Con Đường Bá Chủ

Chương 428


trước sau



Việt Long Tinh…

“Muốn bị trời đánh?”

Chúng nữ bị lời của Ma làm cho sững sờ, hiển nhiên không nghĩ đến tên này lại có yêu cầu cổ quái như vậy.

ẦM ẦM ẦM…

Không đợi các nàng phản ứng, Lôi Kiếp đã ầm ầm ngưng tụ trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn kéo đến, hàng loạt cột sét trực chờ đánh xuống.

“Tùy hắn đi!” Tần Mộng Ảnh nhún vai, nàng không quen nhìn Ma phách lối, hy vọng hắn bị Lôi Kiếp dạy cho một bài học, khi đó các nàng ra tay làm thịt Huyết Thiên cũng còn kịp.

Nghĩ đến đây, tứ nữ ung dung đứng sát vào nhau, thản nhiên xem kịch.

ĐÙNG…

Trong khoảng khắc, hàng loạt tia sét ầm ầm đánh xuống, thiên không như đang phẫn nộ vì các nàng đứng trong phạm vi Độ Kiếp của người khác.

Rất nhanh, Lôi Kiếp đã đem một vùng không gian che phủ, liên miên bất tuyệt đánh xuống, cũng đem ánh mắt của người bên ngoài hoàn toàn che đậy, tình cảnh còn dữ dội hơn so với thời điểm Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc Độ Kiếp, người đứng bên ngoài hoàn toàn không thể nhìn thấy.

“Khanh muội, phòng thủ!” Tần Mộng Ảnh ung dung cười, liên tục đón đỡ Lôi Kiếp đánh xuống không phải là cách.

Thủy Nương Khanh nhìn tam nữ gật đầu, máu huyết toàn thân lưu động, bên trong ánh mắt như có thượng cổ hung thú đang thét gào.

Bất chợt, bên trên làn da của Thủy Nương Khanh, tầng tầng lớp lớp vảy giáp màu xanh như ngọc xuất hiện đan xen vào nhau, chúng nó tinh xảo mà óng ả…chỉ thoáng chốc đã kết thành một kiện áo giáp hoàn mỹ bao phủ từ đầu đến chân nàng, áo giáp ôm sát lấy cơ thể mỹ miều, khoe đường cong quyến rũ chết người không đền mạng.

“Thủy Lân Giáp!”

Đỉnh đầu Thủy Nương Khanh mọc lên một đôi sừng nhỏ hết sức uy vũ, giữa trán khảm nạm một viên ngọc như đại dương xanh thẩm, người được áo giáp che phủ, tay cầm Thương Lôi Chiến Thủy, hiên ngang đến cực điểm, chính là điển hình của một nữ tướng.

RỐNG…

Chưa dừng lại ở đó, từ thể nội Thủy Nương Khanh vang lên tiếng rống rung trời như có thể lấn át cả tiếng sét, một hư ảnh bá đạo phá không mà ra, đem thân thể to lớn mà uyên đình của mình che chở trên đỉnh đầu chúng nữ, hàng loạt Lôi Kiếp đánh xuống đều bị hư ảnh dễ dàng tiêu diệt, chẳng thể tổn thương đến một sợi tóc của các nàng.

Đây là hư ảnh một con Thần Thú to lớn ngàn trượng, toàn thân phủ kín lân giáp xanh thẳm, sừng như hươu, đầu như long, thân như mã, đuôi như cá, tứ chi linh động, lông vũ bạch trắng tiêu sái, vừa oai hùng lại không kém phần xinh đẹp.

Chính là Thần Thú Thủy Kỳ Lân.


Đáng tiếc Lôi Kiếp bao trùm toàn cảnh, người bên ngoài chỉ loáng thoáng dò xét được có một hư ảnh khổng lồ bảo vệ chúng nữ, nhưng chẳng biết cụ thể là gì.

Chỉ có mấy tên yêu thú đến từ U Nguyên Đại Lục đột ngột cảm giác được uy áp vô hình hết sức dữ dội, xém chút nữa nhịn không được phải quỳ xuống, ngay cả Bát giai yêu thú như Ngưu Ngũ Bá cũng không ngoại lệ.

“Cảm giác này…chẳng lẽ có thần thú thân phận cao quý không tả nổi xuất thế sao?” Quy Linh Lão Nhân híp lấy con mắt nhỏ hẹp, ngưng trọng lẩm bẩm.

Yêu thú vốn là giống loài chú trọng Huyết thống bật nhất, bọn chúng chỉ dựa vào huyết thống mà phân chia giai cấp, tình huống bị uy áp kinh người như vậy ảnh hưởng chỉ có thể giải thích là Thần Thú xuất thế.

Đáng tiếc, dù bọn hắn có nghĩ nát óc cũng chẳng ra là ai, bởi vì Bạch Tố Mai lúc này đang nhàn nhạt nhắm mắt, chẳng tỏa ra chút khí thế nào.

Hồ Khinh Vũ thân thể yêu kiều rung lên bần bật, nàng vô thức liếc mắt nhìn về phía Hậu Cung, bắt gặp Liễu Ngọc Thanh đang dùng ánh mắt thưởng thức đánh giá mình, nhất thời trong lòng giật thót, lồng ngực phập phồng, gò má ửng đỏ, mị ý thiên thành bắn ra bốn phía, xinh đẹp vượt qua tất cả.

Cũng may Hồ Khinh Vũ biết mị lực của mình kinh khủng đến mức nào, ra ngoài luôn che lấy dung mạo, cung trang màu trắng mặc trên thân cũng rộng thùng thình che lấy thân thể mỹ miều, bằng không chỉ sợ một đám nam nhân sẽ không kìm nổi thú tính trước mỗi cái nhăn mày hay chớp mi của nàng.

“Đáng ghét, ta rõ ràng là lớn tuổi hơn cả nàng…vì sao có cảm giác như đang đối mặt với trưởng bối?”

Hồ Khinh Vũ âm thầm nghi hoặc, hít sâu một hơi đem cảm xúc đè nén.



Bên trong Lôi Kiếp, không ngừng có Lôi Đình đánh xuống cơ thể Huyết Thiên và Ma.

Bất quá bọn hắn đều là thiên tài kinh diễm, Huyết Thiên thực lực tăng mạnh sau khi cắn nuốt mấy tên đồng bọn, Huyết Châu không ngừng hình thành từng cột Máu đem Lôi Đình ngăn cản, bắt đầu quá trình Độ Kiếp.

Mà ở phía đối diện, Ma cũng chưa vội ra tay, trái lại đón nhận từng tia Lôi Kiếp đánh xuống, lớp Ma Lực đen kịch quanh thân ung dung đón đỡ.

“Thiên Đạo Chi Nhãn trọng thương ngủ say, Lôi Kiếp này không đủ gây nên ta hứng thú!”

Ma thở dài làm ra kết luận...bất chợt hắn làm ra hành vi ngông cuồng, bàn tay ngưng tụ Ma Lực, hướng về không trung đánh tới.

ẦM ẦM…

Một vùng trời bị đánh tan, Ma như muốn khiêu khích Thiên Đạo, buộc nó phải hạ xuống Lôi Đình khủng bố hơn.

ĐÙNG ĐÙNG…

Quả nhiên không để Ma thất vọng, việc một đám người đứng trong phạm vi Độ Kiếp của người khác đã là xúc phạm quy tắc của Thiên đạo, nay lại làm ra hành vi khiêu khích, phải trả giá đắt.

Tam Sắc Lôi Kiếp xuất hiện, ba tiên đầu tiên phân biệt ba phương đánh xuống.

ĐÙNG…ĐÙNG…ĐÙNG…

Huyết Thiên phun máu, da thịt như muốn nổ tung sắc mặt tái nhợt quát: “Ngươi điên rồi! muốn cả đám chết chung sao?”

Hiển nhiên trước Tam Sắc Lôi Kiếp, Huyết Thiên sợ hãi.

Hư ảnh Thủy Kỳ Lân sau khi đón đỡ một kích Tam Sắc hơi hơi rung động, màu sắc có phần nhợt nhạt, bất quá chẳng hề hấn gì.

Mà ở phía Ma, hắn không thèm phản ứng, để mặt Tam Sắt Lôi Kiếp đập vào cơ thể mình.

Toàn thân tê dại, da thịt xuất hiện vết bong tróc, nhưng lực lượng cơ thể bất tri bất giác cứng cáp hơn một chút, trong lòng Ma trở nên mừng rỡ, bất chợt khàn giọng ngửa đầu lên trời mắng to:

“Đánh tốt lắm! tiếp tục, sao yếu quá vậy?”

La hét xong, Ma tiếp tục làm ra hành vi khiêu khích Thiên Kiếp, hắn hai tay vận công, Ma Lực hung hăng thét gào, hình thành hai cái Ma Trảo hướng biển lôi đình hung hăng chọp đến.

“Ma, hắn muốn làm gì?” Yên Nhược Tuyết bị hành vi của Ma làm cho ngây người, tên này không đánh Huyết Thiên, lại đi đánh Thiên Kiếp làm gì? còn cố tình trêu chọc Thiên Kiếp?

Chẳng lẽ không sợ chết sao?

“Tên này lợi dụng Thiên Kiếp mà Huyết Thiên tạo ra để luyện thể!” Tần Mộng Ảnh quan sát, cho ra một đáp án chấn kinh.

Ma, vậy mà còn là một Thể Tu?

“Không những là Thể Tu, xem ra tu vi Thể Tu của hắn cực cao, những thủ đoạn bình thường dùng để Luyện Thể đã không còn tác dụng, nên buộc phải mượn sức đến từ Lôi Kiếp!” Cơ Nhã ngưng trọng nói.

Việt Long Tinh điều kiện tự nhiên không quá thích hợp với Thể Tu, nhất là Thể Tu cấp cao.

Tu vi thể Tu của Ma đã dậm chân tại chỗ khá lâu, hắn luôn mong muốn có một thứ gì đó đủ sức giúp mình tăng tiến lực lượng cơ thể, dùng Lôi Kiếp chính là quyết định táo bạo.

“Tên này yêu nghiệt không kém phu quân chúng ta!” Thủy Nương Khanh liếu lưỡi, nàng đang điều khiển hư ảnh Thủy Kỳ Lân bảo vệ chúng nữ nên hiểu rõ uy lực kinh khủng đến từ Tam Sắc Lôi Kiếp mạnh như thế nào, không ngờ Ma dùng để Luyện Thể.

“Ma rốt cuộc có thân phận gì? chẳng lẽ đến từ Tinh Cầu khác?” Chúng nữ không tin tưởng Việt Long Tinh sẽ sinh ra nhân vật như vậy.

Mặc kệ các nàng suy nghĩ, bởi vì khi Thiên Kiếp bị Ma chọc giận, nó thật sự động chân nộ, chín tia Tam Sắt Lôi Kiếp bá đạo hình thành, một lần nữa dung hợp thành ba cột Lôi như trụ trời, hướng về ba phương đánh xuống.

Mặc dù không có Thiên Đạo Chi Nhãn xuất hiện, nhưng trước lực lượng của trời đất, quả thật cũng là kinh thiên động địa.


“Điên, ngươi là một tên điên, tên Ma điên!” Huyết Thiên hoảng sợ vẻ mặt tái nhợt, trong lòng chỉ còn lại vô tận kinh hoàng.

Hắn và cả Huyết Hoàng Địa nằm mơ đều không ngờ rằng, kế hoạch dẫn động Thiên Kiếp để chiến thắng trận cuối cùng lại phát sinh chuyện như vậy.

Ma và đám nữ Hậu Cung hoàn toàn chẳng ngán Thiên Kiếp, thậm chí Ma còn điên cuồng đến mức lợi dụng Thiên Kiếp của hắn để Luyện Thể, ước gì không thể giáng xuống càng nhiều Thiên Kiếp càng tốt.

PHỐC…

Rốt cuộc Tam Sắc Lôi Kiếp hung bạo đánh xuống, Huyết Châu của Huyết Thiên triệt để bị đánh nát, khiến hắn trọng thương, thân thể bị đánh khét lẹt.

Huyết Thiên chủ tu luyện Cốt, thân thể chẳng có gì nổi bật…làm sao đối kháng được với Tam Sắc Lôi Kiếp?

“Ngươi chưa thể chết!” Ma cảm giác được da thịt của mình nổ tung, Ma lực che phủ thân hình có dấu hiệu tán loạn, mà tu vi Thể Tu lại vừa có chút tiến

triển, nhất thời không cho Huyết Thiên bị sét đánh chết.

Bởi vì khi người độ kiếp chết đi, lôi kiếp sẽ tự động tán mất, khi đó hắn lấy gì để Luyện Thể? khó khăn lắm mới có cơ hội trời ban như vậy.

Trước đó khi Diễm Nguyệt Kỳ và Hoa Thanh Trúc độ kiếp, sở dĩ Ma không xen vào là vì không muốn mình làm gia tăng uy lực Thiên Kiếp, làm liên lụy đến hai nàng khi đôi bên không thù không oán…

Nhưng Huyết Thiên thì khác, đã là người sống ta chết nên chẳng cần khách khí làm gì.

Nghĩ đến đây, trong tay Ma xuất hiện một cái Ô Dù màu đen kịch, phẩm cấp phòng ngự cực cao.

Ô Dù phá không mà ra, đem đỉnh đầu Huyết Thiên bảo vệ, cứu lấy tính mạng của hắn.

Đáng thương cho Huyết Thiên, bị kẻ địch bảo vệ tính mạng, trở thành công cụ tu luyện của Ma.

Tứ nữ nhìn thấy cảnh này tròn xoa hai mắt, hư ảnh Thủy Kỳ Lân của Thủy Nương Khanh vẫn còn ổn định, không hổ là thần thú dù ăn hai lượt Tam Sắt Lôi Kiếp nó vẫn hiên ngang cao đầu.

Chỉ là linh lực trong người Thủy Nương Khanh bị rút hơi nhiều, khiến sắc mặt xinh đẹp của nàng có chút trắng nhợt.

Bấy nhiêu đó chẳng phải vấn đề, Tần Mộng Ảnh đặt một tay lên Kỳ Lân Giáp, đem Linh Lực tinh thuần đến từ Ngũ Hành Thánh Thể truyền vào cơ thể Thủy Nương Khanh, rất nhanh nàng đã lấy lại phong độ.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Lôi Kiếp vẫn không ngừng nghĩ, số lượng Tam Sắc Lôi Kiếp bắt đầu xuất hiện nhiều hơn.

“Đây thật sự là một cuộc Độ Kiếp mà không phải Thiên Đạo muốn diệt sát người khác chứ?”

Một đám người đứng bên ngoài cảm thấy da đầu tê dại, hận không thể quan sát tình huống bên trong, bọn hắn thắc mắc Tam Sắc Lôi Kiếp đánh lâu như vậy, tại sao chưa có ai vẫn lạc? theo bọn hắn thấy, tình huống trước mặt đã vượt qua phạm trù khảo nghiệm tu sĩ Độ Kiếp theo lẽ thường, kỳ lạ đến cực điểm.

Nếu bọn hắn nhìn thấy hành động khiêu khích Thiên Kiếp của Ma, nhất định sẽ không cảm thấy khó hiểu.

Huyết Thiên từ lâu đã đái ra quần, nhìn cây Dù xoay tròn trên đỉnh đầu mình ngày một nứt nẻ, hắn khóc không ra nước mắt.

Bởi vì cây dù này chỉ là một kiện Chân Cấp Pháp Bảo, sức phòng thủ có hạn, một khi nó nát đi cũng là lúc hắn đón nhận cái chết.

Huyết Thiên có nằm mơ cũng không thể nghĩ đến kết cục của mình sẽ là như vậy, hắn cảm giác từ đầu đến cuối mình luôn là trò hề trong mắt Ma và đám nữ Hậu Cung.

“Ta hận a, tên khốn Ma!”

Huyết Thiên nhìn Ma liên tục mắng chửi, hy vọng trước khi chết thống khoái một lần.

Bất quá rất nhanh, ánh mắt hắn trợn tròn, một mặt không dám tin biểu lộ, cái miệng há hốc như có thể nhét một quả trứng gà.

Bởi vì chứng kiến cảnh tượng trước mặt…

Ma rốt cuộc cũng là một sinh mạng, liên tục nhận lấy Tam Sắt Lôi Kiếp mặc dù khiến tu vi Thể Tu của hắn có tiến bộ, nhưng trọng thương cũng đi kèm theo đó.

Ma Lực xung quanh cơ thể từ lâu đã tán loạn không chịu nổi, y phục rách rưới, để lộ cảnh tượng khó có thể tin.

Không chỉ riêng Huyết Thiên khó tin, ngay cả tứ nữ Tần Mộng Ảnh, Cơ Nhã cũng là ánh mắt tròn xoa, môi thơm hé mở.

Từng tấc da thịt trắng tựa như tuyết, đôi chân ngọc thon dài, cặp mông đầy đặn vểnh cao ngão nghễ, eo nhỏ một nắm, tóc đen bồng bềnh…

Đó là một thân ảnh hoàn mỹ đến mức tận cùng, dù chỉ là bóng lưng…đủ mê đảo hàng vạn nam nhân trong thiên hạ, nếu chỉ xét hình dáng phía sau nàng, sợ rằng Tần Mộng Ảnh còn phải kém một bậc.

Một cái mặt nạ đen tuyền che lấy nửa bên diện mạo, chỉ để lộ nửa bên mặt còn lại…

Nhưng chỉ như vậy, từ ngữ tuyệt thế mỹ nhân đã không đủ để hình dung, khuynh quốc khuynh thần, nửa bờ môi anh đào trơn bóng như hồng bảo thạch, sống mũi xảo đoạt thiên công, một con mắt như hắc bảo thạch dưới làn mi cong sáng chói hơn cả tinh tú, làm lòng người kinh hoàng.

“Thế gian này…luôn luôn không thiếu hồng nhan họa thủy!” Yên Nhược Tuyết nhịn không được cảm khái một câu.

Chúng nữ đồng ý gật đầu, tròng mắt lấp lánh, các nàng đều là mỹ nữ vạn dặm chưa chắc có một, nhưng đều phải thừa nhận vẻ đẹp của Ma khi chỉ mới chứng kiến một nửa khuôn mặt.

Ma, chính là hàng ngũ mỹ nhân đủ sức so tài với Hồ Khinh Vũ, Á Hy Thần, Thiên Diệp Dao…

Chỉ tiếc lúc này da thịt có phần bấy bá, lộ ra xương cốt bên trong, máu huyết lênh láng, hiển nhiên là đang trọng thương, cái giá hiển nhiên phải trả khi dùng Lôi Kiếp luyện Thể.


Ma không bận tâm diện mạo bại lộ, cũng chẳng bận tâm thương thế, trong ánh mắt của nàng lúc này chỉ có điên cuồng và chấp nhất, cùng với khát vọng mong muốn mạnh hơn, mạnh hơn nữa.

“Ánh mắt khao khát sức mạnh này, thật sự rât quen thuộc” Tần Mộng Ảnh lẩm bẩm nói.

Nàng từng nhìn thấy loại ánh mắt này trên phu quân của mình, khi hắn còn là thiếu niên ngây ngô ở Linh Vũ Thành, bất lực trước sự khiêu khích chèn ép đến từ hai tên Luyện Hư Kỳ trưởng lão của Huyết Linh Tông, Phàm Ẩn Tự.

Ma này, xem ra cũng là người có cố sự, cũng muốn mạnh hơn bất chấp mọi thứ, điên cuồng lợi dụng Lôi Kiếp để luyện thể, cũng đủ thể hiện phần nào sự chấp nhất với sức mạnh của nàng.

“Ma…là nữ nhân…tại sao có thể như vậy?” Huyết Thiên không dám tin, thật sự không dám tin kẻ có thể làm ra hành vi khiêu khích Lôi Kiếp lại là nữ tử.

Thế gian này còn chuyện điên cuồng hơn không?

Một đợt Lôi Kiếp nữa lại đến, lần này là năm tia Tam Sắc Lôi Kiếp dung hợp thành một, cũng phân biệt đánh ra ba hướng khác nhau.

“Không có Ngũ sắc sao?” Ma hơi thất vọng quỳ một chân giữa không trung thở hổn hển, bất quá nàng cũng biết sự khiêu khích bình thường của mình sẽ chẳng thể nào khiến Ngũ Sắc Lôi Kiếp hàng thế, trừ khi thật sự có thứ gì đó khiến Thiên Đạo kiêng kỵ thì may ra.

“Ta còn quá yếu…so với nàng…ta vẫn còn quá yếu!” Ma siết chặt tay ngọc, móng tay cắm vào da thịt của mình, bất quá cuối cùng cũng thở dài một hơi.

Làm người không thể quá tham lam, mượn thêm đợt Lôi Kiếp này, nàng đã có tiến triển rất lớn rồi.

Lôi Kiếp hạ xuống...

“KHÔNG!”

Chân Cấp Pháp Bảo Ô Dù nát bấy, Huyết Thiên thê thảm bị đánh thành tro bụi.

RẮC…

Hư ảnh Thủy Kỳ Lân trên đỉnh đầu chúng nữ theo đó tiêu tán.

Ma đón nhận trực diện tia Lôi Kiếp cuối cùng, thân thể như giẻ rách bay vọt ra ngoài, khóe môi rỉ máu.

Lôi Kiếp dần dần tản đi, chỉ một chút nữa…diện mạo lúc này của Ma sẽ hiện ra trong mắt toàn trường.

“Làm ơn…ta không thể lộ diện…”

Một tiếng yếu ớt truyền đến, Tần Mộng Ảnh tứ nữ hai mặt nhìn nhau.

Không nói hai lời, tốc độ thật nhanh tiến đến ôm lấy Ma vào trong ngực, một kiện áo choàng rộng thùng thình đem thân thể ngọc ngà đầy máu che phủ…

Rất nhanh, trời quang mây tạnh…



Thư giãn nha ae :D

...E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected] Com

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn!







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện