“Kẻ nào phát ngôn vô tri?”
Nghe âm thanh nữ tử mỉa mai vang lên, Huyết Trận Sứ như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên quát lớn.
Luyện Huyết Đại Trận là trận pháp thành danh lâu năm của hắn, trước đây từng sử dụng ở các tinh cầu cấp thấp khác, mỗi lần đều lập được đại công nên rất được Huyết Hoàng Tộc trọng dụng, ngay cả địa vị của Huyết Sứ bình thường cũng có chút không sánh bằng Huyết Trận Sứ hắn.
Vậy mà có kẻ dám chế giễu Luyện Huyết Đại Trận là một tiểu trận với giọng nói pha lẫn kiêu ngạo và xem thường, hắn sao có thể chấp nhận?
Yêu tộc đám người mặc dù nghe thấy phát sinh dị biến, nhưng nhiều lần ăn phải đả kích trước đó đã khiến trái tim bọn hắn chết lặng, vô thức cho rằng kết quả cuối cùng vẫn là Huyết Hoàng Địa giải quyết tất cả, toàn thể ảm đạm cúi đầu, ngay cả ngước nhìn lên cũng chẳng muốn…
Chỉ có ánh mắt Ngưu Ngũ Bá cùng Bá Lực Giao Quân là lóe sáng lên một chút, giọng nói vừa rồi bọn hắn từng nghe qua nên cảm thấy quen thuộc…chẳng lẽ thật sự là?
Không để bọn hắn đợi lâu, không gian phía trước Thiên Yêu Thành nứt ra một cửa, từ bên trong bước ra hai thân ảnh tuyệt sắc, nhất thời đem mùi máu tanh giữa thiên địa xua tan không ít, trở thành tiêu điểm của toàn trường…
Bên trong đó, một nữ nhân thân mặc áo choàng màu tím, đem thân thể thành thục tràn đầy phong vận của một mỹ phụ bùng nổ hết mức có thể, dáng người mềm mại lã lướt, chân dài eo thon, sau lưng có một đôi cánh bướm trong suốt đang vỗ nhẹ…quả thật là vưu vật trong mắt nam nhân.
Một nữ nhân khác diện mạo như hoa anh đào nhưng lại tràn đầy kiêu ngạo, mắt phượng kiêu kỳ nhếch lên, thân thể mặc dù không đầy đặn thành thục như nữ nhân bên cạnh, nhưng lại có chút phong tình của thiếu phụ mới nếm mùi đời pha lấy một chút vẻ đẹp thanh xuân, cũng là một cực phẩm.
Hai nữ không ai khác chính là Mộc Tử Âm cùng Hoa Ngọc Phượng…
Hoa Ngọc Phượng lúc này như cười như không nhìn chằm chằm Huyết Trận Sứ...
Ánh mắt pha lẫn ý chế giễu và tự tin của nàng khiến Huyết Trận Sứ vô cùng khó chịu, lạnh lùng quát:
“Ở đâu ra tiểu nha đầu hỉ mũi chưa sạch dám phát biểu hồ đồ?”
“Bẩm đại nhân!” Mấy tên Huyết Tướng đứng cạnh Huyết Trận Sứ nhất thời rỉ tai hắn nói nhỏ, đem chiến tích của Hoa Ngọc Phượng những lần trước kể lại một lần.
“Hừ!” Huyết Trận Sứ nghe xong cười lạnh: “Thì ra là một tiểu nha đầu Thất Cấp Chiến Trận Sư, ỷ bản thân có chút thiên phú nên không xem ai ra gì à? Ngươi còn non lắm!”
“Có non hay không, thử một chút chẳng phải sẽ biết sao?” Hoa Ngọc Phượng không chút bận tâm, khiêu khích nói.
“Khặc khặc, được rồi! chính sự ngu xuẩn của ngươi sẽ càng khiến Yêu Tộc nhanh chóng hủy diệt, bổn Trận Sứ sẽ khiến ngươi hiểu thế nào gọi là tôn kính trưởng bối!” Huyết Trận Sứ quái dị cười, cắn chặt răng từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra vài chục khối Huyết Thạch.
Khi tài nguyên tại Huyết giới không ngừng bị khai thác quá mức, Huyết Thạch cũng dần khan hiếm, vì thế nó có giá trị cao hơn rất nhiều so với Linh Thạch tại Việt Long Tinh, dù là Huyết Trận Sứ khi lấy ra cũng có chút đau lòng.
Bất quá nghĩ đến vẻ mặt tuyệt vọng và khiếp sợ tiếp theo của Hoa Ngọc Phượng, hắn không do dự đem mớ Huyết Thạch trong tay ném vào Luyện Huyết Đại Trận, ngửa đầu lên trời cười lớn:
“Bổn tọa bỏ thêm nhiên liệu kinh người, tốc độ vận chuyển của Luyện Huyết Đại Trận sẽ lại càng nhanh, Yêu Tộc chết đi càng sớm…tất cả là vì sự ngông cuồng của ngươi!”
Như để chứng minh lời nói, Huyết Trận Sứ vươn ra đôi tay thô gầy của mình mãnh liệt kết ấn, Luyện Huyết Đại Trận theo điều khiển của hắn hút lấy năng lượng trong đám Huyết Thạch, rất nhanh đã biến thành một lò luyện ngục chân chính…
“AAAAAAA, Thân thể ta, máu của ta…”
BÙM BÙM BÙM…
Không ít tiếng hét thảm của yêu tộc vang lên, bên trong thậm chí có cả Lục giai và Thất giai, Huyết Hoàng Địa thật sự quá mức tàn nhẫn.
“Thấy gì chưa? Yêu tộc các ngươi có đi chết cũng nên oán trách nữ nhân không biết lớn nhỏ này, không liên quan đến bổn tọa, hahaha!”
Huyết Trận Sứ thấy tất cả mọi thứ đều diễn ra theo ý của mình, càng thêm hưng phấn nói.
Răng rắc…răng rắc…
Dị biến phát sinh…
Hết sức bất chợt, từng luồng trận văn trên đôi tay ngọc ngà trắng nõn của Hoa Ngọc Phượng lóe sáng rực rỡ, Luyện Huyết Đại Trận khổng lồ như sinh ra cộng hưởng với bản thân nàng, tốc độ vận chuyển vậy mà cấp tốc ngừng lại…
“Dừng lại rồi? Luyện Huyết Đại Trận rốt cuộc dừng lại?”
Một đám yêu tộc từ trên xuống dưới nhất thời không kịp phản ứng, hai mặt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự vui mừng va chút lo lắng…
Bọn hắn lo lắng tất cả mọi chuyện vừa diễn ra chỉ là ảo mộng, lo lắng Huyết Hoàng Địa lại êm đẹp giải quyết mọi chuyện, một lần nữa đạp nát hy vọng của bọn hắn.
Ngay cả nhân vật như Ngưu Ngũ Bá cũng là hít sâu nín thở, không dám nhiều lời theo dõi tình hình kế tiếp.
“Khốn kiếp! làm sao có thể? Ngươi làm gì với Luyện Huyết Đại Trận của lão phu?”
Huyết Trận Sứ như muốn phát rồ hét ầm lên, dùng ánh mắt như xem quỷ nhìn Hoa Ngọc Phượng, đôi tay hắn vẫn đang không ngừng kết ấn hòng lấy lại quyền điều khiển trận pháp, đáng tiếc ở phía đối diện Hoa Ngọc Phượng vẫn đang cười nhạt chống lại.
“Làm gì? không không không…” Hoa Ngọc Phượng tủm tỉm lắc đầu, hài hước nói: “Ta chỉ giúp ngươi lập nên Luyện Huyết Đại Trận mà thôi, còn không mau cảm ơn ta!”
“Cái gì?” Huyết Trận Sứ toàn thân như bị sét đánh, bên trong đôi mắt lúc này dâng lên hận ý thao thiên…
Trách không được với tu vi Chiến Trận Sư của hắn cao cấp như vậy, lại bị nữ nhân trước mặt ngăn lấy quyền khống chế Luyện Huyết Đại Trận.
Bởi vì Luyện Huyết Đại Trận quá mức to lớn, số lượng trận vân để lập nên nó là một con số kinh khủng, nên trong lúc Huyết Trận Sứ bày binh bố trận, Hoa Ngọc Phượng đã nhờ Mộc Tử Âm mang theo mình bí mật tiếp cận, sau đó dùng chính một phần trận văn của nàng giúp Huyết Trận Sứ lập nên Luyện Huyết Đại Trận.
Như đã nói, Luyện Huyết Đại Trận cần lượng trận văn khổng lồ, nhiều đến mức ngay cả Huyết Trận Sứ chỉ biết cắm đầu bố trí mà không hoàn toàn nhớ rõ.
Nếu có người gây bất lợi lên Luyện Huyết Đại Trận, Huyết Trận Sứ sẽ bằng trực giác của một Bát Cấp Chiến Trận Sư lập tức nhận ra điểm khác thường…nhưng Hoa Ngọc Phượng thì không, nàng chẳng những không gây hại đến Luyện Huyết Đại Trận, trái lại hỗ trợ lập nên nó một cách nhanh hơn, hoàn thiện nó trong thời gian ngắn hơn.
Chỉ là điều đó đồng nghĩa với, Hoa Ngọc Phượng cũng là chủ nhân thứ hai của Luyện Huyết Đại Trận, nàng có quyền khống chế nó thông qua những Trận Văn của nàng.
Hoa Ngọc Phượng rất thông minh, nàng hiểu tu vi Chiến Trận Sư của mình còn kém hơn Huyết Trận Sứ, nên thay vì hóa giải trận pháp…nàng chọn cách giành lấy quyền khống chế, không để Huyết Trận Sứ tiếp tục luyện hóa Yêu Tộc.
“Khốn kiếp! khốn kiếp…tính toán thật giỏi, tính toán thật giỏi!”
Huyết Trận Sứ hai mắt đỏ thẳm cuồng hống, đôi tay hắn dừng lại việc điều khiển Luyện Huyết Đại Trận, bởi hắn hiểu rằng nếu hai người tiếp tục tranh gianh, hai loại Trận Văn do hắn và Hoa Ngọc Phượng bố trí sẽ phát sinh xung đột, sau đó tiêu diệt lẫn nhau…dẫn đến Trận Pháp vỡ vụn.
Mà một khi Luyện Huyết Đại Trận bị phá đi, yêu tộc toàn bộ thoát nạn, khi đó lại là tình cảnh bất lợi cho Huyết Hoàng Địa.
“Đáng tiếc…” Hoa Ngọc Phượng âm thầm thở dài, nàng cố gắng tỏ ý khinh thường Huyết Trận Sứ và Luyện Huyết Đại Trận qua lời nói hy vọng hắn giận quá hóa rồ mà kiên quyết giành lại quyền khống chế, để trận văn xung đột sau đó trận pháp tan vỡ, chỉ là Huyết Trận Sứ minh mẫn vô cùng…giao luôn cả quyền khống chế Luyện Huyết Đại Trận cho nàng.
Hiện tại Hoa Ngọc Phượng có quyền tùy ý điều động hoặc dừng lại trận pháp nhưng không thể giải trừ nó để cứu ra yêu tộc bên trong.
Dù sao số lượng trận văn của Huyết Trận Sứ lưu lại gấp nhiều lần nàng, muốn toàn diện giải trừ trận pháp phải thông qua hắn…
Nói cách khác, Luyện Huyết Đại Trận đã tạm thời không còn nguy hiểm, nhưng lại trở thành một cái nhà giam của Yêu Tộc, chẳng thể ra ngoài…
Kết quả này đã là trong mơ đối với yêu tộc, cả đám hai mặt