“Ngươi…ngươi là Khí Vận Chi Tử? con cưng của thiên đạo?”
Ninh Huyền Tâm khó thể giữ nổi dáng vẻ lạnh lùng trong trẻo thường ngày, lần này nàng thật sự thất thố, giọng điệu cũng có một chút run rẩy nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Nàng vô pháp tưởng tượng một tiểu tử còn chưa đột phá Tiểu Thể Thánh đi vào Mê Linh Sâm Lâm rèn luyện vừa đúng một tháng trở ra đã mang theo ba tiểu Thần Thú biến dị, hơn nữa mỗi tồn tại đều là tiềm lực khủng bố dị thường, có tương lai của Yêu Thánh Đế.
Tịch Diệt Phượng Hoàng, Nhật Nguyệt Tinh Xà, cuối cùng còn là một con hồ ly có tận mười cái đuôi.
Không phải là Cửu Vĩ, mà là Thập Vĩ.
Đây chính là Hồ Khinh Vũ đã biến dị từ Cửu Vĩ Thiên Hồ trở thành Khai Mệnh Thiên Hồ.
Tất cả đều biết rằng mỗi một cái đuôi sẽ đại diện cho một mạng sống của Hồ Ly, Cửu Vĩ Thiên Hồ đã là tồn tại cao quý nhất thường thấy bên trong Thiên Hồ Tộc với chín mạng sống.
Tuy nhiên Khai Mệnh Thiên Hồ là chủng loài biến dị phá vỡ thường thức chín sinh mạng của Thiên Hồ thường thấy.
Khai Mệnh có nghĩa là khai sinh ra tính mạng.
Tương truyền hồ ly biến dị Khai Mệnh Thiên Hồ mỗi lần đột phá một đại cảnh giới sẽ lại mọc ra thêm một đuôi, có thêm một mạng.
Hồ Khinh Vũ hiện tại chỉ là Yêu Thánh Giả nên chỉ mới có mười đuôi, đợi nàng đột phá Tiểu Yêu Thánh sẽ có mười một đuôi, Đại Yêu Thánh là mười hai đuôi…cứ tiếp tục tăng lên như vậy.
Nhưng đó chưa phải là chỗ lợi hại nhất của Khai Mệnh Thiên Hồ.
Cổ tịch ghi chép, bên trong chiến đấu nếu Khai Mệnh Thiên Hồ tổn thất đuôi, thì sinh mạng từ đuôi đó sẽ được chuyển hóa thành lực lượng hòa vào đan điền để gia tăng chiến lực.
Điều này đồng nghĩa với càng mất nhiều đuôi thì Khai Mệnh Thiên Hồ sẽ càng mạnh hơn, càng chết đi nhiều lần sẽ càng có được chiến lực khủng bố.
Đương nhiên nếu không chiến đấu đến mức độ sinh tử cuối cùng, Khai Mệnh Thiên Hồ sẽ bảo vệ đuôi của mình bằng mọi giá, bởi vì số lượng đuôi là tượng trưng và niềm tự hào của chủng tộc này.
Ninh Huyền Tâm vô pháp tưởng tượng Lạc Nam làm cách nào để thu được những Thần Thú biến dị có tiềm lực vượt trội như vậy.
Trước đó hắn mang về một nhóm mỹ nhân với thiên phú kinh người đã khiến nàng kinh ngạc, tuy nhiên có thể hiểu là vận khí hiếm hoi, được Thiên Cơ Lâu Chủ trợ giúp.
Còn hiện tại…thật không biết nên nói thế nào để có thể hình dung, Ninh Huyền Tâm chỉ có thể hoài nghi con hàng này là Khí Vận Chi Tử, là thể loại con cưng của thiên đạo.
“Cổ nhân có câu ở hiền gặp lành, bởi vì Lạc Nam ta sống đường đường chính chính nên mới được cơ duyên như vậy, đại tẩu không cần quá mức kinh ngạc!” Lạc Nam thản nhiên cười haha.
Chứng kiến đại tẩu thường ngày lạnh lùng như băng bị mình làm cho đi từ bất ngờ này đến kinh ngạc khác, thất thố liên tục, Lạc Nam nhịn không được âm thầm đắc ý.
Ninh Huyền Tâm âm thầm lắc đầu, trong lòng chỉ có thể suy nghĩ: “Xem ra ông trời có mắt, đã lấy đi thiên phú Nguyên Tu và Hồn Tu của hắn nên ban lại cho hắn khí vận hơn người…”
Thật sự thì nàng chỉ có thể lý giải theo cách như vậy.
Nếu là trường hợp bình thường, Ninh Huyền Tâm sẽ hoài nghi ba tiểu Thần Thú biến dị này có ý đồ bất chính, tiếp cận Lạc Nam vì thân phận của hắn, vì muốn hãm hại hắn.
Nhưng vấn đề ở chỗ ba Thần Thú biến dị đều đã ký kết khế ước phụ thuộc vào Lạc Nam.
Việc ký khế ước này còn chặt chẽ hơn cả thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên.
Điều này có ý nghĩa là sinh mệnh của cả ba Thần Thú biến dị đã phụ thuộc vào Lạc Nam, nếu hắn chết thì ba toeeir Thần Thú biến dị cũng chết theo, mà nếu chúng có địch ý thì cũng sẽ lập tức bị Lạc Nam phát hiện.
Vậy nên khả năng Thần Thú biến dị tiếp cận nhằm hãm hại Lạc Nam gần như bằng không, Ninh Huyền Tâm không muốn tin tưởng cũng phải tin tưởng.
Đối với việc này Ninh Huyền Tâm sắc mặt phức tạp, vừa vui mừng lại vừa lo lắng.
Nàng vui mừng là vì Lạc Nam đã có tương lai rạng rỡ, dù sau này hắn có là một phế vật, chỉ cần ba tiểu Thần Thú biến dị này của hắn thành công trưởng thành, toàn bộ Tây Châu này sẽ không ai dám khi dễ hắn.
Lo lắng là vì Thần Thú biến dị quý hiếm có giá trị quá cao, nếu chẳng may để cường giả cao cấp biết được thì chẳng khác nào đại họa ập đến.
Nghĩ đến đây, Ninh Huyền Tâm nghiêm cẩn căn dặn: “Tiểu thúc tuyệt đối không thể để lộ ba tiểu gia hỏa này với bất kỳ ai, chỉ một mình mẫu thân là ngoại lệ, ngay cả Lạc Sương cũng không được nói!”
“Đệ biết rồi, tỷ yên tâm đi, ta sẽ bí mật bồi dưỡng các nàng, không để người khác phát hiện…” Lạc Nam cười cười xoa xoa đầu chúng nữ trong ánh mắt bất mãn của các nàng.
“Các nàng?” Ninh Huyền Tâm kinh nghi bất định, nhìn kỹ một chút liền nhận ra cả ba Thần Thú đều là giống cái, nhất thời hết nói nổi.
Hình như những thứ xung quanh tiểu tử thúi này đều có dính dáng đến nữ nhân thì phải?
“Chúng ta có tiếp tục rèn luyện không?” Lạc Nam nhìn Ninh Huyền Tâm hỏi.
“Không luyện!” Ninh Huyền Tâm trực tiếp từ chối.
Vốn nàng còn muốn huấn luyện Lạc Nam đến nơi đến chốn, rèn cho hắn đến chết đi sống lại, đẩy mạnh chiến lực đến mức cao nhất dưới Tiểu Thánh.
Nhưng hiện tại Lạc Nam vận khí bạo rạp thu được ba tiểu Thần Thú biến dị trong Mê Linh Sâm Lâm, Ninh Huyền Tâm quyết định phải nhanh chóng trở về để tránh biến cố ngoài ý muốn, nhanh chóng báo cáo tình hình với mẫu thân để tìm cách giải quyết.
Muốn giúp Lạc Nam che giấu ba Thần Thú biến dị thuận lợi trưởng thành cũng không phải chuyện đơn giản.
Ngay cả nàng là một Thánh Tôn cũng không dám mang theo ba Thần Thú biến dị này đi lung tung.
Nàng nhẹ phất tay, lều vải bên bờ suối tan biến mất dạng.
Một tấm giấy trắng được lấy ra, Họa Công thi triển, đường hầm truyền tống lại được vẽ thành.
Ninh Huyền Tâm ra hiệu Lạc Nam giấu kỹ ba Thần Thú vào trong áo, lúc này mới nắm lấy hắn bước vào.
Quay đầu nhìn về phía Mê Linh Sâm Lâm, Lạc Nam âm thầm tiếc nuối.
Hắn biết ẩn trong lớp sương mù dày đặc của khu rừng kia còn rất nhiều thứ chưa được khám phá, chỉ là tạm thời hắn còn không đủ thời gian và thực lực để tìm hiểu thêm về nó.
…
Vừa theo đại tẩu trở về Lạc Gia, Lạc Nam lại nghe Vũ Lăng Phi truyền âm báo tin:
“Lâu Chủ, có cường giả Thiên Phong Đế Quốc đến Thiên Cơ Lâu muốn tìm kiếm tung tích của tiểu vương gia Thiên Bằng!”
Lạc Nam khóe miệng giật giật, khá lắm…vừa mới bắt cóc chưa được bao lâu đã có người nóng vội đi tìm, đúng là con ông cháu cha mà.
Hắn trực tiếp truyền âm lại cho Vũ Lăng Phi nói:
“Nàng yêu cầu bọn hắn cái giá 3 loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính, nếu không trả đủ thì miễn đòi hỏi!”
“Thiếp thân hiểu rồi…” Vũ Lăng Phi nhu hòa đáp lại, cắt đứt Truyền Âm Ngọc.
Lạc Nam nhếch miệng, hắn đâu có điên mà báo với địch nhân tiểu vương gia của các ngươi đang bị ta nhốt trong đan điền.
Đưa ra cái giá trên trời như thế là để Thiên Phong Đế Quốc biết khó mà lui.
“Tiểu tử thúi mau vào đây!” Giọng của Ninh Vô Song từ xa vọng đến.
Lạc Nam nhanh chân đi vào đại điện của nàng, nhìn thấy đại tẩu đứng bên cạnh, hiển nhiên đã đem mọi chuyện kể lại rõ ràng.
Ninh Vô Song cũng đang trừng trừng nhìn hắn.
“Hừ, trước đây mẫu thân luôn miệng gọi ta nhi tử bảo bối, còn hiện tại mở miệng ngậm miệng đều là tiểu tử thúi, xú tiểu tử!” Lạc Nam bất mãn lên tiếng:
“Người học theo đại tẩu rồi đúng không?”
Ninh Vô Song dở khóc dở cười: “Trước đây ngươi còn nhỏ, hiện tại đã trưởng thành rồi chẳng lẽ muốn mẫu thân nói lời buồn nôn như vậy?”
Lạc Nam bĩu môi, cũng lười tranh cãi với nàng.
“Mau lấy ba tiểu gia hỏa kia ra cho mẫu thân xem!” Ninh Vô Song