Con Đường Bá Chủ

Chương 1750


trước sau



Hai tiểu công chúa xuất quan, Lạc Nam không đem các nàng phóng xuất, ngược lại tiến vào bên trong Linh Giới Châu gặp gỡ.

Lần này các nàng bế quan khá nhanh chóng, dù sao thì chỉ củng cố thực lực sau khi khai mở lượng lớn Long Văn mà thôi, cũng không tốn quá nhiều thời gian, nhất là khi có Gia Tốc Trận hỗ trợ.

Vừa mới nhìn thấy Lạc Nam, Tiểu Thiên Ý đã nhảy vọt vào lòng của hắn làm nũng, cái đầu nhỏ vụi vụi vô ngực như con mèo quấn chủ, bàn tay lại không quên xoe ra, cười toe toét nói:
“Baba, quà bất ngờ đâu nha?”
Tiểu Kỳ Nam ở bên cạnh nghe vậy cũng mở đôi mắt đẹp chờ mong nhìn lấy hắn, hiển nhiên trong lòng cũng muốn biết quà đặc biệt mà hắn nói là gì.

“Ten ten ten tèn!”
Lạc Nam ra vẻ bất ngờ, đột ngột lấy ra một kiện đồ vật trước mắt hai nữ.

“Oa, thật xinh đẹp quá…” Tiểu Kỳ Nam vừa nhìn thấy hai mắt lập tức sáng rực lên, máu huyết trong người như sôi sục, có cảm giác vô cùng thân thiết với thứ đồ vật trước mặt.

“Đây là Dị Binh do ta và dì Ái Tâm của các ngươi phối hợp luyện chế, đại nữ nhi có Hỗn Nguyên Thủ Trạc thì Tiểu Nữ Nhi cũng không thể thua kém!” Lạc Nam mỉm cười nói ra.

Chụt!
Tiểu Thiên Ý vui sướng hôn vào gò má của hắn, nãi thanh nãi khí nói:
“Đa tạ baba và dì, tiểu nữ nhi rất ưa thích thứ này!”
Nàng nâng đôi tay nhỏ tiếp nhận Dị Binh, chỉ cảm thấy thứ này như sinh ra là thuộc về mình vậy, cực kỳ thân thiết.

Như cảm ứng được khí tức trên người Tiểu Thiên Ý gần gũi với mình, kiện Dị Binh cũng nằm yên tĩnh và ngoan ngoãn trong bàn tay nàng, không hề có dấu hiệu kiêu ngạo hay kháng cự.

“Công nhận rất hợp mắt!” Tiểu Kỳ Nam cũng phải tán thưởng vũ khí của muội muội, phụ thân và dì Ái Tâm quả thật không để tỷ muội các nàng thất vọng.

“Thế còn quà của ta đâu baba?” Nàng nhìn lấy hắn vểnh môi.

“Chờ một chút, muội muội ngươi vẫn còn có quà!” Lạc Nam cười haha, hướng về trong lòng hạ lệnh:
“Hệ Thống! ta muốn đem mệnh cách Kẻ Gánh Vác Vận Mệnh cho tiểu nữ nhi của ta!”
Hắn vừa dứt lời, một cổ khí vận nồng đậm như hóa thành thực chất đột ngột từ bốn phương tám hướng bên ngoài vũ trụ hội tụ mà về, cuồn cuộn như thác tiến vào bên trong Linh Giới Châu, dung nhập vào thân thể bé nhỏ của Tiểu Thiên Ý trong ánh mắt ngẩn ngơ của các nàng.

“Làm sao có thể?”
Bên ngoài Côn Lôn, những người có khả năng nhìn thấu khí vận và cảm ứng được nó kinh hãi đứng bật người lên.

Lâm Tích và Quỷ Đỏ đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh hãi.


Bọn hắn lần đầu tiên nhìn thấy khí vận trong vũ trụ ngưng tụ đến mức độ như vậy và tiến về một phương hướng duy nhất.

Chuyện gì đang xảy ra?
Hai người vội vàng bay ra ngoài quan sát, đáng tiếc không phát hiện tung tích của Linh Giới Châu.

“AAAAAAAAA…toàn thân thật thoải mái và dễ chịu!”
Tiểu Thiên Ý lơ lửng giữa không trung, đón nhận Khí Vận ầm ầm dung nhập cơ thể, cảm giác này quá ư là thoải mái rồi.

Nhất là đối với người sở hữu Bách Vận Quy Nguyên Thể giống như nàng càng là như được ngâm mình trong đại lượng dinh dưỡng, sung sướng đến từng lỗ chân lông.

“Muội muội sắp thành Khí Vận Chi Tử rồi sao?” Tiểu Kỳ Nam cảm thấy vui vẻ thay Tiểu Thiên Ý.

“Không sai!” Lạc Nam gật gù nói:
“Ngay cả Lâm Tích cũng không thể sánh bằng nàng!”
Tiểu Kỳ Nam cong nhẹ khóe môi: “Vậy ra ta không thể làm thịt Lâm Tích nhưng muội muội có thể làm được!”
Trong mắt đẹp của nàng lóe lên ánh sáng bất thiện, dường như muốn dẫn theo muội muội đi tìm Lâm Tích tính sổ.

“Đừng làm rộn!” Lạc Nam dở khóc dở cười cốc lên cái đầu của nàng:
“Hiện tại Lâm Tích là đồng minh, baba không muốn chúng ta nội đấu trong thời khắc sống còn như vậy!”
“Chỉ đùa một chút thôi nha!” Tiểu Kỳ Nam bĩu môi khoác lấy cánh tay của hắn, môi đỏ thổ khí như lan:
“Muội muội vừa có Dị Binh, vừa được thành Khí Vận Chi Tử, quà của ta cũng không thể thua kém à!”
“Đương nhiên rồi! ta sủng ái hai cô công chúa như nhau, chắc chắn không thể bên nặng bên nhẹ!” Lạc Nam cưng chiều hôn lên trán nàng.

Trong ánh mắt mong đợi của Tiểu Kỳ Nam, hắn lấy ra Ngũ Sắc Giới trầm giọng nói:
“Thế Giới Ban Phúc, giúp đại nữ nhi của ta có đủ điều kiện đúc nên Thể Chất thứ hai!”
Vừa mới dứt lời, Tiểu Kỳ Nam liền được thu vào bên trong Ngũ Sắc Giới.

Không sai, từ lúc đúc thành Ngũ Sắc Giới và có được Thế Giới Ban Phúc, Lạc Nam vẫn luôn ấp ủ để sử dụng lên người Tiểu Kỳ Nam.

Có Thế Giới Ban Phúc, ngoại trừ Thời Không Thánh Thể đang sở hữu, đại nữ nhi của hắn sẽ đủ điều kiện để đúc thêm một loại Thể Chất nữa.

Hai cô con gái đều là tâm can bảo bối, Lạc Nam muốn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho các nàng.

Không lâu sau đó, cả Tiểu Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý đều đã thành công tiếp nhận đồ tốt.

Lạc Nam lại đem Ngũ Sắc Giới tặng cho Tiểu Kỳ Nam, mỉm cười nói:
“Baba đã có Linh Giới Châu, Ngũ Sắc Giới này giao lại cho ngươi tiếp quản!”
Tiểu Kỳ Nam không khách khí nhận lấy, ánh mắt sáng lên trêu ghẹo nói:
“Nghe đồn Linh Giới Châu là vật định tình của baba cùng sư phụ?”
Lạc Nam khoái trá cười hắc hắc: “Cẩn thận Tuế Nguyệt nghe được đánh cái mông ngươi!”
“Khoái muốn chết còn giả bộ!” Tiểu Kỳ Nam bĩu môi.

Tiểu Thiên Ý ở bên cạnh vỗ vỗ cái bụng nhỏ, thỏa mãn cười tươi tắn: “Baba, ta cảm thấy mình vừa được ăn no!”
“Tốt rồi! hai công chúa của ta đều trở thành thiên chi kiêu nữ!” Lạc Nam vuốt cằm tán thưởng.

“Baba, Thể Chất thứ hai ta sẽ đúc là gì đây?” Tiểu Kỳ Nam đã bắt đầu muốn trở nên mạnh hơn.

Lạc Nam trầm ngâm nói: “Hiện tại chỗ ta có một Thể Chất gọi là Hỗn Thế Chiến Thể, người đúc thành sẽ có được tất cả thiên phú trời sinh của Hỗn Thế Tứ Hầu!”
Vừa nghe đến đây, Tiểu Kỳ Nam liền nhăn mặt: “Thể chất của bốn con khỉ bạo lực cuồng đó sao có thể thích hợp với ta nha!”
“Thiên phú của bọn hắn cũng không nghiêng về khuynh hướng bạo lực lắm đâu!” Lạc Nam mỉm cười giải thích:
“Ví như Linh Minh Thạch Hầu có được Hỏa Nhãn Kim Tinh và thân thể bất hoại, Xích Khảo Mã Hầu với khả năng điều khiển nguồn nước như một bậc thầy lô hỏa thuần thanh, Lục Nhĩ Mỹ Hầu nghe trộm thế gian vạn vật, Thông Túy Viên Hầu dễ dàng tinh thông và nắm giữ vũ kỹ trong thiên hạ!”
Thiên phú khác với Thần Thông hay Vũ Kỹ và Công Pháp, cho nên mấy thủ đoạn như Phân Thân, sử dụng Côn, tính cách bạo lực hiếu chiến đều sẽ không được Hỗn Thế Chiến Thể di truyền.

Tiểu Kỳ Nam nghe hắn nói cũng có chút động lòng, bất quá cuối cùng vẫn là lắc đầu:
“Baba đem Hỗn Thế Chiến Thể cho người khác đi thôi, ta vẫn là cảm thấy không hợp lắm!”
“Thôi được rồi, cơ hội còn nhiều…hiện tại đại nữ nhi của ta cũng rất mạnh!” Lạc Nam mỉm cười, hắn cũng sẽ không ép buộc nữ nhi của mình đúc thành thể chất mà nàng không thích.

Hy vọng khi Cửa Hàng May Mắn nâng cấp hoàn tất, hắn sẽ tìm được Thể Chất thứ hai phù hợp với sở thích của nàng.

“Loan Loan ưa thích Hỗn Thế Chiến Thể không?” Lạc Nam đột ngột nhìn con chim nhỏ đậu trên bả vai Tiểu Kỳ Nam hỏi.

“Không đâu baba, không phù hợp hình tượng của ta nha!” Loan Loan vội vàng lắc đầu.

Nàng cũng chẳng ưa thích hình tượng bạo lực mà Hỗn Thế Tứ Hầu mang lại.

Lạc Nam bất đắc dĩ, nữ nhi ruột thịt cũng không thích, nữ nhi kết nghĩa cũng không thích.

Xem ra Hỗn Thế Chiến Thể khá kén người đúc a.


Mang theo các nàng rời khỏi, Tiểu Kỳ Nam cùng Tiểu Thiên Ý đều muốn đi thăm mẫu thân của các nàng khoe khoang thực lực.


Lạc Nam trong đầu xuất hiện hình ảnh Diễm Nguyệt Kỳ và Cửu Huân Dao, cũng cảm thấy Hỗn Thế Chiến Thể không mấy thích hợp với các nàng.

“Được rồi, tạm gác thể chất này sang một bên!”
Cấm Kỵ Chi Nhãn kích hoạt, hắn mở ra Không Đạo Na Di, một cánh cửa thời không nhanh chóng liên kết giữa Tiên Ma Vực và Đế Thiên Côn Lôn.

Lạc Nam phất lấy óng tay áo, khóe môi nhếch lên:
“Hỗn Thế Sáo Trang, đi tìm chủ nhân của các ngươi!”
Hắn vừa dứt lời, từ trong cơ thể của hắn đã có bốn bộ chiến giáp mang theo uy thế kinh thiên động địa lao vút vào trong Không Đạo Na Di, tìm đến Tiên Ma Vực.

Kim Đấu Sáo Trang chủ động bay đến Tôn Hầu Tử.

Chấp Thủy Sáo Trang tìm đến Vô Chi Kỳ.

Loạn Ma Sáo Trang hướng đến Viên Hồng Ma.

Cuối cùng là Vô Cấu Sáo Trang lao đến con khỉ nhỏ Lục Nhĩ Mỹ Hầu, tên của nó là Tiểu Hầu Nhi được chính Lạc Nam ban tặng.

Có bốn kiện Bản Mệnh Pháp Bảo nhận chủ, tin tưởng thực lực của Hỗn Thế

Tứ Hầu sẽ tăng trưởng thêm một bậc.

Lạc Nam hài lòng gật đầu, đóng lại Thông Đạo Na Di, xoay người tiến về Luyện Võ Trường phía sau Hi Vũ Thành hành tẩu.

Luyện Võ Trường kích thước rộng lớn hơn cả Hi Vũ Thành, là nơi hai đội quân tinh nhuệ nhất của Côn Lôn Đế Thiên lúc này thao luyện.

Một đội chính là Tiên Ma Quân do Quân Trích Điệp chỉ huy.

Một đội chính là Nữ Cấm Vệ vẫn luôn được Long Liên huấn luyện.

Long Liên từng là Đại Tướng của Lôi Long Quân dưới thời Nghịch Long Đế, nàng có kinh nghiệm điều binh khiển tướng, khiến vạn quân tin phục.

Nữ Cấm Vệ sau nhiều ngày tháng được Long Liên huấn luyện cũng như được Lạc Nam rót tài nguyên bồi dưỡng không ngừng, quy mô ngày càng mở rộng, chiến lực cũng trở nên hùng mạnh.

Đến thời điểm này, Nữ Cấm Vệ tinh nhuệ không kém bất kỳ đội quân nào trong vũ trụ.

Ở Luyện Võ Trường, Tiên Ma Quân và Nữ Cấm Vệ thường xuyên tỷ đấu, vừa gia tăng kinh nghiệm nơi chiến trường, vừa có thể rèn luyện hiệu quả.

“Tham kiến Thiếu Chủ!”
Nhìn thấy Lạc Nam tiến đến, Long Liên liền nghiêm túc hành lễ của một chiến binh, ánh mắt như điện, chân mày như kiếm, quả thật là phong thái không thua kém đấng mày râu chút nào.

Nhìn lấy nàng đã lấy lại sự tự tin và bản lĩnh của một nữ tướng, trong lòng Lạc Nam âm thầm cảm khái.

Từng mảng hồi ước về thời điểm cùng nàng có nghĩa phu thê bên trong luân hồi như một thước phim quay chậm kéo về như thác.

“Liên Nhi…” Hắn vô thức mở miệng gọi một tiếng.

Long Liên nhíu mày, nàng và hắn hình như chưa đến mức thân mật như vậy.

Mặc dù nàng được hắn cứu mạng, rất biết ơn của hắn…nhưng nàng dù sao cũng là nữ nhân đã có chồng, tuy chồng của nàng không còn…nàng vẫn là nữ nhân trinh liệt.

Nàng giúp hắn huấn luyện Nữ Cấm Vệ, sẳn sàng đại chiến sinh tử với phe cánh của Long Ngạo Thiên chính là hành vi trả ơn xác đáng nhất.

Huống hồ hắn còn là nam nhân của nữ nhi nàng.

“Hừ, đúng là một tên hoa tâm, ngay cả ta là mẹ vợ cũng muốn trêu chọc!” Trong lòng Long Liên âm thầm bất mãn, thái độ cũng trở nên hờ hững.

Lạc Nam chứng kiến vẻ phản cảm trong mắt Long Liên, cũng chỉ đành cười khổ một tiếng:
“Thật xin lỗi, nhất thời quen miệng…Long Liên tướng quân đừng để ý!”
“Quen miệng?” Vẻ nghi ngờ xuất hiện trong mắt Long Liên.

Lạc Nam cũng không tiếp tục che giấu, thản nhiên nhún nhún vai:
“Ta từng có cơ duyên gặp được Luân Hồi Thụ, ở dưới gốc cây trải nghiệm Luân Hồi, làm qua một kiếp Long Nghịch…”
Nói đến đên, khóe miệng hắn trở nên ôn nhu: “Trong kiếp đó…một trong số những thê tử mà ta yêu nhất có tên Long Liên!”
Toàn thân Long Liên run lên, ánh mắt sắc sảo không dám tin, đáy mắt trở nên hỗn loạn.

Nàng không tưởng tượng nổi sẽ có chuyện như vậy phát sinh.

Chẳng trách ngay lần đầu tiên gặp mặt, Long Liên luôn cảm giác ánh mắt của người nam nhân này luôn cực kỳ quái lạ, mỗi khi hắn nhìn nàng cứ mang theo những cảm xúc cực kỳ phức tạp.

Bất quá Long Liên cực kỳ lý trí và bình tĩnh, sau một phen rối lòng, nàng liền điềm nhiên nhìn hắn, thẳng thắng đáp lại:
“Có những thứ chỉ là giấc mộng, muốn trở thành hiện thực là không thực tế, nhất là khi chỉ có một người đơn độc nằm mộng!”
“Ta hiểu…” Lạc Nam gật gật đậu, thở ra một hơi nhẹ nhõm:

“Được nhìn thấy thê tử trong mộng của mình bình an vô sự, sống một cuộc đời có ý nghĩa ở hiện thực đã là kết quả rất tốt rồi!”
“Kết cục này cũng đỡ hơn so với Long Lệ, Long Khinh nhiều lắm…!”
Nhắc đến hai vị thê tử trong luân hồi đã mất ở thực tại, lòng của hắn đau muốn nghẹt thở.

Long Liên cũng trầm mặc không nói, hiển nhiên bản thân nàng cũng rất thương tiếc hai tỷ muội tốt đã hy sinh.

Phu quân Long Nghịch của nàng là một nam nhân cao cao tại thượng, trong chuyện tình cảm hắn không biểu hiện quá nhiều, ở bên cạnh nàng cũng ưa thích lấy tư thái bề trên nhìn xuống.

Vì vậy so với tình cảm phu thê, Long Liên càng trân trọng tình cảm tỷ muội chung chồng với Long Khinh và Long Lệ.

Mất đi hai tỷ muội thân thiết, bản thân nàng cũng đau không kém gì Lạc Nam.

“Tiểu Nam…mẫu thân, các ngươi đang nói gì thế?”
Âm thanh trong veo của Long Khuynh Thành từ xa truyền đến.

Nàng vốn muốn đến thăm mẫu thân, không ngờ gặp được nam nhân trong lòng cũng đang có mặt.

“Không có gì, Thiếu Chủ chỉ đến xem Nữ Cấm Vệ huấn luyện mà thôi!” Long Liên nhìn lấy nữ nhi lên tiếng giải thích.

Lạc Nam sắc mặt khôi phục tự nhiên, nắm lấy bàn tay mềm mại của Long Khuynh Thành đặt lên môi hôn một ngụm, hướng về Long Liên nghiêm túc nói:
“Đời này ta sẽ khiến Khuynh Thành thật hạnh phúc!”
Long Liên cười cười gật đầu, chỉ cần nữ nhi có một đời viên mãn, nàng đã cực kỳ hài lòng, hy vọng Lạc Nam nói được làm được.

Long Khuynh Thành đột ngột được nam nhân bày tỏ và hứa hẹn trước mặt mẫu thân, cảm giác hạnh phúc đến quá nhanh làm nàng xém chút choáng váng.

Thân thể mềm mại lảo đảo, cũng may có hắn nâng đỡ ôm vào lòng.

“Chàng nói cái gì thế? làm thiếp xấu hổ muốn chết!” Long Khuynh Thành đánh yêu vào ngực hắn.

“Ta chỉ đang hứa hẹn với nhạc mẫu đại nhân mà thôi!” Lạc Nam cười haha véo véo cái mũi nhỏ của nàng:
“Để nhạc mẫu an tâm đem nàng giao phó cho ta!”
“Thiếp còn chưa gật đầu đấy nhé!” Long Khuynh Thành thẹn thùng nói.

“Nàng đã bị ta bắt cóc, không còn đường lui nữa rồi!” Lạc Nam vuốt ve mái tóc của Long Khuynh Thành.

Nhìn động tác ôn nhu tình tứ của hắn dành cho nữ nhi, trong lòng Long Liên có chút mất tự nhiên.

Những tiểu tiết tình cảm này là thứ không thể có được từ trên người Nghịch Long Đế.

“Một kiếp khác kia của ta chắc hẳn đã từng rất hạnh phúc…” Trong lòng nàng vô thức dâng lên suy nghĩ.

Long Liên lắc đầu, xua tan tạp niệm mở miệng đề nghị: “Hai người cứ tự nhiên, ta có hẹn với Quân Trích Điệp luyện quân rồi!”
Nói xong quay người trở về hướng Nữ Cấm Vệ.

“Chàng đó, làm thiếp xấu hổ trước mặt mẫu thân!” Long Khuynh Thành trừng mắt nhìn hắn.

“Ta chỉ đang cầu kiến mẹ vợ, ai bảo nàng đột ngột đi đến?” Lạc Nam cười haha.

“Người ta làm sao ngờ được chàng bất chợt tấn công!” Long Khuynh Thành bĩu môi.

“Thế có thích không?” Lạc Nam nhìn ngắm lấy mỹ nhan của nàng gần trong gang tấc.

“Thích!” Long Khuynh Thành lí nhí, gò má đỏ lên như mật đào chín mộng.

“Đi!” Lạc Nam cúi người bế lấy Long Khuynh Thành theo kiểu công chúa:
“Có quà bất ngờ cho nàng!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện