Tìm đến một vùng đảo hoang, Lạc Nam cưỡi trên Hải Mạn Sa đáp xuống.
Bí Tự Trận kích hoạt, một tòa Trận Pháp vô hình nhanh chóng bao trùm cả hòn đảo, tạo thành kết giới ngăn cách mọi khí tức tiết lộ ra ngoài.
Lạc Nam âm thầm hài lòng, lúc này mới phất tay một cái.
Chúng nữ Liễu Ngọc Thanh, Hi Vũ, Quân Tư Tình, Tuế Nguyệt, Diễm Nguyệt Kỳ, Yên Nhược Tuyết, Võ Tam Nương, Mộc Tử Âm, Cửu Huân Dao, Âu Dương Thương Lan, ngay cả Côn Minh Nguyệt trong Thất Tinh Nhẫn cũng lần lượt xuất hiện.
“Phu quân, nghe Tư Tình nói ngươi gặp nguy hiểm?” Chúng nữ vừa ra liền lo lắng hỏi.
“Chuyện nói ra khá dài, tuy nhiên ta đã trốn thoát.
” Lạc Nam đem mọi chuyện từ đầu đến cuối kể lại một lượt, ngay cả vấn đề về Bích Tiêu Nương Nương và sư phụ Đông Hoa Chí Tôn cũng không che giấu.
Mấy nữ nghe mà hai mặt nhìn nhau, các nàng đã sớm biết Vân Duyên là sư muội cùng thầy của Lạc Nam nên cũng không quá kinh ngạc chuyện Đông Hoa Chí Tôn, nhưng khiến các nàng choáng váng là Đông Hoa Chí Tôn vậy mà còn một sư muội và một sư tỷ thực lực cường đại, hơn hết còn muốn thu Lạc Kỳ Nam và Tiểu Thiên Ý làm đồ đệ.
“Tuế Nguyệt tỷ, tỷ thấy chuyện này thế nào?” Diễm Nguyệt Kỳ liền hướng Tuế Nguyệt hỏi thăm ý kiến.
Bởi vì Tuế Nguyệt mới là sư phụ danh chính ngôn thuận hiện tại của Lạc Kỳ Nam, vì Diễm Nguyệt Kỳ tôn trọng Tuế Nguyệt nên phải hỏi ý.
Tuế Nguyệt ung dung mỉm cười nói: “Có câu danh sư xuất cao đồ, Kỳ Nam có được càng nhiều sư phụ lợi hại chỉ dạy thì càng tốt chứ sao, ta hoàn toàn ủng hộ.
”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, hắn cũng hiểu thê tử của mình là người rộng lượng, tin chắc sẽ không để ý những chuyện như vậy.
“Nàng thấy sao?” Lạc Nam ôn nhu hỏi sang Cửu Huân Dao.
“Là một người mẫu thân và một người dì, thiếp không có ý kiến việc nữ nhi bái cường giả làm sư phụ, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là nữ nhi không được rời xa thiếp.
” Cửu Huân Dao bày tỏ thái độ.
Diễm Nguyệt Kỳ và Cửu Huân Dao đều làm mẫu thân, các nàng đương nhiên cũng giống như phu quân, muốn con cái của mình có được cường giả chỉ điểm, đó là cơ duyên chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Nhưng điều đó không có nghĩa là các nàng cần sư phụ cho nữ nhi đến mức để nữ nhi phải rời xa mình.
Bởi vì các nàng thừa hiểu rằng, dù không có sư phụ cường đại thì tương lai nam nhân của các nàng cũng có thể trợ giúp nữ nhi trở thành cường giả, chẳng qua quá trình đó có thể sẽ chậm hơn so với có sư phụ chỉ dạy mà thôi.
“Yên tâm đi, Bích Tiêu Nương Nương và đại tỷ của nàng đều nể mặt sư phụ Đông Hoa Chí Tôn, tin chắc sẽ không làm khó dễ chúng ta!” Lạc Nam trấn an chúng nữ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Khanh khách!” Yên Nhược Tuyết bật cười khúc khích, lên tiếng nói:
“Thật ra thiếp cảm thấy thiên phú của Tuế Nguyệt tỷ còn vượt qua cả Kỳ Nam, nói không chừng mấy vị Nương Nương kia đổi ý muốn thu Tuế Nguyệt tỷ làm đồ đệ cũng không chừng!”
“Nàng nói cũng đúng nha…” Lạc Nam và chúng nữ nghiêm túc suy nghĩ.
Tiểu Kỳ Nam có Thời Không Thánh Thể, Tuế Nguyệt cũng có Thời Không Thánh Thể.
Tiểu Kỳ Nam có Kim Ô Thánh Hỏa và Nghịch Long Huyết Mạch thì Tuế Nguyệt cũng có Dị Thời Không và huyết mạch thiên địa sủng nhi Thời Không Hoàng Tộc.
Xét về thiên phú chưa chắc Kỳ Nam đã có thể sánh bằng Tuế Nguyệt ấy chứ.
Thậm chí chúng nữ Âu Dương Thương Lan, Cửu Huân Dao, Võ Tam Nương đều không hề thua kém.
“Thôi được rồi, bọn ta chỉ muốn làm phu nhân Lạc Gia, đồ đệ của cường giả cứ để hai tiểu nha đầu làm đi!” Tuế Nguyệt mấy nữ nhẹ nhàng cười nói.
Các nàng đâu ngốc, phu quân nhà mình chấp chưởng cả một tòa Thiên Cơ Lâu, còn sợ thiếu thốn tài nguyên sao mà phải đi bái cường giả làm sư phụ?
Làm phu nhân Lạc Gia tiêu dao tự tại hơn nhiều.
“Được rồi không đùa nữa, lần này có chuyện quan trọng muốn thương nghị với các nàng!” Lạc Nam nghiêm mặt nói.
Chúng nữ vội vàng im lặng tập trung.
“Ta muốn nhờ các nàng một việc.
” Lạc Nam cực kỳ trịnh trọng nói.
Trong lúc mấy nữ đang dần bất an, đột nhiên hắn phá lên cười lớn:
“Giúp phu quân kiểm kê tài sản, lần này thu hoạch nhiều quá một mình ta kiểm không hết.
”
“Đáng giận!” Chúng nữ giận dữ đồng thanh quát một tiếng, lao đến tặng cho hắn một tràng phấn quyền túi bụi.
Lạc Nam cười haha, tay chân hoạt động hết công sức, nắn bóp lộn xộn bất chấp tất cả, khi thì vơ lấy mông Võ Tam Nương, lúc thì chụp vào bầu sữa của Mộc Tử Âm, chọc cho các nàng đỏ hồng cả mặt thở hổn hển mới chịu bỏ qua.
Lấy Nhẫn Trữ Vật của cả Hải Mạn Sa và Hải Long Thải Tử mà mình cướp được ném ra.
Trong khoảnh khắc vô số của cải tài sản chất chồng thành một ngọn núi lớn khiến cả hòn đảo hoang cũng phải lắc lư.
“Hít…”
Chúng nữ hít sâu một hơi khí lạnh, nhìn đến hoa cả mắt, từng đôi môi đỏ há hốc.
Ngay cả Quân Tư Tình từng tham gia đấu giá với Lạc Nam cũng ngây ngẩn cả người, bởi vì ở thời điểm đấu giá thì từng vật phẩm được lần lượt lấy ra, không mang đến cảm giác kích thích thị giác khi chất thành một đống như lúc này, chưa kể ngoài những thứ đạt được trong buổi đấu giá thì còn có tài sản cá nhân của Hải Mạn Sa và Hải Long Thái Tử.
Hai kẻ này đều là con ông cháu cha của Hải Long Cung, tài sản gia thân vô cùng phong phú.
“Phu quân, ngươi cướp hết bảo khố của Hải Long Cung sao?” Chúng nữ chớp chớp mắt.
“Không đâu, ta nghĩ Hải Long Cung còn giàu hơn nhiều…” Lạc Nam lắc đầu.
Chúng nữ lúc này mới tưởng tượng ra được nội tình của một Chí Tôn Cấp Thế Lực, đúng là không thể xem thường.
Hải Mạn Sa ở bên cạnh nghiến răng nghiến lợi, tuy Nhẫn Trữ Vật của nàng không phải tất cả tài sản của Hải Long Cung, nhưng cũng chiếm đâu đó một phần ba tích lũy.
Mất đi khối tài sản khổng lồ này, Hải Long Cung có thể nói là nguyên khí đại thương, không biết phải bao lâu sau mới có thể khôi phục.
Thấy biểu lộ của Hải Mạn Sa, Yên Nhược Tuyết có phần quan tâm hỏi:
“Chàng tính làm sao với nàng ấy?”
Nàng thừa hiểu phu quân của mình không có ham mê bắt cóc nữ nhân, nếu hắn làm vậy thì chắc chắn phải có mục đích rõ ràng.
“Tạm thời giữ làm con tin, ngày sau sẽ là vốn liếng để đàm phán với Hải Long Cung!” Lạc Nam nhếch miệng nói.
Theo như lời Bích Tiêu Nương Nương thì Hải Long Cung sớm muộn gì cũng sẽ thống nhất Hằng La Đại Hải.
Mà Hằng La Đại Hải lại tiếp giáp với Càn Quân Đế Quốc.
Vì vậy hắn cho rằng việc nắm giữ Hải Mạn Sa trong tay nói không chừng ngày sau sẽ có tác dụng so với việc thả ra ngay lúc này.
Còn hiện tại thì Lạc Nam chưa có tư cách để đàm phán, bởi vì thực lực của hắn còn quá yếu so với Chí Tôn Cấp Cường Giả, chưa kể Hải Long Cung còn có tận hai vị Chí Tôn.
Với mặt mũi và sự kiêu ngạo của Chí Tôn Cấp Cường Giả, Hải Long Cung chắc chắn không thể vì tiểu bối bị bắt làm con tin mà hạ mình xuống nước với Tiểu Thánh được, dù cho tiểu bối đó có là công chúa Hải Mạn Sa.
Nói không chừng vì để cướp lại lượng tài sản đã mất, có khả năng Hải Long Cung trực tiếp lựa chọn hy sinh Hải Mạn Sa.
Nhưng nếu Lạc Nam không còn là Tiểu Thánh nho nhỏ thì mọi chuyện sẽ khác.
Cuộc đàm phán giữa đôi bên chỉ diễn ra chỉ khi nào thực lực song phương không chênh lệch quá lớn, bằng không sẽ chẳng có cái gọi là đàm phán, thay vào đó là một phía sẽ ở tư thái bề trên như Dạ Thanh Thu đã làm với hắn vậy.
Về phần mượn Bích Tiêu Nương Nương ra mặt, Lạc Nam càng là chưa từng nghĩ đến.
Vì danh dự của sư phụ Đông Hoa Chí Tôn, hắn sẽ không nhờ đến sư muội và sư tỷ của nàng trợ giúp những việc lợi ích cá nhân của mình.
Chúng nữ nghe ít hiểu nhiều, các nàng đều tán thành quyết định của phu quân.
“Được rồi, kiểm kê chiến lợi phẩm đi, các nàng thấy thứ nào hợp với mình thì cứ lấy!”
Lạc Nam thoải mái cười nói, dù sao thì đối với hắn chiến lợi phẩm quan trọng nhất là Chấp Thiên Đạo Lôi đã sở hữu được rồi.
Chúng nữ bắt tay vào việc…
Lạc Nam cũng không rảnh rỗi, bận rộn phụ giúp các nàng.
Thống kê liên tục ba ngày ba đêm, Lạc Nam và các thê tử đã phân loại hoàn tất khối tài