“Tiểu tử Dịch Thập Cửu, xin ra mắt Tiêu Dao Tiền Bối!”
Có tiếng áo choàng tung bay cùng thanh âm bình thản vang lên, thân ảnh một thanh niên nam tử xuất hiện giữa đám đông.
Chỉ thấy hắn thân mặc bạch bào, tóc dài tùy ý tung bay, diện mạo oai phong lẫm liệt, đáy mắt ẩn hiện một tia ranh ma, không biết như vô tình hay cố ý mà khí tức Tôn giả nhẹ nhàng lan tỏa ra ngoài, đem đám đông xung quanh phải hoảng hốt tránh xa hắn.
Một người đứng giữa bãi đất trống, thanh niên hướng Tiêu Dao Tiên Đế chắp tay kính cẩn.
Thấy thanh niên xuất hiện, rất nhiều nữ tu có mặt tại Đế Đô ánh mắt nhìn đăm đăm, một mặt ngưỡng mộ nồng nhiệt.
Đây là nhân vật trên Thiếu Đế Bảng, được nhận định là có tiềm chất trở thành Tiên Đế trong tương lai, xếp hạng còn cao hơn cả Mộng Chi Tiên Tử vài bậc, địa vị càng là cao tuyệt không cần phải nói.
Thông thường mỗi khi hắn xuất hiện các nàng sẽ hò hét một phen, chỉ bất quá lúc này có Tiêu Dao Tiên Đế đứng ở bên cạnh, chỉ có thể lén lút liếc mắt đưa tình.
Đương nhiên, trong hàng ngũ nữ nhân sẽ có những ngoại lệ.
Điển hình là Mộng Chi Tiên đang kín đáo kéo dài khoảng cách với thanh niên, mà thiếu nữ váy tím Tử Yên cùng Thu Thi với Đông Mai một mặt bình tĩnh không bận tâm điều gì.
Đối diện thanh niên nam tử chào hỏi, Tiêu Dao Tiên Đế thản nhiên gật đầu cũng không đáp lại.
Hắn và Dịch gia không có giao tình, gật đầu với một tên tiểu bối đã cho thấy tính cách hào phóng rồi.
Đổi lại là bình thường, mặc kệ ngươi là Đế Tử hay Thánh Tử, dù chưa thành Đế cũng chưa đủ tư cách được hắn đáp lại.
Thấy Tiêu Dao Tiên Đế lạnh nhạt với Dịch Thập Cửu, Chiến Cuồng, Kiêu Hách, Hoành Kiệt mấy người vốn định tiến đến chào hỏi đành phải khựng bước chân, không dám tự tìm mất mặt.
Trưởng bối của bọn hắn chào hỏi trước đó là đủ rồi, ngược lại chỉ cần lát nữa có thể làm hài lòng Tiêu Dao Tiên Đế, chắc hẳn sẽ được hắn xem trọng.
Dịch Thập Cửu thấy Tiêu Dao Tiên Đế hờ hững cũng không dám biểu lộ tức giận, khóe môi mỉm cười nhàn nhạt ra vẻ phong độ nhìn sang Mộng Chi Tiên:
“Mộng Đế Nữ cũng ở đây sao? thật là tình cờ quá!”
Mộng Chi Tiên theo phép lịch sự khẽ gật đầu đáp lại, cũng không biểu lộ quá nhiều.
Mà mặc dù chào hỏi Mộng Chi Tiên, ánh mắt của Dịch Thập Cửu lúc này lại âm thầm dò xét về thiếu nữ váy tím cùng hai bạch y mỹ nhân, trong lòng âm thầm cả kinh.
Hai cái mỹ nữ váy trắng này vậy mà đều là Tiên Tôn, nhan sắc mặt dù không sánh bằng Mộng Chi Tiên, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu, có thể nói là bên chín bên mười.
Về phần thiếu nữ áo tím lại thần bí nhất, diện mạo che giấu kỹ lưỡng không thể xem thấu, nhưng chỉ riêng khí chất thể hiện ra ngoài đã biết không phải nhân vật đơn giản, đứng ở cạnh Mộng Chi Tiên thoáng có dấu hiệu trên cơ.
“Các nàng rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là Đế Nữ cao cấp nào đó của Thiên Địa Hội?”
Dịch Thập Cửu trong lòng bắt đầu suy đoán, nghĩ đến lúc nãy Tiêu Dao Tiên Đế nhiệt tình với thiếu nữ váy tím, lại thêm có quan hệ với Mộng Chi Tiên, hắn lập tức đưa ra suy đoán như vậy.
Cũng giống Săn Ma Điện, Thiên Địa Hội do nhiều thế lực tụ hợp mà thành, việc có nhiều Đế Nữ là chuyện bình thường.
Theo kinh nghiệm của mình, Dịch Thập Cửu đánh giá thiếu nữ váy tím thân phận phải từ ngang hàng Mộng Chi Tiên trở lên.
“Khốn kiếp, Kiêu Hoành Giới xuất hiện nữ nhân như vậy sao ta lại không biết?” Dịch Thập Cửu trong lòng thầm mắng:
“Đám thu thập tình báo làm việc quá tệ hại, phải tìm cách chấn chỉnh bọn hắn!”
Thật lòng Dịch Thập Cửu không hề biết rằng, chính thiếu nữ váy tím đã yêu cầu Mộng gia phong tỏa tin tức của mình.
Săn Ma Điện mặc dù cũng có tổ chức tình báo không tồi, nhưng muốn so với Thiên Địa Hội còn kém xa lắm.
Một khi Thiên Địa Hội đã muốn ẩn giấu thông tin của một người, dù vận động toàn bộ Săn Ma Điện điều tra cũng vậy mà thôi.
Lúc này, Dịch Thập Cửu đã không rảnh rỗi suy xét thiếu nữ váy tím là ai nữa rồi, hắn quyết tâm lát nữa ở trước mặt Tiêu Dao Tiên Đế phải biểu hiện thật tốt, để vừa được Tiên Đế ban thưởng, lại vừa ra oai thể hiện trước mặt mỹ nhân.
Nghĩ đến đây, Dịch Thập Cửu chủ động đứng ra, giọng điệu có phần xu nịnh, chắp tay nhìn Tiêu Dao Tiên Đế nói:
“Bẩm Tiền Bối, tiểu tử mặc dù xem võ đạo là cuộc sống, nhưng đối với thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa cũng cực kỳ đam mê…ngày thường say mê luận điệu, nghe danh Tiền Bối đã lâu hôm nay có thể diện kiến, quả thật là tam sinh hữu hạnh!”
Tiêu Dao Tiên Đế nhẹ gật đầu, hắn biết lời của Dịch Thập Cửu là thật.
Đối với những thế gia vọng tộc như Dịch gia hay Mộng gia, đệ tử trong tộc từ nhỏ ngoại trừ bắt đầu tu luyện cũng đã được huấn luyện và đào tạo đủ loại hình văn hóa, nhờ đó tạo nên khí chất của danh môn, cũng là một loại chứng minh thân phận và địa vị siêu việt.
Huống hồ, chỉ cần là tu sĩ…ngay cả những công pháp và vũ kỹ cao thâm còn lĩnh ngộ được, thì việc học các loại cầm kỳ thi họa dễ như trở bàn tay mà thôi, liếc mắt liền hiểu.
Nhưng mà…biết là một chuyện, có thông thạo hay lão luyện, thậm chí đạt đến cấp bậc tông sư hay không lại là một chuyện khác.
Có những kẻ mặc dù đánh đàn rất tốt, nhưng cả đời lại chẳng thể tự sáng tác cho mình một khúc nhạc nào, đây còn chưa đủ để xem trọng.
Tiêu Dao Tiên Đế sống qua vô tận tuế nguyệt, đam mê các loại hình văn hóa, tiêu dao tự tại vẫn như cũ không đổi, bất quá cũng chính vì thế mà hắn trở nên kén chọn hơn.
Đảo mắt nhìn Kiêu Hoành Đế Đô một vòng, Tiêu Dao Tiên Đế nhẹ nhàng mỉm cười, ngửa đầu tu một ngụm rượu, chậm rãi nói ra:
“Nếu đã đến, lão phu cũng cùng các tiểu hữu luận bàn một phen, hy vọng tìm được tri âm…hiện tại lão phu sẽ ra một ít đề mục vui đùa, kẻ nào đưa ra đáp án đầu tiên sẽ có lễ vật tương xứng!”
“Kính mời tiến bối ra đề!” Đám người ánh mắt sáng lên, nhịp tim chậm rãi gia tốc, ngay cả Lạc Nam cũng định thần lắng nghe.
Chỉ thấy Tiêu Dao Tiên Đế ánh mắt đảo một vòng tiếu ý, khóe môi nhẹ cong lên cất tiếng nói:
“Con gì có thể mang cả đại thụ lớn nhưng không mang được một hòn sỏi nhỏ? Miệng rộng mênh mông lại không nói một lời?”
Đám người nghe vậy hơi sững sờ, đầu não cấp tốc vận chuyển…
“Sẽ là loại Yêu Thú nào đây? Vì sao cổ quái như vậy?” Không ít kẻ đăm chiêu.
Khóe miệng Lạc Nam cong lên, trong lòng có chút hài hước…hắn rốt cuộc hiểu vì sao lão già này tự xưng là Tiêu Dao, thân là một Tiên Đế lại có thể đố câu hỏi mẹo vui nhộn như vậy, tính cách cũng không giống ai a, quả nhiên là tiêu dao tự tại.
Tu sĩ không phải người ngu, chỉ thấy Mộng Chi Tiên trong mắt xuất hiện ý cười, đầu tiên cất tiếng:
“Đáp án của tiểu nữ chính là con Sông!”
“Phốc!” Không ít người trực tiếp phun ra một ngụm, âm thầm đấm ngực giậm chân.
Câu hỏi như vậy bọn hắn cũng có thể giải a, chỉ là trong lúc nhất thời không liên tưởng đến mà thôi, có ai nghĩ một vị Tiên Đế lại đố mẹo một cách hết sức dân gian như vậy?
Con Sông, mang được cổ thụ lớn vì nó nổi trên mặt nước, không mang được hòn sỏi nhỏ vì sỏi thì sẽ chìm, miệng sông rộng lớn mênh mông nhưng làm sao biết nói? Chẳng phải chính xác hay sao?
Cả đám đưa ánh mắt thán phục nhìn Mộng Chi Tiên, không hổ là tài thần của Mộng gia, đầu óc quả nhiên linh hoạt biến ảo.
“Haha!” Tiêu Dao Tiên Đế thoải mái cười to: “Tiểu nha đầu khá lanh lợi!”
Câu hỏi này hắn đơn thuần là mở màng cho vui, xem thử ai nhanh trí hơn…nào ngờ Mộng Chi Tiên giành được cơ hội.
Không chút do dự, trong tay xuất hiện một hộp ngọc ném về phía Mộng Chi Tiên cười nói:
“Đây là Tịnh Hồn Đan, có công dụng tẩm bổ và tịnh hóa Linh Hồn!”
“Đa tạ tiền bối!” Mộng Chi Tiên mừng rỡ quá đỗi, vội vàng nói lời cảm tạ.
Chiến Cuồng, Hoành Kiệt, Kiêu Hách đám người thèm nhỏ dãi, âm thầm tập trung tinh thần, chờ đợi thời cơ tiếp theo.
“Hào phóng như vậy?” Lạc Nam ánh mắt trợn tròn, Tịnh Hồn Đan này là hàng Tôn Cấp Cực Phẩm ngay cả hắn cũng chưa luyện chế được a, quan trọng nhất là một trong số những nguyên liệu luyện chế Tịnh Hồn Đan chính là Tẩy Hồn Thủy.
Điều đó nói rõ, trong tay của Tiêu Dao Tiên Đế có cả bảo vật như Tẩy Hồn Thủy.
“Chúc mừng Mộng Đế Nữ!” Dịch Thập Cửu chắp tay lên tiếng chúc mừng, để Mộng Chi Tiên giành lấy cơ hội mở màng cũng chẳng ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn.
Ai cũng biết câu đố vừa rồi của Tiêu Dao Tiên Đế chỉ mang tính bông đùa, chưa thể hiện được gì quá to lớn.
“Được rồi, đề tiếp theo là về đối câu vậy! ta sẽ ra câu đối, các ngươi