Con Đường Bá Chủ

Chương 879


trước sau



Hai cái mỏ Tiên Thạch đã là một số lượng kinh người, lại còn là mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, đây là gia tài khủng bố đủ để một vị Tiên Vương đứng ra khai tông lập phái.

Chỉ bất quá việc Dịch gia chủ ỷ lớn hiếp nhỏ, dùng Đế uy nghiền ép muốn cảnh cáo buộc hắn khuất nhục khiến Lạc Nam âm thầm tức giận.

Rõ ràng là Dịch Thập Cửu tự cho là đúng tác oai tác oái, Lạc Nam cũng chưa hề ép bức hắn chấp nhận giao dịch với số lượng Tiên Thạch như vậy.

Trong hoàn cảnh chiếm lý lẽ vẫn bị Dịch Gia cử Tiên Đế ra uy hiếp, nếu không có Cấm Kỵ, chỉ sợ trước khi Tiêu Dao Tiên Đế ra tay hắn đã bị ép phải quỳ xuống rồi.

Dù sao thì Tiên Đế và Tiên Vương chênh lệch quá lớn, chỉ cần là Đế Uy thông thường cũng có thể chấn Tiên Vương thành thịt nát.

Vì lẽ đó, dù nhận được hai mỏ Tiên Thạch nhưng Lạc Nam không hề vui vẻ, ngược lại hắn đã nhớ kỹ Dịch gia.

“Được rồi tiểu tử, Đế Tử bị ngươi làm đến hộc máu, Dịch gia còn giao ngược lại hai mỏ Tiên Thạch, muốn gì nữa?”
Tiêu Dao Tiên Đế thấy sắc mặt Lạc Nam nhăn nhó mà âm thầm buồn cười, một tay vỗ vào ót hắn.

“Hắc hắc!”
Lạc Nam cười hề hề, hướng Tiêu Dao Tiên Đế trịnh trọng chắp tay: “Lần này thật sự cảm tạ tiền bối!”
Lạc Nam thừa hiểu Dịch gia sở dĩ chấp nhận thua thiệt như vậy là nể mặt Tiêu Dao Tiên Đế, bằng không chỉ sợ hắn ngay cả cái rắm cũng không được.

Tiêu Dao Tiên Đế thản nhiên gật đầu, thừa nhận lời cảm tạ của Lạc Nam.

“Tiền bối…còn luật chơi của chúng ta!” Lạc Nam xoa xoa hai bàn tay nhắc khéo nói.

Trước đó hắn đòi tự mình tuyển chọn phần thưởng, Tiêu Dao Tiên Đế có nói sẽ cùng hắn chơi theo luật khác, có chơi có chịu…
“Yên tâm!” Tiêu Dao Tiên Đế ung dung cười: “Kế tiếp mới là màn chính!”
“Mời tiền bối nói luật!” Lạc Nam sắc mặt trịnh trọng.

Tiêu Dao Tiên Đế kiến thức phong phú vô cùng, Lạc Nam muốn đạt tin tức Tuế Nguyệt Cung từ hắn.

Thấy cảnh này, Mộng Chi Tiên, Tử Yên mấy nữ cũng âm thầm tò mò…không biết với tài trí của mình, Lạc Nam có thành công thắng được Tiêu Dao Tiên Đế hay không.

Chỉ nghe Tiêu Dao Tiên Đế nhìn Lạc Nam nói:
“Luật chơi rất đơn giản, ngươi đưa ra tiền cược…mà lão phu sẽ đưa ra vấn đề, nếu ngươi giải được xem như ngươi thắng, có thể yêu cầu vật phẩm hoặc tin tức từ lão phu, đương nhiên tiền cược của ngươi càng giá trị thì ngươi có thể yêu cầu thứ càng giá trị nếu chiến thắng!”
Lạc Nam trầm ngâm…

Hắn đã hiểu luật chơi.

Ví dụ như Lạc Nam đưa ra Tôn Cấp Công Pháp làm tiền cược, như vậy dù hắn có chiến thắng…thì cũng chỉ được lựa chọn vật phẩm hoặc tin tức Tôn Cấp trở xuống mà thôi.

Chẳng trách trước đó Tiêu Dao Tiên Đế có nói muốn đạt được vật phẩm hay tin tức quan trọng cần phải chơi theo luật của hắn, một khi chơi thua còn phải trá cái giá tương xứng.

“Được rồi, mau lấy ra thứ ngươi muốn cược!” Tiêu Dao Tiên Đế cười tủm tỉm.

Lạc Nam ánh mắt nghiêm túc, hít sâu một hơi động lấy ý niệm.

RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
“Đây là…” Toàn trường kịch chấn.

Ở giữa Kiêu Hoành Đế Đô, Ngũ Long Đế Cung bá đạo hiện ra, mang theo uy thế không thể nào hình dung, nguy ngang lộng lẫy, oai phong lẫm liệt che kín bầu trời.

“Pháp Bảo Phi Hành Đế Cấp?”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía Lạc Nam.

Hoành Kiệt, Kiêu Hách, Chiến Cuồng mồ hôi lạnh ướt đẫm toàn thân, khí thế Đế Cấp ép đến bọn hắn thở không nổi.

Hoành Kiệt càng là xém chút tè ra quần, nghĩ đến trước đó cùng Lạc Nam chiến đấu, nếu hắn lấy kiện pháp bảo này ra công kích, mình liệu còn sống không?
“Con mẹ nó, Điền Quang đắc tội thứ dữ rồi, xém chút cũng lôi bổn thái tử vào!” Hoành Kiệt ở trong lòng mắng Điền Quang mười tám đời tổ tông.

Một kẻ dám lấy Đế Cấp Pháp Bảo ra làm tiền cược sẽ có bối cảnh nhỏ sao?
“Các lão tổ thật sáng suốt!” Kiêu Hách, Chiến Cuồng hai mặt nhìn nhau, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn.

Chẳng trách các vị lão tổ dù đạt đến Đế giả vẫn dặn dò không thể đắc tội Lạc Nam, xem ra là có nguyên do cả.

Một kiện Ngũ Long Đế Cung trấn nhiếp toàn trường.

Dù là Mộng Chi Tiên cũng cảm giác thật sâu rung động…đây không phải Pháp Bảo Phi Hành đẳng cấp cao nhất nàng từng được chứng kiến, nhưng xét về bề ngoài tuyệt đối khí phách và bá đạo nhất.

Năm con Kim Cương Cốt Long, rõ ràng là đã đem Cốt Tu rèn luyện đến cực hạn, đạt đến cảnh giới Kim Cương Cốt cực kỳ mạnh mẽ.

Ngũ Long Chiến Xa có nguồn gốc từ Man Hoang Thánh Địa ở Man Hoang Tinh, mà Man Hoang Thánh Địa nổi danh với Vương Cấp Thể Tu Công Pháp – Hồng Hoang Cốt Kinh.

Bên trong Hồng Hoang Cốt Kinh – Kim Cương Cốt chính là tầng thứ cao nhất, biến xương cốt của mình cứng rắn như Kim Cương.

Sau khi Ngũ Long Chiến Xa nâng cấp thành Ngũ Long Đế Cung, năm con Cốt Long cũng tự động biến hóa thành Kim Cương Cốt, thực lực phi thường mạnh mẽ.

Lại thêm phía sau lôi kéo Đế Cung nguy nga có Trận Pháp bao quanh, kiên cố và hoa lệ đến cực điểm.

Vô số ánh mắt nữ tử nóng rực nhìn về phía Lạc Nam, hận không thể lập tức mang bầu cho hắn.

Nếu so với Dịch Thập Cửu trước đó, Lạc Nam đã trội hơn không biết bao nhiêu lần rồi…
Ngay cả Dịch Thập Cửu cũng không có Đế Cấp Phi Hành Pháp Bảo tùy thân đâu đấy.

“Ghê tởm a, tên này có hàng khủng như vậy mà lần trước còn đi nhờ chúng ta!” Thu Thi với Đông Mai tức giận dậm chân, hung hăng trừng mắt nhìn Lạc Nam.

Chẳng lẽ tên này cố tình giả khờ để đi ké các nàng, từ đó làm quen với Đế Nữ?
Nếu là như vậy, tên này thật sự quá mức đáng ghét.

Ngay cả Tử Yên cũng im lặng nhìn Ngũ Long Đế Cung thật lâu, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.

“Dùng thứ này làm tiền cược, thủ bút không nhỏ đâu tiểu tử!” Tiêu Dao Tiên Đế vuốt râu, có chút thưởng thức nhìn Ngũ Long Đế Cung của Lạc Nam.

“Mời tiền bối ra đề!” Lạc Nam ánh mắt kiên định.

Lần này hắn quyết tâm chơi liều và chơi lớn, bằng mọi giá cũng phải chiến thắng.

“Không vội!” Tiêu Dao Tiên Đế thản nhiên cười, đưa tay chỉ về Tiêu Dao Cung trên lưng Ngao Du Điểu nói:
“Bên trong đó là hầu hết tài sản quý giá tích lũy của lão phu!”
Mấy người nghe vậy nhìn qua, ánh mắt tỏa sáng rực rỡ, hô hấp cũng trở nên nóng lên.

Duy chỉ có Lạc Nam là bình tĩnh, bởi thứ hắn cần là tin tức mà không phải vật phẩm.

Chỉ nghe Tiêu Dao Tiên Đế nói tiếp:
“Tiểu tử ngươi có đại trí tuệ, các vấn đề thông thường chắc không làm khó được ngươi, vì thế lần này vấn đề được đặt ra là thứ ngay cả lão phu cũng không giải quyết được!”
“Hít!” Đám người hít một ngụm khí lạnh, Lạc Nam càng là khóe miệng co giật.


Vấn đề ngay cả Tiêu Dao Tiên Đế cũng không giải quyết được, kêu hắn giải cái rắm a.

“Đương nhiên, vì là đề khó nên phần thưởng ngươi nhận được cũng sẽ vượt mức hơn bình thường!” Tiêu Dao Tiên Đế vuốt râu, hài hước cười:
“Ngươi chỉ đặt cược một kiện Đế Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo, theo lý nếu chiến thắng cũng chỉ được chọn hàng Đế Cấp Hạ Phẩm trở xuống mà thôi, nhưng bây giờ một khi ngươi thắng…lão phu sẽ cho ngươi chọn phần thưởng không giới hạn đẳng cấp, về phần tin tức, chỉ cần biết sẽ đem toàn bộ nói cho ngươi!”
Đám người hai mặt nhìn nhau, lại dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Lạc Nam.

Mặc dù phần thưởng cực kỳ hấp dẫn, nhưng phải biết đây là vấn đề ngay cả Tiêu Dao Tiên Đế cũng bó tay a.

Lại thêm bộ dạng tự tin của Tiêu Dao Tiên Đế rõ ràng là ăn chặt Lạc Nam, một khi hắn thất bại, Ngũ Long Đế Cung xem như mất trắng.

“Lạc công tử nên cân nhắc chu toàn!” Mộng Chi Tiên không nhịn được ân cần nhắc nhở.

“Ngay cả Tiêu Dao Tiền Bối cũng không giải được, chúng ta thấy hay là thôi đi…” Thu Thi với Đông Mai bĩu môi nói ra.

“Lạc công tử tự có cân nhắc, chúng ta lấy tư cách khán giả quan sát là được!” Tử Yên nhàn nhạt nhắc nhở nói.

“Vâng!” Thu Thi với Đông Mai lè lưỡi, ngoan ngoãn đứng sau lưng Tử Yên.

Lạc Nam ánh mắt biến ảo chập chờn…
Vấn đề Tiêu Dao Tiên Đế không giải được không có nghĩa là người khác không giải được.

Lạc Nam tin rằng mọi vấn đề trong thiên hạ này đều có cách giải quyết, chẳng qua là chưa có người tìm ra mà thôi.

Hắn cũng rất tò mò, không biết đó sẽ là vấn đề gì…
Huống hồ đã

làm đến nước này, Lạc Nam không có ý định rút lui nữa.

Nếu chẳng may không thể giành chiến thắng, giao Ngũ Long Đế Cung cho Tiêu Dao Tiên Đế cũng xem như không theo sai người.

Nhân vật như Tiêu Dao Tiên Đế đáng giá được tôn kính, cũng đủ tư cách sở hữu Ngũ Long Đế Cung của hắn.

“Thế nào? Nghĩ kỹ chưa?” Tiêu Dao Tiên Đế nhấp một ngụm rượu, nhìn Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Một khi lão phu công bố vấn đề, ngươi có hối hận cũng muộn rồi!”
Hít sâu một hơi, ánh mắt Lạc Nam dần dần trở nên kiên định, không chút do dự quát: “Tiểu tử đã sẳn sàng, tiền bối cứ ra đề!”
Toàn trường hít thở không thông, bọn hắn biết một màn đơn đấu giữa Lạc Nam và Tiêu Dao Tiên Đế sắp bắt đầu, mà phần thắng đang có xu hướng nghiêng về Tiêu Dao Tiên Đế.

Trong sự mong đợi của toàn trường, Tiêu Dao Tiên Đế rốt cuộc mở miệng:
“Vấn đề này đã làm khó lão phu vô số năm, cho đến tận bây giờ vẫn chưa thể tháo gỡ, nếu như ngươi có thể thành công, ngoài phần thưởng như đã hứa…lão phu còn xem ngươi như khách quý Tiêu Dao Cung…”
“Cái gì?” Toàn trường hâm mộ nhìn xem Lạc Nam.

Trở thành khách quý của Tiêu Dao Tiên Đế, dù chỉ có một phần vạn khả năng bọn hắn cũng sẽ liều một lần a.

Trong lúc nhất thời, vô số người đấm ngực dậm chân, hận không thể thay thế vị trí của Lạc Nam.

“Đa tạ tiền bối, tiểu tử hết sức chờ mong!” Lạc Nam vẫn mặc không đổi sắc nói ra, hắn đã dần tiến vào trạng thái tập trung cao độ.

Tiêu Dao Tiên Đế gật đầu, phất tay một cái…
VÈO…
Từ trên Tiêu Dao Cung, một kiện đồ vật bay đến, hạ xuống trước mặt Lạc Nam.

Đám người vội vàng đưa mắt nhìn đến, chỉ thấy đây là một chùm dây thừng với vô vàn sợi dây đủ màu sắc khác nhau liên kết mà thành, tầng tầng đan xen, vô số vòng xoáy dính liền nhau, kết cấu so với tổ ong còn phức tạp hơn không biết bao nhiêu lần, vừa nhìn vào đã thấy hoa cả mắt, rối cả não.

Lạc Nam con mắt kịch liệt đau nhứt, khi nhìn về chùm dây thừng này khiến đầu óc hắn như bị thôi miên vậy, thật sự quá mức tà môn.

Tiêu Dao Tiên Đế bình thản như đã quen với cảnh này, hướng về Lạc Nam chậm rãi mở miệng:
“Chùm dây thừng này mệnh danh là Vạn Vạn Kết, ý nghĩa đúng như tên gọi của nó, gồm có vạn vạn sợi dây thừng liên kết lại mà thành không theo bất kỳ quy luật nào, vô số năm qua lão phu vẫn chưa thể tháo gỡ, lúc này giao vấn đề lại cho ngươi! Thời hạn là một tháng!”
Nói xong, Tiêu Dao Tiên Đế cười lớn một tiếng sảng khoái.

Nghe xong lời nói của hắn, không chỉ riêng một mình Lạc Nam, ngay cả Mộng Chi Tiên, Tử Yên và toàn thể đám đông đều không nhịn được quan sát Vạn Vạn Kết.

Bọn hắn chân mày mỗi người nhíu chặt, ánh mắt xém chút nữa muốn lịm đi…
Rõ ràng là một chùm dây, nhưng ngay cả đầu và cuối của nó cũng chẳng thể phát hiện, nó tựa như vô tận vòng xoáy quấn quanh, muốn tháo gỡ thật chẳng biết đường đâu mà lần.

“Chẳng trách Tiêu Dao Tiền Bối tự tin như vậy a!”
Đám người âm thầm thở dài, cả đám dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Lạc Nam, lại tiếc hận cho Ngũ Long Đế Cung sắp thua mất.

“Lão già này rõ ràng là muốn làm khó hắn a!” Thu Thi với Đông Mai hai mặt nhìn nhau, đồng loạt đưa ra kết luận.

Nếu phải tìm ra đầu mối của Vạn Vạn Kết, hai người các nàng thà tính ra số lượng Tinh Thạch trên 64 ô thuộc bàn cờ tướng còn hơn.

Rõ ràng Tiêu Dao Tiên Đế vô số năm vẫn chưa tháo được, lúc này chỉ cho Lạc Nam thời gian một tháng, quá khó xơi.


Mặc kệ ánh mắt của tất cả, Lạc Nam đã tiến vào trạng thái tập trung cao độ, cả thế giới dường như chỉ còn lại một mình hắn.

Hồn Lực vận chuyển đến cực hạn, Ôn Hồn Liên xoay tròn liên tục, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, Nhìn Xuyên Yếu Điểm quan sát chăm chú.

Kết hợp với đó, đầu óc Lạc Nam chuyển động một cách điên cuồng, hai tay ôm lấy Vạn Vạn Kết lật qua lật lại, xem xét mọi ngóc ngách của nó.

Thế nhưng, mặc kệ Lạc Nam cố gắng đến mức nào, manh mối tháo gỡ Vạn Vạn Kết vẫn biệt vô âm tính, quả thật là không thể hóa giải a.

Lạc Nam trước đó không sợ các vấn đề về thi từ ca phú, cầm kỳ thi họa hay cả toán học cũng chẳng sợ, thế nhưng khi gặp phải Vạn Vạn Kết này, hắn triệt để lâm vào khủng hoảng tinh thần.

Chỉ mới chăm chú nhìn nó một chút, đầu óc như bị thôi miên, cảm giác buồn ngủ xông thẳng lên đầu, mồ hôi như suối, mắt và đầu vô cùng đau nhứt.

Lạc Nam vẫn không bỏ cuộc, hai bàn tay liên tục lần mò các ngóc ngách bên trên Vạn Vạn Kết, nhưng hắn phát hiện…càng cố gắng tháo gỡ, vạn vạn sợi dây càng siết lại chặt chẽ hơn, tháo chỗ này thì rối chỗ khác.

“Khốn kiếp!” Lạc Nam trong lòng mắng một tiếng, hắn sắp điên.

Thời gian chậm rãi trôi…ba ngày…
“Hự…”
Lạc Nam cắn nhẹ đầu lưỡi để lấy lại tỉnh táo, khoanh chân ngồi xếp bằng, Vạn Vạn Kết ôm ở trong ngực, vẫn cố gắng quan sát và nghiên cứu.

Tiêu Dao Tiên Đế thấy cảnh này cũng chẳng hề vội vàng, như lão tăng nhập định đứng một bên theo dõi nhất cử nhất động của Lạc Nam.

“Cái Vạn Vạn Kết này thật sự có phương pháp tháo gỡ sao?” Mộng Chi Tiên cắn lấy môi mộng, nhìn Tiêu Dao Tiên Đế cười khổ hỏi.

Ngay cả chính nàng cũng dần cảm giác được bất lực.

“Lão phu không biết a…” Tiêu Dao Tiên Đế lại thản nhiên lắc đầu.

Đám người ánh mắt cổ quái nhìn hắn, vị Tiên Đế này lại sắp thu một kiện Ngũ Long Đế Cung vào tay rồi nha.

“Haizz, đáng tiếc…Lạc Nam tài trí đến mấy nhưng Vạn Vạn Kết ngay cả Tiêu Dao Tiền Bối cũng giải không được, hắn làm sao được chứ?”
Hàng loạt nữ tu sĩ thay Lạc Nam giận dỗi thở dài, Tiêu Dao Tiên Đế quá mức khi dễ người.

“Thời gian có đến tận một năm, không cần phải vội vã…” Tử Yên vẫn tương đối điềm tĩnh nói ra.

Chỉ là, lời của nàng vừa dứt, đám đông chưa kịp đồng tình…Lạc Nam vốn đang ngồi xếp bằng đột nhiên đứng thẳng dậy.

Trong ánh mắt ngơ ngác của đám người, hắn nâng lên Vạn Vạn Kết, hung hăng ném lên không trung…
Đôi mắt hắc bạch tràn ngập quyết ý.

“Hắn muốn làm gì?”

Chúc mọi người ngủ ngon
!
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: [email protected]

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện