6 giờ 30 phút sáng hôm sau, chúng tôi chuẩn bị đồ để khởi hành đến địa điểm cắm trại! Éo le thay là Umy ngủ quên nên chúng tôi có chút chậm trễ so với lịch trình.
Trên xe.
- Cậu thật là, bình thường nói mình nhiệt tình vậy mà giờ lại ngủ quên.
- Mình quên chút thôi mà, dù gì cũng có muộn lắm đâu.
- Còn không muộn sao? Giờ đã là 7 giờ 35 phút rồi đấy.
- Hả?! Muộn tận 35 phút à.
- Ừm.
- Đêm chị ngủ muộn hay sao mà sáng nay dậy trễ vậy? /em hỏi/
- À...ừm.
Hôm qua chị mất ngủ nên sáng nay mệt dã man.
- Vậy chị tranh thủ ngủ một lúc đi ạ, dù sao cũng phải gần 1 tiếng nữa mới tới nơi.
- Ừm, chị biết rồi.
Sau đó tôi tiếp tục lái xe đến điểm cắm trại, Umy thì cứ ngủ li bì đến khi tới nơi.
Tại chỗ cắm trại.
Em rạng rỡ, tỏ vẻ phấn khởi nói:
- Oa, không khí ở đây trong lành và mát mẻ ghê ấy.
Tôi cười nhẹ, xoa đầu em rồi đáp:
- Tất nhiên rồi, đây là chỗ anh chọn mà.
- Anh chọn chỗ này sao?
Em ngạc nhiên, nhìn tôi bằng một ánh mắt long lanh.
Tôi nhìn em phì cười rồi nói.
- Anh là biết em thích những nơi như này nên mới chọn nó làm địa điểm cắm trại đấy.
Mà anh thấy nó cũng rất thích hợp nữa.
Em gật gật vài cái rồi hí húi bày đồ ra.
Chúng tôi mỗi người một việc, tôi phụ trách dựng lều, Rade đi kiếm củi khô, Umy thì sơ chế thức ăn và cuối cùng em sẽ là người nấu.
Loay hoay hồi lâu thì cũng đã xong hết mọi việc, chúng tôi ngồi xuống ăn uống cho lại sức.
Tôi đang mân mê với dĩa đồ ăn thì chợt em nói.
- Chúng ta sẽ ngủ như nào đây?
Tôi đang phân vân thì Umy đã nêu ý kiến trước tiên.
- Hay là vậy đi, mình và Diana sẽ ngủ chung một phòng.
Cậu và Rade mỗi người một phòng riêng.
Mọi người thấy thế nào?
- Vậy cũng được.
/tôi đáp/
Chúng tôi đều đồng tình với ý kiến của Umy vì lều trại chỉ có 3 phòng cách biệt nên theo ý của cậu ấy là hợp lí nhất.
Ăn uống xong xuôi tất cả đều trở về lều trại nghỉ ngơi sau một buổi sáng cực nhọc.
Trong phòng của Umy và em.
Em đang lên mạng tìm một số tiểu thuyết hay để lưu về đọc thì chợt có một tin nhắn từ người lạ gửi tới.
Nội dung tin nhắn: Cậu là Rynee Diana đúng không? Tôi có