“Gói Quà Hỗn Thế!”
Lạc Nam nghe xong mà hai mắt sáng lên, đầu lưỡi vô thức liếm liếm khóe miệng khiến tứ đại cung nữ đứng bên cạnh nhìn thấy thầm hô biến thái.
“Hắc hắc, đến đây…hầu hạ thiếu chủ của các nàng!”
Tâm trạng đang rất tốt, Lạc Nam vẩy tay ra hiệu tứ đại cung nữ theo mình vào trong cung điện của Thiếu Chủ.
Các nàng hai mặt nhìn nhau, Kiếp Nhược rụt rè hỏi:
“Có đi hay không?”
“Sợ gì không dám đi?” Kiếp Thiền hùng hùng hổ hổ nói.
“Hắn là Thiếu Chủ, mệnh lệnh của hắn ta không thể trái nha!” Kiếp Linh tìm cho mình một cái cớ nói ra.
Kiếp Tâm mặt không biểu tình đã bước chân đi trước.
“Chờ đã!”
Ba nàng khác vội vàng đuổi theo.
Tiến vào trong cung điện, Lạc Nam giải khai Bá Y, chỉ để lại một cái nội khố che nơi cần che, tiến vào ngâm mình trong hồ nước ấm.
Cung điện Thiếu Chủ của hắn rất rộng rãi và xa hoa, bên trong không khác nào một công viên, có đầy đủ thứ để giải trí.
Lần này được mỹ nhân sư phụ chủ động hôn môi, thu phục Viên Hồng Ma một cách triệt để, lại thêm hoàn thành nhiệm vụ cấp Sử Thi nhận được gói quà, Lạc Nam thật sự sung sướng, hành xử cũng trở nên thoải mái, phóng túng hơn.
Nhìn thấy mấy người Kiếp Thiền đã đến, hắn nhếch môi cười:
“Đến đây đi, mang đến may mắn cho ta nào!”
Tứ đại cung nữ gò má ửng đỏ, thẹn thùng cắn cắn bờ môi.
Nếu là bình thường, có lẽ các nàng sẽ ngại ngùng từ chối một chút…nhưng hiện tại sau khi biết hắn sắp rời đi một thời gian dài, chẳng biết bao giờ mới gặp lại, các nàng liền buông bỏ rụt rè và xấu hổ của nữ nhân.
Từng mảnh y phục trượt xuống khỏi làn da mềm, bốn cổ ngọc thể trắng trong hoàn mỹ hiện ra.
Các nàng đều mặc áo yếm và tiểu nội khố màu trắng, khéo léo giấu đi những nơi tư mật của nữ nhân, chỉ để lộ những đường cong hoàn hảo và thân thể tinh mỹ.
Chân xinh chậm rãi bước xuống hồ.
Lạc Nam kéo Kiếp Nhược lại đặt bên thành hồ, hắn lười biếng tựa người vào thân thể mềm mịn như bông của nàng, đầu gối lên bộ ngực căng tròn.
Kiếp Thiền ôn nhu ở một bên xoa bóp cơ thể cường trán của hắn, Kiếp Tâm rót rượu, Kiếp Linh gọt trái cây! cùng nhau hầu hạ Thiếu Chủ của mình.
“Tỉnh chưởng quyền thiên hạ, say nằm gối mỹ nhân!” Lạc Nam lắng nghe mùi hương cơ thể mê người, uống một chén rượu, ăn một ngụm trái cây, cười lên khoái trá:
“Cuộc sống như vậy mới là thứ nam nhân khát cầu, đáng tiếc sắp tới không còn được hưởng thụ trong một đoạn thời gian!”
“Chỉ cần Thiếu Chủ muốn, bọn thiếp có thể đi theo hầu hạ chàng mà!” Kiếp Nhược từ phía sau thủ thỉ vào tai hắn, đầu lưỡi xinh xắn liếm láp xung quanh vành tai.
Lạc Nam lắc lắc đầu: “Lần này ta rời đi một mình, tuyệt đối giữ bí mật, ngoài mấy người các nàng tuyệt đối không để ai khác biết!”
“Mặc dù bọn thiếp không biết Thiếu Chủ muốn đi làm gì nhưng chắc chắn là đại sự rất quan trọng!” Kiếp Linh ôn nhu nói:
“Vì vậy bọn thiếp sẽ cố gắng bảo vệ hậu phương chờ người trở về!”
Lạc Nam trong lòng cảm động, kéo nàng sang hôn một ngụm.
“Bận rộn như vậy rồi còn tâm trạng thưởng thức mỹ nhân?” Kiếm Tâm lạnh lùng nói, bàn tay lại nhu tình vuốt ve khuôn mặt góc cạnh của nam nhân.
“Haha, các nàng đi cùng ta đã một đoạn đường dài…hiểu rõ lòng nhau, hà cớ gì phải tiếp tục lẫn tránh!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Huống hồ ta không hề mong muốn chuyện lần trước xảy ra!”
“Chuyện lần trước?” Mấy nữ khó hiểu hỏi: “Là chuyện gì vậy Thiếu Chủ?”
“Đám Ma Long ngụy trang thành ta ám sát Hi Vũ!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe đáp:
“Chỉ cần chúng ta tâm hữu linh tê, tình đầu ý hợp…chắc chắn các nàng có thể ngay lập tức phát hiện kẻ giả mạo!”
Đây cũng là lý do mà hắn cố gắng lưu lại Côn Lôn bồi dưỡng cảm tình, ân ân ái ái với các nữ nhân có tình cảm với mình trước khi lên đường thực hiện dã tâm Hóa Vũ Bá Thần.
Hắn muốn cùng các nàng lĩnh ngộ Đồng Tâm Đồng Ý bên trong Long Tiên Thánh Điển.
Lạc Nam đã cân nhắc kỹ càng sau khi nhìn thấy đám người Nhị Lang Thần ngụy trang thành Lạc Vũ, Lạc Phá Lôi các loại.
Đó là thủ đoạn biến hóa cực kỳ cao minh, nếu không phải những kẻ kia đã thật sự chết trước mắt mình, đến cả hắn cũng sẽ bị lừa gạt.
Vậy nên khó thể loại trừ khả năng bọn chúng trực tiếp ngụy trang thành Lạc Nam hắn, tiếp cận nữ nhân của hắn.
Nếu như chủ quan, chẳng may để bọn chúng thành công thì sao?
Hối hận còn kịp không?
Cách nhanh nhất và hiệu quả nhất để chúng nữ phát hiện thật giả chính là Long Tiên Thánh Điển.
Khi đó Lạc Nam có thể an tâm dù kẻ địch ngụy trang tinh vi như thế nào cũng không thể thoát khỏi cảm ứng của Đồng Tâm Đồng Ý được.
“Thiếu Chủ…”
Tứ đại cung nữ hô hấp có chút dồn dập lên, gò má từng người ửng hồng đáng yêu vô cùng.
Các nàng vừa cảm động vừa ngượng ngùng, lại thêm có chút động tình khi da thịt tiếp xúc…
Theo hầu Lạc Nam đã lâu, đương nhiên biết rõ Long Tiên Thánh Điển chính là mối liên kết giữa hắn và các thê tử, không ngờ hắn lại lo lắng cho các nàng đến như vậy.
Muốn luyện đến Đồng Tâm Đồng Ý buộc phải nam nữ hòa hợp nhau cả linh hồn và thể xác, trong lòng thật sự yêu thương đối phương.
Việc hắn muốn cùng các nàng luyện Long Tiên Thánh Điển nói rõ hắn thật sự có hình bóng các nàng bên trong trái tim mà không phải ban phát tình cảm chỉ vì các nàng đối xử tốt với hắn.
Lạc Nam thấy các nàng say đắm lòng người, vòng tay ôm lấy Kiếp Tâm đang muốn rót rượu vào trong ngực, chỉ vào bờ môi đỏ mộng mê người nói:
“Uống rượu đúng cách phải có ngọc dịch thơm tho của mỹ nhân!”
Kiếp Tâm liếc xéo đôi mắt đẹp nhìn hắn, bất quá vẫn ngoan ngoãn hé mở môi thơm ngậm một ngụm rượu, sau đó câu cổ hắn hôn vào, truyền rượu hòa quyện cùng nước bọt của mình sang.
Lạc Nam thỏa mãn uống vào trong miệng, nuốt lấy một nửa sau đó lại rót trở lại miệng nàng.
Kiếp Tâm nuốt xuống thứ rượu đặc biệt nhất mà nàng từng hưởng thụ trong đời, gò má đỏ ửng.
“Không công bằng, bọn thiếp cũng muốn!”
Tam nữ còn lại phồng môi, mỗi người phân biệt uống vào một ngụm rượu.
Lạc Nam cười haha ôm lấy từng người các nàng, nhấm nháp mỹ vị khó tả.
Vừa ôm các nàng đùa nghịch, hắn vừa hướng trong lòng hạ lệnh:
“Hệ Thống, mở gói quà Hỗn Thế ra!”
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên vẻ chờ mong, đây cũng là một trong những phần thưởng đạt được từ nhiệm vụ có thời gian hoàn thành lâu nhất.
Từ lần đầu tiên gặp gỡ Vô Chi Kỳ đến nay cũng đã trôi qua mấy năm rồi…
Cũng may hắn không để nhiệm vụ thất bại, bằng không tiểu huynh đệ sẽ bị trừ đi vĩnh viễn 10 cm a.
Thất bại càng nặng thì phần thưởng cũng sẽ càng lớn, hy vọng gói quà Hỗn Thế không để hắn phải thất vọng.
“KENG, Thành công mở gói quà Hỗn Thế!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được bản mệnh pháp bảo - Hỗn Thế Sáo Trang!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được mệnh cách – Kẻ Gánh Vác Vận Mệnh!”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được Thể Chất đặc biệt - Hỗn Thế Chiến Thân!”
Âm thanh Hệ Thống vừa dứt, Lạc Nam hai mắt trừng trừng.
Hắn đưa tay vuốt ve đầu của Kiếp Linh một cách thoải mái, bởi vì lúc này nàng đã quỳ xuống dưới chân hắn, lột ra nội khố của hắn, ngậm lấy côn thịt to khỏe vào trong miệng liếm láp ôn nhu.
Hít sâu một hơi, Lạc Nam liền xem xét thông tin của các loại vật phẩm mình vừa đạt được.
Bản mệnh pháp bảo Hỗn Thế Sáo Trang chính là bốn bộ chiến giáp bao phủ từ đầu đến chân giành riêng cho bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu.
Kim Đấu Sáo Trang của Linh Minh Thạch Hầu.
Chấp Thủy Sáo Trang của Xích Khảo Mã Hầu.
Loạn Ma Sáo Trang của Thông Túy Viên Hầu.
Vô Cấu Sáo Trang của Lục Nhĩ Mỹ Hầu.
Điều đặc biệt là bốn bộ chiến giáp này đều là bản mệnh pháp bảo.
Cái gọi là bản mệnh pháp bảo chính là pháp bảo gắn liền với sinh mệnh của chủ nhân.
Bảo còn người còn, bảo mất người mất…
Bản mệnh pháp bảo như một bộ phận thân thể quan trọng của chủ nhân, có thể thu phóng tùy lúc, nâng cấp theo sức mạnh của chủ nhân.
Bản mệnh pháp bảo thường được chủ nhân ôn dưỡng bên trong đan điền, chúng nó có thể hấp thụ lực lượng của chủ nhân để tăng cấp, tu vi chủ nhân càng cao thì sức mạnh của bản mệnh pháp bảo càng lớn, phụ trợ chiến đấu cực kỳ hiệu quả.
Đổi lại, chủ nhân phải chấp nhận việc chia sẽ lực lượng của mình cho bản mệnh pháp bảo để cả hai cùng phát triển và trở nên mạnh mẽ.
Hỗn Thế Sáo Trang là bản mệnh pháp bảo mà thiên địa ngưng ra giành riêng cho bốn vị Hỗn Thế Tứ Hầu, chỉ có Hỗn Thế Tứ Hầu mới có thể sử dụng hiệu quả.
“Không tệ chút nào…” Lạc Nam vừa hé miệng ngậm lấy bờ môi của Kiếp Nhược, vừa nút lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng vừa suy nghĩ.
Một tay hắn