử của Thiên Địa Hội, thực lực chỉ thua một mình Thiên Địa Thiếu Chủ!”
“Hắn vừa mới mở miệng muốn tuyên chiến với Thiếu Chủ sao? thật là cuồng vọng!”
“Hừ, Thiếu Chủ của chúng ta là thân phận gì? Dù là Viên Hồng Ma cũng đừng mong kiêu ngạo, không cần Thiếu Chủ ra tay, thiên tài của Côn Lôn sẽ làm thịt hắn!”
“Cũng đừng xem thường, hắn chính là một trong Hỗn Thế Tứ Hầu đấy!”
Sự xuất hiện cường thế của Viên Hồng Ma liền khiến vô số tu sĩ Côn Lôn Đế Thiên nghị luận ầm ĩ.

Ở trong thế hệ thiên kiêu tuyệt đỉnh, Viên Hồng Ma thật sự có danh tiếng rất lớn, hiếm có nhân vật nào đủ tư cách sánh vai.

Nhưng ở trong mắt của tu sĩ Côn Lôn Đế Thiên, Lạc Nam đã sớm viễn siêu thế hệ thiên kiêu, mà hắn đã trở thành một trong những cường giả hàng đầu vũ trụ.

Viên Hồng Ma muốn khiêu chiến với hắn còn kém rất nhiều.

Quả nhiên trước thanh thế to lớn mà Viên Hồng Ma tạo ra, đã có người dưới trướng Lạc Nam lao lên nghênh tiếp.

“Thiếu Chủ là bậc Cửu Ngũ Chí Tôn, há ai muốn khiêu chiến lúc nào cũng được?”
Đế tử Vô Ưu của Vô Gia lớn tiếng gào thét: “Để ta tiếp chiến Viên Hồng Ma ngươi!”
“Đến tốt lắm!” Viên Hồng Ma cười dài: “Để ta xem thử dưới trướng Lạc Nam có chiến tướng nào lợi hại!”
Vừa mới dứt lời, Viên Hồng Ma ánh mắt như điện, sau lưng hiện ra hư ảnh một con Hắc Hầu khổng lồ như núi, ngạo nghễ tung quyền:
“Cuồng Hầu Quyền!”
Một quyền này ẩn chứa đến sáu tầng Quyền Vực, tám tầng Chiến Vực.


Đối mặt với thế công kinh khủng như vậy, Vô Ưu mặt không biểu tình, toàn bộ cơ thể nhanh chóng chuyển đổi trạng thái như kim cương lấp lánh kiên cường, kích hoạt Thiết Bố Sam – Kim Cương Bất Hoại.

“Không Minh Quyền!”
Bạo phát sáu tầng Quyền Vực và sáu tầng Chiến Vực, Vô Ưu cách không đấm ra hai quyền.

ẦM ẦM…
Không Minh Quyền va đập trực diện Cuồng Hầu Quyền, nổ tung giữa thiên địa, chấn đến không gian rạn nứt.

“Cước Thủy Tùy Biến Công!”
Vô Ưu lùi lại hai bước chân, đôi tay bất chợt cấp tốc dài ra hàng trăm mét, sau đó bằng tốc độ điên cuồng bắn phá như ná cao su.

Ở trạng thái Kim Cương Bất Hoại, lực công kích của hắn gia tăng mạnh mẽ, mỗi một quyền được đấm ra như đạn pháo oanh tạc đối thủ.

“Có chút bản lĩnh, nhưng còn chưa đủ!” Viên Hồng Ma cười dài một tiếng.

Vẫn là Cuồng Hầu Quyền được triển khai, chỉ là lần này Quyền Vực cũng được nâng đến tận tám tầng.

ẦM!
Một quyền đấm xuống, Thiên Ma Đế Lực gào thét.

Vô Ưu chỉ cảm thấy hàng loạt nắm đấm của mình bị một luồng quyền kình dữ dội nghiền ép, sau đó tiếp tục nện xuống cơ thể hắn.

“Hự…”
Miệng phun máu tươi, Vô Ưu như diều đứt dây rơi xuống mặt đất trong ánh mắt kinh dị của toàn trường.

“Đa tạ rồi!” Viên Hồng Ma thản nhiên chắp tay mà đứng, không hề có ý định thừa thắng xông lên khiến vô số người âm thầm thán phục.

“Khỉ đen, ăn Manh Manh một quyền!”
Bầu trời bất giác tối sầm xuống, một cái quyền kình che thiên phủ địa, bên trong nắm đấm còn cầm theo ngôi sao nặng nề trấn xuống đầu Viên Hồng Ma.

Đình Manh Manh một thân tu vi Thiên Đế và Thiên Thể Đế kết hợp, Nghịch Sinh Pháp Thân đầu đội trời, chân đạp đất hàng lâm giữa không gian.

Sau thời gian bị Lạc Nam ném vào Bá Đỉnh luyện thể, nàng rốt cuộc đột phá tu vi tối đỉnh bên trong vũ trụ.

Nhìn thấy Viên Hồng Ma, bản tính hiếu thắng của nàng nổi liền, liền nhịn không được xuất thủ.

Đối mặt với Nghịch Sinh Pháp Thân ẩn chứa Tiên Ma Thiên Đế Lực dung hợp mạnh mẽ, ngay cả Viên Hồng Ma cũng không dám khinh thường.

“Pháp Thiên Tượng Địa!”
Hắn một tay kết ấn, cơ thể cấp tốc cũng biến lớn lên như người khổng lồ.

“Nã Nhật Nguyệt – Loạn Càn Khôn!”
Ma Côn lơ lửng quanh thân, Viên Hồng Ma một tay ngưng quyền, một tay tụ chưởng.

Thiên Ma Đế Lực rít gào, Chiến Vực và Sát Vực bạo tăng.

Thiên không sau lưng hắn hiện ra dị tượng nhật nguyệt tinh thần sụp đổ, càn khôn đảo dời.

Một tay phát chưởng Nã Nhật Nguyệt, một tay tung quyền Loạn Càn Khôn.

OÀNH!
Thế công va chạm, âm thanh kinh hoàng, vô số người đầu óc đau nhứt kịch liệt, màn nhĩ tràn ra máu tươi.

Nghịch Sinh Pháp Thân bị sức mạnh như thái sơn của Viên Hồng Ma làm cho liên tục lui bước.

Đình Manh Manh chân mày dựng thẳng, không chịu thua kém há mồm quát:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Khống Tinh Lực!”
Nàng vừa dứt lời, biển sao đầy trời lơ lửng xung quanh Côn Lôn Đế Thiên ầm ầm tỏa sáng, sau đó lấy tốc độ cực kỳ nhanh chóng hội tụ lên trên đỉnh đầu của Đình Manh Manh.

Đứng giữa biển sao, thân ảnh kiều tiểu nhỏ nhắn của nàng trở nên vô cùng nổi bật.

RỐNG!
Nghịch Sinh Pháp Thân ngửa đầu gầm thét, hấp thụ Tinh Thần Lực từ trên biển sao, sức mạnh gia tăng dữ dội, cơ thể sáng đến chói mắt.

Hai cánh tay khổng lồ chắp lại phía trước, như một thanh búa tạ nện thẳng xuống đầu Viên Hồng Ma.

“Thật mạnh mẽ!” Viên Hồng Ma cũng không nhịn được phải cảm thán trước sức chiến đấu của Đình Manh Manh.

Bất quá bấy nhiêu đó chưa đủ làm Thông Túy Viên Hầu như hắn phải khuất phục.

“Tâm Ma kích hoạt trạng thái – Cuồng Bạo!”
Hai mắt của Viên Hồng Ma đỏ lên, lông khỉ tung hoành, một cảm giác kiên trung bất khuất, không sợ núi đao biển lửa, không ngại bất cứ địch nhân nào bao phủ tâm can.

Cửu tầng Chiến Vực, Cửu tầng Sát Vực, Cửu Tầng Quyền Vực được điều động.


Ma Côn gào thét bay lên, Viên Hồng Ma hai tay nâng lấy Ma Côn, không hề tung ra bất kỳ Vũ Kỹ nào.

Đơn giản mà thô bạo, chỉ là một Côn khổng lồ đập đến thế công dữ dội của Nghịch Sinh Pháp Thân đang tiến đến.

OÀNH!
Như thiên băng địa liệt, bầu trời Côn Lôn Đế Thiên sụp đổ một mảng lớn, sóng xung kích quét ngang chiến trường.

Nghịch Sinh Pháp Thân cùng Đình Manh Manh bị lực phản chấn nặng nề đánh bật trở lại, nhao nhao không phục.

Nàng lấy ra Như Ý Thạch biến thành cục gạch khổng lồ, muốn tiếp tục nện xuống.

Chỉ là lúc này Viên Hồng Ma không hề để tâm đến nàng.

Hắn lộn giữa không gian, thoát một cái đã xuất hiện phía trên Lạc Nam.

“Hãy nghênh đón Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp mạnh nhất đi!”
Ma Côn hưng phấn rung lên đầy mãnh liệt.

Trạng thái Tâm Ma Cuồng Bạo được kích hoạt đến mức tột cùng, các tầng Vực đồng loạt là Cửu Tầng, Thiên Thể Đế và sức mạnh của Thông Túy Viên Hầu bạo phát.

Ma Côn thô bạo nện xuống, liên miên bất tuyệt, tầng tầng lớp lớp, côn ảnh đầy trời, côn trước chưa ra côn sau lại tới, chồng chất lên nhau, uy lực kinh thiên động địa.

50…60…70…80…
80 đường Côn Pháp tạo thành một côn duy nhất, sức mạnh khiến đôi cánh tay của Viên Hồng Ma sắp bạo liệt.

Uy lực của nó có thể tưởng tượng.

Nhưng mà…
Đứng trước thế công toàn lực của Viên Hồng Ma, Lạc Nam tóc dài nhẹ bay, mặt không biểu tình, Bá Y nhẹ nhàng lay động.

Động tác của hắn nhẹ nhàng và chậm rãi mà bất kỳ ai cũng đều có thể nhìn thấy.

Một tay duỗi ra, cánh tay liền hóa thành Nghịch Long Trảo có thể bình định càn khôn, Nghịch Long Lân tím đen cao quý uy nghiêm bao phủ.

Bá Lực trạng thái toàn thịnh hừng hực bên trên vuốt rồng, Long Văn và Hồng Hoang Ma Văn bao phủ chặt chẽ.

Bá Vực hội tụ trong lòng Long Trảo.

Đối diện 80 đường Hãm Quân Xa Luân Côn Pháp, Nghịch Long Trảo chỉ là nhẹ nhàng nâng lên đón lấy.

Cảnh tượng tiếp theo mang đến sự

tĩnh lặng…
Tĩnh lặng đến cực hạn, bầu không khí tại toàn trường trở nên im ắng đến đáng sợ.

Viên Hồng Ma đồng tử gắt gao co rút lại, nhịp tim như ngừng đập, đôi tay rung rung siết chặt Ma Côn.

Hắn có cảm giác như công kích mạnh nhất của mình bị nhấn chìm vào biển rộng mênh mông, ngay cả một gợn sóng nhỏ cũng không thể tạo thành dù chỉ là chút ít.

Ma Côn nằm gọn trong Nghịch Long Trảo của Lạc Nam, tất cả sức mạnh ẩn chứa bên trong đó đã bị triệt hạ ngay khi vừa tiếp xúc…
“Làm sao có thể mạnh như vậy?” Da mặt kiên cường của Viên Hồng Ma lần đầu co rúm lại.

“Hahaha!” Lạc Nam phá lên cười, thu hồi Nghịch Long Trảo, vỗ vỗ bả vai của hắn:
“Đã nhiều năm trôi qua kể từ khi Thiếu Đế Chi Chiến kết thúc, ngươi đã mạnh đến mức độ này, chẳng lẽ ta vẫn tiếp tục giậm chân tại chỗ?”
“Nhưng cũng phải đại chiến một phen cho ra trò chứ!” Viên Hồng Ma ảo não lắc đầu.

Vốn hắn cho rằng Lạc Nam dù có thể ngăn cản thế công của mình cũng phải tốn không ít sức lực, lấy ra Lạc Hồng Kiếm, triển khai Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển…kịch liệt triền đấu một trận như tỷ đấu năm xưa ở Thiếu Đế Chi Chiến.

Nào ngờ Lạc Nam lại dễ dàng hóa giải tất cả thế công của hắn một cách đơn giản, không cầu kỳ và hoa mỹ.

“Không!” Lạc Nam chậm rãi lắc đầu: “Ngươi đã rất mạnh, ta phải dùng đến gần như toàn lực!”
Bá Lực ẩn chứa Tam Muội Chân Hỏa, Hồng Hoang Ma Văn cùng Long Văn bạo phát tối đa, lại thêm cả Bá Vực kết hợp.

Nhìn thì đơn giản nhưng bên trong Nghịch Long Trảo vừa rồi ẩn chứa những thủ đoạn đó.

Nếu như còn không cản được Viên Hồng Ma, Lạc Nam hắn còn mặt mũi nào?
“Hahaha!” Viên Hồng Ma bất chợt ngửa đầu phát lên cười trong ánh mắt khó hiểu của vô số người.

“Càng mạnh càng tốt, mạnh như thế này mới là đối tượng để Viên Hồng Ma ta xem là mục tiêu để phấn đấu!”
Viên Hồng Ma cao giọng quát lên, Ma Côn cắm xuống mặt đất, hướng Lạc Nam quỳ gối khấu đầu:
“Viên Hồng Ma muốn đầu nhập vào Chủ Công, nguyện làm một tên tiểu Binh dưới trướng của người!”
Lạc Nam hai mắt đầy nóng bỏng, vui mừng như điên nói:
“Hồng Ma tốt lắm! ta chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi!”
Hắn vỗ vỗ bả vai Viên Hồng Ma đem nâng đỡ dậy, cất tiếng cười sảng khoái:
“Chúng ta không đánh không quen, thân phận chủ tớ chỉ tạo ra khoảng cách, chi bằng xem như huynh đệ!”
“Cầu còn không được!” Viên Hồng Ma chắp tay hành lễ: “Đại ca nhận ta một khấu đầu!”

Lạc Nam thoải mái tiếp nhận, sau đó hai người cùng vỗ vai nhau cười lên ha hả.

Toàn bộ Côn Lôn Đế Thiên nhìn thấy cảnh này mà máu huyết sục sôi.

Từ xưa có điển tích mỹ nhân yêu anh hùng làm nhiều người ca ngợi và ao ước.

Nhưng danh tướng gặp minh quân cũng không thể thua kém, có thể khiến vô số người say sưa khi nhắc đến.

Toàn bộ vũ trụ này, xem ra chỉ có nhân vật như Thiếu Chủ của bọn hắn đủ tư cách để Viên Hồng Ma tâm phục khẩu phục đến như vậy.

Vô số nam tu ở Côn Lôn siết chặt nắm đấm, hận không thể thay thế vị trí của Viên Hồng Ma, cùng với Thiếu Chủ tung hoành ngang dọc.

Càng nghĩ máu càng nóng lên, cả đám âm thầm phải gia tăng sức mạnh để ngày nào đó được Thiếu Chủ trọng dụng giống như vậy.

Lạc Nam cũng không thể bên trọng bên khinh, hắn bước đến nâng đỡ Vô Ưu đứng dậy, ca ngợi nói:
“Có thể ngăn cản nhân vật như Thông Túy Viên Hầu một chút, đáng giá để tự hào!”
“Thuộc hạ xấu hổ!”
Vô Ưu cười khổ lắc đầu, hướng Viên Hồng Ma chắp tay nói: “Đa tạ Viên huynh hạ thủ lưu tình!”
“Đều là huynh đệ một nhà, không cần khách khí!” Viên Hồng Ma khiêm tốn đáp.

Trong lòng hắn cũng âm thầm kinh ngạc.

Vô Ưu trước đây chỉ là một tên thiên tài thông thường trong cùng thế hệ, ở Thiếu Đế Chi Chiến còn chẳng lọt nổi vào top 30…
Ấy thế mà hiện tại đã sắp thành Thiên Đế, có được khả năng chiến đấu không tệ chút nào, đủ để đại chiến Thiên Đế bình thường, tiền đồ bất khả hạn lượng.

Thành tựu như vậy đã vượt qua quá nhiều những người từng tỏa sáng chói mắt như Kiếm Thanh Y, Thiên Lãm, Kiệt Thanh, một đám Đế Tử Thần Thú, Ma Thú khác…
Đủ thấy việc đi theo Lạc Nam mang đến tiến bộ lớn như thế nào, nói là thay đổi cả vận mệnh của Vô Ưu cũng không hề quá đáng.

Viên Hồng Ma càng thêm nể phục Lạc Nam.

“Con khỉ đáng ghét, vẫn chưa đánh xong đâu!” Đình Manh Manh thở phì phò chạy tới.

“Đừng tiếp tục nghịch!” Lạc Nam dở khóc dở cười ném cho nàng một bình Đế Đan ăn ngon.

Đình Manh Manh nước miếng chảy ròng ròng, nhận lấy đồ ăn nhanh chân chạy đi, không thèm để ý đến Viên Hồng Ma nữa.

“Nghe nói ngay cả Linh Minh Thạch Hầu và Xích Khảo Mã Hầu cũng đã đầu quân cho chủ công?” Viên Hồng Ma ánh mắt sáng quắc nhìn Lạc Nam hỏi.

Nhìn vẻ mặt của hắn, Lạc Nam liền biết ý đồ của con hàng này:
“Muốn thử khiêu chiến bọn hắn sao?”
“Không sai!” Viên Hồng Ma gật mạnh đầu.

“Ta không những đã có Linh Minh Thạch Hầu và Xích Khảo Mã Hầu, mà ngay cả Lục Nhĩ Mỹ Hầu cũng đang bồi dưỡng!” Lạc Nam mỉm cười hạ mệnh lệnh đầu tiên:
“Bọn hắn đang ở Tiên Ma Vực, ngươi có thể đến đó khiêu chiến, nhân tiện giúp hai con khỉ kia dạy dỗ Lục Nhĩ Mỹ Hầu thành tài!”
“Tuân mệnh chủ công!”
Chỉ chờ có thể, Viên Hồng Ma liền hóa thành khói đen biến mất dạng.

Nhận ra đã không thể đánh thắng Lạc Nam, hắn liền nhắm đến hai đối tượng khác.

Dù sao thì Linh Minh Thạch Hầu và Xích Khảo Mã Hầu cũng đều là cường giả thế hệ trước, xem như tiền bối của hắn.

Cho nên Viên Hồng Ma cực kỳ muốn xem thử thực lực của hai người.

Về phần Lục Nhĩ Mỹ Hầu còn đang trưởng thành, hắn không ngại giúp đỡ nó thành một chiến tướng xuất sắc, không thể làm mất uy danh của Hỗn Thế Tứ Hầu được.

Nhìn theo bóng lưng của Viên Hồng Ma khuất xa, Lạc Nam ngẩng mặt lên nhìn trời:
“Quả nhiên truyền ngôn của cố nhân không giả, khi Tứ Hầu tập hợp cũng là lúc Hỗn Thế bắt đầu…”
Đang cảm thán, một âm thanh cơ giới và máy móc vang vọng bên tai:
“KENG, Hoàn thành nhiệm vụ Dã Tâm Hỗn Thế, ký chủ đạt được một Gói Quà Hỗn Thế!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện