Dựa vào tìm hiểu của Thiên Cơ Lâu Chủ, Cao Gia là một gia tộc phụ thuộc Thiên Phong Đế Quốc, trung thành với Thiên Phong Thánh Đế, Cao Toại là gia chủ có tu vi Thánh Hoàng Viên Mãn đã gần triệu năm vẫn chưa có cơ hội đột phá Thánh Đế.
Trong khi đó nếu Thiên Phong Thánh Đế đột phá Chí Tôn, Đế Quốc này sẽ lập tức trở thành Chí Tôn Cấp Thế Lực, từ đó đòi hỏi những gia tộc chủ chốt phải có Thánh Đế trấn thủ mới xứng với thân phận, bằng không địa vị sẽ suy giảm rất nhiều.
Còn Mục Đảo cũng là một thế lực không nhỏ ở Hằng La Đại Hải, có đảo chủ là Thánh Đế, tuy nhiên phó đảo chủ là Mục Đàm thì cũng đã gần hao hết tuổi thọ vẫn còn dậm chân ở Thánh Hoàng Viên Mãn.
Cho nên hai kẻ này đối với việc đột phá Thánh Đế đều có dục vọng mãnh liệt, tình thế bắt buộc.
Nghĩ đến đây, Thiên Cơ Lâu Chủ liền thản nhiên nói:
“Cơ duyên đột phá Thánh Đế trong Nguyên Giới này không hề thiếu, tuy nhiên cơ duyên sẽ đi kèm với nguy hiểm, các vị dám truy cầu chứ?”
“Sao lại không dám?” Cao Toại và Mục Đàm kiên định chắp tay:
“Đã tu luyện đến cảnh giới này, tất cả mọi người đều hiểu không có đĩa bánh ngon tự nhiên từ trên trời rơi xuống, muốn thành Thánh Đế chắc chắn phải vượt qua đủ loại gian nan thử thách, mời Lâu Chủ cung cấp thông tin!”
“Không tệ…” Thiên Cơ Lâu Chủ ra vẻ cao nhân vuốt cằm, nở nụ cười:
“Giá cả cho tin tức liên quan đến cơ duyên thành Thánh Đế là một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính.
”
“Vĩnh Hằng Thuộc Tính?”
Cao Toại cùng Mục Đàm nghe xong liền nhảy dựng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
“Thế nào? chẳng lẽ những đại nhân vật như hai người ngay cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng tìm không được?” Thiên Cơ Lâu Chủ ung dung lên tiếng.
Cao Toại cùng Mục Đàm lên tiếng cười khổ: “Nếu chúng ta dốc phần lớn tài sản tin rằng có thể đủ để đổi Vĩnh Hằng Thuộc Tính, tuy nhiên thứ này lại quá mức hiếm hoi, mức độ khó tìm cũng không thua gì cơ duyên để đột phá Thánh Đế, huống hồ những nhân vật sở hữu Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng chưa chắc chịu mang ra giao dịch, mong rằng Lâu Chủ thay đổi giá cả…”
Thiên Cơ Lâu Chủ âm thầm nhíu mày, không ngờ ngay cả ở Nguyên Giới thì Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng là đồ vật chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
“Đổi giá thì mức độ nguy hiểm của cơ duyên sẽ lại tăng lên…” Thiên Cơ Lâu Chủ nói.
“Chúng ta chấp nhận!” Hai người cắn răng đáp.
“Được rồi, vậy Cao Toại thu thập cho ta tất cả những nguyên liệu yêu cầu bên trong này!” Thiên Cơ Lâu Chủ ném cho Cao Toại một mảnh giấy, bên trên ghi chép tất cả nguyên liệu cao cấp để luyện nên Quy Kiếm Tổ Phù và nâng cấp Không Gian Tổ Phù cho Bảo Kiều.
Hắn lại ném cho Mục Đàm một mảnh giấy khác ghi chép tất cả những nguyên liệu cần thiết để nâng cấp Hư Vô Tổ Phù và một bộ Ngũ Hành Hỗn Độn Khí.
Nhìn qua cái giá cầm trong tay, Cao Toại và Mục Đàm hít sâu một hơi, tuy đây đều là những tài nguyên cực kỳ quý hiếm và có giá trên trời, nhưng so với Vĩnh Hằng Thuộc Tính vẫn khả thi hơn.
Hai người không biết Thiên Cơ Lâu Chủ muốn tìm những nguyên liệu này để làm cái gì, bất quá vẫn cam đoan chắp tay nói:
“Ta sẽ lập tức trở về huy động lực lượng dưới trướng tìm kiếm tất cả những thứ Lâu Chủ yêu cầu, gặp lại sau!”
Hiển nhiên dù là Thánh Hoàng Viên Mãn cao cao tại thượng nhưng hai người cũng không thể lập tức có sẳn những thứ mà Thiên Cơ Lâu Chủ đòi hỏi, phải trở về huy động tất cả mối quan hệ mà mình có, nhờ đến Thế Lực sau lưng giúp đỡ để cố gắng thu thập.
“Ta chờ hai vị…” Thiên Cơ Lâu Chủ hài lòng gật đầu.
Cao Toại cùng Mục Đàm nhanh chân rời đi, vừa ra khỏi Thiên Cơ Lâu liền như sao băng biến mất trên bầu trời, hiển nhiên là cực kỳ gấp rút, không nhịn được muốn nhanh chóng sở hữu cơ duyên đột phá Thánh Đế.
Ngay lập tức lại có khách nhân tiến vào.
Người lần này là một đạo sĩ tiên phong đạo cốt, hông mang Trường Kiếm, sống lưng thẳng tắp, rất có phong thái của cao nhân đắc đạo.
Nhìn lấy Thiên Cơ Lâu Chủ, hắn đi thẳng vào vấn đề:
“Bần đạo truy cầu tung tích của một Binh Nhân Tộc có thể hóa Kiếm chưa nhận chủ, mong Thiên Cơ Lâu Chủ cho giá!”
“Dã tâm thật lớn a…” Không ít khách nhân bên ngoài nghe xong giật mình, vị đạo sĩ này thật biết khao khát.
Binh Nhân Tộc luôn là đồng bạn và vũ khí trong mộng của những tu sĩ ưa thích sử dụng vũ khí, bất quá từ sau khi Binh Nhân Tộc giải tán, tộc nhân lưu lạc khắp nơi, số lượng ngày càng thưa thớt, muốn tìm tung tích của một vị Binh Nhân Tộc chưa nhận chủ còn khó hơn lên trời, huống hồ gì còn là dạng Kiếm.
“Đạo sĩ quên tự giới thiệu về mình.
” Thiên Cơ Lâu Chủ nhắc nhở.
Sở dĩ hắn yêu cầu tất cả khách nhân tiến đến phải tự giới thiệu, mục đích là để nắm bắt được thông tin về các cường giả này mà không cần tiêu hao Điểm Danh Vọng để dò xét, từ đó mở mang thêm kiến thức và cũng mở rộng mối quan hệ.
“Là bần đạo đường đột rồi!” Đạo sĩ vuốt nhẹ râu trắng, chắp tay nói:
“Bần đạo tên gọi Nhàn Văn, là trưởng lão của Kiếm Đan Sơn Trang tọa lạc tại Kiếm Châu, có sở thích ngao du thiên hạ, vô tình đi ngang qua Hằng La Đại Hải nghe thấy Thiên Cơ Lâu nên dừng chân ghé vào…”
“Kiếm Châu…” Toàn trường nghe xong giật mình.
Kiếm Châu cũng là một trong Ngũ Châu thuộc Nguyên Giới, khoảng cách giữa Kiếm Châu và Tây Châu là cực kỳ xa xôi, nghe đồn ở nơi đó tất cả sinh mệnh đều ưa thích tu luyện kiếm thuật, bất kỳ chủng tộc nào cũng ưu tiên Kiếm là vũ khí của bản thân mình.
Bất quá cũng vì khoảng cách quá xa, đại đa số người không biết Kiếm Đan Sơn Trang rốt cuộc là thế lực như thế nào, cũng chưa nghe qua danh tự của Nhàn Văn đạo sĩ.
“Giá cả không đổi, muốn có tin tức về một Binh Nhân Tộc dạng kiếm chưa nhận chủ thì dùng Vĩnh Hằng Thuộc Tính đến giao dịch!” Thiên Cơ Lâu Chủ cười tủm tỉm nói.
Hắn vừa thử tra Hệ Thống, phải tiêu tốn đến tận 10000 Điểm Danh Vọng để dò xét tung tích một vị Binh Nhân Tộc dạng Kiếm vô chủ.
10000 Điểm Danh Vọng đổi ngang một Vĩnh Hằng Thuộc Tính cũng là không tệ lắm.
Hiện tại hắn có hơn 200.
000 Điểm Danh Vọng, đủ để đạt được khoảng 20 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính nếu thuận lợi giao dịch.
Đương nhiên đó chỉ là tự sướng một chút mà thôi, Vĩnh Hằng Thuộc Tính ở Nguyên Giới đâu phải rau cải trắng, tìm đâu ra 20 loại chứ?
Toàn trường âm thầm phỉ nhổ, vị Thiên Cơ Lâu Chủ này hình như có đam mê đặc biệt với Vĩnh Hằng Thuộc Tính, bất quá nghĩ cũng phải…thử hỏi có ai không thèm loại lực lượng cường đại như vậy chứ?
“Vĩnh Hằng Thuộc Tính nơi này bần đạo không có…” Nhàn Văn đạo sĩ thở dài một hơi:
“Tuy nhiên tại Kiếm Đan Sơn Trang có một loại, bần đạo sẽ trở về thuyết phục Trang Chủ mang ra trao đổi!”
Đối với Kiếm Tu như bọn hắn mà nói, Binh Nhân Tộc dạng Kiếm hấp dẫn hơn Vĩnh Hằng Thuộc Tính rất nhiều.
“Khoảng bao lâu đạo sĩ quay lại?” Thiên Cơ Lâu Chủ hứng thú hỏi.
“Ước chừng hơn 10 năm…” Nhàn Văn đạo sĩ chân thành đáp.
Thiên Cơ Lâu Chủ âm thầm bĩu môi, bất quá vẫn là tạm chấp nhận: “Bổn lâu chủ sẽ chờ ngươi!”
Mười năm tưởng như rất dài, thật ra từ Tây Châu đến tận Kiếm Châu khó thể ước tính, dù liên tiếp sử dụng Truyền Tống Trận băng qua nhiều khu vực cũng phải mất đến vài năm rồi, chưa kể Nhàn Văn còn phải tốn công thuyết phục thế lực của hắn.
Mà lúc này Tiểu Thiên Ý đang ngồi ăn trái cây đột nhiên chớp chớp đôi mắt linh động nhìn Nhàn Văn đạo sĩ hỏi:
“Tiền bối có thể cho biết ngươi đi từ Kiếm Châu đến tận Tây Châu ngao du thiên hạ tốn bao nhiêu thời gian khi không dùng Truyền Tống Trận không?”
Toàn trường nghe vậy đều vểnh tai, hiển nhiên tin tức này khá hấp dẫn với mọi người.
Nhàn Văn đạo sĩ cũng là người hào hiệp, suy nghĩ cẩn thận một chút liền chép miệng nói:
“Khoảng ba mươi vạn năm rồi!”
“Hít!” Vô số người hít một ngụm lãnh khí.
Thiên Cơ Lâu Chủ cũng giật mình trong lòng, trước đây Vân Duyên đi từ Bắc Châu đến Tây Châu muốn kết minh với Càn Quân Đế Quốc chỉ mất khoảng thời gian ngắn, xem ra là nàng có thủ đoạn đặc biệt để di chuyển hoặc Bắc Châu gần với Tây Châu hơn Kiếm Châu.
“Có khoác lác không hả? tốc độ của Thánh Cấp Cường Giả rất nhanh, làm sao mất nhiều thời gian đến như vậy?” Số ít người