“Chúng ta thua!”
Nghe Thải Quỳnh Dao thẳng thắng như vậy, Lạc Nam cũng nở nụ cười…cùng mấy người chúng nữ hạ xuống đối diện với nàng.
“Đây là một mỏ Tiên Thạch!” Hùng Lão hướng Lạc Nam ném một chiếc nhẫn trữ vật, sắc mặt đỏ bừng nhăn nhó.
Hiển nhiên, Đế Nữ và thiên tài nhà mình thua nặng như vậy, bất kỳ ai cũng không dễ chịu.
“Đa tạ, Vạn Yêu Thánh Địa dám chơi dám chịu, tại hạ bái phục!” Lạc Nam gật đầu nói, đem một Mỏ Tiên Thạch thu hồi.
“Xin hỏi các hạ tôn tính đại danh?” Thải Quỳnh Dao sắc mặt hơi tái đứng dậy.
Mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng mị lực của nàng vẫn không suy giảm chút nào, trái lại còn có một tia yếu nhược u buồn, khiến người đối diện không nhịn được nghĩ muốn ôm nàng vào lòng an ủi một phen.
“Tại hạ Lạc Nam!” Lạc Nam mỉm cười đáp.
Dù sao thì cái tên Lạc Nam từ trước đến giờ không có liên quan gì đến Bồng Lai Tiên Đảo, cũng chẳng có gì phải che giấu.
“Lạc Nam…” Thải Quỳnh Dao lẩm bẩm một tiếng, nhân vật tuấn kiệt trẻ tuổi ở Tiên Ma Vực nàng nhận biết không ít, nhưng chưa từng nghe qua cái tên này.
“Nếu không còn chuyện gì, chúng ta đi trước!” Lạc Nam lên tiếng.
Thải Quỳnh Dao cắn lấy môi anh đào, thực lực không bằng người…nàng cũng không thể nói gì hơn.
Chứng kiến mấy người Lạc Nam muốn đi, Thải Quỳnh Dao sắc mặt phức tạp, đột nhiên làm ra quyết định nào đó.
Chỉ thấy nàng từ trong người lấy ra một phong thư mời, môi thơm khai mở:
“Một tháng sau là lễ mừng thọ năm mươi vạn tuổi của Đại Trưởng Lão, đạo hữu là nhân trung chi long, Quỳnh Dao muốn mời góp mặt ở Vạn Yêu Thánh Địa chung vui một phen!”
“Mừng thọ Đại Trưởng Lão?” Lạc Nam cảm thấy ngoài ý muốn.
Hắn không nghĩ đến mình đem nàng đánh bại, nàng còn có ý mời mình tham dự lễ hội long trọng như vậy, không cần nói cũng biết nhân vật có thể trở thành Đại Trưởng Lão của Vạn Yêu Thánh Địa ít nhất cũng là Yêu Đế.
Bất quá Lạc Nam cũng không có lập tức đáp ứng, đôi bên chưa quen biết quá nhiều, trong tay mình lại có vật mà Vạn Yêu Thánh Địa cần, biết đâu lại là một cái bẫy.
Dường như nhận ra Lạc Nam nghi ngờ, Thải Quỳnh Dao nói thêm:
“Lần mừng thọ này chúng tôi còn mời rất nhiều thế lực ở Tiên Ma Vực, nhân tiện Vạn Yêu Thánh Địa có tổ chức một cuộc Hội Võ để các thiên tài trẻ tuổi có cơ hội thể hiện, phần thưởng vô cùng phong phú, lọt vào ba người đứng đầu thậm chí được tiến vào Vạn Yêu Trì tu luyện!”
“Vạn Yêu Trì?” Lạc Nam tò mò hỏi, hiển nhiên chưa từng nghe qua thứ này.
“Các vị Yêu Đế sau khi độ kiếp thất bại hoặc vẫn lạc vì các loại nguyên nhân, Yêu Đan ẩn chức lực lượng cả đời của bọn hắn toàn bộ hòa tan thành Vạn Yêu Trì, hóa thành lực lượng tuyệt hảo rèn luyện thể phách cho hậu nhân, bình thường chỉ có những hậu bối làm ra cống hiến cho Vạn Yêu Thánh Địa mới được vào trong đó tu luyện!” Thải Quỳnh Dao kiên nhẫn giải thích nói.
Ánh mắt Lạc Nam sáng lên, nếu đúng như lời Thải Quỳnh Dao nói, như vậy Vạn Yêu Trì này là hoàn cảnh luyện thể tuyệt hảo, nói không chừng có thể khiến tu vi Thể Tu của hắn đề thăng.
Phải biết Yêu Đan của Yêu Đế có ẩn chứa Đế Lực, lượng Yêu Đan nhiều đến mức tạo thành Vạn Yêu Trì để hậu nhân tu luyện, lực lượng nồng đậm và mạnh mẽ có thể nghĩ.
Yêu Đế là tầng thứ cường giả cấp cao bậc nhất trong thiên địa này, được dùng lượng lớn Đế Lực của bọn hắn để rèn luyện, quả thật là cơ hội ngàn năm có một a.
Đối với một người luyện thể khó khăn như Lạc Nam, không thể nào bỏ qua cơ hội lần này, chỉ cần có một tia tiến bộ cũng phải thử.
“Đa tạ Quỳnh Dao tiểu thư, tại hạ sẽ đến dự lễ!” Lạc Nam nhận lấy thiệp mời, khách khí chắp tay nói.
Trước tiên đồng ý, về phần tính thật giả của vụ việc cũng không khó xác nhận, Vạn Yêu Thánh Địa tổ chức mừng thọ cũng không phải việc nhỏ, chỉ cần hỏi thăm một chút sẽ biết hư thực.
Thải Quỳnh Dao không ngốc đến mức bịa ra chuyện như vậy để lừa gạt hắn.
“Chúng ta quay về!” Thải Quỳnh Dao nhìn Hùng Lão lên tiếng: “Còn phải nhanh chóng trị thương cho Độc Giác!”
Hùng Lão gật đầu, vươn tay xé rách hư không, một tay khiên lấy Độc Giác lên vai, cùng Thải Quỳnh Dao bước vào hư không, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
“Định đi dự hội thật sao?” Độc Cô Ngạo Tuyết hỏi thăm.
“Ừm!” Lạc Nam gật đầu, cười nói: “Các nàng nếu thích có thể đi cùng tham gia náo nhiệt!”
Độc Cô Ngạo Tuyết gật đầu, nghe nói trong lễ mừng thọ có không ít thiên tài và thế lực lớn của Tiên Ma Vực tham dự, nàng cũng muốn mở mang tầm mắt một phen.
“Vạn Yêu Thánh Địa này đối nhân xử thế không tệ, đáng giá để giao hảo!” Đạm Đài Uyển cười nói.
“Ừm, chỉ tội nghiệp cho Quỳnh Dao cô nương, đánh với trưởng làng chúng ta một trận khiến nàng bị đả kích không nhỏ!” Hoàng Y Thiền chu môi nói.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, quả thật hắn đánh vượt cấp đã quen, lần này đánh với Thải Quỳnh Dao một trận cùng cấp luôn có cảm giác mình khi dễ nàng.
Bất quá Thất Thải Thôn Thiên Xà cũng chẳng hề yếu, đổi lại Đại Vương bình thường ăn phải Bá Lực Chưởng đã sớm chết rồi, không có chuyện bị thương đơn giản như vậy.
“Kế tiếp chúng ta đi đâu?” Độc Cô Ngạo Tuyết hỏi.
“Đến Bắc Vực xem sao!”
…
Cách Làng Nhất Thế khoảng ngàn dặm…
“Kỳ quái, Tiên Khí và Ma Khí ở nơi này vì sao cùng lúc bay về một hướng?”
Bên trong động phủ bí ẩn, một tên lão già áo bào đen, làn da khô gầy, diện mạo sắt bén xuất hiện.
Lão già tên gọi Mặc Lý, là một ma đầu nổi danh ở Tiên Ma Vực, số lượng tu sĩ chết ở trong tay hắn không thể nào đếm xuể, cả Tiên Tu lẫn Ma Tu.
Nghe đồn bởi vì công pháp Mặc Lý tu luyện có khả năng cắn nuốt tu vi và máu thịt của người khác để gia tăng sức mạnh, cũng chính điều này khiến hắn giết người một cách phát rồ, không cần biết nạn nhân là ai, có thân phận gì.
Một thân tu vi hùng mạnh toàn bộ là do hắn cắn nuốt người khác mà đạt thành.
Cách đây mười năm, Mặc Lý giết chết một nhóm đệ tử của một cái Đế Cấp Thế Lực, rốt cuộc bị thế lực đó phái ra Đế giả tiến hành truy sát.
Bất quá Mặc Lý thủ đoạn đầy mình, mặc dù bị đánh trọng thương, hắn nhờ vào một tấm Na Di Phù thành công bỏ trốn dưới mắt Tiên Đế.
Tìm đến Nam Vực, bí mật thiết lập động phủ trị thương, nhân tiện trốn tránh sự truy sát của Đế Cấp Thế Lực.
Một lần bỏ trốn chính là mười năm…
Lúc này thương thế toàn diện khôi phục, Mặc Lý rời khỏi động phủ, lập tức cảm giác được Tiên Khí và Ma Khí điên cuồng tụ hội về một phương hướng, điều này đối với một nơi hoang vắng như Nam Vực quả thật hiếm lạ vô cùng.
Ánh mắt lấp lóe, Mặc Lý liếm liếm khóe miệng, nở nụ cười xấu xí với hàm răng ố vàng tanh tưởi:
“Để lão phu xem thử, rốt cuộc là tình huống gì…”
Ma Lực bùng nổ, cơ thể hóa thành một luồng khói đen tung bay, theo hướng Tiên Khí và Ma Khí đổ về bay vọt.
Khoảng cách không xa, chỉ thoáng chốc…lão già đã phát hiện bất thường.
Một làn sương mù trắng xóa bao trùm, cây cối cao chọc trời che đậy, ngăn chặn mọi loại Thần Thức thăm dò, chỉ có thấy nhìn thấy một lối vào không lớn với tấm bảng tên…
“Làng Nhất Thế?”
Mặc Lý lẩm bẩm, ánh mắt híp lại:
“Là thế lực vừa mới thành lập sao?”
Mười năm trước nơi này là một bãi đất trống a
Chứng kiến Tiên Khí và Ma Khí cuồn cuộn tiến vào ngôi làng, Mặc Lý trong lòng càng thêm tò mò.
“Lựa chọn nơi này để thành lập thế lực, chắc chắn không thể nào mạnh mẽ được!”
Mặc Lý âm thầm suy đoán, theo suy nghĩ của hắn, thế lực mạnh mẽ phải phô trương thanh thế, ở những nơi quần anh hội tụ như Tây Vực, Bắc Vực các loại, nào lựa chọn Nam Vực khỉ ho cò gáy này?
“Một bàn tiệc thịnh soạn cho lão phu!” Mặc Lý liếm liếm môi, đã mười năm hắn chưa nếm qua tư vị hấp thu người khác.
Không đi vào từ cửa chính, Mặc Lý thu liễm khí tức, lao vọt mà lên.
Mặc dù từng hàng cổ thụ xung quanh ngôi làng cao chọc trời, nhưng hắn bay lên còn cao hơn, núp vào trong những đám mây, cố gắng hướng mắt nhìn xuống.
Đáng tiếc bên trong tầm mắt vẫn là sương mù che phủ, căn bản không nhìn thấy bất kỳ thứ gì…
“Sương mù này có vấn đề!”
Với kinh nghiệm ngang dọc nhiều năm, Mặc Lý lập tức nhận ra, sương mù bình thường không thể nào ngăn cản thần thức của một Ma Tôn như hắn được.
“Có nên xâm nhập hay không?” Mặc Lý trong lòng xuất hiện sự do dự, hắn cảm giác có chút bất an.
“Hừ, chẳng lẽ bế quan 10 năm khiến ma tính của ta suy giảm, nếu đánh không lại cùng lắm chạy là được!” Mặc Lý hừ lạnh một tiếng, lấy lại tự tin.
Bất quá hắn cũng không lẻn vào làng, trái lại