Vào đêm giao thừa, Nhậm Du Nhiên đã cho những người ngoại tỉnh nghỉ để họ có thể về nhà ba ngày, còn với những người ở địa phương thì vẫn ở lại vị trí của mình.Trong khoảng thời gian này, Diêu Viễn phát huy tinh thần làm việc bạt mạng, anh ấy cùng với hai thành viên của đội hai điều tra lại sự cố công trình lớn do Trịnh Minh Lộ gây ra vào mười tám năm trước, anh ấy ôm hi vọng tận lực lần cuối, nhưng không nghĩ tới kết quả là công sức không phụ lòng người, anh ấy đã thực sự điều tra ra được manh mối."Lão đại, cô đoán xem năm đó vợ của người phụ trách công trình đã nhảy lầu tự sát từ tòa nhà khi đó tên là gì không?"Hôm nay là mùng hai tết, Nhâm Du Nhiên vừa mới đón bạn gái ở sân bay về, lúc này cô ấy đang lái xe."Có chuyện gì nói nhanh đi, đừng chơi trò đánh đó nữa, tôi vừa đón em dâu của anh và đang lái xe đó."Diêu Viễn bị ăn đầy cơm chó, bây giờ anh ấy rất hưng phấn, không quan tâm đ ến lòng tốt của đội trưởng: "Tên là Hạo Dĩnh Tú! Hồ sơ của năm đó có nhiều thiếu xót, nên tôi đã về quê của Hạo Dinh Tú một chuyến, nhà bà ta đã sớm không còn ai rồi, nhưng hàng xóm quen biết với bà ta vẫn còn.
Theo như hàng xóm của bà ta nói, mười năm trước Hạo Dĩnh Tú đã chết rồi, nhưng bà ta có một thằng con trai! Thằng con trai luôn không chịu thua thiệt, đã được nhận vào trường đại học top 2 ở Kinh Thành, hàng xóm của Hạo Dĩnh Tú vẫn còn nhớ, thằng con trai của bà ta tên là Hạo Thời!"Nhậm Du Nhiên vốn đang đắm chìm trong sự dịu dàng của quê hương, lúc này khi nghe thấy những điều này cô ấy cũng không thể bình tĩnh được nữa, cô ấy nóng lòng muốn bay về cục ngay lập tức, nhưng cô ấy lo lắng cho Hạ Chi Tinh vẫn ngồi trong xe nên mới không đạp mạnh chân ga."Anh đợi tôi ở cục đi, tôi sẽ tới ngay.""Được."Trước khi ngắt điện thoại, Diêu Viễn nghĩ tới điều gì đó, cười hề hề nói: "Đội trưởng! Đưa cả em dâu tới nhé!""Cút đi!" Nhậm Du Nhiên cười mắng: "Em dâu anh không rảnh đâu!"Bản thân là người hay nói đùa cười cợt, Diêu Viễn gào khóc hai tiếng, sau đó nghe lời nói "tôi cút đây."Trước tiên Nhậm Du Nhiên đưa Hạ Chi Tinh trở về khách sạn của đoàn sau đó lại lái xe về sở cục.Vừa bước chân vào đội hình sự, Diêu Viễn đã đi sau lưng và hướng cổ lên nhìn về phía cô ấy."Đội trưởng! Cô thật sự không đưa em dâu tới sao!" Vẻ thất vọng trong giọng điệu của cậu trai trẻ này dường như tràn ra ngoài.Nhậm Du Nhiên tát vào mặt anh ấy, tức giận nói: "Tôi đưa cô ấy đến đây làm gì chứ? Không phải là vẫn còn chuyện vụ án cần nói sao?"Diêu Viễn xoa mặt và lầm bầm: "Cô có biết trong đội chúng tôi có bao nhiêu người muốn xin chữ ký của em dâu không?" Chuyện Nhậm Du Nhiên có đối tượng yêu thương đã lan truyền ở trong đội điều tra hình sự rồi, hơn nữa thông tin của Hạ Chi Tinh rất dễ tìm kiếm, bách khoa toàn thư baidu cả một trang dài, cũng có rất nhiều ảnh nữa.Nhậm Du Nhiên liếc nhìn anh ấy nói: "Theo đuổi ngôi sao theo đến cả chỗ tôi rồi sao?""Ha ha." Diêu Viễn cảm thấy lạnh gáy, li3m mặt nói: "Em dâu là đại minh tinh mà, có rất nhiều người hâm mộ đó! Bây giờ đại minh tinh trở thành em dâu của chúng tôi, dù sao cũng phải mở một cái cửa sau chứ! Đúng rồi đội trưởng, đợi khi vụ án kết thúc khi đội chúng ta tổ chức tiệc ăn mừng, cô hãy đưa em dâu tới nhé!"Nhậm Du Nhiên sờ sờ cằm, không lập tức đồng ý nhưng cũng không từ chối mà chỉ nói: "Xử lý xong vụ án rồi mới nói tiếp