“Cùng chúng ta diệt sạch Huyết Hoàng Địa?”
Một đám Hồ tộc nhân mặc dù đang bị thương không ít, nhưng khi nghe âm thanh có phần hào hùng của Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá lại tràn ngập xem thường…
Các ngươi xem chúng ta là ngu hay là ngốc? Hậu Cung xuất chiến, ít nhưng mà chất…tất cả mọi người chỉ cần có mạch suy nghĩ bình thường cũng biết trận này kết cục đã định rồi…
Vậy mà Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ còn không biết xấu hổ muốn kiếm tiếng thơm, quả thật buồn cười đến cực điểm, các nàng đều thay bọn hắn cảm thấy xấu hổ…
Bất quá vì đang ở chiến trường, không tiện làm trò cười cho ngoại địch, nếu không Hồ Tộc đã có nữ nhịn không được mở miệng mắng rồi.
Nhất là hai vị Hộ Pháp Hồ Tộc càng là nghiến răng nghiến lợi, các nàng được tộc trưởng giao nhiệm vụ thông tri nhờ cứu viện, tốc độ báo tin thậm chí nhanh hơn cả nữ Hộ Pháp tiến đến Côn Tộc…
Kết quả thì sao?
Côn Tộc trước tiên hỗ trợ, ngay cả Hậu Cung ở cách xa tận một cái đại lục khác cũng ngang trời xuất thế, trong lúc đó các ngươi ở đâu?
“Toàn bộ rút, kế hoạch lần này xem như thất bại, chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu!”
Bên trong không gian, tên Huyết Sứ đang chỉ huy chiến cuộc cũng nhận ra tình hình hiện tại, cấp tốc truyền âm với toàn thể Huyết Vệ và Huyết Tướng, sau đó thân hình lóe lên một cái, lặn mất tăm…
Không hổ danh là Độ Kiếp Kỳ cường giả, cầm được thì cũng buông được, nếu xác định kế hoạch lần này thất bại, hắn cũng không để ý chút nào đến an nguy của đám Huyết Vệ và Huyết Tướng nữa.
Dù sao Luyện Hư Kỳ và Hợp Thể Kỳ mặc dù cũng là chiến lực trọng tâm tại Việt Long Tinh, nhưng tại Huyết giới thật sự không đáng kể, an nguy của bọn chúng chưa đủ trọng lượng để Huyết Hoàng Địa từ bỏ dự định trong tương lai mà xé rách da mặt với toàn bộ Tu Chân Giới…
“Liều mạng phá vây, chạy về Huyết Hoàng Địa!”
Nhận được tín hiệu của Huyết Sứ, một đám Huyết Tướng cùng Huyết Vệ chiến ý mất sạch, như chim lạc bầy tìm đường chạy trốn, mỗi tên đều điên cuồng xé rách không gian, điên cuồng thi triển thân pháp, mục đích duy nhất chỉ là để giữ mạng…
Bất quá, có thể chạy được sao?
“Giết! toàn lực diệt sát Huyết Hoàng Địa!” Bá Lực Giao Quân sát khí ngút trời, mang theo một đám Giao Tộc như hổ nhập bầy dê, từng tên từng tên hiện ra bản thể uốn lượn trên bầu trời, tiến hành tàn sát.
“Không thể thua kém bọn hắn, giết sạch!” Ngưu Ngũ Bá mặc dù không thể ra tay theo ước định, nhưng hắn lại chỉ huy một đám cường giả Thiên Yêu Học Phủ hung hăng ra tay, như muốn chứng minh sự nỗ lực của mình.
Chúng nữ Hậu Cung thấy vậy sắc mặt bình thản thu tay, nhiệm vụ của các nàng đã xong, việc lặt vặt như vậy cứ để mấy kẻ này làm là được…
Hồi lâu sau, trên khắp chiến trường, máu chảy thành sông, xác chết thành núi, gần chín thành phe cánh Huyết Hoàng Địa bỏ mạng tại Hồ Tộc, màu máu nhuộm đỏ bầu trời…
Trước sự vây quét trước đó của Hậu Cung, Huyết Hoàng Địa đã tổn thất thảm trọng, càng đừng nói hiện tại Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ như nổi cơn điên đồ sát, có phần nhỏ chạy trốn được cũng là may rồi…
Hồ Khinh Vũ cùng Côn Minh Nguyệt liên thủ hạ sát một tên Huyết Tướng Viên Mãn cuối cùng, cả hai liếc mắt nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương một tia quyết tâm, như đạt thành một suy nghĩ chung nào đó…
“Hồ tộc trưởng, ngươi không sao chứ? lần này cũng may có chúng ta chi viện kịp thời, hầu như Huyết Hoàng Địa dám xâm phạm Hồ tộc đều đã chết!”
Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá đồng loạt bước đến, ân cần thăm hỏi Hồ Khinh Vũ, ánh mắt tràn ngập quan tâm và thân thiết.
“Đa tạ chư vị!” Hồ Khinh Vũ lãnh đạm gật đầu một tiếng, xoay người kiểm tra thương vong của Hồ Tộc, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn hai người bọn hắn một chút.
“Mau hỗ trợ Hồ tộc và Côn tộc thu nạp tàn cuộc, dọn dẹp chiến trường!” Ngưu Ngũ Bá cùng Bá Lực Giao Quân trong lòng xấu hổ, bất quá ngoài mặt vẫn ra vẻ uy nghiêm, hướng thuộc hạ dưới trướng phân phó nói.
Hồ Tộc cùng Côn Tộc nghe vậy ý vị thâm trường liếc mắt, cũng không ngăn cản hai đám bọn hắn, ngay cả mở miệng chào hỏi một câu cũng chẳng thèm.
Chứng kiến thái độ lãnh đạm pha lẫn xen thường của hai tộc, thành viên Giao Tộc cùng Thiên Yêu Học Phủ xấu hổ đến cực điểm, cúi gằm mặt xuống không dám nhìn thẳng.
“Khốn kiếp, tất cả đều là tại Hậu Cung!”
Bá Lực Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá ngoài mặc biểu hiện bình thường, nhưng ánh mắt mang theo địch ý vẫn thỉnh thoảng liếc về phía chúng nữ Hậu Cung đang thoải mái trò chuyện, trong lòng thầm hận, điên cuồng mắng mười tám đời tổ tông các nàng.
Nếu không phải có Hậu Cung chen ngang một bước, thì người hùng trong mắt Hồ tộc hiện tại chính là hai người bọn hắn, được Hồ tộc và Côn tộc mang ơn sẽ là Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ.
Danh vọng của hai thế lực bọn hắn sẽ lên như diều gặp gió trên khắp U Nguyên, thậm chí tại Diệt Huyết Liên Minh sẽ càng có thêm tiếng nói.
Đáng tiếc, khi mọi chuyện tưởng chừng như hoàn mỹ theo đúng kế hoạch, Hậu Cung lại giết ra…
Ngưu Ngũ Bá cùng Giao Quân có thể không hận sao?
Sân khấu lẽ ra thuộc về bọn hắn, bị Hậu Cung chiếm mất rồi.
Bất quá có một điều khiến hai bọn hắn không hiểu, thậm chí đa số Hồ Tộc thành viên và Côn Tộc thành viên cũng không hiểu…đó chính là vì sao Hậu Cung có mặt nhanh chóng và chuẩn xác đến như vậy?
Mặc dù đạt đến Luyện Hư Kỳ đã có thể xé rách hư không tới lui giữa các đại lục một cách tự nhiên, nhưng cũng cần một khoảng thời gian nhất định…
Chưa kể còn nhiều yếu tố khách quan khác, hai người Giao Quân cùng Ngưu Ngũ Bá nghĩ nát óc cũng không rõ, vì sao Hậu Cung có thể kịp thời viện trợ Hồ Tộc đến như vậy?
Chẳng lẽ bọn hắn tùy thời tùy khắc đều luôn chú ý động tĩnh ở Hồ Tộc sao? vừa thấy bóng dáng Huyết Hoàng Địa là lao đến liền sao?
“Hiệu trưởng, nếu ta không nhớ lầm…đám Hậu Cung xuất hiện từ sâu bên trong Hồ Tộc!” Bá Lực Giao Quân ánh mắt lấp lóe, nhìn sang Ngưu Ngã Bá nói.
“Nói không sai, các nàng đều tiến ra từ một nơi…” Ngưu Ngũ Bá gương mặt trầm xuống, thân hình to như ngọn núi nhỏ tỏa ra uy áp nhàn nhạt.
Chỉ từ một chi tiết rất nhỏ, hắn đã liên tưởng đến rất nhiều điều, lại thêm Côn Minh Nguyệt cũng có dính liếu đến Hậu Cung, chẳng lẽ Hồ Tộc cũng…?
Càng nghĩ sắc mặt Ngưu Ngũ Bá càng thêm khó coi, hắn quyết định bằng bất kỳ giá nào, cũng phải đem Hồ Tộc buộc lên cùng chiến tuyến.
Cảm nhận được quyết ý của Ngưu Ngũ Bá, Bá Lực Giao Quân thoáng rùng mình một cái.
Vị sư phụ không công khai này của hắn, đừng nhìn bề ngoài to lớn hàm hậu, nhưng thực chất để leo lên cái ghế Hiệu Trưởng Thiên Yêu Học Phủ sẽ là nhân vật đơn giản sao?
Uy nghiêm, là thứ đầu tiên không thể khinh nhờn…
…
Ba ngày sau…
Hồ Trúc Lâm...
Hồ Tộc triển khai yến tiệc, chiêu đãi Côn tộc và Hậu Cung, đương nhiên không thể công khai trở mặt cùng Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ, dù sao bọn hắn cũng mang tiếng đến viện trợ, nếu làm quá tuyệt chỉ mang lại tiếng xấu cho Hồ Tộc.
Côn Minh Nguyệt, Cơ Nhã, Cơ Băng, Mộc Tử Âm, Băng Lam Tịch, Hoa Ngọc Phượng, Tô Nhan cao quý mà ưu nhã, ngồi ở một bên hàng ghế…liên tục là từng ánh mắt đến từ các thành viên Hồ tộc hướng đến các nàng, bên trong tràn đầy sùng bái cùng tin phục.
Nhờ Hậu Cung, mà Hồ tộc mặc dù bị thương rất nhiều, nhưng tổn thất về tính mạng gần như bằng không, bởi vì mục đích ban đầu của Huyết Hoàng Địa là bắt sống các nàng, sau đó lại được Cơ Nhã và Cơ Băng ưu tiên giải cứu...Vì lẽ đó, Hồ tộc biết ơn các nàng có thể nghĩ.
Ở phía đối diện chúng nữ Hậu Cung chính là cao tầng của Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ, sắc mặt không hề dễ nhìn mặc dù đã cố ra vẻ tự nhiên nhất có thể…
Giữa rừng trúc xanh thẳm và hồ nước thơ mộng, không ngừng có Hồ Tộc mỹ nữ lã lướt lui tới, mang theo từng loại Linh quả cùng Linh Tửu đặc trưng của mình, chiêu đãi khách nhân.
Bất quá thái độ trong lúc đó lại hoàn toàn khác biệt.
Ví dụ như khi Hồ Tộc mỹ nữ rót rượu cho Côn Tộc, bộ dạng luôn vui vẻ mỉm cười, hòa ái dễ gần thân thiện.
Nhưng khi rượu của Giao Tộc và Thiên Yêu Học Phủ đã cạn, các nàng thậm chí còn không thèm liếc nhìn, phải