Tại tinh không mênh mông, trên một chiếc Chiến Hạm khổng lồ có chiều dài vài chục dặm, cánh bườm che thiên phủ địa lướt đi trong tinh không, trên Chiến Hạm treo đầy các loại cờ xí có hình bán nguyệt màu trắng treo lơ lửng.
Trên Chiến Hạm, một đám sinh linh trẻ tuổi tập trung mà đứng, số lượng có đến hàng ngàn, khí tức Hồn Tu của bọn hắn ầm ầm chấn động không gian, kém nhất cũng là Ất Hồn cấp bậc cường giả.
Bọn hắn thân hình không khác nhân loại là mấy, tuy nhiên lại có làn da trắng nhợt lạnh lẽo như màn sương, mái tóc trắng xóa trên đầu, sở hữu một đôi mắt trắng bạch tà dị, ở giữa đồng tử là một vầng trăng khuyết lấp lánh hữu thần, như có thể hút nội tâm của người khác vào trong đó.
Nếu người sở hữu kiến thức nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ nhận ra đám sinh linh trẻ tuổi trên Chiến Hạm toàn bộ đều là Bạch Nguyệt Tộc, hơn nữa đều là những thiên tài ưu tú của Bạch Nguyệt Tộc, là nguồn máu mới, là tương lai của Bạch Nguyệt Tộc sau này.
Mà lúc này trên thuyền, các thiên tài của Bạch Nguyệt Tộc cũng đang nghị luận về một vấn đề gì đó…
“Bạch Nguyệt Lĩnh, ngươi nói thật sao?”
Một đám thiên tài Bạch Nguyệt Tộc đông đảo vây quanh, ánh mắt mang theo chờ mong nhìn tên thanh niên Bạch Nguyệt Lĩnh đang đứng ở trung tâm.
“Thật không thể thật hơn! ta vô tình phát hiện nơi đó khi rong ruỗi trong hư không làm nhiệm vụ, nó là một hành tinh cấp thấp, nhưng tất cả sinh linh trên đó đều là những Hồn Tu với chất lượng Linh Hồn tinh khiết hơn cả Bạch Nguyệt Giới chúng ta! Thật khó tin khi lũ hạ đẳng ấy có được chất lượng Linh Hồn như vậy…”
Đứng trước câu hỏi dồn của nhiều người, Bạch Nguyệt Lĩnh đáng tin cậy gật mạnh đầu nói, bên trong giọng điệu tràn đầy ghen ghét và đố kỵ.
“Số lượng sinh mạng có nhiều không?” Một thiên tài khác của Bạch Nguyệt Tộc hỏi, ánh mắt lóe lên tia tham lam.
“Đương nhiên là nhiều, nó dù sao cũng là một hành tinh, tính cả nhân loại và yêu thú, số lượng linh hồn có đến gần chục tỷ, tuy nhiên tu vi cao nhất chỉ là Độ Kiếp Viên Mãn!” Bạch Nguyệt Lĩnh nhếch miệng, giọng điệu tràn ngập khinh thường nói.
“Chục tỷ cái Linh Hồn có độ tinh khiết, nếu chúng ta toàn bộ cướp đoạt, thực lực của mỗi người đều sẽ có tiến triển!” Hàng ngàn tên thiên tài Bạch Nguyệt Tộc ánh mắt hừng hực sát khí, lại có một chút hưng phấn.
Chục tỷ sinh mạng sở hữu Linh Hồn tinh khiết, Bạch Nguyệt Tộc thế hệ trẻ bọn hắn có hàng ngàn người, dù chia đều hấp thu thì mỗi người cũng được hưởng số lượng Linh Hồn khủng bố.
Quan trọng nhất chính là, những sinh linh tại Hạ giới kia đều là Hồn Tu, bọn hắn sở hữu nguồn linh hồn tinh khiết theo lời đánh giá của Bạch Nguyệt Lĩnh, nói rõ chất lượng Linh Hồn không tệ, đây chính là nguồn tài nguyên tu luyện hoàn hảo trong mắt Bạch Nguyệt Tộc a.
Cướp đoạt linh hồn của một Hồn Tu sẽ chất lượng hơn rất nhiều so với cướp đoạt linh hồn của một Tiên Tu.
Lấy ví dụ Linh Hồn của Tiên Tu cấp bậc Chân Tiên, chỉ sợ cũng chỉ sánh ngang Linh Hồn của một Hồn Tu cấp bậc Độ Kiếp.
Phải biết hiện nay, tài nguyên tu Hồn dù là ở Trung Tiên Giới cũng không phải hàng phổ thông, tài nguyên tu Hồn ở Bạch Nguyệt Tộc đang cạn kiệt theo thời gian, đám thiên tài bọn hắn nhận được ngày càng ít tài nguyên tu luyện, đó cũng là lý do vì sao Bạch Nguyệt Tộc hiếu chiến liên tục xâm lấn các hành tinh khác để bổ sung nguồn tài nguyên tu luyện.
“Nơi đó gọi là gì?” Một tên thiên tài Bạch Nguyệt Tộc có tu vi Ngọc Hồn Viên Mãn nhếch môi hỏi.
Hắn đã kẹt ở Ngọc Hồn Viên Mãn nhiều năm, lần này nếu có thể hấp thu được một tỷ Linh Hồn tinh khiết, nói không chừng có hy vọng đột phá Hồn Vương.
Đương nhiên, nếu một tỷ không được thì hai tỷ, hai không được thì ba h…trong mắt tên Ngọc Hồn Viên Mãn lóe lên tia tàn nhẫn.
Đám sinh linh cấp thấp kia ở trước mặt bọn hắn không khác gì lợn dê gà chó, muốn đồ sát ăn thịt lúc nào chả được ?
‘‘Nơi đó gọi là Hồn Thiên Giới, một tiểu hành tinh cấp thấp mà thôi, chúng ta muốn săn giết thì buộc phải áp chế tu vi xuống Độ Kiếp Viên Mãn, tránh Cổ Việt Tộc hỏi tội, bằng không Bạch Nguyệt Giới sẽ phải xóa tên a !’’ Bạch Nguyệt Lĩnh trong giọng nói tràn đầy kính sợ.
‘‘Đương nhiên, quy tắc Cổ Việt Tộc đưa ra mặt dù phiền phức, nhưng ngay cả Đế Cấp Thế Lực cũng phải tuân thủ, chúng ta làm sao dám chống đối ?’’ Vài tên Bạch Nguyệt Tộc bất đắc dĩ nói ra.
‘‘Áp chế thì áp chế, dù tu vi có là Độ Kiếp Viên Mãn thì đã sao ? chúng ta sở hữu Hồn Công, Hồn Kỹ cấp cao, lại có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, Hồn Thiên Giới chẳng lẽ thoát được số phận trở thành một lũ lương thực ?’’ Đa số các thiên tài cười gằn, không xem việc áp chế tu vi là gánh nặng.
Bọn hắn đến từ Trung Tiên Giới, sở hữu chiến lực siêu việt tiểu thế giới như Hồn Thiên Giới không biết bao nhiêu lần, lại có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, chiến đấu trong cùng cấp gần như vô địch.
Huống hồ bọn hắn có đến hàng ngàn Độ Kiếp Kỳ, mà Hồn Thiên Giới có được bao nhiêu chứ ? Độ Kiếp Kỳ ở hạ giới chính là chiến lực đỉnh tiêm, số lực cực kỳ có hạn.
Đây là một cuộc đi săn đúng nghĩa, Hồn Thiên Giới là con mồi, là gia súc…mà Bạch Nguyệt Tộc chúng thiên tài chính là thợ săn.
Con mồi ở trước mặt thợ săn chỉ có thể trốn hoặc là chết, số phận không thể thay đổi.
Mặc dù đám con mồi này ở Hạ giới, tu vi không cao, nhưng lại được số lượng bù lại…
Có thể Bạch Hồn Tộc tầng lớp cao tầng như Hồn Vương trở lên sẽ không thèm cướp đoạt Linh Hồn của tiểu hạ giới, nhưng đám thiên tài trẻ tuổi bọn hắn lại vừa lúc thiếu thốn tài nguyên.
Thịt con muỗi cũng là thịt, hơn nữa đây không phải là muỗi mà là một đám heo bò gà chó…
‘‘Nếu thành công tốt đẹp, tin tưởng mỗi người chúng ta có thể đột phá ít nhất một Tiểu Cảnh giới !’’ Bạch Nguyệt Lĩnh liếm láp khóe miệng nói ra.
Hồn Thiên Giới là do hắn vô tình phát hiện, nhưng một thân một mình hắn muốn tiến vào cướp đoạt cũng không đủ sức, vì lẽ đó mới truyền tin cho chúng thiên tài Bạch Nguyệt Tộc, đem cả bọn gần chín thành kéo đến.
‘‘Không sai, trong lúc các trưởng bối bận rộn đánh chiếm Hải Vực Tinh, đám tiểu bối chúng ta cũng không thể rảnh rỗi được !’’
‘‘Hồn Thiên Giới, chuẩn bị rung rẩy đi…’’
‘‘Chiến Hạm toàn lực khởi hành ! đừng quên áp chế tu vi, làm trái quy tắc Cổ Việt Tộc chúng ta có vạn cái mạng cũng gánh không nổi đâu !’’
…
‘‘Nếu tiên sinh hỗ trợ chúng ta vượt qua đại nạn lần này, giao nó cho tiên sinh thì đã làm sao ?’’
Tại không gian rộng lớn bên trong pho tượng mảnh vỡ Luân Hồi Kính, Hồn Thiên Nữ Hoàng vươn ra ngón tay ngọc, chỉ vào một vật được ẩn trong tầng tầng phong ấn mở miệng nói.
Lạc Nam theo chỉ dẫn của nàng nhìn đến, ánh mắt nhất thời co rụt lại, kinh ngạc thốt lên :
‘‘Tẩy Hồn Thủy ?!’’
Chỉ thấy ở trước mặt Lạc Nam và Hồn Thiên Nữ Hoàng, một cái hồ nhỏ ẩn chứa dịch thủy trong veo, mỗi giọt giọt đều do Hồn Lực tinh khiết gần như đến cực hạn ngưng tụ mà thành.
Ở gần cái Hồ này, Ôn Hồn Liên vốn yên tĩnh nằm trong Đan Điền của Lạc Nam bấy lâu nay đột nhiên chấn động, tràn đầy cảm giác thèm khát.
Loại cảm giác này giống hệt như các tôn Đại Đỉnh phát hiện Dị Thuộc Tính mới vậy.
‘‘Không sai! Nó đúng là Tẩy Hồn Thủy, ánh mắt của tiên sinh quả nhiên bất phàm!’’
Hồn Thiên Nữ Hoàng có chút tự hào nói : ‘‘Tẩy Hồn Thủy là bảo vật tu Hồn cao cấp nhất ở Hồn Thiên Giới chúng ta !’’
Lạc Nam gật đầu tán thành, bên trong Đan Đế Chân Giải có ghi chép không ít về Tẩy Hồn Thủy.
Tẩy Hồn Thủy là loại thủy dịch ngưng tụ từ Linh Hồn tinh khiết hàng đầu, nó có tác dụng chữa trị, thanh lọc tạp chất trong linh hồn khi uống vào, gia tăng độ tinh khiết của Linh Hồn, trợ giúp Hồn Tu đột phá bình cảnh trơn tru thuận lợi.
Ngoài ra, Tẩy Hồn Thủy còn là nguyên liệu Luyện Chế các loại Hồn Đan tuyệt hảo, ngay cả một số Đế Cấp Hồn Đan cũng yêu cầu Tẩy Hồn Thủy làm nguyên liệu.
Tẩy Hồn Thủy