Chương 2010: NGUY CƠ SÁT LONG VỆ
“Quý khách quang lâm, không biết ngài lại cần gì?”
Chứng kiến Lạc Nam toàn thân che đậy một lần nữa đi vào Trân Bảo Lâu, đám thị nữ ngây ngẩn cả người.
“Tại hạ muốn sử dụng Truyền Tống Trận!” Lạc Nam thản nhiên nói.
Từ Thú Nhân Thành về đến Càn Nguyên Đế Quốc còn phải băng qua Hằng La Đại Hải và một chặn đường dài, hắn không muốn mất nhiều thời gian, đành phải quay lại sử dụng Truyền Tống Trận của Trân Bảo Lâu.
“Thì ra là thế…chúng ta lập tức báo với tổng quản.
” Đám thị nữ chạy đi.
Rất nhanh Hùm Xám lại từ trong một gian phòng bước ra, niềm nở cười nói:
“Quý khách muốn truyền tống đi đâu?”
“Đến Càn Quân Đế Quốc.
” Lạc Nam thẳng thừng đáp.
Có Tam Nhãn Mặt Nạ che đậy, hắn cũng không sợ có người phát hiện thân phận thật sự của mình, truyền tống thẳng về chi nhánh Trân Bảo Lâu ở Càn Quân Đế Quốc là gọn gàng nhất.
“Khoảng cách ở Thú Nhân Thành đến Càn Quân Đế Quốc tương đối xa, muốn truyền tống cũng phải hao tốn…” Hùm Xám đang nói chợt im bặt, sớm chút nữa quên mất người trước mặt là thổ hào, đúng là thói quen mua bán không sửa được.
Quả nhiên chỉ nghe Lạc Nam cười: “Nguyên Thạch không thành vấn đề, cứ thu xếp cho ta là được.
”
“Vậy mời quý khách theo ta vào Truyền Tống Trận.
” Hùm Xám gật gù.
Trân Bảo Lâu có hệ thống mạng lưới Truyền Tống Trận dày đặc, chỉ cần ngươi chi trả đủ…liền có thể truyền tống đến bất kỳ chi nhánh nào trong phạm vi châu lục.
Lạc Nam tiêu tốn 30 mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm để lập tức trở về Càn Quân Đế Quốc.
Đây chỉ là số lẽ đối với hắn nhưng lại đủ để một Thánh Tướng bình thường tu luyện vài chục năm.
Vô số Trận Văn lóe lên bao phủ xung quanh, không gian bốn phía chấn động, thân ảnh Lạc Nam liền biến mất tại chỗ.
Vừa lúc thiếu thành chủ Lân Chấn từ bên trong đi ra chứng kiến tình cảnh này, liền kéo một thị nữ hỏi nhỏ:
“Tên khách nhân thần bí kia truyền tống đi đâu?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chúng ta phải giữ bí mật cho khách.
” Thị nữ cúi thấp đầu.
Lân Chấn sắc mặt lạnh lẽo, hừ một tiếng nói: “Chỉ hỏi nơi hắn truyền tống mà thôi, chẳng lẽ ta còn có thể gây bất lợi đến?”
Thấy thị nữ vẫn im lặng trốn tránh, Lân Chấn nở nụ cười tà ác uy hiếp:
“Có muốn ta chỉ định mua ngươi về làm thị nữ? tin rằng Hùm Xám sẽ nể thân phận của ta mà không từ chối, đến lúc đó hậu quả của ngươi sẽ rất thê thảm.
”
“Xin Thiếu Thành Chủ đừng!” Thị nữ hoảng sợ sắc mặt trắng bệch, nhỏ giọng lí nhí:
“Nghe nói là đến Càn Quân Đế Quốc.
”
“Càn Quân Đế Quốc sao…” Lân Chấn vuốt vuốt cằm, ánh mắt lấp lóe không biết đang suy nghĩ gì.
Hắn quay người rời khỏi Trân Bảo Lâu.
…
“Phụ thân, ta về rồi!”
Lân Chấn trở về phủ thành chủ cao giọng quát lớn.
“Suỵt!”
Lão quản gia của phủ thành chủ vội vàng đưa tay lên miệng, lôi kéo Lân Chấn sang một góc nhà, trịnh trọng nói nhỏ:
“Thành Chủ đang tiếp khách nhân, nghe nói là đại nhân vật, Thiếu Chủ đừng nói lớn làm ồn.
”
“Đại nhân vật?” Lân Chấn bất mãn trừng mắt: “Móa nó, thời buổi này đi tới đâu cũng đụng độ đại nhân vật sao? Trân Bảo Lâu cũng có, hiện tại đến ngay cả nhà ta cũng có?”
“Tóm lại đây là những người Thú Nhân Thành đắc tội không nổi, thiếu chủ tốt nhất nên giữ phép tắt.
” Lão quản gia đổ mồ hôi lạnh.
“Được rồi, bổn thiếu chủ tự biết cân nhắc…” Lân Chấn híp mắt lại:
“Để ta xem thử rốt cuộc là thần thánh phương nào.
”
Hắn rón rén, âm thầm tiến vào phòng khách phủ thành chủ, liền chứng kiến phụ thân Lân Mạnh của mình đang đích thân bưng trà rót nước cho hai nhân vật.
Lân Chấn cẩn thận quan sát, sắc mặt cũng dần trở nên ngưng trọng.
Chỉ thấy hai nhân vật này có kiểu cách ăn mặc cực kỳ quái dị.
Toàn thân bao trùm trong áo bào màu trắng rộng thùng thình, bên trên áo bào có họa tiết của lít nha lít nhít đầu rồng đẫm máu.
Những cái đầu rồng này biểu lộ cực kỳ sợ hãi, thống khổ, phẫn nộ, điên cuồng…giống như đã trải qua những chuyện cực kỳ đau đớn trước khi chết vậy.
Lân Chấn loáng thoáng nghe được phụ thân của mình nói vài câu đại loại như:
“Thú Nhân Thành chúng ta nhân yêu rất nhiều, nhưng không có bất kỳ ai sở hữu huyết mạch Long Tộc.
”
“Đã làm phiền hai vị đại nhân vất vả bôn ba rồi…”
“Cứ thoải mái ở tại Thú Nhân Thành làm khách, khi nào chán rời đi cũng được.
”
Mãi đến khi hai vị khách nhân thần bí đi vào phòng nghỉ, Lân Mạnh mới nhàn nhạt lên tiếng:
“Tiểu tử ngươi còn không đi ra?”
Lân Chấn ló đầu ra, nhỏ giọng hỏi: “Phụ thân, hai người đó là ai? Thoạt nhìn không hề đơn giản.
”
“Bọn họ là Sát Long Vệ!” Lân Mạnh trịnh trọng nói.
“Sát Long Vệ?” Lân Chấn biểu lộ mờ mịt, hiển nhiên chưa nghe cái tên này bao giờ.
“Hừ, uổng cho ngươi đi theo sư phụ sắp thành Phật Chí Tôn, kiến thức vẫn là hạn hẹp như vậy.
” Lân Mạnh mở miệng giáo huấn.
Lân Chấn không phục đáp: “Nguyên giới bao la vô hạn, ngay cả Cấm Kỵ cường giả cũng chưa dám nói sẽ nắm hết mọi kiến thức huống hồ một tiểu bối như ta?”
Lân Mạnh thở dài một hơi, cũng lười nói nhảm, trực tiếp giải thích:
“Sát Long Vệ là một tổ chức hoạt động dưới trướng của Chân Long Hoàng Tộc nhằm săn giết, tiêu diệt tất cả những nhân loại sở hữu huyết mạch Long Tộc tại Nguyên Giới này.
”
“Cái gì? Còn có tổ chức như vậy?” Lân Chấn cả kinh.
“Không sai!” Lân Mạnh gật mạnh đầu:
“Chân Long Hoàng Tộc cực kỳ kiêu ngạo, bọn hắn chỉ tôn sùng dòng máu Long Tộc chính tông, tạm chấp nhận các giống loài Yêu Tộc mang huyết mạch Long Tộc xem như một loại bố thí, xem như kẻ bề tôi, nhưng tuyệt đối không cho phép nhân loại cũng sở hữu huyết mạch Long Tộc, nhất là huyết mạch Chân Long.
”
“Bởi vì không như các yêu tộc, nhân loại dù mang huyết mạch Long Tộc cũng sẽ không dễ dàng phục tùng Long Tộc chân chính.
”
“Lại thêm tiềm lực của nhân loại quá cao, nếu mang theo huyết mạch Chân Long khác nào khiến truyền thừa của Chân Long Hoàng Tộc có nguy cơ phổ biến rộng rãi?”
“Vì vậy Chân Long Hoàng Tộc đã thành lập nên Sát Long Vệ, các thành viên của Sát Long Vệ có trách nhiệm chu du khắp thiên địa, tìm kiếm nhân loại có huyết mạch Long Tộc để loại bỏ.
”
“Hai người kia cũng là Sát Long Vệ, bọn hắn vô tình đi ngang Thú Nhân Thành chúng ta, muốn kiểm tra xem có đối tượng nào hay không.
”
Lân Chấn nghe mà nhíu mày: “Phụ thân chẳng phải cũng rất ghét hành vi phân biệt đối xử như thế sao?”
Lân Mạnh nghe vậy bất đắc dĩ thở dài, bản thân hắn cũng là kẻ lai tạp giữa thần thú Kim Lân và nhân loại, bị Kim Lân Tộc xa lánh trục xuất, sau khi đạt được cơ duyên đột phá Thánh Đế mới sáng lập nên Thú Nhân Thành để nhân yêu có được hoàn cảnh sống tốt.
Cũng may Kim Lân Tộc còn chưa cực đoan đến mức như Chân Long Hoàng Tộc, không có cử người truy sát hắn.
Thật ra việc các đại tộc ở Nguyên Giới săn giết những kẻ sở hữu huyết mạch không tinh thuần của mình là chuyện cực kỳ phổ biến.
Chân Long Hoàng Tộc như vậy, nghe nói Hoàng Gia Quỷ Tộc và Thần Vương Tộc cũng không khác…
“Mặc dù ta rất ghét cách hành sự và mục đích của Sát Long Vệ, nhưng bọn họ quá mạnh, ngoài khách khí chiêu đãi ra ta còn có biện pháp nào khác đây?” Lân Mạnh nhún nhún vai:
“Hy vọng hai kẻ đó nhanh chóng rời đi một chút.
”
Lân Mạnh nói đến đây cũng có chút tâm tư mệt mỏi, liền quay người đi xử lý chính vụ bên trong thành.
Lân Chấn đứng tại chỗ suy nghĩ một hồi, khóe môi liền nở nụ cười nghiền ngẫm.
Hắn bước chân đến phòng khách của hai vị Sát Long Vệ, cúi đầu cung kính nói:
“Tiểu tử là Thiếu Thành Chủ của Thú Nhân Thành, có chút việc cần bẩm báo.
”
“Nói!” Thanh âm nhàn nhạt từ bên trong vọng ra.
“Tiểu nhân biết tung tích một kẻ lai tạp giữa nhân loại và Long Tộc, cách đây không lâu hắn còn mua sắm tài nguyên Long Tộc ở Trân Bảo Lâu!” Lân Chấn nghiêm giọng.
PHẦN PHẬT.
Hai tiếng xé gió vang lên, Lân Chấn rùng mình phát hiện hai vị Sát Long Vệ đã hiện diện trước mặt mình, mọi thứ diễn ra quá nhanh.
“Ở đâu?” Sau lớp áo choàng có bốn đôi mắt đỏ ngầu lóe lên, giọng điệu trầm thấp.
Lân Chấn cung kính đem mọi chuyện mình biết kể lại một lần:
“Hiện tại kẻ đó đã đến Càn Quân Đế Quốc!”
…
Ánh sáng huyền ảo của vô vàn Trận Văn lóe lên, một tên toàn thân khoác áo choàng bạc, đeo mặt nạ trong cực kỳ bí hiểm xuất hiện từ trong Truyền Tống Trận.
“Cảm tạ quý khách sử dụng dịch vụ Trân Bảo Lâu!”
Thanh âm của nhân viên Trân Bảo Lâu lễ phép vang lên.
Lạc Nam gật đầu, đảo mắt nhìn qua, phát hiện không ít bóng hình xinh đẹp quen thuộc.
Tất cả đều là kỹ nữ ở Trân Bảo Lâu mà hắn nhận biết.
Bất quá hiện tại không phải lúc nhận thân, Lạc Nam ra vẻ lạnh lùng bí hiểm bước chân rời khỏi.
Tỏa Thân Hắc Ám bao phủ toàn bộ cơ thể, vận dụng không gian chi lực ẩn mình vào bên trong, Ngân Sắc Áo Choàng che đậy luôn cảm ứng của Đồng Tâm Đồng Ý.
Hắn âm thầm trở về Lạc Gia.
Mặc dù sở hữu Không Gian Hệ nhưng hắn còn chưa đủ khả năng