Trong phòng giám sát, Yến Quy liếc nhìn Cố Dĩ Di bên cạnh.Trong hai người, người chết trước sẽ không hay biết gì nhưng người sống chắc chắn sẽ phải chịu đựng nỗi đau không thể tưởng tượng nổi.Đôi khi nàng thực sự vừa thấy may mắn vừa thấy buồn vì Cố Dĩ Di đã mất trí nhớ, may mắn là cô đã không nhớ đến Sở Ngôn, sẽ không phải chịu đựng nỗi đau khổ do cái chết của Sở Ngôn gây ra.
Nhưng nàng lại không thể khống chế nỗi buồn của bản thân, dù sao người nàng yêu nhất đã hoàn toàn quên mất những chuyện đã xảy ra giữa hai người họ, đổi thành ai cũng sống không tốt................Nhậm Du Nhiên lắng nghe những lời thổ lộ ngắt quãng xen lẫn tiếng khóc của Hàn Tiểu Phong, cho đến khi cô ta nghẹn ngào dừng lại và không nói tiếp nữa."Cho nên cô biết không? Đinh Niệm có thể đã không còn từ lâu rồi." Hàn Tiểu Phong lau nước mắt, sững sờ nói: "Tôi đã đoán được rồi." "Vậy cô có biết ai đã hại cô ấy không?"Hàn Tiểu Phong ngừng lại một chút, trong đầu cô ta vang lên một giọng nói quen thuộc: [Cảnh sát nhất định sẽ hỏi cô về cái chết của Đinh Niệm, sẽ hỏi cô có biết ai giết hại cô ấy không, cô nói dối về vấn đề này không tốt chút nào, cô phải nói thật, nhưng cô phải giả vờ do dự, không thể nhanh chóng nói ra như vậy].Vì vậy, Hàn Tiểu Phong do dự vài giây rồi mới lạnh lùng nói: "Tôi biết.
Là Trịnh Minh Lộ và Thân Ngộ, hai người họ cũng chính là hung thủ đã gi3t chết chị Đinh Dịch."Nhậm Du Nhiên nhìn cô ta, cố ý nói: "Người hại chết Đinh Dịch là tài xế của Trịnh Minh Lộ."Hàn Tiểu Phong đột nhiên nắm chặt tay, trợn to hai mắt nhìn Nhậm Du Nhiên: "Cảnh sát, cô tin sao?"Nhậm Du Nhiên nhìn thấy biểu cảm và động tác của cô ta, chỉ nói: "Tôi tin hay không tin không quan trọng."Hàn Tiểu Phong cười mỉa mai: "Đúng vậy.
Ai tin hay không tin không quan trọng, quan trọng là kết quả của phiên tòa năm đó chính là như vậy.
Hung thủ thực sự nhởn nhơ ngoài còng pháp luật, chị Đinh Dịch và Niệm Niệm đều chết không nhắm mắt!""Cho nên......" Nhậm Du Nhiên từng chữ từng chữ nói: "Cô muốn báo thù cho họ?"Hàn Tiểu Phong lại im lặng.[Khi cảnh sát lại tìm cô một lần nữa, họ nhất định đã nắm được tin tức quan trọng rồi cho nên cô không cần phải che giấu những suy nghĩ trong lòng nữa, nói dối cũng vô nghĩa thôi]"Đúng!" Hàn Tiểu Phong nói: "Là tôi muốn!" "Vậy cô đã làm gì?"Hàn Tiểu Phong: "Tôi học Luật ở trường đại học luật, sau khi tốt nghiệp thì tôi xin vào làm việc ở văn phòng của Thân Ngộ, trở thành trợ lý của ông ta, thành công tiếp cận ông ta, chính là để tìm cơ hội báo thù ông ta!""Cho nên, hiện tại Thân Ngộ đã chết rồi, vậy thì cô đã làm những gì?" Nhậm Du Nhiên lại hỏi tiếp.Hàn Tiểu Phong mím môi không trả lời ngay, một lúc lâu sau mói nói: "Tôi còn....!chưa kịp làm cái gì hết."Nhậm Du Nhiên nheo mắt, lần đầu tiên từ khi bước vào phòng cô ấy đã bộc phát cảm xúc áp chế mạnh mẽ, khiến cho nhịp tim của Hàn Tiểu Phong đập nhanh hơn, và cô ta trở nên càng căng thẳng hơn lúc trước."Tôi thực sự..........""Nhưng chúng tôi đã điều tra được rồi." Nhậm Du Nhiên ngắt lời cô ta, gõ cây bút trên tay lên bàn: "Chúng tôi đã tìm thấy một cửa hàng bán lậu thuốc hóa học, điều tra viên của chúng tôi cũng đã cho ông chủ cửa hàng bán lậu đó xem ảnh của cô, ông chủ nói với điều tra viên rằng chính là cô đã mua Xyanua từ chỗ của ông ta."Sắc mặt Hàn Tiểu Phong tái nhợt, cô ta nhìn Nhậm Du Nhiên với vẻ không tin, hô hấp trở lên rối loạn trong giây lát, đôi môi bắt đầu run rẩy.Nhậm Du Nhiên không thay đổi sắc mặt, nhưng trong lòng cô ấy cảm thấy may mắn vì cô ấy đã cược đúng...............Trong phòng giám sát, Cố Dĩ Di ngồi trước màn hình ngẩng đầu lên hỏi Yến Quy đang đứng bên canh: "Ma ốm, cô ấy điều tra cửa hàng bán lậu khi nào thế?"Yến Quy cười nhạt nói: "Ở trong mơ đó."..........[Khi cảnh sát phát hiện ra Xyanua thì cô cũng đừng nói dối nữa, hãy nói thật đi] Hàn Tiểu Phong cắn chặt môi[Yên tâm đi, tất cả đã có tôi ở đây.]Hàn Tiểu Phong cắm móng tay vào da thịt, run rẩy nói: "Là tôi đã hạ độc ông ta.
Tôi là trợ lý của ông ta, thời gian hai năm qua đã lấy được sự tín nhiệm của ông ta, trong cuộc sống ông ta gặp một số chuyện đều là do tôi sắp xếp, kể cả