Hạ Lăng cũng không nói tên của Mạch Na ngay lập tức. Cô nói:
“Anh xin lỗi thì tôi nhất định phải nhận sao?” Tính cách của cô từ trước đến nay đều khá nóng tính. Sau khi trọng sinh, mặc dù cô đã cố gắng kềm chế rất nhiều, nhưng chỉ cần có người nói xấu cô, cô sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Lucas mỉm cười:
“Tôi xin lỗi tất nhiên là phải kèm theo thành ý rồi. Cô gái này, cửa hàng chúng tôi sẽ miễn phí tất cả những gì mà cô mua ở đây, được không? Ngoài ra, tôi sẽ tặng thêm cho cô một tấm thẻ hội viên có thể giảm giá được 20%.”
Thẻ hội viên giảm 20% là loại thẻ VIP cao cấp nhất của cửa hàng thời trang, cùng loại với tấm thẻ của Lý Bối Nhi.
Sắc mặt của Lý Bối Nhi vô cùng khó coi. Cô ta dựa vào cái gì chứ? Cô đã mua rất nhiều quần áo trong cửa hàng thời trang này, khó khăn lắm mới có được tấm thẻ hội viên cao cấp, còn con ả nhà quê chỉ đến đây lần đầu tiên, há miệng một cái đã được chủ cửa hàng tặng cho một tấm thẻ. Nhưng ngay trước mặt Lucas, cô ta không tiện nổi giận. Có người đồn thân phận của chủ cửa hàng thời trang này rất thần bí, đắc tội với anh ta sẽ không có kết quả tốt.
Hạ Lăng nhìn thoáng qua Lý Bối Nhi đang nhăn nhó, mỉm cười nói:
“Được, anh cứ làm như vậy đi.”
“Hừ, đồ tiểu nhân đắc chí.” Lý Bối Nhi không dám tức giận với chủ cửa hàng, nhưng không thèm nể mặt Hạ Lăng.
“Anh Lucas, anh là chủ cửa hàng thời trang này, nhưng khung cảnh mua sắm ở đây lại không thoải mái chút nào.” Hạ Lăng nói, ánh mắt còn cố tình nhìn lướt qua Lý Bối Nhi.
Nhưng Lucas chỉ mỉm cười:
“Cô Lý Bối Nhi, cô cũng biết quy củ của cửa hàng chúng tôi. Chúng tôi nghiêm cấm ồn ào ở đây. Nếu cô đã biết mà còn cố tình phạm phải, chúng tôi đành phải mời cô ra ngoài.”
Lý Bối Nhi không thể tin được mở to mắt nhìn Lucas. Anh ta có thể vì con nhỏ nhà quê nghèo rớt mồng tơi này mà đuổi một khách quen là cô? Cô ta không phục, kêu lên:
“Anh dựa vào cái gì? Vừa nãy người ồn ào cũng không chỉ một mình tôi, còn có con nhỏ nhà quê…”
“Người nào nhục mạ khách hàng khác, người đó sẽ bị hủy bỏ tư cách hội viên.” Lucas lạnh lùng nói.
Lucas chỉ nói một câu đã khiến Lý Bối Nhi phải ngậm miệng. Cô ta không muốn bị hủy bỏ tư cách hội viên. Mặc dù cô ta phải trả rất nhiều tiền khi mua sắm ở đây, nhưng vốn dĩ cô ta không phải là người quá giàu có. Một tấm thẻ được giảm 20% có sức hấp dẫn rất lớn đối với cô ta. Nếu cô ta không có tấm thẻ hội viên cao cấp, cô ta còn có thể mua được bao nhiêu quần áo ở đây chứ? Cô ta mua một bộ, số tiền phải trả chẳng khác nào cắt thịt của cô ta.
Lý Bối Nhi ngậm miệng, nhưng trong lòng vẫn rất tức giận.
Lucas vẫn mỉm cười như cũ:
“Cô còn không đi sao? Chẳng lẽ cô chờ tôi mời bảo vệ đến đưa cô đi?”
Lý Bối Nhi không nghĩ đến, ban đầu chính cô ta là người muốn gọi bảo vệ cưỡng chế đưa Hạ Lăng đi, kết quả người bị đuổi lại chính là cô ta. Cô ta tức giận đến mức vành mắt đỏ lên, dậm chân một cái rồi quay người chạy đi.
Hạ Lăng thản nhiên nhìn tình huống trước mắt, trong lòng chẳng có chút đồng tình. Người nào dám trêu chọc cô, người đó hãy chuẩn bị sẵn sàng đối mặt với kết cục thê thảm. Nói thật, nếu không phải Lucas ra mặt giải quyết, Hạ Lăng cũng không định buông tha cho Lý Bối Nhi một cách dễ dàng như vậy.
Lucas quay đầu nhìn Hạ Lăng, nhẹ nhàng mỉm cười:
“Tôi xử lý như vậy, cô có hài lòng không?”
Hạ Lăng im lặng không lên tiếng, miễn cưỡng liếc nhìn cô nhân viên bán hàng Tiểu Lệ.
Lucas hiểu ý, nhưng trong lòng lắc đầu cười khổ. Cô gái này không biết con cái nhà ai mà khó chơi như vậy? Lúc này, Tiểu Lệ xem như đá trúng tấm sắt rồi. Tuy nhiên, Tiểu Lệ có cái tật hay khinh thường những người ăn mặc bình thường, cho cô ta một bài học cũng tốt.
Lucas nói:
“Tiểu Lệ, cô mau xin lỗi cô gái này đi.”
Tiểu Lệ là nhân viên bán hàng trong cửa hàng, không dám không nghe lời Lucas. Mặc dù trong lòng cô ta đang rất tức giận nhưng cũng chỉ có thể nhỏ giọng nói:
“Tôi thành thật xin lỗi