Đại hôn sắp đến, không khí toàn bộ Tu Chân Giới náo nhiệt chưa từng có, vô số các thế lực từ lớn đến nhỏ, từ giàu đến nghèo đều là vắt hết cả óc, mong muốn tìm một phần quà ý nghĩa nhất dành cho ngày trọng đại của Bá Chủ, người mà bọn họ tôn kính từ tận đáy lòng.
Mà vô số nữ tử Việt Long Tinh càng là trong lòng đau nhói, ngày đêm rơi lệ, bởi vì nam nhân trong mộng của các nàng sắp thành hôn với rất nhiều nữ tử, nhưng trong số đó lại không có các nàng.
Mặc dù toàn thể Tinh Cầu ai cũng biết quan hệ tình cảm giữa Bá Chủ và các nữ thành viên Hậu Cung, thậm chí Song Nguyệt Tiên Tử Diễm Nguyệt Kỳ còn mang theo cốt nhục của hắn…nhưng một khi đã kết hôn, đó lại mang ý nghĩa hoàn toàn khác.
Nếu Bá Chủ vẫn chưa kết hôn, dù hắn có bao nhiêu nữ nhân đi chăng nữa thì tất cả chỉ là quan hệ người yêu, tình cảm trai gái, các nàng nếu có may mắn được Bá Chủ nhìn trúng thì địa vị cũng sẽ sánh ngang các nữ nhân Hậu Cung.
Nhưng một khi Bá Chủ kết hôn rồi, nếu các nàng muốn tìm kế để gần gũi Bá Chủ, sẽ bị cho rằng yêu nữ câu dẫn nam tử đã có gia đình, cho dù Bá Chủ đích thân theo đuổi các nàng, thì địa vị của các nàng vẫn sẽ kém hơn những nữ nhân đã cùng kết hôn với hắn.
Đó là lý do khi Lạc Nam tuyên bố đại hôn, vô số nữ tử Việt Long Tinh trở nên rầu rĩ không vui, bóng lưng vĩ ngạn bất phàm của Bá Chủ như đang cách các nàng ngày một xa hơn.
Mà trong những nữ nhân đau lòng đó, đương nhiên không thể thiếu Hồ Ngọc Nghiên cùng Vương Thiên Ảnh.
Năm năm vừa qua, mặc dù nhờ vào quan hệ với Hồ Khinh Vũ và Vương Y Vận mà hai nữ có không ít cơ hội tiếp xúc với Lạc Nam, nhưng bởi vì bản tính các nàng có đôi chút rụt rè, mà Lạc Nam cũng bận rộn bồi dưỡng tình cảm với những nữ nhân khác nên ít chú ý đến hai nữ.
Hiện tại hắn tuyên bố kết hôn, hai nữ đã ngầm hiểu bên trong những tân nương đó sẽ không có hai nàng.
Chứng kiến nam nhân mình ngầm có tình cảm hạnh phúc bên những nữ nhân của hắn, mà trong đó có sư phụ của các nàng…trong lòng Vương Thiên Ảnh cùng Hồ Ngọc Nghiên phức tạp đến cực điểm, vừa thay bọn họ cảm thấy vui mừng, vừa có chút tủi thân vì khoảng cách giữa hắn và các nàng ngày một xa hơn.
Ngồi trong một đình viện vắng vẻ, hai nữ u sầu tay nhỏ chống cằm, ánh mắt nhìn xa xăm…
Những năm gần đây, vì ở trong cùng một hoàn cảnh…mà cả Hồ Ngọc Nghiên và Vương Thiên Ảnh quan hệ ngày càng thân thiết, như tỷ muội tâm giao vậy…
“Còn bảy ngày nữa…” Hồ Ngọc Nghiên môi đỏ bất chợt hơi hé, bâng quơ nói.
“Ừm…” Vương Thiên Ảnh thở nhẹ một hơi, tâm tình cực kỳ không tốt…
Hai nữ tuổi còn trẻ, lại là nhân vật đứng đầu trên Thiên Kiêu Bảng, địa vị…nhan sắc…thực lực đều có đủ, chính là tình nhân trong mộng của vô số thanh niên nam tử.
Chỉ cần Hồ Ngọc Nghiên hay Vương Thiên Ảnh mở miệng nói một câu, số nam tử theo chân các nàng sẽ xếp hàng một vòng phủ kín Bình An Thành.
Nhưng dù đã có gần tất cả những thứ mà người khác truy cầu, nhưng tâm trạng của hai nàng luôn không được vui.
Tương tư một người…luôn là như vậy.
“Uống!” Vương Thiên Ảnh nâng lên một cốc rượu tràn, hướng Hồ Ngọc Nghiên sảng khoái nói.
Hồ Ngọc Nghiên tám cái đuôi nhẹ nhàng lay động, nâng lên cốc cùng Vương Thiên Ảnh cụng nhau, môi đỏ khai mở, ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch…
Vương Thiên Ảnh cũng không chút chần chờ uống sạch, gò má trắng nõn như tuyết ửng hồng.
Những năm này phấn đấu, địa vị của Vương Thiên Ảnh ở Thiên Sơn Tiên Cảnh ngày một lên cao, thậm chí đã vượt qua phần lớn trưởng lão…vì thế nàng đã có quyền tự quyết định hạnh phúc cá nhân của mình.
Ước định hôn ước với Thiên tài Vương Lân do trưởng bối lập nên trong quá khứ đã bị chính Vương Thiên Ảnh hủy bỏ…nàng thà suốt đời dõi theo bóng lưng vị Bá Chủ kia, cũng không nguyện gả cho người mình không thích.
Mà Vương Lân cũng tự biết thân biết phận, không còn dám xuất hiện trước mặt Vương Thiên Ảnh.
Vương Lân cũng là thiên tài cùng thế hệ với Vương Thiên Ảnh, tính cách có phần kiêu ngạo, năm xưa từng đứng ra liên thủ với Lạc Vũ ngán chân Lạc Nam…bất quá tên này cũng không ngu ngốc, khi nhận ra khoảng cách giữa mình và Lạc Nam quá lớn, hắn đã biết khó mà lui.
Trong cuộc sống, ranh giới sinh tử luôn mỏng manh như thế…nếu tất cả những kẻ từng đối đầu với Lạc Nam ai cũng như Vương Lân, có lẽ sẽ chẳng ai phải chết.
Vì tâm trạng u sầu, Hồ Ngọc Nghiên và Vương Thiên Ảnh uống rượu nhưng không dùng Tiên Lực bài trừ hơi men, đã có chút ngà ngà say, ánh mắt mơ mơ màng màng rồi.
“Hai tiểu cô nương, uống rượu không rủ tỷ tỷ?”
Một âm thanh bất chợt vang lên khiến hai nữ giật bắn người, chút men rượu trong người tự động biến đi đâu mất, cả hai lắp ba lắp bắp nhìn thân ảnh vừa xuất hiện, lúng túng nói:
“Ngọc Thanh tiền bối?”
“Khanh khách, gọi tiền bối nghe già như vậy? cứ gọi tỷ tỷ là được!” Liễu Ngọc Thanh che miệng cười quyến rũ, mái tóc tử lục búi cao để lộ gáy ngọc cao quý, đôi môi đen tuyền trơn bóng yêu mị, ánh mắt câu hồn đoạt phách, thân thể thành thục đoan trang, quả là cực phẩm mỹ nhân.
Mặc dù Hồ Ngọc Nghiên và Vương Thiên Ảnh tự biết bản thân mình xinh đẹp, nhưng khi ngồi cạnh Liễu Ngọc Thanh, bị khí tràng quá lớn của nàng khiến trong lòng sinh ra chút cảm giác tự tin.
So với Liễu Ngọc Thanh, các nàng kém quá nhiều.
Huống hồ các nàng không phải người ngu, Liễu Ngọc Thanh và Lạc Nam có tình cảm đặc biệt ai nấy đều nhìn thấy, thân là tu sĩ không bị thế tục ràng buộc, các nàng cũng không cảm thấy gì…chỉ là trong lòng vẫn luôn có chút rụt rè khi đối diện với Liễu Ngọc Thanh mà thôi.
“Là tên khốn nào khiến hai tiểu mỹ nhân ở đây buồn bã uống rượu? mau nói! Tỷ tỷ giúp các ngươi làm thịt hắn!” Liễu Ngọc Thanh tự rót cho mình một ly, đôi môi đen tuyền nhấp một ngụm, sát khí đằng đằng nói.
“Cái này…” Vương Thiên Ảnh cùng Hồ Ngọc Nghiên liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương một tia thẹn thùng.
Liễu Ngọc Thanh ánh mắt đảo một vòng, hé môi cười, thái độ nghiêm túc nói:
“Tên ngốc Tiểu Nam, rõ ràng trong lòng muốn gần chết lại giả vờ chính nhân quân tử, hai người các ngươi không cần ở đây uống rượu giải sầu, chuyện này để ta làm chủ!”
“Ngọc Thanh tỷ đừng!” Hai nữ toàn thân chấn động vội vàng khuyên nhũ, các nàng sợ Liễu Ngọc Thanh sẽ đem chuyện lần này nói toẹt với Lạc Nam, khi đó các nàng làm sao dám nhìn mặt hắn?
“Chuyện này không liên quan đến Bá Chủ, Ngọc Thanh tỷ đừng làm phiền hắn!” Hồ Ngọc Nghiên cắn lấy cánh môi nhẹ nói.
“Đúng vậy!” Vương Thiên Ảnh gật mạnh đầu phụ họa.
Liễu Ngọc Thanh thấy bộ dạng khẩn trương của hai nàng, nhất thời bật cười lắc đầu nói:
“Hai cái cô nương ngốc, Việt Long Tinh này chính là của Tiểu Nam…chỉ cần động một chút ý niệm, ngay cả bộ dạng lúc các ngươi đang tắm cũng bị hắn thấy sạch, đừng tưởng chút tình cảm của các ngươi qua mặt được hắn!”
“Làm sao có thể?” Hai thiếu nữ sắc mặt đỏ ửng, lúc này mới nhớ đến Lạc Nam đã thu Việt Long Tinh làm thế giới của hắn, quả thật chỉ cần hắn muốn…toàn bộ mọi chuyện tại thế giới này không thoát khỏi mắt của hắn.
Chỉ là…hắn thật sự sẽ để tâm chú ý đến hai nàng sao?
“Hai ngươi nha…nói các ngươi quá non là còn xem trọng các ngươi!” Liễu Ngọc Thanh lắc đầu nói:
“Tiểu Nam là người có tình có nghĩa, chuyện này toàn bộ Tinh Cầu đều biết đúng không?”
Hai nữ gật đầu, đây là một trong những điểm các nàng thích ở hắn.
“Vậy thì đúng rồi, Ngọc Nghiên ngươi từng ở U Nguyên Đại Lục mở miệng nói tốt cho hắn trước vô số Yêu Thú vây quanh, chuyện này hắn luôn ghi tạc vào tận đáy lòng, huống hồ ngươi cũng từng ở Linh Giới Châu