Bởi vì chiến đấu còn chưa kết thúc, sau khi Long Lệ bị phong ấn liền được thuộc hạ của Long Ngạo Thiên mang đi, không phải do đích thân hắn hộ tống.
Long Nghịch bị giết, tỷ muội thân thiết Long Khinh bị giết chết, Long Liên bị giam cầm, bản thân mình lại rơi vào tay địch nhân ngay cả tự sát cũng không được, ánh mắt Long Lệ tràn ngập tuyệt vọng và chán nãn.
“Haizz, tỷ muội chúng ta đã sớm cảnh báo bệ hạ về con người của Long Ngạo Thiên, đáng tiếc địa vị của chúng ta ở trong lòng hắn quá thấp…” Long Lệ cười thê lương:
“Hôm nay khi bệ hạ nhận ra bộ mặt thật của hắn cũng là lúc mọi chuyện không thể nào cứu vãn!”
Long Nghịch cái gì cũng tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là quá mức tin dùng đồng tộc của mình.
Ở trong suy nghĩ của hắn thì lợi ích của bản thân mình và lợi ích của Long Ngạo Thiên đều gắn liền với lợi ích chung của cả Long Tộc, vì vậy Long Ngạo Thiên chắc chắn sẽ không có động cơ ra tay với mình.
Đáng tiếc Long Ngạo Thiên có dã tâm và nham hiểm vượt qua tưởng tượng của Long Nghịch, lợi ích của Long Tộc không thể so sánh với lợi ích cá nhân của bản thân hắn.
Lúc này tu vi của Long Lệ đã bị phong ấn hoàn toàn, thể phách và sức sống của Long Tộc rất mạnh nên dù nàng có cắn đứt cả lưỡi cũng không thể tự sát được.
Hai tên thuộc hạ đem nàng ném vào một căn phòng theo sự sắp xếp của Long Ngạo Thiên.
Còn cẩn thận đứng ở một bên canh gác.
Bọn hắn không những phải đảm bảo tính mạng của Long Lệ, mà còn phải bảo toàn cái thai ở trong bụng nàng theo lời căn dặn của chủ nhân.
“Nhiếp Hồn…”
Chỉ là rất nhanh, hai người liền mê muội, đầu óc mơ mơ màng màng, đứng như trời trồng không có tri giác.
Cảm nhận được có điều khác thường, Long Lệ ngẩng mặt nhìn lên liền chứng kiến một tên nam tử chậm rãi bước ra từ hư vô.
“Thế gian này lại có kẻ yêu dị như vậy?”
Chứng kiến vẻ ngoài của Lạc Nam, Long Lệ ở trong lòng giật mình.
Nàng cũng không hề sợ hãi hay lo lắng gì, bởi vì dù nam từ trước mặt là ai, có mục đích gì đối với nàng thì cũng tốt hơn việc phải rơi vào tay Long Ngạo Thiên.
Lạc Nam bước đến bên giường, nhìn bộ dáng cả người đầy máu, toàn thân đầy rẫy vết thương của Long Lệ, lại nhớ đến những lời mà Long Ngạo Thiên từng nói sẽ gây ra với nàng.
Hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm, quả thật không hối hận vì quyết định này của mình.
Dù chỉ là một giấc phu thê bên trong ảo mộng, Long Lệ ở thực tại chẳng biết gì về hắn, nhưng hắn cũng không mong muốn nàng phải gánh chịu kết cục thê thảm như vậy.
Việc hắn cứu giúp Long Liên, Long Khinh và giờ là Long Lệ cũng chỉ để bản thân nhẹ lòng, linh hồn thanh thản không phải lưu lại tiếc nuối khi mình có đủ năng lực mà không ra tay mà thôi.
Hắn cũng chẳng cần các nàng phải hồi báo, xem như cứu các nàng là vì lợi ích cá nhân của hắn.
Lạc Nam phất nhẹ tay, tất cả phong ấn mà Long Ngạo Thiên thiết lập trên cơ thể Long Lệ đã bị hóa giải.
Một bình Bất Tử Dịch Thủy đổ vào trong miệng của nàng.
Cảm giác dễ chịu khi vô vàn sinh mệnh lực bao trùm toàn thân khiến Long Lệ sung sướng đến cực điểm.
“Không biết tiền bối là ai?” Nhìn lấy Lạc Nam nàng mở giọng hỏi.
Hiển nhiên Long Lệ đã nhận ra thực lực của nam tử trước mặt vượt xa bản thân mình, gọi hắn một tiếng tiền bối cũng là việc nên làm.
Lạc Nam suy nghĩ một chút, chậm rãi nói: “Ta là bằng hữu của Long Liên và Tiểu Tiên, các nàng ấy nhờ ta đến cứu tỷ muội của mình!”
“Long Liên và Tiểu Tiên?” Long Lệ liền kích động nói:
“Hai người họ đã bị giam cầm, mong tiền bối lập tức ra tay…”
“Yên tâm, các nàng ấy rồi sẽ bình yên vô sự!” Lạc Nam tùy ý nói, sau đó lắc nhẹ óng tay áo.
Một nữ nhân liền từ trong đó xuất hiện.
“Long Khinh?” Long Lệ không dám tin vào mắt mình, chẳng phải trước đó nàng nhìn thấy Long Khinh bị Long Ngạo Hải chưởng chết rồi sao?
“Kẻ bị giết chỉ là khôi lỗi thế mạng, nàng ấy vẫn sống tốt!” Lạc Nam lại lấy ra Bất Tử Dịch Thủy đổ vào miệng Long Khinh.
Rất nhanh Long Khinh liền mở mắt ra, mờ mịt đánh giá bốn phía, Long Lệ liền đem nàng kéo lại kể mọi chuyện.
Xác nhận cả hai người mình đều an toàn, hai nữ nhân liền kích động hướng Lạc Nam bái tạ:
“Xin tiền bối cứu giúp Long Tộc vượt qua cảnh khổ, giết chết Long Ngạo Thiên!”
“Không thể, Long Tộc đã định trước phải trải qua một kiếp này!” Lạc Nam bình thản nói:
“Ta chỉ là ở đây bảo vệ các ngươi, chờ Long Lệ sinh con xong sẽ mang các ngươi rời đi!”
“Vì sao chúng ta không lập tức đi?” Long Khinh hốt hoảng nói:
“Long Ngạo Thiên rất nhanh sẽ đến…”
“Không cần phải lo lắng về hắn, Long Lệ cứ an tâm dưỡng thai cho tốt, Long Khinh chăm sóc nàng chu đáo một chút là được!” Lạc Nam đi đến một bên ngồi ghế.
Long Lệ và Long Khinh trong lòng có chút bất an, hành vi của Lạc Nam quá mức kỳ quặc và bí hiểm, các nàng khó thể lý giải được.
Bất quá nghĩ tới nghĩ lui dù Lạc Nam không xuất hiện thì các nàng đã sớm thê thảm cùng cực, lúc này một người còn sống, một người không rơi vào tay Long Ngạo Thiên đã là tốt lắm rồi, còn gì phải lo lắng nữa chứ?
Lạc Nam đánh ra Trận Văn hình thành Huyễn Trận, đem không gian của căn phòng này chia làm hai nửa riêng biệt.
Một nửa là để hắn và Long Khinh cùng Long Lệ ở, một nửa khác là bố trí Khôi Lỗi của Long Lệ và thuộc hạ của Long Ngạo Thiên.
Nửa tháng sau khi chiến cuộc kết thúc, Long Ngạo Thiên rốt cuộc tiến vào phòng tìm kiếm Long Lệ.
“Nhiếp Hồn!”
Vừa vào hắn liền trúng phải Hồn Kỹ của Lạc Nam, tâm trí trở nên ngu độn, giác quan và nhận thức cực kỳ yếu kém.
Lạc Nam là Hồn Thánh nên việc tác động lên lý trí của Long Ngạo Thiên là cực kỳ đơn giản, hắn thậm chí ngay cả một tia chống cự cũng không thể nào làm được.
Cũng chính vì như vậy, Long Ngạo Thiên dễ dàng rơi vào ảo cảnh, không đủ khả năng nhận ra Long Lệ trước mặt hắn chỉ là một Khôi Lỗi, bắt đầu làm ra đủ loại hành vi điên cuồng đối với nàng.
Lạc Nam dùng Nhiếp Hồn khống chế tinh thần của hắn, khiến hắn cho rằng khôi lỗi của Long Lệ đang mang thai, nàng còn bị hắn luyện thành nô lệ tình dục.
Sau khi phát tiết một trận trên thân Khôi Lỗi vô tri vô giác, Long Ngạo Thiên mới hào hứng bừng bừng rời đi.
“Súc sinh!” Ở không gian bên cạnh Long Lệ và Long Khinh nhìn thấy tất cả những thứ này, hận không thể lao sang ăn thịt, uống máu Long Ngạo Thiên.
Tên này đúng là súc sinh, hại chết huynh đệ còn muốn gian dâm tẩu tẩu đang mang thai.
Nghĩ tới đây hai nữ càng thêm cảm kích Lạc Nam, nếu không có hắn thì kết cục của Long Lệ chính là thê thảm như vậy đấy.
Các nàng cũng bị thủ đoạn quỷ thần khó lường của hắn làm cho kính sợ, chẳng ngờ đến Long Ngạo Thiên là một nhân vật kiêu hùng, hại chết được cả Long Nghịch lại bị Lạc Nam trêu đùa trong lòng bàn tay một cách dễ dàng như vậy.
Chứng kiến hai nữ dùng ánh mắt như nhìn một lão quái vật xem lấy mình, Lạc Nam vuốt vuốt mũi:
“Tuổi của ta còn trẻ hơn các nàng, đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta!”
Hai nữ im lặng không nói lời nào, trong lòng lại tràn ngập không tin.
Khí chất lão luyện thành thục của Lạc Nam, bản lĩnh của sự thong dong và bình ổn khi biến Long Ngạo Thiên thành trò hề nhưng mặt không đổi sắc…
Một người trẻ tuổi hơn các nàng sao có thể làm được như vậy.
Biết hai nữ không tin, Lạc Nam cũng chẳng giải thích, ngược lại lấy ra mấy khối Nguyên Thạch đưa các nàng:
“Mặc dù thương thế đã ổn nhưng tu vi vẫn còn ảnh hưởng, luyện hóa thứ này đẩy nhanh tốc độ khôi phục đi!”
“Đa tạ tiền bối…”
Hai nữ cẩn thận từng li từng tí nhận lấy, bắt đầu khoanh chân ngồi xếp bằng trên giường.
Lạc Nam hài lòng gật đầu.
Mặc dù hắn cũng muốn mang các nàng rời đi vào lúc này nhưng tương lai đã định trước Long Ngạo Thế phải sinh ra ở Long Tộc, phải nhận giặc làm cha và phải trải qua tất cả những thống khổ ngày sau.
Để không tác động và làm thay đổi tương lai, Lạc Nam quyết định đợi khi nào Long Lệ sinh xong, để Long Ngạo Thế ở lại rồi mang các nàng rời đi cũng không muộn.
…
Nhiều ngày trôi qua, cái bụng của Long Lệ cũng dần trở nên lớn hơn.
Thật ra thời gian mang thai của Long Tộc rất dài, không thể chín tháng mười ngày như nữ tử nhân loại bình thường được.
Bất quá Long Lệ luôn được Lạc Nam cho dùng đan dược, tài nguyên bồi bổ, cái thai phát triển rất nhanh.
Long Ngạo Thiên vẫn thỉnh thoảng đến hành hạ Khôi Lỗi, Lạc Nam cũng cảm thấy nhàm, không thèm