Hạ Lăng đối với việc Lệ Lôi thả Nhị Mao ra ngoài, thật ra cũng ngầm phê bình, nhưng nghĩ tới đây không chỉ liên quan đến an nguy của một mình cô, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn. May mắn, Nhị Mao là một con báo rất thông minh, hình như biết rõ cô sợ nó, mỗi lần đi tới, đều sẽ dừng ở lối vào một lát, thấp giọng gầm lên nhắc nhở cô.
Tiếng gầm của nó rất mềm mỏng, không có chút ý tứ đe dọa nào, so với lần đầu gặp gỡ, quả thật giống như hai con báo khác nhau.
Tuần tra xong tất cả lãnh địa, nó úp sấp dưới cây cối quý giá ở phòng khách của cô mà ngủ, lá xanh thấp thoáng trên da lông mềm mại lộng lẫy của nó, có đến mấy lần, Hạ Lăng đi đến gần mới phát hiện ra nó, không nén được giật mình. Vài lúc khác, nó buồn chán nằm nhoài trên lan can phơi nắng, nhìn cá nhỏ, vẫy đuôi hất lên, vừa lười biếng vừa thích thú.
Hạ Lăng không nhịn được nghi ngờ, Lệ Lôi sửa sang căn phòng thành như vậy, rốt cuộc là vì ai?
Cũng may, phạm vi hoạt động của nó bình thường chỉ ở hai nơi này.
Cho dù muốn tuần tra nơi khác, cũng sẽ chọn thời gian cô không ở nhà... Thỉnh thoảng, Hạ Lăng lại tìm thấy dấu móng vuốt nhàn nhạt của báo trên mặt thảm phòng làm việc và nhà ăn, về phần phòng ngủ, hình như nó chỉ quanh quẩn ở cửa một lát, xưa nay chưa từng đi vào.
Điều này ít nhiều khiến cô yên tâm hơn một chút.
Hậu kỳ của "Ngón tay trên ô cửa sổ" tiến hành rất thuận lợi, dưới sự sắp xếp của chị Mạch Na, cuộc tuyên truyền sôi nổi cũng được tiến hành đâu vào đấy.
Tiêu đề trên trang đầu tin tức giải trí, phát tin Vệ Thiều Âm sản xuất ca khúc ra mắt cho một người mới. Bên trên nói, nhà chế tác vàng Vệ Thiều Âm, là một người theo chủ nghĩa cực kỳ hoàn mỹ, qua nhiều năm như vậy, từ trước đến giờ chưa từng sản xuất ca khúc ra mắt cho bất kỳ người mới nào, vì không ai có thể đạt được yêu cầu của anh ta... Bây giờ, lại phá tiền lệ này, rốt cuộc là vì sao?
Tin tức này vừa ra, lập tức dẫn đến tiếng vang chấn động, mọi người ầm ĩ suy đoán người mới may mắn kia là ai, rốt cuộc là vì khả năng ca hát hoàn mỹ đạt đến tiêu chuẩn biến thái của Vệ Thiều Âm, hay là trong đó có chuyện gì không cho ai được biết?
Sau đó, tin tức từ từ được đào ra.
Trước hết là một tấm ảnh, chụp Hạ Lăng và Vệ Thiều Âm ở cảnh bên ngoài. Khi đó, cô vừa quay xong một cảnh phim trong nước, cả người ướt sũng từ trong hồ đi ra, bị đông lạnh đến sắc mặt tái nhợt, môi đỏ bừng, Vệ Thiều Âm lấy khăn lông lớn từ chỗ nhân viên công tác khoác lên người cô, thân hình cao gày hơi nghiêng về phía trước, vẻ mặt lo lắng.
Góc chụp vô cùng tốt, Hạ Lăng trong ảnh nhìn qua có một vẻ đẹp mỏng manh, khuôn mặt tinh xảo như mảnh sứ, chiếu lên sắc trời nhàn nhạt, giọt nước dán lên sợi tóc từng giọt từng giọt nhỏ dọc theo xương quai xanh, trượt vào áo trắng trong suốt ướt đẫm, dường như lôi kéo người ta phạm tội... Câu nói sau cùng là chị Mạch Na nói, ảnh chụp cũng do cô chụp được ở hiện trường.
Cô nói, Tiểu Lăng, bức ảnh này của em nhất định nổi tiếng, có tin không.
Hạ Lăng nói tin, mỗi bức ảnh của cô đều rất nổi tiếng, đổi được một cái lườm của chị Mạch Na.
Mạch Na còn nói, A Vệ anh hy sinh một chút, mượn chút quan hệ của anh để xào tin tức mấy ngày. A Vệ muốn nói lại thôi, nhìn Hạ Lăng một cái, cuối cùng vẫn phải khuất phục dưới uy phong của chị Mạch Na.
Hạ Lăng cũng không quan tâm đến tin tức lăng xê này, những chuyện này có người đại diện sắp xếp là được. Thế nhưng cô đã quên một chuyện, quên tìm hiểu người đại diện mới hợp tác này tàn nhẫn đến mức độ nào... Đến mức, khi bên ngoài tràn đầy tin đồn nói cô và Vệ Thiều Âm là một đôi, cô mới quá mức khiếp sợ, quả thật không biết nên có phản ứng gì.
Vệ Thiều Âm gọi điện thoại đến, đau buồn phẫn nộ dạy dỗ cô: "Cô là heo à mà chọc phải một người đại diện như vậy, chị Mạch Na là nữ vương lăng xê scandal cô không biết sao, cô cho rằng vì sao tôi không muốn chọc đến cô ta? Scandal đáng sợ đến mức nào cô có biết không?"
Kết quả, Hạ Lăng an ủi anh ta một lúc lâu. Cúp máy mới nhớ đến một chuyện... Khốn kiếp, trước đây chị Mạch Na nói mượn quan hệ của người khác để xào tin tức, nhìn vẻ mặt