Con Đường Bá Chủ

Chương 555


trước sau



Theo tấm bản đồ bị xé rách, vô số đốm sáng nhỏ lấp lánh thất thải quang mang bao trùm không gian, đem toàn bộ Hắc Ma Sơn thắp lên sáng rực, toàn bộ vùng hư không đen kịch thoáng chốc đã như dãy ngân hà lộng lẫy, hoa lệ mỹ miều không cách nào hình dung…

“Thật xinh đẹp…” Tô Nhan cùng Á Hy Thần hai mắt tỏa sáng, như tiên nữ đứng giữa trời sao, xinh đẹp tuyệt trần.

Lạc Nam lại âm thầm đề phòng, hắn nhận ra các đốm sáng này chính là lực lượng đến từ Dị Quang vừa nãy…

Bất quá vẫn chưa cảm ứng được khí tức nguy hiểm nào.

Lấp lánh…lấp lánh…

Chưa dừng lại ở đó, chỉ thấy các đóm sáng ở giữa hư không nhanh chóng luân phiên chuyển động, kết nối thành một đám văn tự thần thánh và trang nghiêm đến cực hạn.

Ánh mắt Lạc Nam ba người tập trung quan sát, chứng kiến đám văn tự mà vô số đốm sáng kết hợp thành lại là bốn chữ…

Quang Minh Thánh Địa…

Vô số đốm sáng kết thành bốn chữ Quang Minh Thánh Địa ở giữa hư không, sau đó hóa thành một cột sáng xuyên thủng tầng tầng không gian, như đang triệu hoán một thứ gì đó…

Vài hơi thở trôi qua…

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Toàn thể Việt Long Tinh Cầu chấn động, không gian sụp đổ sẳn trước đó lay động động dữ dội, hình thành từng cơn sóng lớn không gian màu đen kịch, một thứ gì đó hết sức khủng bố đang lao đến…

Hay nói đúng hơn là đang bắt đầu quá trình hiện hữu trên thế gian…

Trong khoảnh khắc này, toàn bộ sinh linh tại Việt Long Tinh đều cảm ứng được cơn chấn động này, nhất thời nhao nhao ngẩng đầu, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.

Một số Độ Kiếp Kỳ cường giả kiến thức cao thâm, như nghĩ đến điều gì…lập tức vô thức bật thốt lên:

“Di Tích Cổ xuất thế?”

Hiện tượng toàn thể Tinh Cầu chấn động trong quá khứ cũng từng xuất hiện, đó là dị tượng của di tích cổ xưa một lần nữa tái hiện thế gian, bất quá chấn động lần này vượt xa các lần trong lịch sử, điều đó nói rõ di tích lần này đã từng cực kỳ mạnh mẽ tại thời đại xa xưa, lãnh thổ bên trong nó phải rộng lớn vô hạn…


Nếu là ở thời điểm thông thường, khi có Di Tích Cổ xuất thế với dị tượng mạnh mẽ như vậy, đã có vô số người tiến đến tìm tòi, khám phá hy vọng đạt được một lần cơ duyên rồi.

Nhưng lần này lại hoàn toàn khác biệt…

Mặc dù có Di Tích Cổ xuất thế, một đám Tu Sĩ Tu Chân Giới cũng không dám tiến về khám phá, bởi vì phạm vi ở bên ngoài Băng Thiên Đại Lục hiện tại quá mức nguy hiểm, không nói còn một đám dư nghiệt Dạ Lang Tiên Tinh đang chó cùng rứt chậu, chỉ riêng không gian tầng tầng sụp đổ qua các trận chiến vẫn chưa khôi phục như các lỗ đen vô tận…thì tu sĩ dưới Độ Kiếp Kỳ rất khó để hành tẩu, nếu không may bị vết nứt hư không cuốn vào, chỉ có con đường chết.

“Đây có thể là trận chiến cuối cùng của Hậu Cung, chúng ta chỉ cần chờ kết quả là được!”

Rất nhiều người thông minh đều hiểu rằng, đám dư nghiệt Dạ Lang Tiên Tinh ở bên ngoài gần như đã mất hết đường sống, lần này Di Tích cổ xuất thế, chắc chắn bọn chúng sẽ hội tụ về đó để tìm một đường cơ may, nhằm thoát khỏi Hậu Cung càn quét, nếu không thứ chờ đợi bọn hắn chỉ là bị Hậu Cung tìm thấy, sau đó giết sạch mà thôi…

Quả nhiên đúng như dự kiến, toàn thể dư nghiệt Dạ Lang Tiên Tinh đang trốn chui trốn nhũi tránh sự truy sát của Lạc Nam và chúng nữ, nay nhìn thấy Di Tích Cổ xuất thế, ánh mắt cả đám nhao nhao tỏa sáng, bên trong lóe lên một tia hy vọng:

“Liều! cái này Di Tích Cổ nói không chừng có truyền thừa hoặc cách thức để rời khỏi Việt Long Tinh, đây là cơ hội cuối cùng của chúng ta!”

Trong khoảnh khắc đó, một đám thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh còn sót lại phá không mà lên, trốn tránh truy sát của Diễm Nguyệt Kỳ, Hoa Thanh Trúc chúng nữ, hướng về vị trí Hắc Ma Sơn lao vụt đến…

Mặc dù bọn hắn hiểu có khả năng rất lớn sẽ chạm mặt Hậu Cung tại Quang Minh Thánh Địa, nhưng thà rằng tiến đến để tìm vận may, ít ra so với lẫn trốn chờ chết hiện tại còn có hy vọng chuyển mình.

Thật đáng thương một đám Tu Sĩ Tiên Giới từng cao cao tại thượng không xem Thí Luyện Chi Địa ra gì, nay lại phải liều lĩnh tìm đến Di Tích Cổ tại nó chỉ để tìm vận may, hy vọng.

Đúng là thế sự vô thường…



ẦM ẦM ẦM ẦM…

Chấn động càng ngày càng lớn không có dấu hiệu dừng lại, toàn thể Hắc Ma Sơn đã băng liệt, một vùng lãnh thổ rộng lớn khác từ trong hư không xuyên thấu mà ra, trực tiếp nghiền ép toàn diện Hắc Ma Sơn…

Lãnh thổ này thuộc về thế lực hùng mạnh, đã từng xưng hùng xưng bá Việt Long Tinh…

Quang Minh Thánh Địa.

CHIẾU…

Khi Quang Minh Thánh Địa toàn diện xuất hiện…

Một cột sáng thất sắc xuyên thủng trời cao, có hư ảnh thánh thú Quang Minh Tượng gầm rú, chiếu rọi toàn bộ Việt Long Tinh Cầu.

Cột sáng khủng bố ấy xuyên thấu hư không, chiếu rọi vượt qua phạm trù Việt Long Tinh, le lói bên ngoài không gian vũ trụ mờ mịt vô tận như ánh sáng đom đóm…



Bên ngoài Tinh Không…

Tại vũ trụ mênh mông vô tận, Việt Long Tinh Cầu như một hạt bụi nhỏ không đáng chú ý, hành tinh cấp thấp như nó có hàng hà sa số nhiều không đếm xuể, nằm giữa vùng một vùng tinh không hẻo lánh đến mức đáng thương.

Thậm chí trong biển sao mênh mông xung quanh, cũng có vô số ngôi sao hoang vắng không có sự sống đạt kích thước lớn hơn cả Việt Long Tinh, càng khiến tinh cầu cấp thấp này trở nên không đáng chú ý…

Bất quá đó là thời điểm bình thường khi không ai thèm ngó đến một góc hẻo lánh nơi vũ trụ này…

Hôm nay thì lại khác…

Bên trên một ngôi sao phụ cận Việt Long Tinh, một thiếu nữ từ trong hư không chật vật xuất hiện, y phục trên thân rách tả tơi, đầu tóc rối bời, miệng không ngừng thở hổn hển, vươn tay lau sạch mồ hôi ướt sủng trên trán, không có chút hình tượng ngửa đầu lên trời điên cuồng mắng chửi:

“Lũ vô liêm sĩ Trảm Ngục Tông, nhi tử đánh không lại bổn cô nương thì gọi phụ thân ra đánh, phụ thân đánh không lại thì kêu gia gia ra đánh, gia gia đánh không lại thì lão tổ ra đánh…xém chút nữa chơi chết bổn cô nương, cũng may ta có Dịch Tinh Phù, kịp thời truyền tống…bằng không thật sự bị bọn hắn chơi chết! Không biết Dịch Chuyển đến nơi quái quỷ nào?”

Thiếu nữ mắng một tràn dài, nghĩ đến mình tiêu hao một trong số những phù chú ít ỏi còn sót lại, trong lòng đau đớn như bị kim đâm, Trảm Ngục Tông thật sự quá mức đáng giận.

Dịch Tinh Phù, một loại Phù Chú Ất Cấp…có thể dịch chuyển tức thời ngẫu nhiên qua lại giữa các tiểu hành tinh, không có điểm đến nhất định.

Thiếu nữ bị Trảm Ngục Tông vây đánh, chỉ có thể sử dụng đến Dịch Tinh Phù để chạy trốn.

“Người ta rõ ràng chỉ mới cử gia gia ra trận mà thôi, lão tổ còn chưa xuất hiện…ngươi làm ơn đừng phóng đại có được hay không?”

Bên trên bả vai người thiếu nữ, một con thú nhỏ giơ cao móng vuốt mở miệng nói chuyện, bộ dạng hết sức khinh bỉ nàng.

“Có gì khác nhau sao? Con mẹ nó bổn cô nương nhịn đủ rồi, lần sau gặp lại ta xxx tổ tông mười tám đời Trảm Ngục Tông lũ khốn kiếp!” Thiếu nữ ngồi xuống mặt đất, không chút hình tượng bành chân nằm ngửa lên trời.


Từng viên đan dược khôi phục được nàng bỏ vào trong miệng, rốt cuộc không thở dốc nữa.

Bất quá không thể không nói, ngoại trừ diện mạo bên ngoài của một nữ nhân, thiếu nữ hành động không khác gì nam nhân thô lỗ.

Thiếu nữ càng nghĩ càng giận, từ khi xuất đạo đến nay đều thuận buồm xuôi gió, lần

đầu tiên gặp phải Tông Môn vô liêm sĩ đến như vậy, quả thật là da mặt dày như tường thành a.

“Ai bảo ngươi lòng dạ quá mức hẹp hòi, thiếu chủ của Trảm Ngục Tông chỉ lầm lẫn ngươi là một nam nhân mà thôi, lại muốn thiến người ta, đáng đời!” Con thú nhỏ cười nhạo.

“Ta xxx ngươi, rốt cuộc ai mới là chủ nhân ?’’ Thiếu nữ rốt cuộc nổi giận, nhất thời lao vào con thú nhỏ đấm đá túi bụi.

Đất đai trộn thành một đoàn, khói bụi mù mịt.

Hai kẻ này, một người thiếu nữ với diện mạo hết sức bình thường, dáng người không quá nổi bật, khuôn mặt cũng chẳng xinh đẹp, vứt vào trong đám người sẽ không ai thèm chú ý đến nàng.

Tuy nhiên là một tu sĩ, hấp thụ Thiên Địa Linh Khí hay thậm chí là Tiên Khí, nên làn da mỗi người đều không có chút tạp chất nào, trắng nõn nà như trăng rằm, trơn bóng mềm mịn, đó cũng là ưu điểm duy nhất của thiếu nữ, cũng là điều bình thường nhất của mỗi nữ tu sĩ.

Tuy nhiên mặc dù không được xinh đẹp, nhưng diện mạo của thiếu nữ cũng không đến mức xúc phạm người nhìn, trái lại nàng có gương mặt tròn trịa cân đối, ánh mắt linh động, môi hồng răng trắng...cũng xem như ra dáng một vị tiểu thư khuê các.

Chỉ đáng tiếc, hành động và lời nói của nàng phá hỏng một chút ưu điểm còn sót lại, khiến người ta vừa nhìn vào cứ tưởng một tên thanh niên gầy ốm lỗ mãng.

Kẻ đang đánh nhau với thiếu nữ lại là một con chồn với bộ lông màu đen kịch, nói là chồn nhưng xấu xí không kém gì con chuột, móng vuốt nhỏ bé vậy mà cứng rắn vô cùng...có thể đón đỡ thiếu nữ đang dùng lực lượng thô bạo đánh xuống.

Trước lực đánh của một người một thú, bề mặt ngôi sao không ngừng nứt ra…có dấu hiệu bạo liệt.

CHIẾU...

Đúng lúc này, cột sáng bảy màu chiếu rọi sáng rực ở Việt Long Tinh, lọt vào tầm mắt một người một thú.

Hai kẻ ăn ý dừng tay, ánh mắt lấp lóe nhìn về phía hành tinh nằm ở phụ cận, khóe miệng nhất thời cùng hiện lên một nụ cười xấu xa, hết sức ăn ý...

“Hiện tượng này…là có di tích xuất thế?” Một người một thú liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương nồng đậm hứng thú.

“Cái tiểu hành tinh này ta xem kích thước quá nhỏ, e rằng ngay cả Tiểu Tiên Giới cũng không đạt đến!’’ Con chồn đen đứng bằng hai chân, móng vuốt trước tay xoa xoa cằm, ra vẻ lão luyện.

“Hắc hắc, chỉ có ngu ngốc mới xem thường những Tiểu tinh cầu như thế này…ở địa phương càng hẻo lánh, càng có thể tồn tại những thứ mà chúng ta không lường trước được !’’ Thiếu nữ vươn vai cười hắc hắc, từ nhẫn trữ vật lấy ra một bộ lam y đơn giản không cầu kỳ, tùy tiện thay đồ ở giữa ngôi sao hoang vắng.

Chưa từng thấy qua nữ nhân không quan trọng diện mạo bên ngoài của mình như nàng.

‘Hừ, hứng thú lập tức đi xem...dù sao cũng không biết đang ở nơi nào, từ từ rồi tính tiếp !’’ Con chồn đen khoanh tay nhỏ trước ngực hừ nói.

“Không sai, dù sao cũng tiện đường rồi…đem cái di tích cổ với hành tinh này cướp sạch, sau đó rời đi cũng không muộn!”

Thiếu nữ ánh mắt lóe lên vô tận xấu xa, khóe môi nhếch lên đầy lém lĩnh, một chút điểm mấu chốt cũng không có.

Không sầu không lo...giường như đã quen làm những chuyện cướp bóc quy mô lớn như thế này.

‘Trước hết áp chế Tu Vi, cẩn thận bị sét đánh!’’ Con chồn đen hạ giọng nhắc nhở.

Thiếu nữ gật gật đầu, đừng nhìn con tiểu chồn này của nàng bề ngoài xấu xí đê tiện, thực chất có rất ít chuyện tồn tại ở Tiên giới mà nó không biết, vô cùng đáng tin cậy.

Nhờ có chồn đen bên cạnh chỉ dẫn, mà nàng mới có thể đạt đến ngày hôm nay...

Thiếu nữ không tiếp tục chần chờ, ý niệm vừa động...một kiện Pháp Bảo có thể du hành tinh không xuất hiện trước mặt hai người.

Đó là một chiếc xuồng nhỏ...không sai, thật sự là một chiếc xuồng nhỏ chỉ vừa ba đến bốn người ngồi trên nó.

Không phải Tàu, không phải Phi Thuyền, đích thực là một chiếc xuồng nâu sậm hết sức bình dân, bên trên xuồng thậm chí có cả mái chèo, lại có thể lơ lửng giữa tinh không...quỷ dị đến cực điểm.

‘‘Mau lên phi thuyền !’’ Thiếu nữ nhảy lên xuồng, hướng con chồn mở miệng.

“Làm ơn khiêm tốn một chút có được hay không? Rõ ràng là xuồng rách lại dám chém thành phi thuyền ?’’ Con chồn đen bất đắc dĩ nhìn nữ nhân này.

“Không đi thì cút!’’ Thiếu nữ nổi giận nói.

“Ngu mới không đi!” Con chồn đen bĩu môi, cũng vươn người nhảy lên xuồng.

“Đi!” Thiếu nữ đứng trên đầu thuyền, hưng phấn vẫy tay quát.


“….” Chiếc xuồng án binh bất động, nếu có miệng nhất định nó sẽ mở miệng mắng, không có năng lượng hai ngươi muốn nó chạy cái rắm a...

“Tiên Thạch Đâu? Không có Tiên Thạch lấy gì nó chạy?” Con chồn đen tức điên nhìn thiếu nữ quát.

“Tiên thạch cái rắm! tiết kiệm một chút đi!” Thiếu nữ mắng lại một tiếng, ra vẻ thản nhiên nói :

“Phi thuyền có mái chèo để làm gì? Còn không mau sử dụng ?’’

“Ngươi muốn ta chèo xuồng?” Con chồn đen mặt đã đen nay còn đen hơn, so với đáy nồi còn đen.

“Là chèo phi thuyền!” Thiếu nữ đính chính.

Con chồn khóe miệng co giật, nó biết chủ nhân của mình keo kiệt, nhưng không nghĩ đến nàng keo kiệt đến mức này a.

“Nhanh lên! Bằng không chỗ tốt bị người khác lấy mất, lúc đó đừng trách bổn cô nương!” Thiếu nữ xụ mặt.

Con chồn hận không thể cùng thiếu nữ đồng quy vu tận, bất quá nghĩ đến khế ước chủ tớ đã ký, cuối cùng vẫn khuất phục trước dâm uy của nàng.

Nó run rẩy vươn ra móng vuốt nhỏ bé nắm lên mái chèo to gấp cả trăm lần so với thân thể, bắt đầu ở giữa tinh không huy động...

Vọt...

Trước nỗ lực của tiểu chồn đen, chiếc ‘Phi thuyền’ thần thánh thật sự lướt đi như bay, ở giữa tinh không nhẹ nhàng ung dung du tẩu.

Mặc kệ chồn đen chèo xuồng, thiếu nữ thản nhiên nằm xuống ngáy o o, trước tiên đánh một giấc ngủ giữa đầy trời ánh sao, thư thái đến cực hạn.

Thiếu nữ ngủ say, chồn đen chèo xuồng…lướt đi trong tinh không vô tận...ý đồ cướp sạch những thứ sắp được chứng kiến…

Mục tiêu của cả hai không phải nơi nào khác, chính là Việt Long Tinh Cầu.

Tất cả…chỉ là tiện đường mà thôi…



Chiều đọc truyện vui vẻ nha ae :D

...

Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện