Nhìn bóng lưng rời đi của Thẩm Giải, Đỗ Yểu Yểu không thể tiếp tục duy trì được nữa, nước mắt cứ thế rơi xuống.Ngân Diệp vội vàng bung dù, phủi tuyết bám trên người nàng xuống rồi cầm khăn tay lau nước mắt cho nàng: "Phu nhân..."Đỗ Yểu Yểu hít hít cái mũi nhỏ nói: "Ta không sao..."Hiện tại nàng chỉ cảm thấy lạnh, tuyết làm ướt chân tóc của Đỗ Yểu Yểu, hơi lạnh phả thẳng vào cổ, ngay cả tâm cũng lạnh như băng.Bất lực, cô đơn, không nơi nương tựa....Sau khi Đỗ Yểu Yểu quay về tiếp tục bị bệnh thêm mấy ngày.
Thân thể của nguyên chủ thực sự quá kém rồi.
Khi nàng đang cực kỳ đáng thương ngồi trên giường uống thuốc thì nhận được thư nhà từ Thanh Châu.Chuyện câu dẫn biểu ca quả thực không thể cứ như vậy lặn xuống được.
Cô cô của nguyên chủ nói hết mọi tội trạng của nàng cho phụ thân mẫu thân nàng biết.
Trong thư phụ thân nói nàng phải đến Vĩnh Ninh hầu phủ để tạ tội, nếu như không nghe lời thì bọn họ sẽ lập tức chặn hết tất cả nguồn thu nhập từ các cửa hàng của nàng.Nguyên chủ tiêu tiền như nước, chìa khóa khố phòng Thẩm Giai còn chưa đưa đưa cho nàng, mỗi tháng định kỳ chỉ cấp cho nàng mấy chục lượng bạc.
Chỉ tiêu hàng ngày của Đỗ Tiêu Tiêu hoàn toàn phụ thuộc vào mấy cửa hàng ở kinh thành trong của hồi môn của mình.Chưởng quầy quản lý cửa hàng đều là người từ Thanh Châu đến, hơn nữa nguyên chủ chỉ lo tiêu xài hoang phí chứ chưa bao giờ quản sổ sách nên quyền lên tiếng vẫn nằm trong tay phụ thân.Đỗ Yểu Yểu gãi đầu.Nàng không để ý chuyện tài chính bị cắt đứt cho lắm, điều nàng để ý là nếu như nàng cứ bướng bỉnh không đi thì cha nương nguyên chủ sẽ đuổi đến kinh thành, như vậy phiền phức lớn rồi.
Cô cô nguyên chủ chính là hình mẫu em chồng giàu có được người nhà coi trọng.Còn bảo nàng đến nhà xin lỗi ấy hả? Cô cô cao ngạo của nàng đâu dễ nói chuyện như vậy đâu? Sao có thể để việc này kết thúc như vậy? Chẳng may lại để người ta đặt thể diện nhà mình dưới chân dẫm nát thêm lần nữa thì người trong kinh thành chắc chắn sẽ tiếp tục chê cười.Cửa hầu phủ quá sâu, gia đình cổ đại phiền phức như vậy, sao nàng có thể ứng phó được? Hơn nữa nam chính từ trước đến giờ giống y như vật bài trí, luôn thờ ơ lạnh nhạt,Nếu như Thẩm Giai đứng ra, đi cùng nàng thì sao?Một tia sáng lướt qua, hai mắt Đỗ Yểu Yểu lập tức sáng bừng.Ngự sử là quan chức nhất phẩm, ngang bằng với chức vị của Vĩnh Ninh hầu phủ.
Nếu như Thẩm Giai đi cùng nàng thì nhất định chuyện