Con Đường Bá Chủ

Chương 872


trước sau



Lão nhân thanh âm ôn hòa, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, một thân dáng người không béo không gầy trong kiện áo bào màu trắng, tóc trắng râu dài, thân mặc thanh y thập phần giản dị, chân mang giày vải đơn sơ, bên hông có vắt một bình hồ lô và một óng sáo ngọc, cực kỳ chân chất.

Nhưng mà, khi hắn từ trên Ngao Du Điểu bước xuống, toàn bộ Kiêu Hoành Đế Đô lại nhẹ nhàng rung lên một chút như không chịu nổi hắn hàng lâm, mặc dù toàn thân Tiêu Dao Tiên Đế nhìn qua chẳng khác nào người bình thường, cơ thể không có chút khí tức, như một lão nhân vô hại.

Bất quá như thế, lại không ai dám nhìn thẳng vào ánh mắt hiền lành của hắn, ngay cả những nhân vật hàng đầu như Chiến Cuồng, Kiêu Hách cũng ngoan ngoãn hạ thấp đầu.

Lão nhân vô hại trước mặt chính là Tiên Đế hàng thật giá thật, tầng thứ đỉnh cao của toàn bộ Vũ Trụ, bất kể đi đến nơi nào cũng đều trở thành thượng khách tôn quý nhất.

Tiên Đế - không thể bất kính, đây là đạo lý luật bất thành văn trong lòng mỗi người tự mình hiểu lấy.

Chỉ có Tiên Đế, mới đủ tư cách nhìn thẳng vào Đế Nhan của Tiên Đế khác.

Nhân vật như Tiêu Dao Tiên Đế xuất hiện, trực tiếp khiến toàn trường an tĩnh lại…tuy nhiên vẫn loáng thoáng có những tiếng kêu răng rắc của xương cốt vì quá hưng phấn, tiếng hít thở không thông vì kích động.

Mặc dù ở tại nơi này…rất nhiều người chưa từng chứng kiến Tiêu Dao Tiên Đế, nhưng chắc chắn một điều lão nhân trước mặt là hàng thật giá thật mà không phải giả mạo.

Thứ nhất, Ngao Du Điểu là chủng loại Bán Thần Thú quý hiếm, trong vũ trụ gần như tuyệt tích, việc Ngao Diêu Điểu mang theo Tiêu Dao Cung trên lưng đã sớm tương truyền từ lâu.

Thứ hai, Tiêu Dao Tiên Đế là nhân vật bậc nào? Đây chính là tồn tại có thể ngao du vũ trụ, khám phá rất nhiều ngóc ngách thần bí, thám hiểm vô số hiểm địa…thực lực sẽ yếu kém sao?
Mặc dù Tiêu Dao Tiên Đế tính cách buông thả tiêu dao tự tại, bình thường chưa xen vào bất kỳ loại tranh đấu nào, nhưng thực lực của hắn đã đạt đến tầng thứ khủng bố, bằng không lấy tư cách gì ngao du vũ trụ?
Trong Tiên Đế cũng có phân chia mạnh yếu, nếu Tiêu Dao Tiên Đế không mạnh…làm sao dám một người một thú ngao du như vậy?
Kẻ nào dám giả mạo thành Tiêu Dao Tiên Đế để đi lừa gạt, chỉ sợ sống không quá một đêm…Tiêu Dao Tiên Đế sẽ tìm đến tận hang ổ của hắn a.

Về phần những nhân vật có thể giả thành Tiêu Dao Tiên Đế mà vẫn sống sót, thì thực lực của hắn đâu cần thiết để đi giả mạo làm gì?
Chính vì thế mà lúc này khi Ngao Du Điểu với Tiêu Dao Cung xuất hiện, toàn bộ Kiêu Hoành Giới đã xác định vị này chính là Tiêu Dao Tiên Đế trong truyền thuyết, kẻ gieo rắc cơ duyên.


Tương truyền, từng có một đứa trẻ trăn trâu vô tình thổi một khúc sáo làm hài lòng Tiêu Dao Tiên Đế, trực tiếp được ban thưởng Tôn Cấp Công Pháp, giới thiệu thành đệ tử Tiên Môn, một bước lên trời, thân phận nghiêng trời lệch đất.

Lại nghe nói có một nhóm tu sĩ ở Tiểu Tiên Giới thành công giải đáp thắc mắc nhiều năm của Tiêu Dao Tiên Đế, trong vòng trăm năm ngắn ngũi…Tiểu Tiên Giới đó được nâng đỡ thành Trung Tiên Giới.

Gần đây nhất, một vị đệ tử của Đế Cấp Thế Lực may mắn đánh cờ chỉ thua Tiêu Dao Tiên Đế một nước đi duy nhất, lập tức được ban thưởng Đế Cấp Pháp Bảo, địa vị tăng mạnh trở thành Đế Tử trong chính Thế Lực của hắn.

Truyền thuyết về Tiêu Dao Tiên Đế đã sớm lưu truyền rộng rãi, mỗi một lần hắn xuất hiện đều là cơ duyên lớn lao, chỉ cần làm hài lòng hắn.

Lúc này đây, Tiêu Dao Tiên Đế hàng lâm Kiêu Hoành Giới…lập tức như đưa than sửi ấm trong ngày tuyết rơi, tầm quan trọng thậm chí vượt qua cả Nhập Đế Hội.

“Hoành Quốc - Hoành Trường Thiên, tham kiến Tiêu Dao tiền bối!”
“Kiêu Tông – Kiêu Lập Địa, tham kiến Tiêu Dao tiền bối!”
“Chiến Yêu Cung – Chiến Đại Giang, tham kiến Tiêu Dao tiền bối!”
“Mộng gia – Mộng Tung Hoành, tham kiến Tiêu Dao tiền bối!”
“Dịch gia – Dịch Uẩn Đạo, tham kiến Tiêu Dao tiền bối!”
Hết sức đột ngột, bên trong thiên địa Kiêu Hoành Giới…năm thanh âm kính cẩn vang lên, lời nói như đến từ nơi hư vô phiêu miểu, lại mang theo Đế uy cuồn cuộn bất khả kháng cự, vượt qua hư không truyền thẳng đến Kiêu Hoành Đế Đô, nơi Tiêu Dao Tiên Đế vừa mới hạ xuống.

Mà nghe xong năm thanh âm này, toàn bộ nhân yêu trong Đế Đông xém chút quỳ rạp xuống đất, toàn thân chấn động, ánh mắt ngỡ ngàng như trong giấc mộng, thật lâu không thể nói thành lời.

Bởi vì tên của năm vị vừa báo lên kia, chính là truyền thuyết ở Kiêu Hoành Giới a.

Trong đó, Hoành Trường Thiên chính là Thái Thượng Hoàng của Hoành Quốc, Kiêu Lập địa lại là Lão Tổ của Kiêu Tông, mà Chiến Đại Giang chính là Lão Cung Chủ của Chiến Yêu Cung a.

Về phần hai người còn lại thì không cần phải nói, Mộng Tung Hoành là đương nhiệm Gia Chủ của Mộng gia, Dịch Uẩn Đạo đương nhiên là Dịch Gia Chủ.

Trước sự xuất hiện của Tiêu Dao Tiên Đế, năm vị Tiên Đế khác lập tức cảm ứng được lên tiếng bái phỏng, đám người làm sao có thể không kinh hãi?
Phải biết, ngày thường các vị Tiên Đế chính là nhân vật thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngay cả đệ tử trong nhà cũng chưa từng gặp được bọn hắn.

Lúc này đây, cả năm người đồng loạt lên tiếng đại diện cho năm đại thế lực Kiêu Hoành Giới ra mắt Tiêu Dao Tiên Đế, đủ thấy mang đến tính chấn động lớn như thế nào.

Hơn hết, dựa vào giọng điệu kính cẩn vừa rồi, năm vị Đế giả gọi Tiêu Dao Tiên Đế là Tiền Bối, như vậy thực lực và thân phận của Tiêu Dao Tiên Đế phải cao đến mức độ nào?
Nhân vật khủng bố như vậy đứng ở trước mặt, đám hậu bối ở đây làm sao không vạn phần kích động?
“Haha, các vị không cần khách khí!”
Đứng trước lễ chào hỏi của năm vị Đế giả, Tiêu Dao Tiên Đế vuốt râu nhẹ cười, đạt đến cấp bậc như bọn hắn…dù cách một cái hành tinh trò chuyện cũng giống như ở gần bên nhau, vì thế năm người kia cũng không hề xuất hiện.

Tiêu Dao Tiên Đế cũng chẳng để ý chút lễ nghi này làm gì, hắn ung dung kéo Hồ Lô bên hông lên miệng nhấp một ngụm rượu, có chút cảm khái nói ra:
“Đã vô số năm lão phu mới lại ghé chân nơi này, nhớ năm đó còn nâng cốc cuồng hoang với Kiêu Hoành tên kia một trận, đúng là thương hải tang điền a…”
Nghe xong lời cảm khái của hắn, toàn trường xém chút tè ra quần, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

Kiêu Hoành Đại Đế đã chết bao nhiêu năm? Hậu nhân của hắn cũng toàn bộ trở thành Đế giả, mà Tiêu Dao Tiên Đế năm xưa từng uống rượu với Kiêu Hoành Đại Đế?
Chẳng trách ngay cả năm vị Đế giả cũng phải cung kính gọi hắn một tiếng tiền bối a.

Nghĩ đến đây, ánh mắt vô số người trở nên nóng bỏng, hận không thể lập tức lột sạch bảo bối của Tiêu Dao Tiên Đế.

Bất quá, chỉ đáp trả một câu…Tiêu Dao Tiên Đế liền không thèm tiếp tục trò chuyện với các vị Đế giả, ngược lại nhìn về phương hướng Mộng gia tiêu sái cười.

“Có thể cảm nhận khí tức dồi giàu sức sống của cố nhân, chuyến này đến Kiêu Hoành Giới cực kỳ đáng giá!”
Chỉ là không có thanh âm đáp lại hắn…
Tiêu Dao Tiên Đế trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, theo lý mà nói hắn và Mộng Thải Vân năm xưa cũng có chút quen biết…

Hiển nhiên, Tiêu Dao Tiên Đế cảm giác được Mộng gia Nữ Đế sống lại nên mới khách khí chào hỏi một phen, nào ngờ không được đáp lại.

Tính cách của hắn vốn ung dung, cũng không để chuyện này để ở trong lòng, cười nhạt cho qua.

“Tiêu Dao Tiên Đế xin đừng hiểu lầm, lão tổ từ lúc sống lại đến nay trí nhớ vẫn còn mờ mịt, đối với những chuyện xưa không nhớ rõ ràng, vì thế mới không đáp lại tiền bối!”
Một âm thanh trong trẻo vang lên, chỉ thấy thân ảnh như hoa như ngọc của Mộng Chi Tiên từ trong Trà Lâu bước ra, hướng về Tiêu Dao Tiên Đế

cung kính giải thích.

Sự xuất hiện của các nàng trực tiếp làm cho toàn bộ Đế Đô sáng rực lên, mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, chính là để ám chỉ các nàng.

Mộng Chi Tiên chính là tình nhân trong mộng ở Kiêu Hoành Giới, vô số thiên tài cuồng nhiệt nhìn lấy nàng xuất hiện.

Nếu là bình thường, nhất định bọn hắn sẽ hò hét một phen, bất quá lúc này có Tiêu Dao Tiên Đế ở bên cạnh, cả đám vẫn ra sức bảo trì hình tượng, cố gắng khắc chế, giữ vững bản tâm.

Chỉ bất quá, rất nhiều người nhận biết Mộng Chi Tiên vì nàng quá nổi tiếng, nhưng lại chẳng biết được ba nữ nhân đi bên cạnh nàng là ai, bên trong còn có một người mặc váy tím che phủ mặt?
“Ồ, hậu nhân Mộng gia?” Tiêu Dao Tiên Đế hòa ái nhìn Mộng Chi Tiên cười hỏi.

“Nữ nhi của Mộng Tung Hoành, Mộng Chi Tiên tham kiến tiền bối!” Mộng Chi Tiên hành lễ nói.

“Không sai, có phong thái của Thải Vân Tiên Tử năm đó!” Tiêu Dao Tiên Đế mỉm cười.

“Đa tạ tiền bối ca ngợi!” Mộng Chi Tiên ánh mắt vui mừng.

Thải Vân Tiên Tử chính là danh xưng năm xưa của lão tổ nàng, Mộng Chi Tiên vốn thần tượng lão tổ từ nhỏ, lúc này được Tiêu Dao Tiên Đế khen ngợi cảm thấy vui vẻ.

Bỗng nhiên lúc này, Tiêu Dao Tiên Đế mới chú ý đến thiếu nữ váy tím che mặt đứng sau lưng Mộng Chi Tiên, nhất thời đồng tử co rụt lại.

Hít sâu một hơi, Tiêu Dao Tiên Đế ánh mắt có chút phức tạp nhìn thiếu nữ váy tím, giọng điệu già nua khàn khàn hỏi:
“Tiểu oa nhi, sư phụ ngươi gần đây thế nào?”
Thiếu nữ váy tím nghe vậy hơi sững sờ, bất quá vẫn giữ thái độ điềm tĩnh hỏi:
“Tiểu nữ gặp qua Tiêu Dao tiền bối, sư phụ của ta vẫn khỏe, bất quá tiền bối nhận thức sư phụ sao?”
Tiêu Dao Tiên Đế thở một hơi, nhẹ than: “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu a…đáng tiếc lão phu…cũng là một trong số những người thất bại mà thôi!”
Dựa vào khí tức trên thân thiếu nữ váy tím, Tiêu Dao Tiên Đế liền biết nguồn gốc xuất thân của nàng…
Loại cảm giác nhìn thì gần gũi thân thiện…thực chất lại chính là cự tuyệt người khác ngoài ngàn dặm này…còn ai ngoài đám nữ nhân các nàng tu luyện chứ? nhớ năm đó không biết bao nhiêu Đại năng tương tư sau đó thất tình, cũng không riêng gì một mình Tiêu Dao hắn.

Thiếu nữ váy tím khẽ gật đầu, nàng cũng nghe rất nhiều trưởng lão trong Cung đàm luận năm xưa người theo đuổi sư phụ mình có thể xếp hàng từ Tiên giới nối dài đến Ma giới, hôm nay xuất hiện một vị Tiên Đế cũng chẳng có gì lạ.

Bất quá sư phụ một người cũng chưa thèm để ý, thành công vượt qua cái gọi là phàm tục, thành công vấn đến đỉnh cao như ngày hôm nay…
Việc này không gợi nên bất kỳ tâm tình khác thường nào trong lòng thiếu nữ váy tím, vẫn tĩnh lặng như mặt hồ không chút gợn sóng.


Ở trong biển người mênh mông…
“Các nàng vì sao lại ở đây?”
Lạc Nam trong lòng như có một ngàn con ruồi bay ngang qua, vừa bực bội vừa chẳng biết phải làm sao, nhất là khi nhìn thấy Mộng Chi Tiên và thiếu nữ váy tím xuất hiện.

Thật ra, Xích Nha Hắc Ám của hắn vẫn không phải vô đối, một số cường giả lợi hại vẫn sẽ phát hiện ra chúng nó.

Vì thế, Xích Nha Hắc Ám cũng rất khôn ngoan, biết lựa chọn nơi nào theo dõi mà không bị phát hiện…bầy quạ không dám theo dõi nhân vật lợi hại như Mộng Chi Tiên.

Chính vì thế, Lạc Nam hoàn toàn không biết Mộng Chi Tiên và thiếu nữ váy tím đã sớm có mặt.


“Khoan đã, lúc này mình có sử dụng Lượng Thiên Vân Phong, sẽ không bị nghi ngờ chứ?” Lạc Nam trong lòng giật thót.

Lượng Thiên Vân Phong là Dị Phong hắn nhờ Mộng Chi Tiên trao đổi giùm trong Đấu Giá Hội đấy.

Lại thêm sự xuất hiện của thiếu nữ váy tím, lần trước bị kẹt trong hư không hắn báo mình đến từ Trung Tiên Giới, còn nhờ nàng thả xuống Hải Vực Tinh, lúc này đùng một cái có mặt ở Kiêu Hoành Giới, không bị nghi ngờ mới là chuyện lạ.

Lạc Nam nhứt cả trứng, vì sao có chuyện trùng hợp đến mức như vậy?
“Công tử đừng quên Đào Hoa Dược Thủy, chỉ sợ sau này các ngươi còn gặp nhau dài dài!” Kim Nhi cười tủm tỉm nói.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, xém chút quên béng mất.

Lúc này, hắn phát hiện hai vị mỹ nữ bạch y đi cùng thiếu nữ váy tím đang hung hăng trừng mắt nhìn mình, vội vàng cười ôn hòa hướng hai nàng truyền âm:
“Thu Thi tỷ tỷ, Đông Mai tỷ tỷ, vẫn khỏe chứ?”
“Phi, ai thèm ngươi hỏi thăm!” Hai nữ phi một tiếng trong lòng, không thèm để ý đến Lạc Nam.

Lạc Nam thấy cảnh này làm vẻ mặt tội nghiệp, lại không dám biểu hiện gì quá mức.

Vì Hệ Thống chỉ cung cấp thông tin ở Kiêu Hoành Giới, Lạc Nam đối với Tiêu Dao Tiên Đế vừa xuất hiện chẳng biết chút gì, thậm chí là dốt đặc cán mai.

Hắn chỉ biết lão đầu này phá hỏng kế hoạch đã chuẩn bị thi hành của mình.

Lúc này đây, Hoành Kiệt đã không thèm để ý đến hắn, điều này làm Lạc Nam thập phần không vui.

Vốn định giết Hoành Kiệt để làm nhiệm vụ, lúc này Tiên Đế xuất hiện…ở trước mặt một vị Tiên Đế, Lạc Nam thật sự không dám làm càn.

Một khi chọc giận nhân vật như Tiên Đế, dù trốn vào Linh Giới Châu cũng chết a.

Bất quá hiện tại xem ra Tiêu Dao Tiên Đế này không phải người xấu, cũng không thuộc phe cánh của Hoành Quốc, Lạc Nam tạm thời yên tâm, im lặng theo dõi kỳ biến, ánh mắt liếc ngang liếc dọc.

Nhìn thấy tên Hoài Niệm đang trốn ở một gốc, Lạc Nam cười tà tiến lại gần, lôi hắn vào trong bóng tối.

“A!” Hoài Niệm xém chút đái ra máu, cho rằng Lạc Nam muốn trả thù hắn làm chó săn cho Điền Quang, muốn lên tiếng kêu cứu.

“Câm miệng!” Lạc Nam gằn giọng, nhanh nhạy nói: “Mau! Nói cho ta biết về vị Tiêu Dao Tiên Đế kia!”
Hoài Niệm nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, biết Lạc Nam như người rừng mới xuống, bèn đem thông tin và truyền thuyết của Tiêu Dao Tiên Đế kể lại.

Lạc Nam càng nghe ánh mắt càng lấp lóe…khóe môi lẩm nhẩm:
“Ngao du vũ trụ? Biết nhiều tin tức ngay cả Thiên Địa Hội cũng không biết?”
Đây không phải là đối tượng tốt nhất để thăm hỏi Tuế Nguyệt Cung sao?

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ :D



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện