Cùng Âu Dương Thương Lan ôn chuyện hồi lâu, Lạc Nam cũng lập tức rời khỏi Làng, lên đường đến Thiên Địa Hội.
Thực sự thì việc có thể đúc thêm một thể chất có sức hấp dẫn quá lớn đối với bất kỳ ai, đừng nói là Lạc Nam…chỉ sợ Thiên Đế cũng phải thèm thuồng.
Đương nhiên, Tuế Nguyệt Nữ Đế từng tiêu hao vô số công sức và cái giá lớn mới từ các thế lực biết được chi tiết về cách đúc Thời Không Thánh Thể.
Mà Thể Chất của Lạc Nam tham vọng còn xếp cao hơn, hắn đã chuẩn bị tâm lý cho một cái giá trên trời, hy vọng có thể thành công.
Vô Tức Áo Choàng tung bay, thân ảnh Lạc Nam di chuyển như quỷ mị, chỉ tiếc Mặt Nạ Thiên Diện đã hư hỏng, tạm thời hắn không thể che giấu dung mạo.
Về phần thương thế của Tiểu Tinh sau trận chiến kia đã không đáng lo ngại, Tinh Không Long Mã rất thông minh, sau khi được Châu Nhi thu vào Linh Giới Châu, nó đã chủ động ăn vào vài lá Bất Tử Thụ trị thương, hiện tại vẫn đang tịnh dưỡng.
Lạc Nam không vội đến chi nhánh của Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện nhận thưởng, trái lại lao vọt đến Thiên Địa Hội, đủ thấy hắn xem trọng tin tức về hai loại Thể Chất như thế nào.
…
Rất nhanh, Lạc Nam đã tiến vào phạm vi Thiên Địa Hội, chứng kiến một vị mỹ phụ nhân sắc nước hương trời và một thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành đợi sẳn.
Chính là Liễu Tú Quyên và Mộng Chi Tiên…
Lạc Nam cười cười, nhanh chóng tiến đến chỗ hai người các nàng.
“Vào bên trong rồi nói!”
Không đợi Lạc Nam chào hỏi, Mộng Chi Tiên đã đánh tiếng trước.
Lạc Nam gật đầu, lại thấy sắc mặt của Liễu Tú Quyên và Mộng Chi Tiên không được xinh tươi như thường ngày, trong lòng có chút trầm xuống.
Chẳng lẽ cái giá kia khủng bố khiến hai nàng phải sầu não hay sao?
Hai nữ đi trước dẫn đường, Lạc Nam theo sát phía sau.
Lần này không gặp ở căn phòng như lần trước, trái lại hai nữ mang theo Lạc Nam tiến thẳng vào trụ sở chính của Mộng gia.
Vượt qua đình đài lầu các, không ít tộc nhân của Mộng gia nhìn thấy Mộng Chi Tiên cùng Liễu Tú Quyên mang theo một người thì hơi khó hiểu, bất quá cũng nhìn qua Lạc Nam gật đầu chào hỏi, không dám hỏi nhiều.
Lạc Nam cũng lễ độ đáp lại, theo hai nữ tiến vào một động phủ bí ẩn nằm khuất sau một tòa sơn phong trăng thanh gió mát phía sau Mộng gia.
Ở tại phía trước động phủ, Lạc Nam hơi giật mình chứng kiến một thân ảnh.
Hắn vội vàng tiến đến chắp tay:
“Tiểu tử ra mắt Thải Vân tiền bối!”
Trước mặt hắn lúc này, một vị mỹ phụ tuyệt sắc đang ung dung ngồi trên ghế đá, khí chất xuất trần phiêu miểu, như cùng thiên địa hòa hợp thành một.
Một thân cung trang màu trắng không nhiễm bụi trần, nàng sở hữu mái tóc đen tuyền chảy xuống như thác, đôi mắt lấp lánh thâm thúy như tinh không, làn da trắng nõn đầy nhựa sống, bộ ngực no đủ o ép tròn trịa, vòng eo mảnh mai chạy dọc xuống bờ mông vểnh cao tạo thành một đường cong hoàn mỹ.
Mặc dù đẹp đẻ là thế, nhưng Lạc Nam không dám nhìn lâu, trái lại lập tức dời ánh mắt.
Bởi vì hắn biết Mộng Thải Vân chính là Đại Đế cấp cường giả, hơn nữa nàng chính là một trong các lão tổ của Mộng Chi Tiên, gọi nàng một tiếng tiền bối là nên.
Mộng Thải Vân đang đưa mắt nhìn mặt hồ thu xa xăm, nghe Lạc Nam chào hỏi, chân mày lá liễu của nàng hơi nhíu lại tỏ vẻ không vui.
Mộng Chi Tiên thấy cảnh này vội vàng ho khan một tiếng, nhanh nhẹn truyền âm cho Lạc Nam:
“Lão tổ sống lại nên tính cách cũng hồi sinh, trở nên ngày càng trẻ trung, gọi tiền bối sẽ khiến người tức giận!”
Lạc Nam khóe miệng co giật, bất quá trong lòng nghĩ đến Tuế Nguyệt Nữ Đế và vị nữ Địa Đế vừa mới bị mình lật lên lật xuống đủ mọi tư thế không lâu kia, chỉ sợ tuổi tác của các nàng cũng không kém Mộng Thải Vân.
Hắn nhanh chóng đổi giọng: “Lạc Nam gặp qua Thải Vân Nữ Đế!”
“Ừm…” Mộng Thải Vân lúc này mới hài lòng gật đầu, quay người lại đối diện với hắn, bàn tay chỉ vào ghế đá trước mặt:
“Ngồi đi!”
Lạc Nam chậm rãi ngồi xuống, Mộng Chi Tiên cùng Liễu Tú Quyên bước đến đứng sau lưng Mộng Thải Vân.
“Đã nghe về ngươi đã lâu, hôm nay mới được diện kiến!” Mộng Thải Vân hứng thú đánh giá Lạc Nam một vòng, lúc này môi đỏ cong lên:
“Quả nhiên tuấn tú lịch sự, chẳng trách đem tiểu Mộng Chi mê đến thần hồn điên đảo!”
“Người…” Mộng Chi Tiên lập tức đỏ cả mặt, ánh mắt muốn phún hỏa nhìn lấy Mộng Thải Vân quát khẽ: “Nói lung tung cái gì đó, đừng để Lạc công tử hiểu lầm!”
Mộng Thải Vân sắc mặt biểu lộ khinh thường, trừng mắt nhìn nàng: “Tu đến Thiên Tôn rồi còn xấu hổ rụt rè như tiểu cô nương, thích thì mau nắm lấy!”
Mộng Chi Tiên cúi gằm mặt xuống đất, làn da đỏ đến tận mang tai.
Liễu Tú Quyên đang cố gắng nhịn cười, mà Lạc Nam thì khóe miệng co giật.
Chẳng lẽ Cửu Diệp Liên Hoa hồi sinh một người đem cả tính cách người đó cũng thay đổi?
Lạc Nam không thể liên tưởng biểu hiện lúc này của Mộng Thải Vân với một vị lão tổ Đại Đế lại với nhau được…
Diện mạo của Mộng Thải Vân giống Mộng Chi Tiên đến tận mấy phần, nhìn qua càng giống một đôi tỷ muội đang đùa giỡn.
Nhìn thấy Mộng Chi Tiên xẩu hổ, hắn vội vàng thay nàng giải vây: “Thải Vân Nữ Đế đừng trêu chọc tiểu tử, tại hạ nào có phúc phận được lọt vào mắt xanh của Mộng Chi?”
“Được rồi, ngươi cũng không cần khiêm tốn!” Mộng Thải Vân điềm nhiên nói, lúc này chân thành nhìn hắn:
“Nói đến, ta có thể ngồi ở đây là nhờ ngươi, Mộng Chi tiến bộ vượt bậc cũng là nhờ ngươi, Mộng gia thiếu ân tình của ngươi!”
“Thải Vân Nữ Đế đừng nói thế!” Lạc Nam lập tức lắc đầu phủ nhận: “Giữa ta và Mộng gia đều là hỗ trợ lẫn nhau, đôi bên cùng có lợi…không ai nợ ai điều gì!”
Đây là lời nói thật, theo Lạc Nam thấy ba loại Dị Thuộc Tính để đổi lấy một cánh Cửu Diệp Liên Hoa cứu sống Liễu Thải Vân là hoàn toàn không lỗ.
Trong đó Cự Lâm Nhân Mộc chính là phần thân của Mộc Thần Tướng.
Xích Nha Hắc Ám như một đội ngũ thám tử.
Tỏa Thiên Hắc Ám thì không cần phải nói, quá mức quan trọng đối với bản thân Lạc Nam.
Về phần khác, Mộng gia nể mặt giúp hắn đứng ra vạch trần Liệt gia với Trần Lâm, nhờ đó Bồng Lai Tiên Đảo mới thoát khỏi độc kế, còn khiến Săn Ma Điện tổn thất trầm trọng, hai loại Huyết Mạch để tặng cho Mộng Dũng với Mộng Chi Tiên chẳng đáng là bao.
Đương nhiên, ở trong mắt Mộng gia thì một nhánh Cửu Diệp Liên Hoa và hai loại Huyết Mạch quý trọng hơn, vì lẽ đó người Mộng gia luôn vô thức cảm thấy nợ Lạc Nam một chút gì đó.
Chính vì thế mà khi nghe Lạc Nam muốn có được tin tức của hai loại Thể Chất khủng bố kia, Mộng Thải Vân không ngại ngần đích thân đến tổng bộ Thiên Địa Hội một chuyến, gặp luôn hội trưởng và vài lão quái vật thương lượng.
Lúc này, nàng cũng đi vào chính sự, nghiêm nghị nói ra:
“Ngươi cũng biết, Thể Chất đứng hạng hai và hạng một trên Thiếu Đế Bảng có ý nghĩa như thế nào…”
Lạc Nam trịnh trọng gật đầu: “Tiểu tử đã chuẩn bị tâm lý!”
Mộng Thải Vân hài lòng gật đầu, nói tiếp: “Mặc dù Thiên Địa Hội có chút thông tin về hai loại Thể Chất này, nhưng không ngại nói cho ngươi, ngay cả Thiên Địa Hội tốn vô số tâm huyết qua nhiều thế hệ cũng vô pháp đúc thành, có thể thấy sự kinh khủng của chúng!”
“Mời Thải Vân Nữ Đế ra giá!” Lạc Nam chắp tay, nhịp tim đập lên thình thịch.
“Không phải ta ra giá, mà là đám lão quái vật kia!” Mộng Thải Vân đính chính:
“Ngay cả ta hiện tại cũng không đủ tư cách giữ tin tức bên người, nếu ngươi bằng lòng với cái giá, thì tổng bộ sẽ lập tức gửi tin tức đến cho ngươi!”
Lạc Nam trong lòng ngưng trọng, không ngờ ngay cả Đại Đế cũng chẳng đủ tư cách giữ tin tức.
Không hổ là hai loại Thể Chất khủng bố.
Trong ánh mắt chờ mong của Lạc Nam và sự khẩn trương của Liễu Tú Quyên hai nữ, Mộng Thải Vân nặng nề nói ra:
“Cửu Diệp Liên Hoa!”
“Cửu Diệp Liên Hoa sao?” Lạc Nam ánh mắt co rụt lại, cẩn thận hỏi: “Ý của Thải Vân Nữ Đế là mấy cánh?”
Trong lòng hắn bắt đầu nảy sinh cảm giác bất an…
“Toàn bộ, toàn bộ Cửu Diệp Liên Hoa mà ngươi có, nhổ tận gốc!” Mộng Thải Vân hít sâu:
“Nếu bằng lòng, ngươi sẽ đạt được cả tin tức về Thể Chất hạng hai và hạng nhất!”
Lạc Nam toàn thân chấn động, mà Liễu Tú Quyên hai nữ sắc mặt