“Ngươi dám khiêu khích ta?”
Ánh mắt Thú Nhân Thiếu Thành Chủ trở nên lạnh lẽo.
Lạc Nam ngẩng mặt nhìn lên, những lỗ hổng bên trên Tam Nhãn Mặt Nạ đã xuất hiện ba con mắt hờ hững vô tình khóa chặt Thú Nhân Thiếu Thánh Chủ.
Đối diện với ba con mắt này, Thú Nhân Thiếu Thành Chủ chẳng biết vì sao cảm thấy rợn cả tóc gáy, có cảm giác như ngay cả đáy lòng của mình cũng bị đối phương nhìn thấu, vô thức chuyển dời ánh mắt.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Một tiếng quát trầm thấp truyền đến, chỉ thấy thân ảnh cao lớn của Hùm Xám xuất hiện.
“Tổng quản…” Một đám thị nữ của Trân Bảo Lâu như nhìn thấy cứu tinh, cả đám thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Cũng may tổng quản kịp thời xuất quan sau khi nghe tin, bằng không bất kể là Thú Nhân Thiếu Thành Chủ hay vị khách quý như Lạc Nam cũng không phải là người mà các nàng có thể đắc tội.
Hùm Xám vừa đến liền nghe một đám thị nữ kể đầu đuôi mọi chuyện, nhất thời sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Hắn bước đến trước mặt Lạc Nam cúi thấp đầu, thái độ thành khẩn áy náy nói:
“Quấy rầy quý khách, lần này đích thực là lỗi của Trân Bảo Lâu không chu toàn, cũng bởi vì các thị nữ không đủ khả năng xử lý tình huống, ngài chờ ta dàn xếp.
”
Lạc Nam nở nụ cười lạnh: “Trân Bảo Lâu lớn như vậy, chẳng lẽ toàn bộ chi nhánh này chỉ có một mình ngươi có quyền hạn?”
Hùm Xám cười khổ truyền âm giải thích: “Trân Bảo Lâu đương nhiên có nhiều cường giả, bất quá Thú Nhân như ta lại không có mấy người, trong khi đó chỉ có Thú Nhân mới được ở lại Thú Nhân Thành hoạt động.
”
“Cũng vì lần giao dịch trước đó với quý khách khiến ta được rất nhiều lợi ích nên mới tranh thủ bế quan, không ngờ trong lúc này lại xảy ra chuyện.
”
Lạc Nam miễn cưỡng gật đầu, xem như tạm chấp nhận lời giải thích của Hùm Xám.
Hắn không phải người không hiểu lý lẽ, Hùm Xám đã hạ mình như vậy cũng nên cho đối phương vài phần mặt mũi.
“Hùm Xám tổng quản, đừng quên Trân Bảo Lâu các vị đang kinh doanh ở đâu.
” Thú Nhân Thiếu Thành Chủ lên tiếng đầy bất mãn.
Rõ ràng là ở địa bàn của hắn, kết quả Hùm Xám lại trước tiên nịnh nọt người khác không thèm đếm xỉa đến hắn.
“Lân Chấn thiếu chủ, ngươi theo ta sang đây một chút!” Hùm Xám lôi kéo Thú Nhân Thiếu Thành Chủ sang một khán phòng kín đáo.
“Có chuyện gì mau nói!” Thú Nhân Thiếu Thành Chủ có tên là Lân Chấn nở nụ cười lạnh:
“Lần này ta tìm kiếm tài nguyên Phật Tu để hiếu kính sư phụ, tầm quan trọng ngươi ắt hẳn phải hiểu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
”
Nào ngờ Hùm Xám lại lắc đầu, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc đáp:
“Tin tưởng ta, hành vi của ngươi không phải là hiếu kính sư phụ, ngược lại đang mang đến phiền toái lớn cho hắn đấy.
”
“Hừ, lời này là có ý gì?” Lân Chấn sắc mặt lạnh lẽo.
Hùm Xám thở dài một tiếng, nghiêm nghị đáp: “Người kia không phải là nhân vật mà ngươi nên đắc tội, thậm chí sư phụ của ngươi cũng không muốn dây vào.
”
Tròng mắt Lân Chấn co rụt lại, giọng điệu tràn đầy bất mãn: “Kẻ kia rốt cuộc là ai? Sao lại được ngươi đánh giá cao như vậy? bổn thiếu chủ không tin.
”
“Hắn là ai ta cũng không biết, ngươi có tin hay không ta cũng mặc kệ.
” Hùm Xám thản nhiên nói:
“Ta chỉ nhắc nhở ngươi vài điều, mặt nạ hắn đang mang là một kiện Chí Bảo, áo choàng hắn đang khoác là một kiện Cửu Tinh Thánh Bảo, khi đến đây hắn dẫn theo Nhân Ngư Nữ Hoàng với thân phận thị nữ của hắn, tiêu sài như nước…một lần mua sạch tất cả tài nguyên Phật Tu và Long Tộc.
”
“Làm sao có thể?” Lân Chấn ngây ngẩn cả người, lỗ tai lùng bùng, hoài nghi mình nghe lầm.
Chí Bảo là cách gọi ngắn gọn của Chí Tôn Pháp Bảo, cái mặt nạ màu bạc đơn giản kia lại là Chí Bảo?
Hơn nữa Nhân Ngư Nữ Hoàng là Thánh Đế cường giả chỉ là thị nữ?
“Lệnh sư sắp bước chân vào Chí Tôn, hy vọng ngươi đừng mang đến tai họa cho hắn.
” Hùm Xám vỗ vỗ bả vai Lân Chấn.
Để lại tên Thiếu Thành Chủ như còn lạc vào trong mộng, Hùm Xám quay lưng rời đi.
…
Lạc Nam nhân lúc rảnh rỗi quan sát một số vật phẩm trưng bày ở Trân Bảo Lâu, chứng kiến Hùm Xám vẻ mặt thành khẩn đi đến, cất giọng cười nhạt:
“Tên con ông cháu cha kia đâu?”
“Quý khách thông cảm, thân phận của hắn có chút đặc biệt nên các thị nữ không dám đắc tội.
” Hùm Xám cười khổ nói.
“Là Thiếu Chủ của Thú Nhân Thành chứ gì?” Lạc Nam nhún vai.
Hùm Xám lắc đầu: “Thành Chủ của Thú Nhân Thành chỉ là một vị Thánh Đế Hậu Kỳ mà thôi, ngược lại nhi tử Lân Chấn của hắn còn có mối quan hệ khác…”
Thấy Lạc Nam có hứng thú, Hùm Xám nói tiếp:
“Lân Chấn có huyết mạch giống phụ thân hắn, là thần thú Kim Lân lai với nhân loại, có thể hóa thành Kim Kỳ Lân, nhiều năm trước được một vị Thánh Phật Đế Viên Mãn thu làm đồ đệ, nói là tọa kỵ cũng được…”
“Mà hiện tại nghe nói vị Thánh Phật Đế đó đã sẳn sàng cho quá trình đột phá Phật Chí Tôn, đang trong giai đoạn mấu chốt, cách ngày thành công không xa, Lân Chấn cũng ỷ vào việc mình sắp có sư phụ là Chí Tôn cường giả mà khá kiêu ngạo, toàn bộ Thú Nhân Thành không ai trị được hắn.
”
“Ồ…” Lạc Nam nhếch miệng: “Thì ra sắp có Chí Tôn chống lưng nên không xem ai ra gì, muốn mua tài nguyên Phật Tu để nịnh bợ sư phụ sao?”
Hùm Xám cười cợt: “Đó chỉ là cái cớ khoe khoang của hắn nói ra mà thôi, nhân vật sắp đột phá Chí Tôn làm sao sẽ cần tài nguyên Phật Tu Cửu Tinh Thánh Cấp trở xuống, theo ta thấy thì Lân Chấn muốn mua tài nguyên để tự mình tu luyện.
”
Lạc Nam gật đầu hiểu ra, Lân Chấn làm tọa kỵ cho cường giả sắp đột phá Phật Chí Tôn nên được truyền thụ một ít thủ đoạn Phật Tu cũng là chuyện bình thường.
“Nhưng mà quý khách cũng yên tâm, Lân Chấn tuy kiêu ngạo nhưng còn không ngu xuẩn, ta đã thuyết phục hắn không tiếp tục gây phiền cho ngươi.
” Hùm Xám chân thành nói:
“Ngoài ra để bồi tội cho lần sơ suất này, Trân Bảo Lâu sẽ tặng quý khách một kiện vật phẩm đang trưng bày ở đây, cứ thoải mái lựa chọn.
”
“Như vậy xem như tạm được.
” Lạc Nam cũng không khách khí.
Mặc dù hắn cũng chẳng thiếu thốn gì một kiện vật phẩm của Trân Bảo Lâu, nhưng nếu đối phương có thành ý thì dại gì từ chối.
Hắn cũng đã ngắm nghía được vật phẩm từ nãy đến giờ.
“Ta chọn nó!” Lạc Nam chỉ tay vào một bộ y phục nữ nhân trắng như tuyết, lóng lánh ánh sáng, không nhiễm bụi trần, nhìn qua cực kỳ thanh thoát, ưu nhã.
“Ánh mắt của quý khách thật tốt, nó là một trong những vật phẩm có giá trị nhất ở đây.
” Hùm Xám cười nói:
“Tuyết Vân Y Phục đạt đến Cửu Tinh Thánh Bảo, không biết nữ nhân nào tốt số đến vậy?”
Lạc Nam mỉm cười không nói, hắn cảm thấy bộ y phục tên Tuyết Vân này rất hợp với mẫu thân Ninh Vô Song của mình.
Dù sao ở đây không trưng bày vật phẩm đến cấp Chí Tôn, hắn cũng đã tuyển chọn thứ tốt nhất rồi.
Đưa tay tiếp nhận Tuyết Vân Y Phục, Lạc Nam lại ném cho Hùm Xám một cái túi trữ vật:
“Trân Bảo Lâu mua đám này được bao nhiêu?”
Hùm Xám nghe vậy tò mò, liền quan sát không gian bên trong túi trữ vật.
“HÍT…”
Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh, chỉ thấy bên trong là lít nha lít nhít Hóa Hình Thánh Thảo, số lượng lên đến hàng vạn gốc.
Đây là Lạc Nam đã vơ vét ở Hồ Điệp Cốc trước khi trở về, dù sao thì ở Bách Thú Vũ Trụ cũng không mấy ưa chuộng, để lại làm gì?
“Cái này…cái này…” Hùm Xám không biết phải nói gì cho phải.
Trước đó Lạc Nam còn tìm mua, vì sao bế quan vài năm đi ra lại mang theo hàng vạn gốc Hóa Hình Thánh Thảo rồi hả?
Hùm Xám thậm chí hoài nghi Lạc Nam có khả năng nhân giống Hóa Hình Thánh Thảo số lượng lớn.
“Thế nào? mua được không?” Lạc Nam hỏi.
Hùm Xám suy nghĩ một phen, mở miệng nói: “Bởi vì nhu cầu sử dụng Hóa Hình Thánh Thảo ở Tây Châu không quá cao, đây là mặt hàng khó tiêu thụ nên giá Trân Bảo Lâu thu vào cũng tương đối mà thôi.
”
“Năm gốc Hóa Hình Thánh Thảo bằng một mỏ Nguyên Thạch, ở đây có vạn gốc, chúng ta trả 2000 mỏ Nguyên Thạch.
”
“Thu vào năm gốc giá một mỏ, bán ra một gốc giá một mỏ…” Lạc Nam cười tủm tỉm: “Quý lâu thật biết cách làm ăn nha.
”
Hùm Xám nghiêm mặt nói: “Đó là trước đây khi Hóa Hình Thánh Thảo khan hiếm, hiện tại có vạn gốc này liền trở nên đại trà, chúng ta cũng không thể bán ra với giá cao được nữa.
”
“Thôi được rồi, trả sao cũng được.
” Lạc Nam đồng ý, dù sao đều là cỏ dại ở Bách Thú Vũ Trụ, xem như từ trên trời rơi xuống 2000 mỏ Nguyên Thạch, cũng không tệ lắm.
Hùm Xám lại lật đật chạy đi lấy Nguyên Thạch.
Đôi bên giao dịch hoàn thành, dưới sự đưa tiễn của Hùm Xám, Lạc Nam rời khỏi Trân Bảo Lâu.
Mặc dù ấn tượng với Trân Bảo Lâu không còn tốt như lúc đầu sau sự cố tên Lân Chấn,