Tôi và em cùng trở về nhà, em vui vẻ cầm đống sách trên tay chậm rãi đi vào phòng.
- Anh làm gì thì làm nhé, giờ em vào phòng đọc sách một lát rồi sẽ đi nấu cơm trưa cho anh.
- Không cần đâu Diana, em cứ trong đó đọc sách đi, hôm nay đích thân anh sẽ vào bếp nấu bữa trưa cho em.
- Được không đó?
- Không tin tưởng anh sao?
- Không phải vậy, chỉ là...
- Đừng lo, ngày xưa anh vẫn thường hay nấu cơm cho dượng mà.
Lâu lắm rồi anh vẫn chưa vào bếp nên lần này muốn trổ tài một lần nấu ăn xem em đánh giá như nào.
- Vậy nhờ cả vào anh nhé!
- Được, cứ giao cho anh, anh sẽ nấu một bữa cơm thật thịnh soạn cho em.
Cứ ở trong đó thư giãn đọc sách đi, dù gì thời gian qua em cũng vất vả cho em rồi.
- Cảm ơn anh!
...****************...
Tôi nhanh nhẹn đi vào bếp, sắn tay áo lên rồi cặm cụi nấu nướng, có vẻ công việc nội trợ khá phù hợp với tôi.
Tôi nấu rất nhiều món ngon mà trước đó em có nói rằng em rất thích ăn.
Sau đó, tôi đem thức ăn vào tận phòng cho em thưởng thức.
- Đây, mau ăn thử tay nghề của anh nấu đi.
- Oa thơm thật đấy.
- Tất nhiên rồi, anh đã phải dồn hết tâm huyết vào những món ăn này đấy.
- Anh ngồi xuống ăn chung với em đi.
- Không cần đâu, anh đã ăn rồi.
Em cứ ăn tiếp đi, anh ra ngoài làm việc.
Nói vậy thôi chứ giờ bụng tôi đang sục sôi vì đói, nhưng vì không muốn làm phiền em đọc sách nên không ngồi ăn cùng em.
Tôi đi thẳng vào nhà bếp lấy một bát cơm kèm thêm ít rau xào ăn lót dạ, còn thịt tôi để phần hết cho em.
Rồi bất chợt em đi từ phòng ngủ ra, trên tay em cầm một đĩa thịt vẫn còn nóng hổi.
- Anh mau ăn đi, em biết ngay là anh đang nói dối em mà.
- Không..không cần đâu mà, anh ăn rau được rồi, em cứ giữ lấy đĩa thịt ăn đi.
- Haizz làm sao mà em ăn được nhiều như vậy