Con Đường Bá Chủ

Chương 493


trước sau



Nghe lời nói của Ngưu Ngũ Bá, một đám yêu tộc trưởng lão bất giác rùng mình…

Gần một năm trước, Huyết Hoàng Địa một lần xuất động ngũ thập đại huyết sứ tại ngày thành lập Diệt Huyết Liên Minh đã gây chấn động Tinh Cầu, rất nhiều người đều đoán rằng đó đã là lực lượng cực hạn của bọn hắn.

Dù sao đội hình 15 tên Huyết Sứ và tính cả luôn Huyết Sát Cương Thi của chúng, như vậy số lượng cường giả tối đỉnh đạt đến một con số khủng bố…tạo thành uy hiếp rất lớn đối với Tu Chân Giới.

Vậy mà giờ đây Huyết Hoàng Địa vì xâm chiếm U Nguyên, trước mắt đã xuất động 8 vị Huyết Sứ, số lượng vượt qua một nửa của con số 15 rồi…

Nếu Huyết Hoàng Địa không đủ tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình, làm sao dám làm ra hành vi điên cuồng như thế?

“Ý của ngài là…Huyết Hoàng Địa có số lượng Huyết Sứ vượt qua con số 15?” Quy Linh Lão Nhân nuốt một ngụm nước miếng, toàn bộ Thiên Yêu Học Phủ chỉ có hắn và Ngưu Ngũ Bá đạt đến Bát giai, qua đó có thể thấy đẳng cấp này hiếm hoi như thế nào.

Vậy mà Huyết Hoàng Địa lại sở hữu số lượng lớn cường giả như vậy, trong lúc nhất thời hắn quả thật khó tiếp nhận suy đoán của Ngưu Ngũ Bá.

“Hiệu Trưởng, ta nghĩ chúng ta nên nhờ đến hắn…hiện tại đã đến lúc tồn vong của Yêu Tộc, tin tưởng hắn sẽ không bỏ mặt làm ngơ!” Đại Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ sắc mặt còn xoẹt qua một vết sẹo dữ tợn đến từ Huyết Trảo, bước đến phía trước Ngưu Ngũ Bá nghiêm túc chắp tay nói.

Ngưu Ngũ Bá nghe vậy trầm mặt thật lâu, trong đầu xuất hiện một thân ảnh cao lớn mà cương nghị…

Bản thân hắn không phải người đệ tử duy nhất của Hiệu Trưởng đời trước của Thiên Yêu Học Phủ, ngược lại bên trên Ngưu Ngũ Bá còn có một vị sư huynh…

Hai người từ khi còn trẻ ai cũng không phục ai, ngấm ngầm tranh đấu mọi việc từ lớn đến nhỏ…đương nhiên cả chức vụ Hiệu Trưởng cũng là như thế.

Ngưu Ngũ Bá may mắn chiếm một chút ưu thế ở phút cuối cùng thành công trở thành Hiệu Trưởng, mà sư huynh hắn cũng là trong lòng không chịu phục cảm giác tồn tại dưới trướng sư đệ mình, rời khỏi Thiên Yêu Học Phủ trở thành tán tu.

Thời gian sau này, khi Ngưu Ngũ Bá bị vô số sự vụ lớn nhỏ tại Thiên Yêu Học Phủ làm cho vướn bận, thì vị sư huynh kia của hắn nghe nói bỏ công dành tất cả thời gian rèn luyện và tìm tòi các hiểm địa cũng như di tích cổ xưa, đạt được không ít cơ duyên lớn nhỏ, tu vi đề thăng nhanh chóng, hiện tại đã vượt qua hắn một bậc rồi.

Ngưu Ngũ Bá cũng vì thế rất ít khi cùng vị sư huynh kia liên lạc, thậm chí lần trước tại Hồ Tộc mặc dù chịu nhiều muối mặt, đến cuối cùng hắn vẫn quyết định không nhờ đến…

Lúc này đây đứng trước an nguy của Thiên Yêu Học Phủ, Ngưu Ngũ Bá biết mình nên lấy đại cục làm trọng…

Nghĩ đến đây, Ngưu Ngũ Bá hận bản thân mình vô dụng bị vây nhốt, nhìn Luyện Huyết Đại Trận ngày một vận động dữ dội, nếu hắn còn chần chờ do dự…Yêu Tộc nguy rồi.


Một thanh sừng Trâu bất chợt lơ lửng bên cạnh hắn, bên trên nó lưu chuyển hắc ám thuộc tính đen kịch, như có thể xua tan đi quang minh rạng rỡ bằng sự tĩnh lặng tối đen của màn đêm…

“Sư huynh…Thiên Yêu gặp nạn, ta cầu ngươi nể tình sư phụ mà quay về một lần!”

Ngưu Ngũ Bá trong miệng lẩm bẩm một tiếng, sau đó dùng lực đem sừng trâu nghiền nát…

Răng rắc...

Yên tĩnh...không có chút đáp trả nào.

Yêu tộc đám người hai mặt nhìn nhau, vừa mới lóe lên một chút hy vọng nay lại dập tắt.

Trong thời khắc quan trọng này, mỗi một vị Độ Kiếp hay Bát giai hỗ trợ chi viện đều là tài sản vô giá có tác động rất lớn đến thắng và bại...

Vậy mà vị sư huynh trong truyền thuyết kia của Hiệu Trưởng vẫn không xuất hiện, hoặc chăng hắn đã xuất hiện nhưng không muốn nhúng tay vào, mặc kệ Yêu Tộc sống chết.?

...

Tại những hành tinh cấp thấp với điều kiện tu luyện không mấy thuận lợi, người có thể đạt đến Độ Kiếp Kỳ ai không phải là kẻ sở hữu tâm tính vượt trội hơn thường nhân, ai không trải qua vô vàn trận chiến từ bé đến lớn, ai không có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp bảo mệnh?

Bởi thế mà chiến trận của các vị Độ Kiếp diễn ra dù hết sức kịch liệt, nhưng trong thời gian ngắn rất khó phân ra thắng bại, điều đó chỉ khiến cho U Nguyên ngày càng tan hoang, ngày càng hư hại, các vết nứt, lỗ hỏng hư không số lượng tăng dần theo thời gian, quy mô đại chiến ngày càng mở rộng, dù là ở tận ba đại lục còn lại cũng cảm nhận được uy thế ngập trời của các vị Độ Kiếp.

Độ Kiếp Kỳ ngày thường đều là nhân vật vấn đỉnh thiên hạ, như rồng thần thấy đầu không thấy đuôi, ngày hôm nay xuất động tranh đấu với số lượng khủng, khiến vô số người tại Tu Chân Giới lo sợ bất an...không biết thời điểm nào nguy cơ sẽ rơi xuống đầu mình...

Luyện Huyết Đại Trận hấp thu máu huyết ngày một dữ dội, số lượng Yêu Tộc chết đi chỉ có tăng chứ không giảm.

Ngưu Ngũ Bá đám yêu tộc vẫn không từ bỏ hy vọng, sau khi hồi một chút sức lực lập tức tiếp tục thi triển công kích, với mong muốn phá nát Luyện Huyết Đại Trận từ trong ra ngoài.

Đáng tiếc trước lực lượng của một đám Huyết Vệ, Huyết Tướng, ba tên Huyết Sứ và một vị Bát Cấp Chiến Trận Sư không ngừng truyền vào Luyện Huyết Đại Trận, mọi nổ lực của Yêu Tộc chỉ là công cóc.

"Ngu xuẩn mất khôn, các ngươi cứ tiếp tục tiêu hao thể lực đi, tiêu hao nhiều vào...hahaha!" Tên Bát Cấp Chiến Trận Sư của Huyết Hoàng Địa cười quái dị.

Nếu đám Yêu Tộc giữ lại linh lực để chống lại quá trình luyện hóa của Luyện Huyết Đại Trận thì còn có thể kéo dài thời gian hơn một chút, ngược lại khi toàn lực tấn công chỉ làm linh lực của yêu tộc tiêu hao nhanh hơn, khiến Luyện Huyết Đại Trận dễ dàng luyện hóa.

Quả nhiên như chứng thực lời nói của hắn, sau một đợt công kích...không ít yêu tộc cả người cạn kiệt linh lực suy yếu nằm trên mặt đất, chỉ thoáng chốc sau đã hóa thành mưa máu cuồn cuộn tiến vào huyết trận.

"Dừng, dừng tay...đừng tiếp tục công kích nữa!" Một đám Trưởng Lão Thiên Yêu Học Phủ muốn nứt ra tròng mắt rống to, cảm giác bất lực lan tràn khiến toàn thân bọn hắn lạnh lẽo.

Thường ngày là cường giả cao cao tại thượng, nay không còn lại chút hình tượng nào...bởi vì vạn năm cơ nghiệp của Thiên Yêu Học Phủ sắp mất vào tay bọn hắn, một khi chết đi...làm sao đối mặt liệt tổ liệt tông?

"Động vào Yêu Tộc? con mẹ nó các ngươi có hỏi qua ý lão Ngưu?"

Trong lúc yêu tộc đang tuyệt vọng, một tiếng gầm rống cuồng nộ pha lẫn thô tục như có thể thao thiên chấn kinh chiến trường.

Ngưu Ngũ Bá ngẩng đầu nhìn lên, bên trong đôi mắt tràn ngập phức tạp...

"Ngài ấy trở về rồi...sư huynh của Hiệu Trưởng!" Quy Linh Lão Nhân đám người sắc mặt nhất thời cuồng nhiệt, ngay cả Bá Lực Giao Quân trong mắt cũng lóe lên tia vui mừng.

Tại toàn bộ U Nguyên, biết đến tồn tại của vị này không nhiều...bởi vì phần lớn thời gian hắn ngoài bế quan thì chính là một mình thám hiểm tìm kiếm cơ duyên, hầu như chẳng có danh tiếng gì tại tu chân giới.

Vạn dặm U Nguyên, mây đen ùn ùn kéo tới phủ kính bầu trời, hắc ám hàng lâm đem chiến trường hóa thành đêm tối, một cái đầu trâu với cái sừng độc nhất trên đỉnh đầu như làn khói hiện trên những đám mây, đôi mắt đỏ như hai khỏa mặt trăng máu lạnh lùng nhìn xuống chiến trường...

"Cho lão Ngưu chết!"

Hắn vừa xuất hiện đã há cái miệng trâu rộng như vực thẳm của mình, vô tận Hắc Ám cấp tốc kéo về, ở trong miệng trâu hình thành một quả cầu đen kịch mang tính hủy diệt, không nói hai lời hướng về tên Chiến Trận Sư thân mặc hắc y phun mạnh.

ẦM ẦM ẦM...

Qủa cầu đen bay vọt mà ra, trên đường bay vẫn không ngừng hấp thụ Hắc Ám, chỉ thoáng chốc đã to như một ngọn núi tròn trịa, hung hăng nện xuống, uy thế kinh hồn.

"Kẻ đến là ai?"

Nhìn thấy đầu trâu vậy mà quá mức khủng bố, một đám Độ Kiếp trên chiến trường nhất thời cả kinh, bởi vì bọn hắn từ quả cầu đen kịch bao phủ hắc ám kia cảm giác được nguy hiểm nồng đậm.


"Hừ! muốn sát Chiến Trận Sư của Huyết Hoàng Địa? mặc kệ ngươi là ai trước giết rồi tính!"

Ẩn nấp bên trong không gian, một tên Tam Tâm Huyết Sứ phá không mà ra, há miệng phun ra một viên Huyết Châu bá đạo, hung hăng va chạm với quả cầu hắc ám.

ĐÙNG...

Trời long đất lỡ, trong ánh mắt chấn kinh của đám người, viên Huyết Châu của Tam Tâm Huyết Sứ rạn nứt sau đó bị đánh bật bay ra ngoài hàng trăm dặm, mà quả cầu Hắc Ám đen kịch kia vẫn đang hung hăng tiến đến.

"Làm sao có thể?" Tam Tâm Huyết Sứ kinh hãi muốn tuyệt, bất quá trong lúc mấu chốt hắn đem con Huyết Sát Cương Thi của mình ra làm tấm chắn.

Con Cương Thi bị quả cầu nện vào khiến cho nứt vỡ, Tam Tâm Huyết Sứ cũng thành công phòng thủ một lần nguy cơ trí mạng.

"Hoan hô! là cường giả Yêu Tộc của

chúng ta, thật sự quá kinh khủng, ngay cả Tam Tâm Huyết Sứ cũng không phải đối thủ của hắn, lần này được cứu rồi!" Yêu tộc toàn quân nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng ngập tràn hy vọng, hưng phấn lên đến đỉnh điểm.

Người vừa đến mặc dù chưa hiện ra bản thể, nhưng rõ ràng chính là một vị Yêu Tộc, hơn nữa còn sở hữu Hắc Ám thuộc tính mạnh mẽ đến như vậy.

"Con trâu này sao lại mạnh thế?" Tam Tâm Huyết Sứ sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt mang theo kiêng kỵ nhìn lên không trung, nơi vô tận mây đen vẫn đang che phủ.

"Ngươi mới đột phá Độ Kiếp Hậu Kỳ chưa lâu đương nhiên không phải đối thủ của hắn, con trâu đen này chỉ thiếu một chút nữa là có thể đột phá Bát Giai Viên Mãn, lùi về đi!"

Theo một âm thanh khàn khàn vang lên, bên cạnh tên Tam Tâm Huyết Sứ xuất hiện một ông lão áo bào đỏ rực, phía trên áo có thêu lấy bốn quả tim dữ tợn...

Lại là một vị Huyết Sứ khác, lão già ánh mắt vô tình, vô số máu Huyết cuồn cuộn mà về, sau đó hình thành một dòng sông máu chảy ngang bầu trời, màu đỏ tươi xua tan đêm đen, uy thế so với đầu trâu vừa xuất hiện càng thêm kinh khủng.

"Không! không...Huyết Hoàng Địa điên rồi, ngay cả Độ Kiếp Viên Mãn cũng xuất động!"

Cảm nhận được cổ khí thế đến từ Lão già Huyết Sứ vừa mới tiến ra, Ngưu Ngũ Bá phát điên cuồng hống, một tia hy vọng vừa mới hình thành tan biến không còn sót lại chút nào.

Tứ Tâm Huyết Sứ, lần trước Huyết Hoàng Địa từng xuất hiện ba vị, lần này đã có một vị tiến đánh U Nguyên Đại Lục…

Bên trên trời cao, khi mây đen tan đi...lộ ra diện mạo một nam tử thô cuồng với thể hình to lớn, bắp thịt săn chắc, thân mặc áo da thú màu đen kịch, khí tức yêu thú Bát Giai Hậu Kỳ nồng đậm đến cực điểm, tùy thời có thể đột phá Viên Mãn.

Trên đầu hắn, một đôi sừng trâu đen kịch nhưng không cân xứng, bởi vì đã gãy mất một bên rồi...nếu có người để ý sẽ nhận ra thanh sừng còn lại rất giống với cái sừng lúc nãy Ngưu Ngũ Bá lấy ra nghiền nát.

Hiển nhiên vị này chính là sư huynh của Ngưu Ngũ Bá, trước đại nạn của Yêu Tộc, hắn hiện thế rồi...

"Là ngươi muốn cản Lão Ngưu? mau xưng tên ra!" Sư huynh Ngưu Ngũ Bá nhìn trực diện tên lão già Huyết Sứ đang ngăn trở trước mặt mình, sắc mặt không vui mở miệng.

"Tiếp được một chiêu này, ngươi mới đủ tư cách biết tên của bổn Huyết Sứ!" Lão già Huyết Sứ lạnh nhạt nói, hai tay nâng lên không trung, sau đó mãnh liệt hạ xuống:

"Huyết Hà Hàng Lâm!"

ẦM ẦM ẦM...

Dòng sông máu lấy tư thái thô bạo mang tính hủy diệt từ trên cao nện xuống, như muốn đem toàn thể thiên địa nhấn chìm.

"Có gì không dám?" Sư huynh của Ngưu Ngũ Bá sắc mặt trịnh trọng quát, trong ánh mắt kinh dị của vô số người, hắn trở mình hiện ra bản thể...

Đó là một con trâu lớn toàn thân đen kịch uy vũ bất phàm, điểm đặc biệt là phần đầu và miệng trâu to gần bằng với kích thước toàn thân, hết sức tà dị...

RỐNG...

Gầm lên một tiếng há mở miệng rộng, vô tận Hắc Ám ngưng tụ thành một lỗ hỏng hư không đen kịch phía trước miệng trâu, tỏa ra lực hút cường đại kinh hồn, không ngừng đem Huyết Hà khổng lồ nuốt chửng.

"Hắc Ám Thôn Thiên Ngưu?"

Huyết Sứ lão già kinh dị hô một tiếng, hiển nhiên với kiến thức sống vô số năm của hắn nhận ra lai lịch của con dị thú trước mặt mình.

Hắc Ám Thôn Thiên Ngưu chính là giống loài có một tia Huyết Mạch trực hệ của thượng cổ hung thú Thao Thiết, nghe nói là hậu duệ lai tạp giữa Thao Thiết và Hắc Ám Thánh Ngưu.

"Hừ, mặc kệ ngươi là hậu duệ của ai...chênh lệch về mặt tu vi vẫn rất khó bù đắp!"

Hừ lạnh một tiếng, lão già Huyết Sứ gia tăng uy lực bên trong Huyết Hà.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG...


Một bên ra sức cắn nuốt, một bên ra sức hủy diệt...U Nguyên Đại Lục trước sự đối công của hai vị cường giả triệt để bị san bằng, mà Thiên Yêu Thành nơi tập hợp tất cả sinh mạng của Yêu Tộc lại đang như lò luyện ngục...

Tất cả mọi thứ như lời tuyên cáo, ngày tàn của Yêu Tộc đến rồi...

"Tại sao? tại sao cho chúng ta hy vọng rồi lại đạp nát nó?"

Yêu tộc toàn quân co ro lại một chỗ, nhìn vị cường giả Yêu Tộc thần bí vừa mới xuất hiện đã bị Tứ Tâm Huyết Sứ ngăn cản, cảm giác tuyệt vọng bao phủ tâm linh bọn hắn.

Từ khi bắt đầu đại chiến đến thời điểm hiện tại, số lượng yêu tộc đã chết hơn một phần ba rồi...con số đó vẫn không ngừng gia tăng.

"Khốn kiếp, Huyết Hoàng Địa lũ súc sinh, các ngươi rốt cuộc cử ra bao nhiêu cường giả xâm phạm U Nguyên? toàn bộ lên hết đi! lên hết đi! ẩn núp làm cái thá gì?" Quy Linh Lão Nhân ngửa đầu lên trời khóc rống, thân là một Bát giai hắn chưa bao giờ cảm thấy bất lực như vậy.

Ngưu Ngũ Bá một tay ôm ngực thở hổn hển, hắn ngoài bảo vệ bản thân còn phải phân tán lực lượng của mình để bảo vệ một đám yêu tộc chống lại Luyện Huyết Đại Trận, trước đó còn vài lần dùng Vũ Kỹ mạnh nhất muốn phá hoại trận pháp, hiện tại đã sắp nỏ mạnh hết đà.

"Bách Vô Sinh tên khốn kiếp, ngươi còn không xuất hiện thì đợi đến khi nào?" Ngưu Ngũ Bá thê lương gầm thét:

"Chỉ cần ngươi có thể giải trừ Luyện Huyết Đại Trận, lão tử nợ ngươi một cái mạng!"

"Haha, Bách Vô Sinh? có hai vị Tam Tâm Huyết Sứ rình rập xung quanh Bách Linh Học Phủ tùy thời tiến vào làm khách, ngươi nghĩ hắn còn dám phân tâm chi viện U Nguyên sao?" Ba tên Huyết Sứ đang gia trì trận pháp nghe vậy cười to nói.

Hiển nhiên kế hoạch của Huyết Hoàng Địa đã hết sức chặt chẽ, ngay cả người có khả năng ứng cứu U Nguyên nhất lúc này là Bách Vô Sinh cũng đang bị quấy nhiễu không thể chi viện.

Chẳng trách đích thân Ải Nhân Tộc Trưởng đã sớm tiến đến Bách Linh Học Phủ kêu gọi Bách Vô Sinh nhưng vẫn bạc vô âm tính.

"Phốc!"

Ngưu Ngũ Bá cùng một đám cao tầng Thiên Yêu Học Phủ nghe vậy rốt cuộc không nhịn được phun máu, ảm đạm như xác chết.

Bầu không khí tuyệt vọng bao phủ tâm linh toàn bộ Yêu Tộc, bọn hắn như gia súc bị nhốt trong lòng chờ kẻ thù bỏ vào lò mổ, làm sao có thể chịu nổi?

Một số yêu tộc tâm cảnh kém đã hoảng sợ ngất đi…

Ngay cả Lạc gia, Thất Sát Giáo cùng đám chi viện đến từ Đa Bảo Các cũng bất lực nhìn nhau, nhìn thấy trong mắt đối phương sự tuyệt vọng...

"Khốn kiếp, chẳng lẽ vừa mạnh lên chưa được bao lâu, bổn tọa lại phải chết một cách nực cười như thế sao?" Lạc Phá Lôi cắn chặt răng, điều khiển sợi chuỗi đầu lâu cố gắng chống lại quá trình luyện hóa, tộc nhân Lạc Gia đã chết hơn một nửa rồi.

"Khặc khặc, Huyết Trận Sứ ta một khi đã ra tay, toàn bộ Việt Long Tinh ngoài Bách Vô Sinh ra, không ai có thể cứu các ngươi, chính thức tuyệt vọng đi!"

Tên Chiến Trận Sư mặc áo choàng đen bên phe Huyết Hoàng Địa kiêu ngạo cười khằng khặc...

"Thật vậy sao? cái tiểu trận này có lợi hại như vậy?"

Bất chợt có âm thanh nữ tử trong trẻo mà kiêu ngạo vang lên, khiến sắc mặt tên Huyết Trận Sứ cứng ngắc lại...

...

Cuối tuần vui vẻ nha ae :D







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện