Trương Ninh đứng ở ngoài văn phòng nhìn hai người bên trong tường kính, lúc ấy chọn chất liệu kính tốt nhất để làm tường, hiệu quả cách âm còn tốt hơn tường gạch thông thường.
Cho nên, anh hoàn toàn không nghe được họ đang nói gì.
Chỉ thấy 2 người đang mấp máy môi thì Liễu Nhiên đứng lên, rướn người đến gần Kha Viêm.
Sau đó Kha tổng nhà mình liền ngẩng đầu hôn môi nàng.....
Bọn họ hôn nhau......
Trương Ninh áp mặt vào tường kính, ê ê, các người muốn hôn hít gì đó....!Thì làm ơn kéo cái mành xuống giùm đi trời ơi!!!
Anh vỗ vỗ mặt tường, rồi lại thấy Liễu Nhiên cũng cúi đầu hôn môi Kha tổng, sau đó, Kha tổng liền phiêu...!=))
Trương Ninh: "......" Hai người thật sự không suy xét đến việc kéo mành xuống sao?
Hơn chục cặp mắt trong phòng làm việc chiếu thẳng vào văn phòng, dường như đang nhìn lén chuyện yêu đương của ông chủ nhà mình.
Ông chủ đứng lên...
Ông chủ ôm lấy bà chủ.....
Oa, trai xinh gái đẹp đứng chung với nhau quả là khác biệt nha!
Trương Ninh thấy bọn họ ôm nhau như vậy tầm khoảng 1 phút, mới miễn cưỡng buông ra.
Lúc ấy Liễu Nhiên liếc mắt một cái liền thấy Trương Ninh đứng ngoài tường kính.
Nàng lãnh đạm duỗi tay chọc chọc Kha Viêm, cậu quay đầu nhìn về hướng Liễu Nhiên chỉ, tức khắc cũng phát hiện Trương Ninh đang nhìn mình với vẻ mặt trông mong.
Kha Viêm: "......"
Cậu tiến lên, cười cười, sau đó không chút lưu tình mà kéo tấm mành xuống.
Sau đó, Kha Viêm xoay người ấn Liễu Nhiên ngồi xuống và nói: "Nhiên Nhiên, chúng ta cũng coi như là công khai hết bí mật rồi.
Vậy anh có thể hỏi nhiệm vụ của em là gì không?"
Liễu Nhiên gật đầu, sau đó nhíu mày nói: "Em tới vào năm thân thể này rơi xuống hồ nước."
Kha Viêm biết, Liễu Nhiên trọng sinh thì nhất định phải chết qua một lần.
Tuy rằng thực tàn nhẫn, nhưng là đây là cái giá phải trả.
Liễu Nhiên: "Năm em đến, cơ thể này 6 tuổi.
437 nói em phải làm nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ thì mới coi như là thật sự sống lại."
Kha Viêm nghiêm túc gật đầu: "Là nhiệm vụ gì?"
Liễu Nhiên: "Giúp Liễu gia trở nên khá giả."
Kha Viêm: "Hả?"
Liễu Nhiên thực nghiêm túc: "Giúp Liễu gia trở nên khá giả."
Kha Viêm dường như có chút khó hiểu, cậu hiểu lý do 437 đưa ra nhiệm vụ này, nhưng mà độ khó của nhiệm vụ thì không hiểu lắm: "....!Nhiệm vụ này em làm bao lâu rồi?"
Liễu Nhiên thở dài: "Anh tính số tuổi của em đi, từ lúc vào thế giới này đến giờ em vẫn đang làm nhiệm vụ."
Kha Viêm hít sâu một hơi: "Cái gọi là khá giả...!Là bao nhiêu tiền?" Liễu gia như này còn không tính là khá giả? Thêm cả Kha gia và thì sao?
Cậu sốc, khá giả là một từ mang giá trị đại số à? Phải lên mấy trăm tỷ mới được tính sao?
Kha Viêm tưởng tượng một hồi, càng thêm kiên định mà nói với Liễu Nhiên: "Anh sẽ về Kha gia tranh giành tài sản."
437: "......"
Liễu Nhiên cười cười: "Đừng nghĩ quá nhiều, khá giả chính là khá giả thôi."
Kha Viêm: "......!Vậy, vợ chồng dì Liễu kiếm tiền không được tính vào nhiệm vụ sao? Phải là chính em kiếm mới được à?"
Liễu Nhiên liền bĩu môi: "Tiền của em còn nhiều hơn bọn họ, lúc em tới trên người đã mang theo trăm tấn vàng rồi."
Kha Viêm: "......" Mang kiểu gì thế?
Liễu Nhiên: "Cái hệ thống này rất kì, bình thường thì nên kết thúc nhiệm vụ càng sớm càng tốt.
Sau khi hệ thống kéo em đến thế giới này, nói muốn em giúp Liễu gia trở nên khá giả.
Em liền nói em có vàng, theo logic bình thường thì nhiệm vụ hẳn là phải hoàn thành ngay lập tức mới đúng, nhưng hệ thống của em có vẻ không vui cho lắm."
Kha Viêm cuối cùng cũng hiểu: "Nhiệm vụ bị thay đổi à?"
Liễu Nhiên híp mắt: "Không biết nữa, tên của nhiệm vụ không thay đổi, vẫn là giúp Liễu gia trở nên khá giả."
Kha Viêm: "Em nghĩ kĩ lại đi, hệ thống 437 còn lộ ra manh mối gì không?"
Liễu Nhiên nghiêm túc nghĩ nghĩ: "Có, nó từng nói, trở nên khá giả không có nghĩa là cứ nhiều tiền là được.
Kiếp trước Liễu gia đầy rẫy nguy cơ, nếu kiếp này không giải quyết mấy cái đó, kể cả có khá giả cũng không an ổn, cho nên, nhiệm vụ chưa hoàn thành chắc là do chưa giải hết đống nguy cơ kia."
Kha Viêm lập tức liền ngầm hiểu: "Bạch gia, Thượng gia, còn có....!Kha gia."
Liễu Nhiên gật đầu, Kha Viêm hít sâu một hơi: "Bạch gia đã vào tù, Bạch Dực Cẩn cũng bị Thượng gia mang đi.
Mà giá cổ phiếu của Thượng gia giảm mạnh, công ty ngã xuống.
Có thể nói, Thượng gia đã không còn lý do để tìm đường chết, nhiệm vụ đến giờ vẫn chưa hoàn thành, là bởi vì mối nguy hiểm duy nhất còn tồn tại – Kha gia."
Liễu Nhiên không nói chuyện, coi như đồng ý.
Đây cũng là vấn đề khó giải quyết nhất của nàng, nên xử lý Kha gia thế nào, chuyện này khó khăn không nhỏ.
Kha Viêm tiếp tục nói: "Cho nên....!Chúng ta cần về Kha gia?"
Liễu Nhiên cười hắc hắc: "Có hứng về không?"
Kha Viêm che mặt: "Còn có cái gì mà anh không biết hả?"
Liễu Nhiên: "Có, em còn một nhiệm vụ khác cũng chưa hoàn thành, nhiệm vụ này tên là cứu vớt Kha Viêm.
Thời gian nó xuất hiện là hồi ở khách sạn đó, cho nên em mới đẩy cửa phòng ghế lô."
Nàng liền nói đến nhiệm vụ lần đó, Liễu Nhiên vốn tưởng rằng nhiệm vụ này chính là cứu vớt Kha Viêm lúc ấy, giống cái nhiệm vụ mang cậu ra khỏi rừng rậm nguyên thủy vậy.
Thế nên, nàng kéo Kha Viêm tới thành phố mình đang sống.
Nhưng, nhiệm vụ không nhúc nhích tí nào.
Kha Viêm mím môi, suy nghĩ một lúc lâu rồi nói: "Anh hiểu rồi, cứu vớt chính là tiêu diệt hết những nguy cơ đang ẩn núp bên cạnh anh, đến khi nào hết mới thôi.
Mà đám nguy cơ kia vẫn tồn tại, thế nên, dù mấy năm nay anh sống bên cạnh em, nhiệm vụ lại không tính là hoàn thành."
Liễu Nhiên: "Xem ra nhất định phải về Kha gia rồi.
Cho dù là nhiệm vụ của em hay là của anh, đều không thể tránh được."
***
Trương Ninh bất an mà ngồi ở bên ngoài, một hồi lâu mới thấy Kha Viêm mở cửa đẫn Liễu Nhiên ra.
Anh nhanh chóng đứng dậy: "A, chào chị dâu!"
Liễu Nhiên: "???"
Kha Viêm phê bình: "Gọi lung tung cái gì đấy? Chị dâu? Chị dâu á? Không tồi."
Liễu Nhiên: "..."
Trương Ninh được khích lệ, lại vui vẻ mà hô một câu: "Chị dâu."
Liễu Nhiên: "Aiz,