"Ừm, không phải em keo kiệt, chỉ là em thấy không nên lãng phí nhiều tiền ở nơi này, chi bằng để khoản tiền đó mua nguyên liệu về nhà tự nấu, em đảm bảo có thể nấu ngon hơn, đến lúc đó mời cả chị dâu đến nhà cùng ăn."Diệp Kiều sợ Trần Thắng hiểu lầm nên vội vàng giải thích, mời luôn cả vợ Trần Thắng.
Cô nhớ trong truyện có một đoạn nội dung nói đến nguyên chủ vì quá keo kiệt, bạn của Cố Trăn đến nhà mà nguyên chủ không tiếp đãi tốt thì cũng không nói, lại còn khiến người ta thấy khó chịu, vào bếp làm bữa cơm cũng làm ầm ầm không chịu nổi, khiến Cố Trăn rất mất mặt.Bữa cơm này là do Cố Trăn mời, nếu là người khác sẽ có thể cho rằng Diệp Kiều keo kiệt, cho dù trên mặt không thể hiện ra, trong lòng cũng chưa chắc dễ chịu.Nhưng đương nhiên Trần Thắng sẽ không như vậy, khoan nói đến việc anh ta là một người đàn ông sẽ không hẹp hòi như vậy, huống chi là ba người họ cùng lớn lên với nhau, nghe Diệp Kiều nói thế, Trần Thắng còn thấy vui mừng thay cho Cố Trăn."Ồ, không nhìn ra An An nhà chúng ta ngày càng hiền thục, còn biết tính toán tỉ mỉ, A Trăn thật sự là có phúc lớn rồi, cưới được cô vợ tốt như vậy.” Trần Thắng bật cười trêu ghẹo nói."Anh Trần, anh đừng chê cười em, em,.." Diệp Kiều cúi đầu, bộ dáng như hơi thẹn thùng, nhưng thực ra trong lòng lại nghĩ nên tìm thời gian thích hợp làm rõ quan hệ với Cố Trăn.Cô chỉ xem Cố Trăn như anh cả, về chuyện làm vợ, tuy điều kiện của Cố Trăn không tệ lắm, nếu như không biết nội dung của quyển sách kia thì cũng được nhưng khi biết Cố Trăn là nam chính là trong quyển sách kia, còn có một số chuyện sau đó, nữ phụ, nữ chính và pháo hôi nối bước nhau mà đến, Diệp Kiều nghĩ thôi cũng đã cảm thấy rất phiền phức.Cố Trăn lại cho rằng Diệp Kiều thẹn thùng, ngăn cản không cho Trần Thắng tiếp tục trêu ghẹo nữa, đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ, còn bảo nhân viên nhanh chóng mang đồ ăn lên.Thái độ của nhân viên phục vụ không nóng không lạnh, hiện tại quốc gia không cho phép tư nhân mở tiệm, tất cả đều là của quốc gia nên không quan trọng việc phải cạnh tranh.
Khách hàng không thích có thể rời khỏi, nhân viên không quan trọng thái độ phục vụ để giữ khách, nhưng cũng