“Lạc công tử, thật ngại quá…”
Mộng Chi Tiên tiễn Lạc Nam rời khỏi Thiên Địa Hội, dung nhan tuyệt mỹ mang theo sự áy náy.
Hiển nhiên, việc mấy lão quái kia đưa ra cái giá quá cao khiến Lạc Nam không đạt được thứ mình muốn khiến nàng cảm thấy có lỗi với hắn.
“Nàng đừng suy nghĩ nhiều, thuận mua vừa bán mà thôi, ta có thể hiểu suy nghĩ của cao tầng Thiên Địa Hội!” Lạc Nam ôn hòa nói, ra hiệu Mộng Chi Tiên đừng vì chuyện này mà không vui trong lòng.
Đổi lại là hắn, trừ khi là người chí thân, bằng không cũng sẽ không dễ dàng mang tin tức có ảnh hưởng hệ trọng như vậy cho người khác.
Hơn nữa mục tiêu hiện tại của Lạc Nam cũng đã thay đổi, hắn lúc này mong muốn trở thành Tiên Tôn càng nhanh càng tốt, cũng không cần đến đám lão quái của Thiên Địa Hội nữa.
Đương nhiên, làm một ít việc để gia tăng Điểm Danh Vọng cũng nằm trong kế hoạch sắp tới của Lạc Nam.
“Các nàng lưu ý giúp ta nhé!” Lạc Nam nhìn hai nữ cười nói.
“Yên tâm, thiếp sẽ cố gắng hỗ trợ chàng sưu tầm Dị Thuộc Tính hoặc các tin tức có liên quan!” Liễu Tú Quyên nghiêm túc đáp.
Lạc Nam vì mong muốn nhanh chóng đột phá Tiên Tôn nên hắn đã nhờ các nàng lưu tâm tìm kiếm Thiên Địa Dị Vật.
“Gần đầy Nhị Lang Đế Tử của Săn Ma Điện cũng đang săn lùng Thiên Địa Dị Vật, thậm chí hắn còn vận dụng một số quan hệ với vài gia tộc trong Thiên Địa Hội, chúng ta muốn cạnh tranh với hắn cũng không dễ dàng!” Mộng Chi Tiên hơi cắn môi nói.
Hiển nhiên Nhị Lang Thần có địa vị rất cao ở Săn Ma Điện, nội tình cũng vô cùng hùng hậu, muốn liên hệ với Thiên Địa Hội để thu mua Thiên Địa Dị Vật không phải chuyện gì khó.
Dù sao thì trong mắt Thiên Địa Hội tất cả mọi người đều là khách quý, chỉ cần Nhị Lang Thần có đủ khả năng chi trả là được.
Thậm chí Thiên Địa Hội càng ước gì có nhiều khách cạnh tranh hàng hóa của bọn hắn, để có thể đẩy giá lên cao hơn.
Thương nhân, vĩnh viễn luôn đặt lợi ích lên hàng đầu.
Lạc Nam nghe vậy sắc mặt cũng là trầm xuống, quả nhiên xém chút quên mất tên Nhị Lang Thần kia, mình có thể nghĩ đến từ Thiên Địa Hội để đạt được Dị thuộc tính, thì Nhị Lang Thần không có lý nào không nghĩ đến cả.
Hai người một lần nữa lại đứng ở thế đối lập, cạnh tranh với nhau.
“Yên tâm, cái giá ta đưa ra chắc chắn không để Thiên Địa Hội phải thất vọng!” Lạc Nam nghiêm túc nói ra.
“Có câu này của công tử, chúng ta yên tâm!” Mộng Chi Tiên nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở.
Lạc Nam lúc này mới quay sang Liễu Tú Quyên hỏi thăm: “Nhược Linh sao rồi?”
“Vẫn còn bế quan, bảy phần mười Vương Lực đã chuyển thành Tôn Lực!” Liễu Tú Quyên nhếch lấy môi anh đào hết sức vui vẻ.
“Ừm!” Lạc Nam gật đầu, quá trình đột phá đại cảnh giới tốn rất nhiều công sức, Vân Tu Hoa, Thiên Vô Ảnh mấy nữ bế quan lâu như vậy vẫn chưa đột phá, Phú Nhược Linh có thể gần như đuổi kịp tiến độ của các nàng ấy đã rất không tệ rồi.
Không phải tự nhiên mà vô số Thiên Vương bị kẹt mãi cũng không thể thành Tôn, muốn bước vào cánh cửa này không phải chuyện đơn giản.
…
Rời khỏi Thiên Địa Hội, Lạc Nam một đường đi thẳng đến Săn Ma Điện.
Chi nhánh của Săn Ma Điện cũng nằm tại Trung Vực, thi triển thân pháp, rất nhanh Lạc Nam đã đặt chân đến.
Kiến trúc của Săn Ma Điện đương nhiên là một tòa Đại Điện hùng vĩ uy nghiêm, sát phạt chi khí trải rộng vạn dặm khiến bất kỳ ai cũng không dám xem thường.
Bên ngoài Đại Điện, treo lấy không ít xương cốt và đầu lâu với diện mạo dữ tợn trước khi chết.
Lạc Nam có thể nhập ra những xương cốt và đầu lâu này thuộc về các Ma Tu cường đại, Săn Ma Điện treo xương và đầu của bọn hắn ở ngoài chẳng khác nào một hình thức chứng minh khoe khoang chiến tích, đồng thời khiêu khích toàn thể Ma Tu trong thiên hạ.
Tại nơi này tu sĩ ra ra vào vào cũng hết sức nhộn nhịp, phần lớn là các binh đoàn chuyên tổ chức săn ma, để có thể lãnh thưởng trên Săn Ma Bảng.
Lạc Nam một đường tiến vào, không ít người thấy hắn lạ mặt và âm thầm hiếu kỳ dõi mắt nhìn theo.
Bởi vì người tiến vào Săn Ma Điện hầu hết chỉ có một mục đích duy nhất, đó là lĩnh thưởng khi săn giết được Ma Tu.
Thế nên đám tu sĩ ở đây muốn xem thử, Lạc Nam rốt cuộc đã có chiến tích gì, giết được bao nhiêu Ma Tu, giết được Ma Tu cấp bậc nào.
Lạc Nam bước vào đại điện, đảo mắt đánh giá một vòng…
Phát hiện Săn Ma Bảng cao đến vài trăm mét nằm ở giữa trung tâm sảnh lớn, bên trên được viết lấy vô số cái tên của Ma Tu từ thấp đến cao, thân phận của bọn hắn cùng với cái giá sau khi săn được, chỉ cần là Ma Tu đạt đến Tiên Tôn trở lên hầu như đều được treo giá, bất chấp thiện ác.
Lạc Nam đảo mắt một vòng, quả nhiên chứng kiến vài cái tên quen thuộc có trong danh sách mà Mộng Chi Tiên giao cho hắn.
Ngoài ra, ngay cả Thiên Ma Đế cũng có tên trên bảng…
Những nhân vật nằm trên hàng đầu gồm có Điện Chủ Tru Tiên Điện, Trưởng Lão Tru Tiên Điện, Ma Đình Chi Chủ, Ma Long Tộc Trưởng…vô cùng kinh khủng.
Săn Ma Bảng này không khác gì một bảng nhiệm vụ, mục đích cuối cùng là diệt tuyệt Ma Tu trong thiên hạ.
“Tiểu tử, có cần gì không?”
Nhìn thấy Lạc Nam thản nhiên đứng đó, một nam tử trung niên có râu cá trê tu vi Đế Giả bước đến mở miệng hỏi.
“Ngươi là?” Lạc Nam nhướng mày.
“Ta là chấp sự ở đây, phụ trách phân phát các loại giải thưởng!” Nam tử Đế Giả thản nhiên đáp.
Lạc Nam vuốt cằm, cái giá treo thưởng trên Săn Ma Bảng không phải là Tiên Thạch hay vật phẩm, mà là một loại điểm tích lũy được gọi là Săn Ma Điểm.
Mỗi Ma Tu được treo thưởng với các mức Săn Ma Điểm khác nhau, sở hữu Săn Ma Điểm có thể đổi lấy các vật phẩm trong kho hàng của Săn Ma Điện.
Điển hình như Tru Tiên Điện Chủ, mức giá của cái đầu hắn chính là ba tỷ Săn Ma Điểm, thuộc dạng khủng bố nhất, trong khi các Ma Đế Sơ Kỳ thông thường chỉ được thưởng khoảng mười triệu Săn Ma Điểm là cùng.
Nói cách khác ở trong mắt đám Săn Ma Điện, đầu của Tru Tiên Điện Chủ sánh ngang 3000 cái đầu của các Ma Đế Sơ Kỳ.
Hoặc có lẽ là càng khủng hơn nữa, chẳng qua Săn Ma Điện không đủ khả năng để treo thưởng cái giá cao hơn mà thôi.
“Ta muốn giao nộp chiến tích, dùng Săn Ma Điểm để đổi lấy vật phẩm!” Lạc Nam nhếch miệng, sau đó vung tay lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong khoảnh khắc, hàng chục cái đầu cùng với thi thể lần lượt xuất hiện, Ma khí quanh quẩn ngập trời, ngoài ra còn có vài khối Lưu Ảnh Ngọc.
Muốn nhận lấy giải thưởng cần có bằng chứng xác thực, trong chiến đấu đôi khi khiến mục tiêu bạo thể không lưu trữ được xác hay đầu một cách nguyên vẹn, vì lẽ đó phải dùng Lưu Ảnh Ngọc quay lại quá trình chém giết.
Trong đám Lưu Ảnh Ngọc có cả cảnh tượng Pháp Bảo Đế Cấp tự bạo oanh tạc Đế Tử của Huyết Ma Sơn Trang là Huyết Hình thành mảnh nhỏ, Lạc Nam cũng khôn ngoan không ghi hình những cảnh tượng làm bại lộ các bí mật của mình.
Vô số người đang tò mò chiến tích của Lạc Nam lập tức hít một ngụm khí lạnh, không tưởng tượng nổi thanh niên anh tuấn này lại kinh khủng như thế, một lần săn giết nhiều người như vậy.
Tên Chấp Sự Đế Giả cũng có chút ngoài ý muốn, hắn lướt qua mớ đầu và thi thể của Ma Tôn cũng không để ý cho lắm, nhưng khi nhìn thấy một cái đầu của bà lão và thể xác rách rưới của một ông lão thì toàn thân trở nên chấn động.
Chỉ thấy trên cái đầu và thi thể kia còn ẩn chứa Huyết Ma Lực vô cùng nồng đậm, Đế Uy vẫn còn nhàn nhạt bao phủ không gian, như trực tiếp chứng minh thân phận của bọn hắn.
Hai vị Huyết Ma Đế, hơn nữa còn là trưởng lão của Huyết Ma Sơn Trang.
“Trời ạ, hắn ngay cả Ma Đế cũng có thể giết chết!” Toàn trường không ít người hít một ngụm khí lạnh, vô số ánh mắt ngưng trọng và kiêng dè nhìn về phía Lạc Nam.
Có thể săn giết Ma Đế, lại còn là trưởng lão của Thế Lực có thủ đoạn giữ mệnh, nói rõ chiến lực của thanh niên nhìn qua hết sức trẻ tuổi này vô cùng kinh khủng.
Bọn hắn âm thầm đem