Từ nơi xa xôi trong Hồ Tộc, từng thân ảnh tuyệt mỹ đạp không mà ra, nhất thời lóe sáng mù ánh mắt một đám người…
Các nàng người thì cao ngạo, người thì đoan trang, người thì thành thục, cao quý, ưu nhã…đủ các loại khí chất khác nhau, phong quang vô hạn…
Nhưng một điểm chung duy nhất chính là đều sở hữu dung nhan tuyệt mỹ vạn dặm chưa chắc có một, khi vừa xuất hiện thậm chí đem chủng tộc nổi tiếng xinh đẹp trời ban như Hồ tộc làm cho ảm đạm phai mờ…
Luận về dung mạo, tại toàn bộ chiến trường có mấy trăm Hồ Tộc, chỉ có Hồ Khinh Vũ và Côn Minh Nguyệt đủ sức sánh vai cùng các nàng, ngay cả Hồ Ngọc Nghiên như hoa như ngọc cũng có chút thua kém về mặt khí chất…
Những nữ nhân này khí tràng cường đại, vừa tiến vào đại chiến đã như hạc giữa bầy gà, bộc phát kinh khủng chiến ý…
“Bát Trận Đồ!”
Theo một tiếng quát yêu kiều, Hoa Ngọc Phượng óng tay áo tung bay, tại cổ tay phải trắng nõn nà của nàng, một đám trận văn nhỏ nhắn như hình xăm bất chợt sáng lên rực rỡ, nhẹ nhàng vung tay…
ẦM ẦM ẦM…
Phất tay thành Trận…
Trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người, Thiên Cấp cực phẩm trận pháp Bát Trận Độ ầm vang mà xuống, thậm chí không tốn bất kỳ phút giây nào để bố trí, nhanh nhẹn đem một phần hai chiến trường nhốt vào bên trong, có cả lượng lớn Hồ Tộc và gần năm trăm tên Huyết Vệ…
Hoa Ngọc Phượng diện mạo ngạo kiều mà tự tin, một đôi cánh tay lưu chuyển pháp quyết, trận văn luân chuyển nhịp nhàng, tám cái tiểu trận bên trong Bát Trận Đồ bọc phát lực lượng đem toàn bộ Hồ Tộc đánh bật ra ngoài rời khỏi phạm vi của nó, chỉ để lại đám người Huyết Hoàng Địa…
Với thực lực Thất Cấp Chiến Trận Sư của mình hiện tại, Hoa Ngọc Phượng có khả năng thao túng Trận Pháp đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, nàng có thể chưởng khống vạn vật bên trong trận pháp theo ý muốn của mình...cả việc muốn nhốt ai và thả ai…
Sự khủng bố của Hóa Trận Thánh Thể lập tức biểu hiện phần nào, Hoa Ngọc Phượng phất tay thành trận, việc làm điên cuồng khó tin như vậy cho dù là Bách Vô Sinh với tu vi Chiến Trận Sư vượt xa nàng cũng không thể nào làm được...
Và đương nhiên, đột ngột có một đại trận úp lên đỉnh đầu là điều mà đám Huyết Vệ không thể nào tưởng tượng, mọi thứ như một giấc mơ vậy...
‘Các ngươi có thể đi chết !’
Mặc kệ chúng sinh làm sao kinh ngạc, Hoa Ngọc Phượng khóe môi khẽ nhếch, tóc dài tung bay, thống ngự Bát Trận...
Bát Trận Đồ, vốn là một tuyệt sát đại trận gồm tám cái tiểu trận liên kết chặt chẽ với nhau, bao gồm : Kim Trận, Thủy Trận, Mộc Trận, Hỏa Trận, Thổ Trận, Băng Trận, Phong Trận, Lôi Trận...
Mỗi một tiểu trận lại đại diện cho một loại thiên tai mang tính hủy diệt khác nhau, lúc này toàn bộ khởi động...
Trong khoảnh khắc đó, trời đất ầm vang, Bát Trận Đồ bộc phát sát lục chi khí vượt qua thường thức, tám loại thiên tai ập xuống, muốn đem một nửa Huyết Vệ có mặt trên chiến trường toàn bộ diệt sát...
Điểm kinh khủng của Chiến Trận Sư chính là bọn họ có thể dùng thuộc tính Linh Lực cơ bản của mình chuyển hóa thành thuộc tính khác thông qua Trận Pháp...
Cũng giống như Hoa Ngọc Phượng chỉ sở hữu Mộc Hệ Linh Căn nhưng nàng lại có thể bố trí ra Bát Trận Đồ với tám loại thuộc tính linh lực mang tính hủy diệt khác nhau...
‘Không được! mau ngăn chặn, chỉ cần giết chết Chiến Trận Sư, Đại Trận sẽ tự động phá hủy !’
Một tên Huyết Tướng đứng bên ngoài hai mắt muốn nứt lên gào rống, mang theo Huyết Sát Cương Thi đạt đến Thất Chuyển Thể Tu của mình lao vụt đến Hoa Ngọc Phượng, Huyết Châu nhả ra khỏi miệng...muốn tất sát nàng.
‘Trích Huyết Thế Thuân Thuật !’
Hai tên Huyết Tướng đang vây nhốt một trưởng lão Hồ Tộc cũng buộc phải dừng tay, cả hai thi triển thân pháp cao cấp, đồng loạt toàn lực ám sát Hoa Ngọc Phượng.
Bọn hắn hiểu khả năng của một vị Chiến Trận Sư trên chiến trường là kinh khủng như thế nào...
Chiến Trận Sư, chính là tồn tại quan trọng ảnh hưởng đến chiến cuộc, bởi các Trận Pháp mà bọn hắn bố trí bất kể dù là loại hình tấn công hay phòng ngự đều có phạm vi quần thể…
Nếu để một vị Chiến Trận Sư bên phe kẻ địch thoải mái tung hoành, như vậy Huyết Hoàng Địa cũng không cần đánh nữa, trực tiếp nhận thua cho rồi...
Đó là chưa kể thủ đoạn của nữ Chiến Trận Sư này quỷ dị đến cực điểm, vừa xuất hiện đã thành lập Trận Pháp, ngay cả quá trình bố trận bọn hắn cũng không kịp nhìn thấy.
Bởi thế mà lúc này, ba tên Huyết Tướng mang theo ba con Huyết Sát Cương Thi cùng lúc nhắm đến Hoa Ngọc Phượng, vừa ra tay chính là chiêu thức mạnh nhất, muốn diệt nàng càng sớm càng tốt...
Hoa Ngọc Phượng chứng kiến kẻ địch sát khí đằng đằng lao đến chính mình, trong mắt ngọc lóe lên một tia khinh thường, môi thơm khai mở :
‘Vô Kiên Bất Toái Trận !’
Nàng vừa mở miệng, phía trên vai ngọc lại lóe lên một cái hình xăm trận văn nhỏ xíu, nhưng sau đó lại cấp tốc phóng đại, tạo thành một trận pháp vững vàng như bàn thạch hình tròn, bao phủ Hoa Ngọc Phượng vào trung tâm.
KENG KENG KENG KENG...
Sáu loại công kích khủng bố nện đến, không gian xung quanh chấn thành mảnh vụn, từng mảng đen kịch hư không hiện ra, uy lực kinh thiên động địa là thế, nhưng toàn bộ lại bị Vô Kiên Bất Toái Trận ngăn cản ở bên ngoài, ngay cả cọng tóc của Hoa Ngọc Phượng cũng không chạm đến...
‘Làm sao có thể ?’
Ba tên Huyết Tướng muốn lòi tròng mắt ra ngoài, ngay cả tên Huyết Sứ đang ẩn nấp trong không gian và Ngưu Ngã Bá âm thầm quan chiến từ xa cũng hoảng sợ thốt lên một tiếng...
Bọn hắn khiếp sợ không phải là vì sức phòng ngự kinh người đến từ Vô Kiên Bất Toái Trận, bởi đây là trận pháp Linh Cấp Thượng Phẩm, có khả năng phòng ngự là điều dễ hiểu…
Điều khiến cả bọn khiếp sợ lại là chuyện khác…
Toàn bộ những người có chút kiến thức cơ bản đều hiểu rằng, Chiến Trận Sư có một nhược điểm duy nhất và cũng khó khắc phục nhất...đó chính là thời gian bố trí trận pháp quá lâu, sẽ tạo tiền đề cho kẻ địch tấn công trong quá trình lập trận.
Vậy mà giờ đây, bọn hắn không nhìn thấy Hoa Ngọc Phượng ra tay bày trận? trái lại trận pháp như đã có sẳn từ trước trong cơ thể nàng sau đó chui ra vậy, làm sao có thể tin tưởng? Làm sao có thể không khiếp sợ?
‘Hoang đường, hoang đường đến cực điểm !’
Đám Huyết Tướng tròng mắt muốn nứt gào rống lên, bọn hắn muốn ám sát Hoa Ngọc Phượng nhưng lại bị tầng tầng Trận Pháp cản trở, nữ nhân này vẫn đang dùng ánh mắt thản nhiên nhìn xem cả bọn....
Rõ ràng không thấy nữ nhân này ra tay bày trận, vì sao Trận Pháp được hình thành ?
‘Ảo giác, nữ nhân này nhất định sử dụng ảo giác lừa gạt chúng ta !’
Có Huyết tướng cho rằng tất cả là ảo giác, tự động công kích mình để tỉnh táo trở lại...
Đáng tiếc dù hắn tự đem da thịt trên thân mình xé rách một mảng, đau đớn đến sắc mặt vặn vẹo, thì mọi thứ đang diễn ra vẫn là sự thật, cơn ác mộng không thể tỉnh lại…
Đó chính là sự chênh lệch về kiến thức, tu sĩ Huyết giới còn quá kém để nhận ra được công dụng đến từ Hóa Trận Thánh Thể - loại Thể Chất được xếp top 12 trên Đại Thể Bảng...
Nếu có kẻ như Lạc Vũ ở đây, có lẽ sẽ nhận ra.
Hoa Ngọc Phượng lúc này chính là vô số trận pháp di động đúng nghĩa, muốn đánh được nàng...trừ khi thực lực ngươi mạnh đến mức nghiền ép tất cả trận pháp do nàng tạo ra hoặc tiêu hao hết Linh Lực dùng để bày trận của nàng, bằng không chỉ là tốn công vô ít...
Tất cả nói thì dài nhưng xảy ra chỉ trong chớp nhoáng, khi mấy tên Huyết Tướng không làm gì được Hoa Ngọc Phượng, thì ở bên kia Bát Trận Đồ đã triệt để vận chuyển rồi...
‘AAAAAAAAAAAAAAA’
Vô số tiếng hét thảm thiết pha lẫn thê lương từ bên trong tám cái tiểu trận truyền ra, gần năm trăm tên Huyết Vệ cùng Huyết Sát Cương Thi ra sức đối kháng với Thiên Tai tầng tầng lớp lớp mà Bát Trận Đồ mang lại.
Đáng tiếc Huyết Vệ chỉ là một đám Luyện Hư Kỳ, mà Hoa Ngọc Phượng hiện tại là Thất Cấp Chiến Trận Sư, thực lực sánh ngang Hợp Thể Kỳ, trận pháp do nàng tạo ra làm sao bọn hắn có thể đối kháng ?
Chưa đầy vài phút đồng hồ, Bát Trận Đồ trở nên yên tĩnh trở lại, sau đó tiêu tán trong thiên địa...
Mà khi chứng kiến tình cảnh bên trong, toàn bộ chiến trường đã lâm vào tỉnh