Vừa tiến vào trong Linh Giới Châu, gò má của Long Khuynh Thành đã đỏ thẳm, nhịp tim đập lên thình thình.
Thông minh như nàng đương nhiên đã đoán được điều gì sắp sẽ phát sinh, vừa thẹn thùng lại mang theo một chút mong chờ.
Hít sâu một hơi giữ bình tĩnh, nàng cắn cắn cánh môi nói:
“Quà…quà bất ngờ gì vậy chàng?”
“Chính là thứ này!” Lạc Nam nhếch miệng, lấy ra một đồ vật to tròn ẩn chứa áp bách uy nghiêm cao quý.
“A…” Long Khuynh Thành kinh hô thành tiếng, đôi mắt đẹp trợn to lên, không dám tin lắp bắp:
“Khí thế này…là Long Châu…nhưng sao lại mạnh quá!”
Nàng cảm giác huyết mạch trong cơ thể mình sôi lên sùng sục, sinh ra cảm giác kính nể như gặp phải khí tức của tiền bối đức cao vọng trọng bên trong Long Tộc.
Hiển nhiên chủ nhân của viên Long Châu này chắc chắn là cường giả vượt qua những người mà nàng từng nhận biết.
“Đây là một viên Thánh Long Châu do một vị trưởng bối của nàng lưu lại cho ta!” Lạc Nam mỉm cười nói.
“Trưởng bối của thiếp sao?” Long Khuynh Thành thật sự kinh ngạc.
“Không sai!” Lạc Nam gật đầu xác nhận.
Lạc Nhất Vương chính là đại ca của Nghịch Long Đế, cho nên có thể xem là đại bá của Long Khuynh Thành.
Nếu như theo họ phụ thân, tên của Long Nghịch nên phải là Lạc Nghịch, còn Long Khuynh Thành vốn dĩ nên là Lạc Khuynh Thành.
Bất quá Long Nghịch theo họ mẹ, dẫn đến Long Khuynh Thành cũng mang họ Long.
Lạc Nam không tiết lộ điều này cho Long Khuynh Thành, nhưng cũng muốn nàng biết viên Thánh Long Châu này có nguồn gốc sâu sa với nàng, không cần phải khách khí.
“Một khi luyện hóa số lượng Thánh Long Khí này, ta tin tưởng thực lực của nàng chắc chắn bạo tăng!” Lạc Nam mỉm cười nói:
“Khi đó dù là Long Ngạo Thiên cũng không phải đối thủ của nàng!”
“Tốt quá!” Ánh mắt Long Khuynh Thành trở nên sắc bén:
“Thiếp đã sớm muốn tự tay giết chết hắn để trả thù cho phụ thân!”
Lạc Nam thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ dù Long Ngạo Thiên không phản bội ra tay, chỉ sợ phụ thân của nàng cũng không sống sót được sau trận chiến định mệnh đó.
Bất quá nói gì thì nói, loại người như Long Ngạo Thiên quả thật nên giết.
Hắn đã chém đầu Long Ngạo Thiên một lần để xã cơn giận cho mẫu nữ Cửu Huân Dao, nên lần này nếu như Long Khuynh Thành có đủ bản lĩnh…hắn sẽ ủng hộ nàng trả thù cho phụ thân của mình.
Long Khuynh Thành tay chạm vào Thánh Long Châu, bờ môi hồng nhuận nhẹ cắn:
“Thế chúng ta làm sao để luyện hóa đây?”
“Đương nhiên là hai người cùng hấp thụ rồi luyện hóa bình thường!” Lạc Nam cười xấu xa, làm ra vẻ nghi ngờ hỏi:
“Chẳng lẽ nàng còn muốn song tu luyện hóa?”
“Đáng ghét!” Long Khuynh Thành giận dữ đấm một phát vào bụng hắn, sắc mặt đỏ bừng như lửa quay người bỏ chạy.
“Haha, đùa với nàng một chút! Đừng có giận!” Lạc Nam vội vàng chạy theo từ phía sau ôm lấy nàng.
“Không thèm, ngươi đi mà luyện hóa một mình!” Long Khuynh Thành chân mày dựng lên thở phì phò nói.
“Ta vừa hứa với nhạc mẫu sẽ đem lại hạnh phúc cho nàng, sao có thể một mình hưởng thụ?” Lạc Nam thủ thỉ bên tai, phà hơi thở nóng rực vào gáy nàng.
Long Khuynh Thành rùng mình, toàn thân nổi da gà, quay mặt lại lườm hắn:
“Ngươi hứa chứ không phải ta hứa!”
“Chụt!”
Lạc Nam cúi đầu hôn vào gò má mềm mại của nàng, làm ra bộ mặt hối lỗi.
“Tha cho chàng lần này!” Long Khuynh Thành đắc ý vểnh bờ môi lên.
Chợt nàng nhón chân, hai tay vòng qua cổ hắn, bờ môi ướt át mê người chủ động hôn vào miệng Lạc Nam.
Trong lúc hắn còn đang thất thần, hai cánh môi mềm mại của nàng nhẹ nhàng ma sát lấy bờ môi hắn, đầu lưỡi đinh hương của nàng chủ động duỗi vào trong miệng hắn, chủ động cuốn chặt lấy chiếc lưỡi của hắn.
Lạc Nam trợn tròn mắt, mặc dù hắn rất tận hưởng cảm giác ngọt ngào và nồng nàn do nụ hôn của nàng mang đến, nhưng được nữ nhân chủ động ngay trong lần đầu tiên như vậy vẫn là cực kỳ hiếm có a.
Lần trước là Mộ Sắc Vy, lần này đến lượt Long Khuynh Thành rồi.
Long Khuynh Thành còn đem một ngụm nước bọt của nàng truyền sang miệng hắn, ép hắn phải nuốt vào.
Nàng tách môi ra, hai mắt có sóng nước lưu chuyển, trêu tức nhìn lấy hắn:
“Thế nào? hôn thích không?”
Lạc Nam dở khóc dở cười.
Lúc này hắn mới nhớ lại Long Khuynh Thành vốn là một nữ nhân cực kỳ có cá tính.
Nàng có phong thái phóng khoáng, anh tư bừng bừng không thua kém đấng mày râu.
Trước đây khi là Đại Công Chúa của Long Tộc, bất kỳ tộc nhân nào cũng phải kính sợ nàng ba phần, trong Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ trước càng là cực kỳ cường thế một đường đánh đông dẹp bắc, mãi đến khi bị Tam Duyên Công Chúa đánh bại mới không phục quay về tu luyện.
Sau khi nghe tin hắn trở thành Quán Quân của Thiếu Đế Chi Chiến khiến Long Tộc ăn quả đắng, nàng một thân một mình lao vào Côn Lôn khiêu chiến.
Tất cả hình tượng của Long Khuynh Thành vốn không phải thuộc dạng nữ nhân nhu mì, dịu dàng như nước.
Ngược lại nàng là một người dám nghĩ dám làm trong bất kỳ mọi chuyện.
“Thiếp chờ đợi ngày này lâu lắm rồi!” Long Khuynh Thành khiêu gợi liếm liếm bờ môi:
“Thiếp muốn ăn chàng lâu lắm rồi!”
Nói xong, Long Lực bạo phát, đem tất cả y phục trên người chấn bay, hai tay chống nạnh, trần truồng đứng trước mặt hắn.
“Ực…”
Lạc Nam vô thức nuốt một ngụm nước miếng: “Nàng đẹp quá…”
Làn da non mịn như da em bé không có chút tỳ vết.
Đôi chân dài thẳng tắp miên man, đùi đẹp song song đầy đặn, bờ mông tròn trịa vểnh lên vô cùng đàn hồi.
Vòng eo nhỏ nhắn săn chắc có cả một ít cơ, cái lỗ rốn nhỏ xinh lỡm vào.
Bầu sữa nẩy nẩy đung đưa trước ngực, kích thước to tròn như chứa đầy ắp sữa, quầng tròn hồng hồng, đầu núm đỏ sậm tròn trịa săn cứng lên cực kỳ nổi bật.
Xương quai xanh tinh xảo như được tạo hóa điêu khắc, cái cổ cao ngạo, mái tóc dài buộc đuôi ngựa đơn giản ở phía để lộ phần gáy với vài sợi lông tơ lún phún.
Điểm nổi bật nhất đương nhiên nằm ở giữa đôi chân, nơi có mùi hương thoang thoảng của Long Nữ đang động tình lan tỏa mời gọi, một lớp lông mu đen nháy được cắt tỉa gọn gàng thành hình tam giác không đủ để che đậy nơi tư mật hồng hào ướt át đang rỉ nước.
Huyết mạch của Lạc Nam sôi lên sùng sục khi thấy cảnh tượng này, một Nghịch Long chứng kiến một Chân Long tuyệt sắc, quả thật là sức hấp dẫn trí mạng.
Hắn giải trừ Bá Y, cơ thể lực lưỡng khỏe mạnh với cái côn thịt cự đại ngạo nghễ hiện ra.
Long Khuynh Thành hai mắt tỏa sáng, chủ động vươn tay bắt lấy tiểu huynh đệ của hắn vuốt ve lên xuống, chép chép miệng nói:
“Long căn của chàng tốt lắm, không hổ danh là bạn tình mà thiếp tuyển chọn!”
“Nàng không ngại?” Lạc Nam bị sự bạo dạng của Long Khuynh Thành làm cho kinh ngạc, toàn thân sung sướng trước bàn tay nhỏ nhắn đang trêu đùa hạ thể của mình.
Mặc dù hắn nghe được nhịp tim đập thình thịch của nàng nhưng không nghĩ nàng lại trực tiếp như vậy.
“Ngại cái đầu chàng!” Long Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng:
“Hồi trước thiếp bị chàng giam lỏng bên trong này, ngày ngày phải chứng kiến cảnh chàng giao hoan với mấy tỷ muội khác, thiếp đối với cơ thể của chàng đã sớm nắm rõ trong lòng bàn tay, còn ngại cái gì nữa?”
Lạc Nam xấu hổ vuốt vuốt mũi, quả thật đúng như lời nàng nói, hắn thật sự không tìm ra được lời nào để phản bác.
“Huống hồ dâm tính của Long Tộc cao như thế nào không phải chàng không rõ!” Long Khuynh Thành hơi thở dần trở nên gấp gáp:
“Thiếp nhẫn nhịn lâu như vậy là chờ chàng đó!”
Lạc Nam nghe vậy cảm thấy có chút áy náy, yêu thương ôm lấy thân thể trần truồng của nàng vào trong lòng, giọng điệu ôn nhu:
“Biết thế ta đã sớm cùng với nàng…”
“Thời điểm đó cũng nhờ có Xích Tà và Vận Du cùng với thiếp ái ân, bằng không đã sớm nhịn chết rồi!” Long Khuynh Thành lườm hắn một cái.
Bất chợt nàng quỳ gối xuống, hé bờ môi hồng nhuận, cái lưỡi thơm thơ duỗi ra quấn lấy côn thịt gân guốt của hắn, sau đó đem nó ngậm vào.
“Ưm…cái miệng nhỏ của nàng trêu chọc ta…”
Lạc Nam bị sự nhiệt tình như lửa của nàng làm cho thích thú, tận hưởng bờ môi yêu kiều của nữ nhi Long Nghịch đang chăm sóc lấy côn thịt của mình.
Bất quá thân là đại diện cho phái mạnh, hắn không thể để nữ nhân hoàn toàn chiếm thế chủ động.
Bèn kéo lấy nàng nằm xuống, quay người ngược lại với nhau, đầu người này nằm dưới hạ thể của người kia.
Long Khuynh Thành vẫn ngậm nuốt cái long căn của hắn, phun ra nuốt vào một cách si mê.
Hắn cũng đặt một nụ hôn lên bờ môi nằm dọc mũm mĩm của nàng, đầu lưỡi luồn lách tiến vào liếm láp, chớp mũi cọ cọ hạt lê.
“Hức…ưm…cái lưỡi của chàng thật là đáng ghét…nó làm thiếp sướng quá…”
Nàng vừa rên rỉ vừa ngậm mút côn thịt, hai mắt càng thêm mê ly, chất mật dưới hạ thân chảy ra róc rách.
Lạc Nam không bỏ sót một chút nào.
Hai thân thể quấn quít lấy nhau, giúp đỡ đối phương tìm đến cơn khoái cảm.
Cái Long nguyệt của Long Khuynh Thành co thắt dữ dội như muốn hút cả lưỡi của hắn vào trong.
Nàng là nữ nhân của Long Tộc, nàng động tình và rất trực tiếp, không hề có chút dư thừa hay muốn kéo dài màn dạo đầu càng lâu càng tốt.
“Thiếp muốn…thiếp thèm Long Căn rồi chàng ơi…”
Long Khuynh Thành bạo dạng đề nghị, giọng nói trở nên lẳng lơ và quyến rũ:
“Long huyệt của thiếp đã trống rỗng quá lâu rồi, lắp đầy nó đi